• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 156 - Luyện khí. (2)

Một quả lục cấp Hỏa Hệ ma thú ma hạch.

- Đinh, chúc mừng người chơi luyện chế đoản kiếm thành công, điểm kinh nghiệm EXP +1000000, điểm tích lũy giá trị +10000, khí công giá trị +10000, độ thuần thục tăng lên.

Dương Lỗi ngẩn người, không nghĩ tới rõ ràng thành công rồi, hơn nữa vũ khí luyện chế ra này tựa hồ đẳng cấp còn không thấp.

Vô Danh đoản kiếm:

Huyền giai Ngũ phẩm, hỏa thuộc tính đoản kiếm, chân khí tăng phúc gấp đôi, có thể tăng phúc kiếm khí, có thể khảm nạm bảo thạch tăng lên đẳng cấp.

Không tệ, coi như không tệ rồi, so với vũ khí bình thường phải mạnh hơn, hơn nữa vì về sau có thể tăng lên đẳng cấp bảo kiếm, Dương Lỗi cố ý ở chỗ chuôi kiếm để lại lỗ có thể khảm nạm.

Chuôi đoản kiếm này rất thích hợp Hạ Trúc, nàng là Hỏa thuộc tính, Dương Lỗi trước kia cố ý bỏ thêm hỏa thuộc tính ma hạch cũng là bởi vì như thế.

Quan trọng là ... mình luyện khí thuật đạt đến trung cấp, đây là Dương Lỗi quan tâm nhất.

- Hạ Trúc, ngươi tới.

Dương Lỗi đem kiếm cầm trong tay hô.

Hạ Trúc nghe vậy chạy tới, trên người mồ hôi dịu dàng, vừa rồi hiển nhiên là đang tu luyện, bộ dạng như vậy thoạt nhìn thập phần mê người.

- Thiếu Gia, có chuyện gì?

- Thanh kiếm này cho ngươi trước dùng, so về cái của ngươi muốn xịn một điểm, đợi về sau tìm được tài liệu phù hợp, lại luyện chế thêm cho ngươi.

Dương Lỗi đem đoản kiếm vừa mới luyện chế ra đưa cho Hạ Trúc.

- Ngươi xem có thích hay không, không thích mà nói, đợi về sau có thời gian làm cái khác cho ngươi.

Nhìn xem đoản kiếm này, con mắt Hạ Trúc sáng ngời, xem xét đã biết rõ đoản kiếm này thập phần bất phàm, tuy so ra kém thanh đoản kiếm của Tào Tư Nhã, nhưng so với thanh trường kiếm mình sử dụng kia muốn xịn nhiều lắm.

Hơn nữa thân kiếm truyền đến khí tức Hỏa thuộc tính, để cho Hạ Trúc phi thường ưa thích, cầm trong tay, cảm giác phi thường tốt, chuôi đoản kiếm này là vì mình chuyên môn đặt hàng đấy.

- Ưa thích, ta rất ưa thích, cám ơn Thiếu Gia.

Hạ Trúc yêu thích không buông tay vuốt ve đoản kiếm, trên mặt tràn đầy dáng tươi cười vui mừng.

- Ưa thích là tốt rồi, ta còn lo lắng ngươi không thích, toi công bận rộn một hồi đây này.

Dương Lỗi cười nói.

- Đúng rồi, Thiếu Gia, ta có, như vậy Xuân Lan đâu này? Xuân Lan đây này? Ta đi gọi Xuân Lan tới.

Lúc này Hạ Trúc nhớ tới hảo tỷ muội của mình.

Dương Lỗi nghe vậy lại nói:

- Không nên gấp gáp, Xuân Lan ta còn không có luyện chế, bất quá ngươi đi gọi nàng tới cũng tốt, nhìn xem nàng thích kiểu dáng gì, ta dễ xử lý.

- Ân.

Hạ Trúc gật đầu, vui sướng hướng phía trong phòng chạy tới, tựa hồ đặc biệt vui vẻ, giống như một tiểu nữ hài được kẹo, Dương Lỗi không khỏi lắc đầu.

Xuân Lan cùng Hạ Trúc không giống, Xuân Lan là Mộc thuộc tính, mà Mộc thuộc tính, Dương Lỗi ngược lại là có thượng đẳng đàn mộc cùng Thiết Mộc, đây cũng là tài liệu luyện khí tốt. Mà Mộc thuộc tính ma hạch cũng có một quả, bất quá một quả ma hạch này so với hỏa thuộc tính trước kia phải kém hơn một điểm.

Rất nhanh, Xuân Lan cũng vui mừng đi tới.

Nghe được Dương Lỗi nói muốn luyện chế vũ khí cho nàng, trong nội tâm cũng hết sức cao hứng, hơn nữa nhìn thanh đoản kiếm của Hạ Trúc, trong nội tâm hâm mộ không thôi.

- Thiếu Gia.

- Đến rồi, chắc hẳn trên đường đi Hạ Trúc đã cùng ngươi nói.

Dương Lỗi nhìn xem Xuân Lan nói.

- Ngươi muốn luyện chế vũ khí dạng gì? Nói ra, ta tận lực thỏa mãn ngươi.

Xuân Lan nghĩ nghĩ, do dự một chút, nhìn xem Dương Lỗi nói ra ý nghĩ của mình.

- Thiếu Gia, ta muốn. . . ta muốn một cây trường tiên.

Dương Lỗi nghe xong ngược lại là sửng sốt một chút, trường tiên? Lập tức trong đầu hiện lên một mỹ nữ nóng bỏng tay cầm trường tiên, ăn mặc giày da cao gót, nữ vương?

Thấy Dương Lỗi sững sờ, Xuân Lan vội hỏi:

- Thiếu Gia, không phải trường tiên cũng được, đổi một cái, một thanh kiếm là có thể rồi.

Chứng kiến bộ dạng Xuân Lan bối rối, Dương Lỗi không khỏi cười cười nói:

- Ngươi không cần khẩn trương, ta không có trách ngươi, bất quá. . . bất quá luyện chế trường tiên tuy có thể, nhưng hiện tại ta không có tài liệu phù hợp luyện chế cho ngươi, nếu không như vậy, ta trước luyện chế cho ngươi một thanh trường kiếm, đợi về sau tìm được tài liệu phù hợp, lại luyện chế cho ngươi một cây trường tiên, như thế nào?

Nhìn thấy Dương Lỗi không có tức giận, lúc này Xuân Lan mới nhẹ nhàng thở ra, vội vàng gật đầu:

- Cũng được, đa tạ thiếu gia.

- Không cần cám ơn, các ngươi đều là người của ta, về sau cũng không cần động một chút lại cám ơn.

Dương Lỗi phất phất tay nói.

Nghe được lời này của Dương Lỗi, trên mặt Hạ Trúc cùng Xuân Lan đều có chút hiện hồng, là người của hắn, cái kia còn có một tầng ý tứ khác a, ý nghĩa hai người mình về sau còn có cơ hội trở thành nữ nhân của Thiếu Gia.

Hai nữ lẫn nhau nhìn thoáng qua, đều thấy được ngượng ngùng trong mắt đối phương.

Bất quá Dương Lỗi cũng không có chú ý tới những thứ này, đem Tử Long Đỉnh ra, còn có một đoạn đàn mộc cùng một quả mộc thuộc tính ma hạch. Bởi vì Xuân Lan rốt cuộc là nữ hài tử, nữ hài tử đều thích vật xinh đẹp, mà cái đàn mộc này, còn mang theo mùi thơm, cho nên dùng đàn mộc luyện chế một thanh đàn mộc kiếm cũng là rất tốt đấy.

Luyện khí thuật.

Chân khí gia trì.

Thời gian dần qua chân hỏa đem tạp chất bên trong đàn mộc trừ đi, sau đó lại không ngừng rèn luyện, đem nó chế tạo thành hình dạng trong tưởng tượng, cuối cùng gia nhập ma hạch.

Sau nửa giờ, một thanh trường kiếm Mộc thuộc tính liền ra lò, kiểu dáng phong cách cổ xưa, nhưng lại mang theo hương vị đàn mộc nhàn nhạt.

- Đinh, chúc mừng người chơi luyện chế ra đàn mộc kiếm, điểm kinh nghiệm EXP +1000000, điểm tích lũy giá trị +10000, khí công giá trị +10000, độ thuần thục tăng lên.

Thành công rồi, Dương Lỗi nhìn nhìn thuộc tính, thập phần không tệ, cùng lúc trước luyện chế đoản kiếm cũng không kém, nếu như không phải Mộc hệ ma hạch kia kém một chút mà nói, chuôi đàn mộc kiếm này có lẽ có thể tốt hơn đoản kiếm hỏa thuộc tính kia rồi.

- Cho ngươi, nhìn xem như thế nào? Ưa thích không?

Dương Lỗi đem đàn mộc kiếm đưa cho Xuân Lan.

- Thật xinh đẹp!

Xuân Lan mở to hai mắt, vui mừng nói.

Chuôi kiếm nầy hoàn toàn chính xác không tệ, ngoài Xuân Lan dự kiến.

- Cảm ơn ngươi, Thiếu Gia.

- Nói không cần cám ơn, đã quên sao.

Dương Lỗi cười nói.

- Người ta thật cao hứng a.

Nhưng Xuân Lan lại làm nũng nói.

- Thiếu Gia, ngươi bất công.

Lúc này Hạ Trúc vểnh lên cái miệng nhỏ nhắn nói.

Dương Lỗi sững sờ, không rõ ràng cho lắm, nhìn xem nàng nói:

- Bất công, ta như thế nào bất công rồi, vũ khí hai người các ngươi đều là không sai biệt lắm, cũng không có ai so với ai khác rất tốt ah.

- Vì cái gì trường kiếm của Xuân Lan có mùi đàn hương, mà đoản kiếm của ta không có, ta cũng muốn có mùi thơm.

Dương Lỗi ngược lại là sửng sốt một chút, không nghĩ tới nàng nói lại là cái này, vì vậy cười nói:

- Cái này còn không đơn giản, ngươi cầm hương liệu hun một chút không phải là được rồi sao?
Chương 157 - Sát thủ Kim bài cuối cùng. (1)

Đối với Dương Lỗi mà nói, kiếm chỉ dùng để giết người, là hung khí sát nhân, căn bản không cần quan tâm hắn có mùi thơm hay không, có mỹ quan hay không, chỉ cần có thể giết chết người là được rồi, hơn nữa lúc giết người càng dễ dàng lại càng tốt.

Bất quá nữ hài tử lại không giống, cho nên Dương Lỗi không có đem kiếm của hai nữ luyện chế trở thành sát nhân lợi khí chính thức kia, chỉ cần ở bên cạnh mình, các nàng trên cơ bản liền không cần cùng người giao thủ, đương nhiên Tào Tư Nhã ngoại lệ.

- Không, như vậy không phải tự nhiên phát ra đấy.

Hạ Trúc nói.

- Ta muốn Thiếu Gia làm cho ta.

Lời này có nghĩa khác ah, để cho mình làm cho, đổ mồ hôi rồi, Dương Lỗi bất đắc dĩ nói:

- Ngươi muốn mùi thơm gì?

Hạ Trúc nghe vậy mặt giản ra cười nói:

- Hoa hồng.

- Ngươi đem đoản kiếm cho ta, sau đó đi lấy vài đoá hoa hồng tới.

Dương Lỗi chỉ đành chịu nhìn xem nàng nói.

Hạ Trúc nhẹ gật đầu, vui mừng hướng hoa viên phía hậu viện chạy tới, Triệu Viễn cho cái nhà này, đằng sau là có hoa viên, trong hoa viên tất nhiên là trồng hoa rồi, tam nữ bình thường lúc không có chuyện gì làm liền ưa thích đi loay hoay những hoa hoa thảo thảo kia, tự nhiên cũng quen thuộc vô cùng.

Rất nhanh Hạ Trúc ôm lấy một bó hoa hồng chạy tới.

Dương Lỗi gỡ xuống đóa hoa, đem tinh hoa bên trong đóa hoa tinh luyện ra, đem nó nhỏ vào Tử Long Đỉnh, sau đó đem đoản kiếm bỏ vào, một phút đồng hồ sau, Dương Lỗi lại lấy ra, giờ phút này trên đoản kiếm không chỉ có mang theo hương hoa, thân kiếm cũng có bộ dáng hoa hồng.

- Cho ngươi, hiện tại hài lòng chưa?

Dương Lỗi nói.

- Đã hài lòng, đã hài lòng.

Hạ Trúc nhận lấy đoản kiếm, thừa dịp Dương Lỗi không có chú ý, ở trên mặt hắn hôn một cái, sau đó nhanh chóng bỏ đi rồi.

Dương Lỗi sửng sốt, sau đó sờ lên mặt mình bị hôn.

- Thiếu Gia.

- Ân, ngươi cũng muốn mùi thơm đúng không, được rồi, lấy ra a, cần mùi thơm gì, chính mình đi chuẩn bị hoa, lấy tới gia công cho ngươi.

Hạ Trúc đã làm, không làm cho Xuân Lan mà nói, vậy cũng không công bình rồi.

- Thuận tiện cũng kêu Tư Nhã đến a, nhìn xem nàng có cần hay không.

- Ân, ta đã biết.

Xuân Lan nhẹ gật đầu, cũng vui mừng hướng phía hậu viện đi đến.

Chỉ chốc lát sau liền cùng Tào Tư Nhã đi ra.

Sau khi giúp Xuân Lan luyện chế tốt trường kiếm, Xuân Lan cũng đỏ mặt, ở trên mặt hắn hôn một cái, sau đó vui sướng rời đi.

- Thiếu Gia, ngươi tìm ta có chuyện gì?

Nhìn xem động tác của Xuân Lan, Tào Tư Nhã cũng có một ít nóng lên, bất quá trên mặt tận lực giữ vững bình tĩnh.

Dương Lỗi nhìn xem nàng nói:

- Ân, sự tình là như thế này, ta giúp Hạ Trúc cùng Xuân Lan luyện chế một thanh kiếm, còn làm hương hoa, nếu như ngươi muốn mà nói, ta giúp ngươi gia công một chút.

- Thiếu Gia có ý tứ là?

Tào Tư Nhã cũng là nữ nhân, nữ nhân tự nhiên có lòng thích cái đẹp, bất quá nàng là nghe Dương Lỗi có đề nghị gì, nàng là người thông minh, biết rõ Dương Lỗi lời còn chưa nói hết.

- Ý kiến của ta là Ám Ma kiếm của ngươi không cần gia công, hơn nữa ta hiện tại cũng không có năng lực như thế, chẳng qua nếu như ngươi ưa thích mà nói, có thể đem vật gì đó khác gia trì hương hoa ngươi ưa thích, dù sao các ngươi đều là người của ta, các nàng đều làm, không làm cho ngươi, cũng lộ ra ta bất công rồi.

Dừng một chút, Dương Lỗi lại nói.

- Bất quá ta nói đúng là, nếu như về sau thời điểm ta cho ngươi đi làm nhiệm vụ, ngươi nhất định phải trước tiên đem mùi thơm trên người xóa, che dấu mất, bằng không thì rất dễ dàng sẽ bạo lộ thân phận, điểm này ngươi phải nhớ kỹ.

- Cái kia. . . Ta đây không cần rồi.

Tào Tư Nhã nghe vậy nói.

- Này cũng không cần, nữ hài tử các ngươi đều là nghiệp dư, điểm ấy trong nội tâm của ta tinh tường.

Dương Lỗi khẽ cười nói.

- Về sau ta chuẩn bị một loại dược vật đặc thù là được, hoặc là phù triện, thời điểm thi hành nhiệm vụ che đậy kín khí tức là được.

- Cái kia. . . Cái kia. . . Thiếu Gia có thể luyện chế túi trữ vật hay không?

Dương Lỗi nhẹ gật đầu.

Luyện khí thuật đẳng cấp tuy còn không có lên tới cao cấp, nhưng mà túi trữ vật đích thật là có thể luyện chế ra.

Hơn nữa bên trong hệ thống có phương pháp luyện chế túi trữ vật.

- Cái kia Thiếu Gia có thể luyện chế cho ta một cái túi đựng đồ, ân, ta muốn mùi thơm hoa lan.

Tào Tư Nhã có chút mở trừng hai mắt nhìn xem Dương Lỗi nói ra.

- Chính ngươi đi tìm hoa lan tới.

Dương Lỗi nói.

Sau khi Tào Tư Nhã rời đi, Dương Lỗi ấn mở hối đoái hệ thống, đã tìm được phương pháp luyện chế túi trữ vật, tiêu hao mười vạn điểm tích lũy hối đoái xuống dưới. Sau đó lại hao tốn năm vạn điểm tích lũy hối đoái tài liệu luyện chế túi trữ vật, giờ phút này Dương Lỗi còn lại điểm tích lũy là một trăm mười bảy vạn.

Luyện khí thuật.

- Đinh, luyện chế túi trữ vật thất bại, điểm kinh nghiệm EXP +10000, điểm tích lũy giá trị +100, khí công giá trị +100, độ thuần thục tăng lên.

Lần thứ nhất luyện chế thất bại, Dương Lỗi cũng đã sớm dự liệu được khả năng thất bại, cho nên thời điểm hối đoái tài liệu luyện chế túi trữ vật, cố ý hối đoái năm phần.

Một lần thất bại, còn thừa lại bốn phần.

Tiếp tục luyện chế.

Luyện khí thuật.

Vài phút sau, hệ thống truyền đến thanh âm nhắc nhở.

- Đinh, chúc mừng người chơi, luyện chế túi trữ vật thành công, điểm kinh nghiệm EXP +1000000, khí công giá trị +10000, điểm tích lũy giá trị +10000, độ thuần thục tăng lên.

Thành công rồi, bất quá Dương Lỗi cũng không có cứ như vậy xuất ra túi trữ vật kia, mà là nhìn về phía Tào Tư Nhã, lúc này Tào Tư Nhã đã sớm hái hoa lan đợi ở một bên.

- Tư Nhã, ngươi đem hoa lan cho ta.

Nghe được Dương Lỗi nói, Tào Tư Nhã đem đóa hoa trong tay toàn bộ đưa cho hắn.

Dương Lỗi đem hoa lan trực tiếp bỏ vào bên trong Tử Long Đỉnh, sau đó chân khí gia trì, sau khi luyện chế một phen, tinh hoa hoa lan bị luyện ra, sau đó dung nhập trong túi trữ vật, cái túi trữ vật nho nhỏ kia, ở trên còn thêu lên một đóa hoa lan thanh lệ, thập phần tươi sáng rõ nét.

Cầm trong tay, tra nhìn xuống thuộc tính, đã rất tốt, cái túi trữ vật này không gian đạt đến sáu mươi bốn lập phương.

- Cho ngươi, xem thấy thế nào, có thích hay không?

Tào Tư Nhã vui mừng nhận lấy túi trữ vật, nhẹ gật đầu.

- Ngươi chờ một chút, ta cũng luyện chế cho các nàng một cái, đợi chút nữa ngươi cầm qua cho các nàng.

Nói xong Dương Lỗi lần nữa bắt đầu luyện chế.

Luyện khí thuật.

- Đinh, chúc mừng người chơi luyện chế túi trữ vật thành công, điểm kinh nghiệm EXP +1000000, khí công giá trị +10000, điểm tích lũy giá trị +10000, độ thuần thục tăng lên.

- Luyện khí thuật.

- Đinh, chúc mừng người chơi luyện chế túi trữ vật thành công, điểm kinh nghiệm EXP +1000000, khí công giá trị +10000, điểm tích lũy giá trị +10000, độ thuần thục tăng lên.

Hai lần luyện chế, hai lần thành công rồi, cũng giảm bớt đi một phen phiền toái.

Trên trán Dương Lỗi đã có chút mồ hôi, dù sao liên tục luyện chế tiêu hao cũng không nhỏ.
Chương 158 - Sát thủ Kim bài cuối cùng. (2)

Tào Tư Nhã ở một bên lấy ra khăn lụa nhè nhẹ lau sạch cho Dương Lỗi, Dương Lỗi cũng không có cự tuyệt.

- Tốt rồi, ngươi mang đi qua cho các nàng đi.

Hai túi trữ vật này ngược lại là không có mùi thơm gì, cũng không có đóa hoa trang trí i gì, chỉ là một cái túi trữ vật bình thường mà thôi.

Tào Tư Nhã thấy trong lòng có chút khác thường, ở thời điểm tiếp nhận túi trữ vật, cũng đột nhiên hôn Dương Lỗi, mà Dương Lỗi đang quay người, cái hôn này, trực tiếp hôn lên miệng Dương Lỗi.

Sắc mặt Tào Tư Nhã hồng nhuận phơn phớt, kiều diễm ướt át, lập tức quay người chạy đi.

- Lại bị đánh lén.

Dương Lỗi ngơ ngác nhìn xem bóng lưng của Tào Tư Nhã.

Trong nội tâm thầm nghĩ, mình có phải thực xin lỗi Tiêu Tinh rồi hay không. Bất quá rất nhanh lại tìm cái cớ cho mình, cái này không phải mình chủ động, nàng có lẽ sẽ lý giải mình đấy, hơn nữa ở cái thế giới này, không biết mình còn có thể trở về hay không.

Mà vào lúc đó, Dương Lỗi đột nhiên cảm giác không đúng.

Sát khí, có sát khí.

Lập tức thanh tỉnh lại, cái sát khí này tuy rất nhạt, nhưng vẫn là để cho Dương Lỗi cảm thấy, lúc này mới nhớ tới, mình hôm nay quên mở ra Huyễn trận rồi.

Cái sát khí này rất rõ ràng, chính là Kim bài sát thủ phóng xuất ra đấy.

Chân Thực Ưng Nhãn.

Bốn phía quét qua xem.

Lại để cho Dương Lỗi kinh ngạc chính là, mình rõ ràng không có phát hiện sát thủ này tồn tại.

Mày nhăn lại, chẳng lẽ hắn có thể tránh được Chân Thực Ưng Nhãn của mình xem xét? Đây tuyệt đối là không có khả năng, Chân Thực Ưng Nhãn của mình có thể xem thấu hết thảy ngụy trang, Kim bài sát thủ kia là tuyệt đối không có thể đào thoát pháp nhãn của mình, chẳng lẽ là trước kia mình cảm giác sai lầm, sinh ra ảo giác, sát thủ kia căn bản cũng không có xuất hiện?

Không đúng, mình vừa mới cảm nhận được tuyệt đối không phải ảo giác, đó là sát khí thật sự.

Như vậy thằng này dấu ở đâu đây?

Bốn phía nhìn không ra, như vậy chỉ có dưới mặt đất, đúng, là dưới mặt đất, sát ý trước kia có lẽ là từ dưới đất truyền tới.

Chân Thực Ưng Nhãn lần nữa mở ra, hướng dưới mặt đất quét qua.

Quả là thế, tên kia như là một con chuột đất, đang cuộn tròn ở dưới mình cách đó không xa.

Trong nội tâm Dương Lỗi cũng có chút ít nghĩ mà sợ, nếu như mình lại ở gần một điểm mà nói, khẳng định sẽ bạo nổi công kích rồi, mà vị trí trước kia của mình, vừa vặn còn kém một chút như vậy, bằng không thì là vị trí công kích tốt nhất.

Giám Định Thuật.

Hướng phía tên kia dùng Giám Định Thuật, phát hiện thằng này tu vi quả nhiên là khủng bố, Vũ Đế Đại viên mãn.

Kiếm Nhất: Thiên Tinh lâu Kim bài sát thủ thứ nhất vị, am hiểu độn địa thuật, Liễm Tức Thuật, Tiềm Hành Thuật, xuất đạo ba mươi năm, chưa bao giờ thất thủ.

Nhìn xem những tin tức này, Dương Lỗi không khỏi ngược lại hút miệng khí lạnh, choáng nha, lại là ghi chép xuất đạo ba mươi năm chưa bao giờ có thất thủ, quá mẹ nó biến thái rồi, nếu như thằng này đột phá Vũ Đế tiến vào Võ Thánh mà nói, cái kia quả thực là nghịch thiên.

Thằng này biến thái như vậy, mình phải như thế nào mới có thể đối phó hắn đây? Dương Lỗi biết rõ thằng này là sẽ không hành động thiếu suy nghĩ, trừ khi có tuyệt đối nắm chắc, bằng không thì cũng sẽ không đạt tới cảnh giới ba mươi năm chưa từng thất thủ.

Chẳng qua hiện nay mình cũng có một ưu thế lớn, đó chính là, hắn không biết mình đã phát hiện hắn rồi, hơn nữa đối với ưu thế của hắn rõ như lòng bàn tay, bất quá hoàn cảnh xấu là, mình căn bản không có khả năng đem hắn Nhất Kích Tất Sát, nếu quả thật chính diện đánh nhau, mình chưa hẳn có thể thắng được hắn.

Đánh lén? Đây quả thực là nói chuyện hoang đường viển vông, thằng này đã có thể làm được ba mươi năm chưa từng thất thủ, vậy thì chứng minh hắn là tổ tông đánh lén.

Như vậy không tập kích mà nói, phải làm sao mới có thể diệt thằng này? Trong nội tâm Dương Lỗi khó xử rồi, đương nhiên nếu như trực tiếp dùng ra Chân Linh phù mà nói, tuyệt đối là không có vấn đề, Vũ Đế Đại viên mãn cùng Võ Thánh Đại viên mãn ở giữa chênh lệch không cần phải nói cũng rõ ràng, cái này căn bản chính là chênh lệch khó có thể đền bù.

Nhưng mà Chân Linh phù kia dùng xong liền hết, mình có thể không nỡ a, sử dụng một quả Chân Linh phù cuối cùng đi đối phó hắn, cái kia quá lỗ vốn rồi.

Như vậy nên làm cái gì bây giờ? Để cho Hạ Trúc các nàng đi tìm giúp đỡ tới, mình ở chỗ này chờ? Như thế là một cái chủ ý không tệ, chỉ sợ hắn phát hiện. Chẳng qua hiện nay cái này là biện pháp tốt nhất rồi, chỉ cần Kiếm Nhất còn không biết mình đã bại lộ, vậy thì có thể thực hiện.

Vì vậy Dương Lỗi hô một tiếng, để cho Hạ Trúc tới.

Cho dù còn có chút thẹn thùng, Hạ Trúc vẫn là đi tới.

- Thiếu Gia, có chuyện gì không?

Nhớ tới sự tình trước kia, trên mặt Hạ Trúc còn có chút hồng hồng đấy.

Dương Lỗi nhẹ gật đầu, ở bên tai nàng thấp giọng nói vài câu.

Hạ Trúc nhẹ gật đầu, liền hướng phía bên ngoài đi đến.

Ngay sau khi Hạ Trúc rời đi, Dương Lỗi cảm giác cổ sát ý kia của Kiếm Nhất xuất hiện lần nữa rồi.

Dương Lỗi nhướng mày, chẳng lẽ thằng này lỗ tai thính như vậy, hắn đã nghe được sao? Dương Lỗi cũng không dám đem thanh âm che đậy, dù sao nếu như làm như vậy mà nói, liền để cho hắn hoài nghi, mà không che đậy, hắn rất có thể sẽ nghe thấy, một khi nghe thấy hắn khả năng sẽ sớm có động tác, đương nhiên cũng có thể tiếp tục nhịn xuống, tìm cơ hội.

Kiếm Nhất đã có thể làm được ba mươi năm chưa từng thất thủ, liền chứng minh hắn đối với mình che dấu rất tự tin, hơn nữa tuyệt đối có thể lẫn qua Vũ Thần điều tra.

Dương Lỗi có thể cảm giác được Kiếm Nhất tồn tại, đều là vì hắn có chút coi thường, phóng xuất ra sát khí để cho Dương Lỗi cảm thấy, hơn nữa chủ yếu là vì có kỹ năng biến thái như Chân Thực Ưng Nhãn, bằng không thì căn bản tìm không ra.

Bất quá lúc này Dương Lỗi trở nên rất cẩn thận, tinh thần lực cao độ tập trung, thằng này rõ ràng lần nữa động sát khí, liền chứng minh hắn rất có thể nhịn không được muốn động thủ.

Dương Lỗi nghĩ nghĩ, nếu như mình sử dụng Thiên Đao nhất thức, có sáu mươi bốn lần chiến lực tăng phúc, có lẽ có thể đem Kiếm Nhất bức đi ra, sau đó lập tức sử dụng Bạo Vũ Lê Hoa Châm, mà Kiếm Nhất này không có phòng hộ, không có khả năng cùng Dương Binh chuyên môn chuẩn bị vũ khí đặc thù để đối phó Bạo Vũ Lê Hoa Châm của mình.

Bất quá tỷ lệ thành công cũng không phải rất lớn, đối phương khẳng định có tuyệt chiêu, có thủ đoạn bảo vệ tánh mạng, bằng không thì có thể có chiến tích biến thái như vậy?

Hoặc là mình thi triển Tiểu Lý Phi Đao? Xem vận khí phải chăng có thể nhân phẩm bộc phát hiện ra tỷ lệ Nhất Kích Tất Sát? Bất quá loại xác suất này mới một phần ngàn, khả năng đánh bạc trúng thật sự là quá nhỏ.

Kế tiếp, Kiếm Nhất kia lại không giống như cùng Dương Lỗi tưởng tượng đồng dạng, tiến hành động tác, mà là tiếp tục ẩn núp, vẫn không nhúc nhích.
Chương 159 - Thuấn Tức Thiên Lý. (1)

Điểm này thật ra khiến Dương Lỗi thập phần bội phục, ở dưới đất ngốc lâu như vậy, rõ ràng vẫn không nhúc nhích, ngay cả con mắt cũng không nháy mắt một cái, đương nhiên ánh mắt hắn là nhắm đấy, ở dưới đất hoàn toàn là dựa vào giác quan.

Bất quá hắn đã không hề có động tác, vậy là tốt rồi, xem ra hắn còn muốn chờ cơ hội, nói cách khác hắn căn bản còn chưa ý thức được mình đã bị bại lộ.

Như thế mà nói, mình chỉ cần chờ đợi Dương Vô Địch đến là được, Dương Vô Địch sớm đã là Võ Thánh Đại viên mãn, chỉ thiếu chút nữa liền có thể đi vào Vũ Thần cảnh giới, đối phó Kiếm Nhất vẫn là có thể đấy, huống chi còn có mình đây này? Cho nên hôm nay Dương Lỗi tin tưởng mười phần, bất quá nếu như thằng này bị Dương Vô Địch giết chết mà nói, mình sẽ phải tổn thất một số, cho nên mình cần phải ở thời khắc mấu chốt phát động Bạo Vũ Lê Hoa Châm, một kích trí mạng.

Dương Lỗi ngồi trong sân, nhàn nhã uống trà, khóe miệng lộ ra dáng tươi cười nhàn nhạt, thầm nghĩ trong lòng, nếu như mình một mực xuống dưới như vậy, chỉ sợ tên kia cũng sẽ một mực đợi, một sát thủ tốt, một sát thủ ba mươi năm chưa từng thất thủ qua, lực nhẫn nại của hắn mạnh như thế nào, cái này chỉ sợ không ai có thể rõ ràng, chưa bao giờ lỡ tay qua, biểu thị tính nhẫn nại của đối phương đã đạt đến một trình độ không thể tưởng tượng nổi, nói cách khác, hắn tổng sẽ tìm kiếm thời cơ tốt nhất ra tay, mà cái thời cơ này chính là lúc có thể một kích trí mạng.

Nhưng hiển nhiên, hiện tại vị trí của Dương Lỗi, cùng vị trí của Kiếm Nhất là không thích hợp công kích, một kích trí mạng là không có bất kỳ khả năng.

10 phút sau, Hạ Trúc cùng Dương Vô Địch đi vào trong sân.

Dương Vô Địch là Võ Thánh Đại viên mãn, nhưng Dương Lỗi lại phát hiện, Kiếm Nhất căn bản không có một tia biến hóa, làm Dương Lỗi thập phần bội phục.

- Tiểu Lỗi, ngươi gọi ta đến có chuyện gì không? Có phải muốn ta dời tới, hoặc là ngươi chuyển qua hay không?

Dương Vô Địch không biết Dương Lỗi gọi mình qua làm cái gì, nhưng nghe Hạ Trúc nói là Dương Lỗi tìm mình, hắn lập tức liền bỏ sự tình ở trong tay chạy tới. Có thể thấy được hắn đối với Tôn Tử này coi trọng.

- Đại gia gia, ân, có chút ít sự tình muốn làm phiền ngươi.

Dương Lỗi nói xong đi đến trước, mà lúc này Dương Lỗi khoảng cách Kiếm Nhất đã đạt đến vị trí công kích tốt nhất, bất quá Dương Lỗi rất rõ ràng, lúc này Kiếm Nhất là tuyệt đối sẽ không phát động công kích đấy.

Bất quá Kiếm Nhất không công kích, lại không có nghĩa là Dương Lỗi không tiến hành công kích.

Phong Ẩn Đao lập tức cầm trong tay, sau đó hét lớn một tiếng:

- Thiên Đao nhất thức.

Lập tức hướng địa phương Kiếm Nhất bổ xuống dưới, giống như một đạo tia chớp bổ ra, tốc độ cực nhanh, thậm chí mắt thường cũng khó nắm bắt.

Nhanh, quá nhanh.

Bất quá Kiếm Nhất cũng không phải đèn đã cạn dầu, lập tức cảm nhận được nguy hiểm, giờ mới hiểu được mình đã bại lộ.

Lập tức muốn viễn độn.

Nhưng một chiêu này của Dương Lỗi là dễ dàng tránh đi như vậy sao?

Nếu như có thể tránh đi mà nói, như vậy cũng không phải là Thiên Đao nhất thức rồi.

Ầm ầm!

Mặt đất nổ tung, một đao kia bổ ra một hố to thật dài, mà Kiếm Nhất bay ra, một đao kia lại để cho hắn bị thương nhẹ.

Mà lúc này Dương Vô Địch ở một bên, rốt cục rõ ràng Dương Lỗi gọi mình tới là chuyện gì xảy ra rồi, trước kia gặp Dương Lỗi đột nhiên bạo lên, còn không có hiểu rõ hắn muốn làm cái gì, nguyên lai là phát hiện địch nhân ẩn núp, nhưng mà Dương Vô Địch phi thường giật mình, mình rõ ràng không có phát hiện sự tồn tại của đối phương, bất quá xem tu vi đối phương chỉ là Vũ Đế Đại viên mãn mà thôi, mình rõ ràng không có phát hiện, như vậy cái sát thủ này quả thực khủng bố rồi.

Mà ở một sát na Kiếm Nhất bay ra kia, Dương Vô Địch cũng động thủ.

Trường thương lập tức hiện ra ở trong tay của hắn.

Đối với người có can đảm ở trước mắt mình ám sát cháu mình, muốn gạt bỏ Dương gia hi vọng, Dương Vô Địch là tuyệt đối sẽ không nương tay.

Cho nên vừa ra tay chính là toàn lực.

- Dương gia thương pháp, Giao Long Xuất Hải.

Trường thương trong tay run lên, hóa thành một đầu Giao Long, khí thế hung mãnh, giương nanh múa vuốt hướng phía Kiếm Nhất công kích qua, uy thế kinh người.

Kiếm Nhất thấy thế kinh hãi, trong nội tâm tinh tường, một kích này uy lực cường hoành, đó là uy năng của Võ Thánh Đại viên mãn, hơn nữa khí thế kia áp chế xuống, mình khó có thể ứng phó.

Lui, lui về phía sau, là lựa chọn duy nhất.

Với tư cách một sát thủ, một kích không trúng, như vậy lui chính là lựa chọn thứ nhất.

Mà Kiếm Nhất rất được hàm súc ở trong đó, sở dĩ không có lỡ tay qua, cũng không có nghĩa là một lần nhiệm vụ, đều là một lần hoàn thành, mà ở thời điểm một lần không có thành công, Kiếm Nhất sẽ tiềm hành bỏ chạy, lần sau lại đến.

Cho nên Kiếm Nhất độn pháp, công pháp trốn chạy để khỏi chết là cao minh số một.

Cái này vừa lui, mượn nhờ thương thức của Dương Vô Địch, lập tức thoát ly phạm vi công kích.

Ngay thời điểm Kiếm Nhất mừng thầm, cho là mình thoát ly phạm vi công kích của Dương Vô Địch, có thể thoát đi, nhưng lại quên một người, Dương Lỗi, đúng là nhân vật mục tiêu nhiệm vụ lần này của hắn.

Dương Lỗi tinh tường, Kiếm Nhất khẳng định không phải đối thủ của Dương Vô Địch, bất quá Dương Vô Địch muốn giết chết Kiếm Nhất cũng không phải chuyện tình dễ dàng như vậy, dù sao một sát thủ chưa bao giờ có thất thủ, khẳng định là có thủ đoạn bảo vệ tánh mạng, bằng không thì đối mặt vô số người đuổi giết, hắn đã sớm chết hơn vạn lần. Trong đó Tiềm Hành Thuật cùng Liễm Tức Thuật bất quá là hai môn trong đó mà thôi.

Ở một sát na Kiếm Nhất lui về phía sau, chuẩn bị thoát đi kia, Dương Lỗi động thủ.

Đường Môn đệ nhất ám khí… Bạo Vũ Lê Hoa Châm.

Bạo Vũ Lê Hoa Châm này vừa phát động, vô số độc châm tựa như mưa to trút nước, hướng phía Kiếm Nhất trút xuống. Diện tích che phủ to lớn, tốc độ cực nhanh, hắn căn bản không kịp trốn tránh.

Một kim châm đâm rách hộ thể cương khí của hắn, đã đánh vào trong cơ thể.

Độc tố lập tức theo huyết dịch trải rộng toàn thân, tiến vào trái tim, trong óc, lập tức phát tác, Đại La Kim Tiên cũng khó cứu.

Ba giây đồng hồ sau, Kiếm Nhất ngã xuống đất bỏ mình, con mắt còn mở to, một bộ không thể tưởng tượng nổi.

- Đinh, chúc mừng người chơi đánh chết Thiên Tinh lâu Kim bài sát thủ Kiếm Nhất, tu vi Vũ Đế Đại viên mãn, điểm kinh nghiệm EXP +90000000, khí công giá trị +900000, điểm tích lũy giá trị +900000.

- Đinh, chúc mừng người chơi đạt được Độn Địa Thuật.

- Đinh, chúc mừng người chơi đạt được Liễm Tức Thuật.

- Đinh, chúc mừng người chơi đạt được Thuấn Tức Thiên Lý.

Kinh hỉ, cái gì là kinh hỉ, cái này là kinh hỉ ah, đại bạo, đây tuyệt đối là đại bạo.

Độn Địa Thuật cùng Liễm Tức Thuật không nói, đây là kỹ năng thực dụng tuyệt đối, mà một môn công pháp kỹ năng, cuối cùng mới là lợi hại nhất, Thuấn Tức Thiên Lý, công pháp trốn chạy để khỏi chết tốt nhất.
Chương 160 - Thuấn Tức Thiên Lý. (2)

Thuấn Tức Thiên Lý:

Thiên giai nhất phẩm công pháp, tiêu hao chân khí, tại hô hấp tầm đó có thể đạt tới ở ngoài ngàn dặm.

Khó trách Kiếm Nhất này chưa bao giờ thất thủ qua, thủ đoạn bảo vệ tánh mạng kinh người, một lần không chết liền bỏ chạy, ta lại đến lần thứ hai.

Nhìn kỹ xuống, Thuấn Tức Thiên Lý đối với mình mà nói lại có hạn chế, mỗi ngày chỉ có thể dùng hai lần.

Bất quá cái này cũng rất mạnh rồi, thủ đoạn trốn chạy để khỏi chết trọng yếu nhất.

- Đinh, người chơi phải chăng học tập Thuấn Tức Thiên Lý?

- Học tập.

- Đinh, chúc mừng người chơi học Thuấn Tức Thiên Lý.

Cái Thuấn Tức Thiên Lý này học xong, còn thừa lại hai môn công pháp, tự nhiên cũng sẽ không buông tha cho, Độn Địa Thuật này, cũng là công pháp trốn chạy để khỏi chết cực phẩm.

Độn Địa Thuật.

Địa giai lục phẩm công pháp, có thể trốn vào trong đất, hành động tự nhiên.

- Đinh, chúc mừng người chơi học Độn Địa Thuật.

Còn có Liễm Tức Thuật, Liễm Tức Thuật này đối với Dương Lỗi mà nói kỳ thật có thể không học, bởi vì Dương Lỗi đã có Liễm Tức Giới Chỉ, bất quá nghĩ nghĩ, hay là học đi, Liễm Tức Giới Chỉ tuy tốt, nhưng cái Liễm Tức Thuật này học không có chỗ xấu, hơn nữa Vũ Đế Đại viên mãn Kiếm Nhất này, sử xuất Liễm Tức Thuật ngay cả Võ Thánh Đại viên mãn cũng giấu diếm được, như vậy thoạt nhìn so với Liễm Tức Giới Chỉ của mình càng cường đại hơn, bất quá cùng Liễm Tức Giới Chỉ khác nhau chính là, Liễm Tức Thuật này chỉ là có thể ẩn nấp khí tức bản thân mà thôi, lại không thể ngụy trang như Liễm Tức Giới Chỉ, đem mình ngụy trang thành bất luận cảnh giới gì dưới tu vi bản thân.

Nếu như Liễm Tức Thuật có năng lực như thế mà nói, như vậy mình cũng không cần phải sử dụng Liễm Tức Giới Chỉ rồi.

Học xong Liễm Tức Thuật, Độn Địa Thuật, Thuấn Tức Thiên Lý, có thể nói, Dương Lỗi căn bản không e ngại có người truy sát, coi như là Võ Thánh Đại viên mãn cũng không sợ, đương nhiên đạt đến Vũ Thần cảnh giới đã khó có thể đào thoát, Vũ Thần cảnh giới có lĩnh vực của mình, một khi khởi động lĩnh vực, bỏ vào trong đó, muốn thoát thân là vạn phần khó khăn.

- Tiểu Lỗi, đó là vũ khí gì, lợi hại như vậy?

Lúc này Dương Vô Địch đã đi tới, giật mình nhìn xem Dương Lỗi, không có nghĩ đến sát thủ này, mình ở trong thời gian ngắn là tuyệt không có khả năng cầm xuống, mà Dương Lỗi rõ ràng dùng một món đồ giết chết.

Có thể thấy được vũ khí này lợi hại.

Dương Lỗi từ bên trong kinh hỉ phục hồi tinh thần lại nói:

- Đại gia gia, đây là Bạo Vũ Lê Hoa Châm, ta trong lúc vô tình lấy được, uy lực cực lớn, bất quá. . . bất quá chỉ có thể đối phó người dưới Võ Thánh, đối với Võ Thánh hoặc là Võ Thánh trở lên mà nói, vậy thì không có tác dụng.

Dương Vô Địch tự nhiên cũng biết, độc châm y hệt như mưa của ám khí kia tuy lợi hại, nhưng mà không thể bài trừ hộ thể cương khí của mình, điểm ấy Dương Vô Địch rất rõ ràng.

- Đối với Võ Thánh không có bao nhiêu hiệu quả, bất quá đối với Vũ Đế lại uy hiếp thật lớn, có thể nói, ngươi đã có bảo bối này, dưới Võ Thánh gần như không có đối thủ rồi. Bất quá. . . Bất quá ngươi cũng không thể quá ỷ lại ngoại vật, cái này đối với tu vi của ngươi bất lợi.

Dương Vô Địch vỗ vỗ bờ vai của hắn nói.

- Trong lòng ta biết rõ, đại gia gia.

Dương Lỗi cười nói.

- Biết rõ là tốt rồi, ngươi là thiên phú tốt nhất của Dương gia chúng ta từ trước đến nay, có hy vọng có thể đột phá Lão Tổ tông nhất.

Dương Vô Địch nói.

- Cho nên chúng ta đối với ngươi đều rất coi trọng, nếu như ngươi cần gì cùng ta nói là được, ta sẽ tận lực thỏa mãn ngươi.

Dương Lỗi nghe xong, cái kia không khỏi xấu hổ, tính tính một chút, mình tựa hồ không phải người Dương gia a, không có huyết mạch Dương gia đây này.

- Ân, gia gia ngươi yên tâm, nếu ta có cần mà nói, sẽ tìm ngươi rồi, ngươi xem ta lần này không phải là để cho Hạ Trúc tìm ngươi đến hỗ trợ sao?

Dương Lỗi nói.

Dương Vô Địch cười nói:

- Nên như vậy a, đều là người một nhà, cái này còn có cái gì khách khí chứ.

Dương Vô Địch đi rồi, Dương Lỗi lần nữa ấn mở hệ thống.

- Đinh, chúc mừng người chơi hoàn thành cấp độ A đánh lén nhiệm vụ, đánh chết Kim bài sát thủ Kiếm Thập Tam, đánh chết Kiếm Thập, đánh chết Kiếm Nhất, độ hoàn thành 100%, nhưng bởi vì có người ngoài tương trợ, đẳng cấp đánh giá là hài lòng.

- Nhiệm vụ ban thưởng: đẳng cấp đề thăng một cấp, tu vi người chơi từ Vũ Hoàng tam giai tăng lên tới Vũ Hoàng tứ giai, điểm tích lũy giá trị gia tăng một trăm vạn, mặt khác ban thưởng một kịch tình nhiệm vụ tạp đặc thù, đồng thời đạt được một đôi Địa giai cửu phẩm Thiên Tâm bao tay, Địa giai cửu phẩm Ám Ảnh kiếm.

Ban thưởng coi như là phong phú rồi, đẳng cấp đề thăng một cấp, điểm tích lũy một trăm vạn, như vậy cộng lại, hiện tại Dương Lỗi còn thừa lại điểm tích lũy gần có ba trăm mười vạn rồi, mà để cho người chú ý nhất chính là kịch tình nhiệm vụ tạp đặc thù cái kia rồi, trước kia Dương Lỗi xem qua, kịch tình nhiệm vụ tạp cũng chia làm bình thường cùng đặc thù, kịch tình nhiệm vụ tạp đặc thù ban thưởng phong phú, hơn nữa có thể lựa chọn tràng cảnh kịch tình, nhưng kịch tình nhiệm vụ tạp bình thường là không có lựa chọn này đấy, kịch tình nhiệm vụ tạp đặc thù, phải thông qua nhiệm vụ đặc thù đạt được, mà không phải dựa vào điểm tích lũy hối đoái, cho nên cái này để cho Dương Lỗi có chút hưng phấn.

Mặt khác còn có Thiên Tâm bao tay, Thiên Tâm bao tay này cùng mình trước kia đoạt được Thiên Tâm áo giáp hiển nhiên là một bộ, tề tựu rồi, rất có thể sẽ có kỳ tích xuất hiện.

Cuối cùng đồng dạng, là Ám Ảnh kiếm này rồi, Ám Ảnh kiếm cũng là lợi khí ám sát, mặc dù chỉ là Địa giai cửu phẩm, nhưng cùng lúc trước cho Tào Tư Nhã Ám Ma chi kiếm tuyệt không kém, bởi vì Ám Ảnh kiếm này có một thuộc tính cường đại, cái kia chính là thân kiếm che dấu, nhìn không thấy, trừ khi dung thủ đoạn đặc thù mới có thể xem tới được.

Ám Ảnh kiếm này cùng Thừa Ảnh một trong thập đại Thần Binh có chút tương tự, bất quá không biết Ám Ảnh kiếm này cùng Thừa Ảnh bảo kiếm kia tầm đó tồn tại quan hệ gì, kia liền không được biết rồi.

Thanh kiếm nầy cho mình sử dụng hoàn toàn không cần, cho Tào Tư Nhã? Cũng không cần, nàng đã có một thanh Ám Ma chi kiếm rồi, như vậy cho Hạ Trúc cùng Xuân Lan? Ám Ảnh kiếm này không thích hợp hai nữ.

Xem ra sau này phải tìm chủ nhân tốt cho nó, Dương Lỗi nghĩ nghĩ đem Ám Ảnh kiếm thu vào.

Mà để cho người chờ mong nhất đúng là kịch tình nhiệm vụ tạp đặc thù rồi, đem tạp phiến ấn mở xem xét, bên mặt thẻ nhiệm vụ này có ba cái kịch tình có thể lựa chọn, thứ nhất là Tam quốc kịch tình thế giới; thứ hai, là Xạ Điêu kịch tình thế giới; thứ ba là Phúc Vũ Phiên Vân kịch tình thế giới.

Cụ thể nhiệm vụ yêu cầu, phải đợi sau khi lựa chọn thế giới kịch tình, mở ra nhiệm vụ mới biết được.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK