• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 136 - Bích Thủy Cung thần bí. (2)

Bích Thủy Cung, Dương Lỗi nhướng mày, chẳng lẽ nguyên nhân là bởi vì Nhị tỷ đã nhận được vị tiền bối kia truyền thừa? Nhớ rõ ở dưới Minh Thủy Hồ, Nhị tỷ Dương Nguyệt lấy được chính là bích Thủy Tiên tử Bích Yên Thủy truyền thừa, xem ra sự tình có lẽ chính là như vậy. Nhưng Dương Lỗi không rõ chính là, vì cái gì đối phương sẽ biết Nhị tỷ đã tiếp nhận truyền thừa? Vậy thì kỳ quái rồi, bất quá những nghi vấn này đến hỏi tự nhiên sẽ tinh tường.

10 phút sau, Dương Lỗi lần nữa bước vào Uy Vũ Vương phủ.

Đi vào trong đại viện Uy Vũ Vương phủ, có năm người, ngồi ở phía trên chính là Nhị tỷ Dương Nguyệt của mình, mà ngồi ở hạ phương là bốn vị nữ tử che mặt.

Dương Lỗi thi triển Giám Định Thuật, không khỏi chấn động, bốn người này mình vậy mà xem xét không ra, điều này cũng ý nghĩa bốn người này tu vi thâm bất khả trắc, tuyệt đối là trên Vũ Thần cấp, dù sao hiện tại Dương Lỗi Giám Định Thuật đã đạt đến cao cấp, ngoại trừ cao thủ Vũ Thần cấp trở lên ra, những người khác, hoàn toàn có thể xem xét, đương nhiên nếu như đối phương có bảo vật thu liễm khí cơ đặc thù mà nói, cái kia lại ngoại lệ rồi, bất quá loại bảo vật này phải là Cực phẩm Linh khí trở lên, thì ra là Địa giai cửu phẩm trở lên, bằng không thì không có loại khả năng này.

Nhưng nếu như trên người có được loại bảo vật này che dấu khí cơ của mình mà nói, Chân Thực Ưng Nhãn của Dương Lỗi lại hoàn toàn có thể nhìn thấu, cho nên cho dù có được bảo vật có thể che dấu khí cơ bản thân cũng là vô dụng, đây cũng chính là nói, bốn người trước mắt tuyệt đối là cường giả trên Vũ Thần.

- Đệ đệ ngươi đã đến rồi, nhanh đến bên này ngồi.

Dương Nguyệt nhìn thấy Dương Lỗi đã đến, lập tức trên mặt phủ lên dáng tươi cười mừng rỡ, đem Dương Lỗi kéo đến chỗ ngồi bên cạnh mình.

- Nhị tỷ, đến cùng là chuyện gì, các nàng là ai?

Dương Lỗi nhỏ giọng hỏi.

Dương Nguyệt thấp giọng nói:

- Các nàng là Bích Thủy Cung trưởng lão, lần này tới nói là muốn tiếp ta đi Bích Thủy Cung đảm nhiệm Bích Thủy Cung Cung Chủ.

Dương Lỗi nói tiếp:

- Bích Thủy Cung là Bích Yên Thủy tiền bối sáng tạo hay sao?

Dương Nguyệt nhẹ gật đầu.

- Vậy ý của ngươi là đồng ý hay là không đồng ý?

Dương Lỗi nói khẽ.

- Ta không biết, ta. . . ta phải rời đi Càn Nguyên quốc.

Dương Nguyệt nhỏ giọng nói ra.

Lúc này nữ tử ngồi ở phía trước nhất kia đứng lên, nhìn xem Dương Lỗi nói:

- Ngài là Dương Lỗi, đệ đệ của Cung Chủ chúng ta đúng không?

- Phải.

Dương Lỗi nhẹ gật đầu.

Dương Lỗi cũng suy đoán đến đi một tí, đoán chừng Nhị tỷ của mình cầm chủ ý bất định, cho nên để cho mình trở về, mà một bên khác là bốn vị trưởng lão này lại nhất định phải mang Dương Nguyệt đi, nhưng lại không thể cưỡng bức, đành phải từ chỗ mình với tư cách đột phá, hy vọng có thể thuyết phục Dương Nguyệt. Bất quá đối với bốn người này, Dương Lỗi vẫn là mang theo thái độ hoài nghi, ai biết các nàng có hảo ý hay không, muốn cướp đoạt truyền thừa của Nhị tỷ thì sao? Đây cũng là có khả năng đấy.

- Bốn tỷ muội chúng ta là Bích Thủy Cung trưởng lão, lần này tới là hy vọng có thể mang tỷ tỷ ngươi Dương Nguyệt đi, trở thành tân nhiệm Cung Chủ của chúng ta, trở về tiếp nhận chưởng quản Bích Thủy Cung.

Dương Lỗi nhìn xem nàng nói:

- Ta rất ngạc nhiên, ngươi là làm sao biết tỷ tỷ của ta chính là Bích Thủy Cung Cung Chủ của các ngươi?

Nàng nói:

- Lúc tiền nhiệm Cung Chủ rời đi, đã từng để lại Cung Chủ một kiện tín vật, dựa vào cái tín vật này chúng ta có thể tìm đến người thừa kế của nàng, cũng chính là tân nhiệm Cung Chủ.

Dương Lỗi lắc đầu nói:

- Cho dù là như vậy, nhưng vậy thì sao? Ai biết có phải các người thật sự ý định để cho Nhị tỷ ta đi làm Cung Chủ, chấp chưởng Bích Thủy Cung mà không phải muốn cướp lấy truyền thừa của Nhị tỷ ta hay không?

Nghe xong lời này, nàng lắc đầu liên tục nói:

- Cái này là không thể nào, Cung Chủ truyền thừa không ai có thể cướp đoạt, nếu như động ý niệm như vậy mà nói, tất nhiên sẽ tao ngộ Thủy Tiên các cắn trả.

Lúc này Dương Lỗi nhìn về phía Nhị tỷ của mình, thấy nàng nhẹ gật đầu.

- Coi như là như vậy, ta cũng vẫn là lo lắng, trừ khi các ngươi dùng Tâm ma thề, tuyệt đối sẽ không đối với Nhị tỷ ta bất lợi, hơn nữa phải bảo vệ an toàn của nàng.

Bốn người nhẹ gật đầu, đối với Tâm ma phát ra lời thề, thấy vậy lúc này Dương Lỗi mới yên lòng lại.

- Nhị tỷ, ngươi cùng các nàng đi thôi, chỉ có đi theo các nàng ngươi mới có thể đạt được bồi dưỡng tốt nhất, có thể mau chóng bước vào Vũ Thần cảnh giới.

Dương Lỗi nhìn xem Dương Nguyệt nói ra.

- Thế nhưng mà. . . Thế nhưng mà. . .

- Nhị tỷ, chuyện tốt như vậy, đừng do dự, chờ thực lực bản thân ngươi đủ rồi, muốn làm cái gì cũng có thể, không có người có thể ngăn được.

Dương Lỗi trước kia là nghe được tiếng gió, Dương gia ý định sẽ cùng Triệu gia kết minh, quan hệ thông gia, mà đối tượng quan hệ thông gia rất có thể là Nhị tỷ của mình. Chuyện này Dương Nguyệt cũng biết một chút, bất quá nàng là kiên quyết không đồng ý đấy.

- Hơn nữa về sau ta có thời gian sẽ đi gặp ngươi.

Dương Nguyệt cuối cùng vẫn gật đầu:

- Đệ đệ, ngươi nhất định phải tới xem ta, bằng không thì ta sẽ. . . Ta sẽ. . . Không nhận ngươi cái đệ đệ này rồi.

...

Dương Nguyệt đi rồi, ngược lại là mang đến một tia lo nghĩ trong nội tâm Dương Lỗi.

- Tiểu Lỗi, ta có chuyện cùng ngươi nói.

Lúc này Dương Hữu hiện ra ở cửa ra vào.

Dương Lỗi nhẹ gật đầu, cũng suy đoán đoán chừng là cùng Nhị tỷ có quan hệ, cùng Bích Thủy Cung kia có quan hệ.

Đi vào thư phòng, Dương Lỗi liền hỏi:

- Ngươi muốn biết cái gì?

- Các nàng là người nào?

Dương Hữu phát hiện bốn người các nàng tu vi cả đám đều so với mình không kém, thậm chí so với mình cường đại ra rất nhiều, để cho hắn không khỏi thầm giật mình, phải biết mình đã là Vũ Thần nhất giai, như vậy bốn người này tu vi đạt đến hạng trình độ khủng bố gì.

- Kỳ thật ta cũng không rõ ràng lắm, ta chỉ biết chính là Nhị tỷ đã nhận được một vị cường giả truyền thừa, mà vị cường giả này gọi là Bích Yên Thủy, nàng thành lập Bích Thủy Cung, mà các nàng là Bích Thủy Cung trưởng lão, lần này đến không có ác ý.

Dương Lỗi nói ra.

- Được rồi, như vậy cũng tốt.

Dương Hữu thở dài, gia tộc cố ý cùng Triệu gia quan hệ thông gia, chuyện này hắn như thế nào lại không biết, dù sao là nữ nhi của mình, biết rõ nàng không muốn, gặp nàng mất hứng, mình cũng không vui.

- Còn có chuyện gì sao? Không có mà nói, ta phải đi về rồi, ta còn có chuyện.

Dương Lỗi tính thời gian một cái, cũng không sớm, mình còn phải đi gặp phụ thân Triệu Viễn, dù sao mình đã đáp ứng, cũng không thể nuốt lời.

Lần này Dương Hữu tìm Dương Lỗi, về sự tình Dương Nguyệt chỉ là một cái trong số đó, mà trọng yếu nhất lại là một chuyện tình khác.

- Ngươi gần đây có phải là gặp sự tình gì hay không?
Chương 137 - Khách khanh trưởng lão.

Dương Lỗi vốn là sững sờ, sau đó kịp phản ứng, đại khái đoán được hắn muốn hỏi điều gì rồi, là sự tình mình bị ám sát, có lẽ sự tình Dương Binh đã bị bộc lộ ra, mà gần đây cũng không có nghe được tin tức Dương Binh, đoán chừng đã chạy khỏi kinh đô, mà sự tình mình bị sát thủ Thiên Tinh lâu ám sát, tám chín phần mười chính là hắn làm rồi.

- Ta đã từng bị Dương Binh vây giết, may mắn tránh được một kiếp, hai ngày này lại tao ngộ sát thủ Thiên Tinh lâu.

Đối với những chuyện này, Dương Lỗi cũng không có tính toán giấu diếm, dù sao coi như mình muốn giấu diếm cũng giấu diếm không được, hơn nữa nói cho bọn hắn biết, đối với mình không phải là còn có trợ giúp sao, đám lão gia hỏa Dương gia kia sẽ không bỏ mặc, dù sao mình hiện tại là thiên tài Dương gia mấy trăm năm qua cũng chưa từng có, là thiên tài có hi vọng tiến vào Huyền Cơ Môn trở thành Chân truyền đệ tử nhất.

- Vì cái gì không nói sớm một chút?

Dương Hữu hơi có chút sinh khí.

- Ngươi biết rõ như vậy rất có thể sẽ muốn cái mạng nhỏ của ngươi sao? Ngươi có phải cho là mình cánh cứng cáp rồi hay không?

Đối với Dương Hữu chất vấn, quan tâm hắn, Dương Lỗi lại cười nhạt một tiếng:

- Ta biết rõ mình đang làm cái gì, Thiên Tinh lâu sát thủ mà thôi, chỉ cần không phải Thần giai xuất động, ta vẫn có thể tự bảo vệ mình, ngươi không cần lo lắng.

- Ngươi như thế nào tự bảo vệ mình, ngươi quá ngây thơ rồi, đừng tưởng rằng ngươi đạt đến Vũ Hoàng cảnh giới liền coi mình vô địch thiên hạ rồi.

Nghe xong lời này Dương Hữu là một bụng tức giận, sáng hôm nay bị mấy vị trưởng lão gọi qua khiển trách, trong nội tâm nghẹn lấy hỏa khí, lần này là muốn phát tiết ra.

- Nếu như ngươi chính là vì cùng ta nói những chuyện này, vì giáo huấn ta mà nói, vậy thì không cần rồi.

Ngữ khí Dương Lỗi như trước lạnh nhạt.

- Ngươi. . .

Dương Hữu tức giận đến không được, sau đó thở dài một hơi, hoàn toàn chính xác mình có quyền lợi gì đi quản hắn khỉ gió, thật lâu mới nhìn Dương Lỗi nói:

- Nếu như ngươi không có nắm chắc thì trở lại a.

Dương Lỗi lắc đầu:

- Không cần, ta có Chân Linh phù, ngươi không cần lo lắng.

- Chân Linh phù, đúng, đây là Chân Linh phù của ta, ngươi cầm.

Dương Hữu lấy ra một quả phù triện, cũng là một quả Chân Linh phù.

Dương Lỗi vốn muốn cự tuyệt, nhưng nhìn xem ánh mắt Dương Hữu, cuối cùng vẫn gật đầu, nhận lấy phù triện trong tay hắn, nói tiếng cám ơn.

- Ngươi. . . Chính ngươi coi chừng, về phần sự tình Dương Binh ta sẽ xử lý.

...

Đã đi ra Uy Vũ Vương phủ, về tới Tư Tinh cư, trong nội tâm Dương Lỗi vẫn nghĩ một sự tình, chính mình có phải có chút quá phận hay không, nhưng nghĩ đến thời gian mình tại Uy Vũ Vương phủ bị khi dễ, một tia hoài nghi kia liền tùy theo tán đi.

Bởi vì đã có Ngọc Thạch, Dương Lỗi liền ý định bày trận, tại Tư Tinh cư bố trí một cái Huyễn trận, như vậy như thế nào cũng sẽ có một ít hiệu quả.

Bày trận thuật.

- Sơ cấp Huyễn trận, lên.

Dương Lỗi bầy đặt tốt Ngọc Thạch, trong tay không ngừng véo lấy các loại Thủ Ấn huyền diệu, từng đạo ấn pháp đánh vào trong đó, sau đó chỉ thấy không trung xuất hiện một màn sáng nhàn nhạt, nhưng rất nhanh biến mất.

Làm xong hết thảy, Dương Lỗi lại ở trên mấy miếng Ngọc Thạch đánh vào vài đạo ấn pháp, nương theo mấy khối Ngọc Thạch này, liền có thể không bị trận pháp ảnh hưởng.

- Hạ Trúc, Xuân Lan, còn có Tư Nhã, ba miếng Ngọc Thạch này các ngươi mang theo trong người, nhớ kỹ chỉ có mang theo Ngọc Thạch này mới sẽ không phải chịu Huyễn trận này ảnh hưởng, bằng không thì sẽ bị lâm vào trong huyễn trận.

Dương Lỗi đem ba khối Ngọc Thạch đã đánh vào ấn pháp đưa cho ba người Hạ Trúc, dặn dò.

- Đã biết, Thiếu Gia.

Dương Lỗi phất phất tay, ra hiệu các nàng đi làm chuyện của mình.

Một giờ sau.

Khóe miệng Dương Lỗi giơ lên vẻ tươi cười.

Triệu Viễn đến rồi, tiến nhập sân nhỏ, nhưng lại bị lạc vào bên trong ảo cảnh.

Dương Lỗi thầm nghĩ trong lòng, cái Huyễn trận này vẫn là có thể thực hiện đấy, uy lực cũng coi như không tệ, tối thiểu vây khốn Triệu Viễn, tuy hắn hiện tại tu vi không cao, chẳng qua hiện nay cũng đạt tới Vũ Sư hậu kỳ cảnh giới, một Vũ Sư hậu kỳ tu luyện giả ở bên trong trận pháp không có đầu mối, liền chứng minh mình bày trận thuật đã sơ lộ ra hiệu quả. Bất quá đối với Vũ Đế hoặc là Võ Thánh cấp võ giả, Dương Lỗi cũng không biết đến cùng có thể khốn bao lâu rồi, có lẽ vài giây đồng hồ đã bị bài trừ cũng không nhất định, dù sao không có thử qua, liền không có quyền lên tiếng.

Thấy thời gian không sai biệt lắm, Dương Lỗi Lăng Không đánh ra vài đạo ấn pháp, đem Triệu Viễn phóng ra.

- Triệu lão ca, cái Huyễn trận này của ta như thế nào?

Nhìn xem Triệu Viễn thập phần chật vật, Dương Lỗi vừa cười vừa nói.

Triệu Viễn phiền muộn không thôi nói:

- Ngươi cái hỗn tiểu tử, đây không phải có chủ tâm để cho lão ca ta xấu mặt sao?

Dương Lỗi vội nói:

- Lão ca, ngươi uống một ngụm trà, xin bớt giận, xin bớt giận. Ta đây không phải vừa mới nếm thử bố trí trận pháp, đang muốn thử xem sao, không nghĩ tới chính ngươi đưa đến cửa.

- Ai. . . Tính toán ta không may.

Triệu Viễn tiếp nhận chén trà, bất đắc dĩ nói.

- Lão ca ngươi thật sự là Tể tướng trong bụng có thể chống thuyền.

Dương Lỗi nghe vậy cười ha hả nói.

- Bất quá lão ca, cái Huyễn trận này như thế nào? Coi có được không?

- Lão đệ ngươi có thực khiến ta giật mình, không chỉ có luyện đan, rõ ràng còn biết bày trận, thật lợi hại.

Triệu Viễn tự đáy lòng giơ ngón tay cái, thiên phú như thế, đã có thể luyện chế ra thập thành đan, còn có thể bố trí trận pháp, có thể nói ít càng thêm ít, gần như là không có.

- Sơ học mà thôi, để cho lão ca chê cười.

Dương Lỗi cười nói.

- Cái này còn sơ học, đợi sáng mai bố trí cho ta một cái ở tiểu viện, tốt xấu cũng an tâm một ít.

Triệu Viễn nhấp một ngụm trà, thoải mái nói.

- Không có vấn đề, chút lòng thành mà thôi.

Dương Lỗi cười đáp.

- Vậy thì tốt, lão ca ta ở chỗ này trước tạ ơn rồi.

Triệu Viễn cũng thật cao hứng, tại nhà mình bố trí một cái trận pháp như vậy, cảm giác sẽ an toàn nhiều lắm.

- Lão ca, chúng ta là cái quan hệ gì, chút việc nhỏ ấy còn cần khách khí như vậy.

Nói tóm lại, Triệu Viễn người này cho Dương Lỗi cảm giác cũng không tệ lắm, cho nên Dương Lỗi cũng vui vẻ cùng hắn trao đổi, dù sao Dương Lỗi tại Sùng Vũ đại lục bằng hữu không nhiều lắm, mà Triệu Viễn là một cái tốt nhất, đương nhiên mặt khác cũng còn có vài cái quan hệ có chút mập mờ đấy.

...

Sau nửa giờ, Trường Phong thương hội, trong một gian sương phòng.

Tại đây không có những người khác, chỉ có một vị lão giả thoạt nhìn 50~60 tuổi, vậy hẳn là phụ thân Triệu Viễn rồi, tuy thoạt nhìn tuổi trẻ, bất quá 50~60 tuổi mà thôi, nhưng Dương Lỗi tinh tường, hắn có lẽ không sai biệt lắm tám mươi tuổi, bởi vì tu vi cao thâm, nên thoạt nhìn mới trẻ tuổi như vậy.
Chương 138 - Tinh Huyết Đan. (1)

Giám Định Thuật.

Triệu Vũ, Võ Thánh tứ giai, trưởng lão Trường Phong thương hội.

- Dương lão đệ, đây là cha ta Triệu Vũ.

Triệu Viễn giới thiệu nói.

- Triệu trưởng lão ngươi tốt.

Triệu Viễn là Triệu Viễn, phụ thân hắn là phụ thân hắn, cho nên Dương Lỗi cũng không có biểu hiện nhiệt tình như thế nào, ngữ khí thập phần lạnh nhạt, không có bất kỳ biểu hiện dư thừa.

- Phụ thân, đây là Dương Lỗi mà ta cùng ngươi nói.

- Dương Lỗi Tiểu huynh đệ, ta là nghe Viễn nhi nói rất nhiều về ngươi, quả nhiên là anh hùng xuất thiếu niên, nhanh mời ngồi, chúng ta ngồi xuống nói chuyện.

Dương Lỗi cũng không để ý, rất là tùy ý ngồi xuống.

Mà lúc này Triệu Vũ đối với nhi tử của mình đưa mắt ra ý, ra hiệu hắn ly khai một lát, Triệu Vũ cũng không muốn để cho nhi tử của mình khó xử, dù sao hắn vốn không muốn cho Dương Lỗi tăng thêm nhiều phiền toái như vậy, lần này gọi Dương Lỗi tới là có chút bất đắc dĩ, Triệu Vũ cũng tinh tường ý nghĩ trong lòng của nhi tử mình, cho nên mới phải nháy mắt để cho hắn ly khai.

Dương Lỗi cũng tinh tường, cho nên thấy Triệu rời đi cũng không nói gì thêm.

- Không biết Triệu trưởng lão lần này tới tìm ta là có chuyện gì?

Dương Lỗi rất trực tiếp, không có quanh co lòng vòng, lần này mình đến bất quá là xem trên mặt mũi của Triệu Viễn mà thôi.

Nhưng Triệu Vũ lại cười cười, rót cho Dương Lỗi chén trà.

- Hiền chất ngươi đã cùng Viễn nhi là bằng hữu, như vậy cũng đừng xa lạ như vậy, bảo ta Triệu thúc là tốt rồi.

Dương Lỗi nghe vậy không khỏi trợn trắng mắt, mình và Triệu Viễn thậm chí cũng có thể gọi gia gia rồi, còn gọi ngươi thúc thúc. Bất quá trong nội tâm nghĩ như vậy mà thôi, biểu hiện ra vẫn gật đầu, dù sao đối với Dương Lỗi mà nói không sao cả, một cái xưng hô mà thôi, sẽ không thua thiệt cái gì, cũng không cần vì vậy mà đáp ứng hắn điều kiện gì.

- Triệu thúc.

- Như vậy mới đúng nha.

Triệu Vũ ha ha cười cười, lộ ra hết sức cao hứng.

- Triệu thúc, chúng ta cũng đừng quanh co lòng vòng, lần này Triệu thúc để cho Triệu lão ca tới tìm ta đến cùng có chuyện gì, cứ việc nói thẳng, dù sao cũng không có người ngoài, có thể giúp ta sẽ tận lực giúp.

Dương Lỗi không có ý định ở chỗ này hao tổn xuống dưới như vậy, chuyện của mình còn rất nhiều.

- Vậy thì tốt, hiền chất ngươi đã nói như vậy, ta cũng không hề dong dài rồi, lần này ta buộc Viễn nhi tìm hiền chất ngươi tới gặp mặt, là muốn hiền chất trở thành khách khanh trưởng lão của Trường Phong thương hội ta.

Triệu Viễn nói thẳng.

Dương Lỗi nghe vậy sững sờ, lắc đầu nói:

- Triệu thúc, không tiện, điều này e rằng không được, để cho ta gia nhập Trường Phong thương hội là không thể nào, ta không thích bị ước thúc.

Triệu Vũ tựa hồ sớm đoán được phản ứng của Dương Lỗi, nói tiếp:

- Hiền chất, ngươi trước không nên vội vã cự tuyệt, hãy nghe ta nói tinh tường lại quyết định.

- Ngươi nói, ta nghe là được.

Dương Lỗi cũng không nóng nảy, mà là mỉm cười, xem hắn có thể nói ra cái gì, dù sao mình hiện tại đã ngồi ở chỗ nầy rồi.

- Kỳ thật cái khách khanh trưởng lão này cũng không cần hiền chất ngươi làm quá nhiều chuyện, chủ yếu ở thời điểm Trường Phong thương hội ta có khó khăn trợ giúp là được rồi, về phần sự tình khác, ngươi muốn làm liền làm không muốn làm mà nói, có thể chối từ, nói cách khác cái khách khanh trưởng lão này hoàn toàn là tự do, đương nhiên chỗ tốt tự nhiên cũng là có, tài nguyên của Trường Phong thương hội chúng ta, ngươi có thể tùy ý sử dụng, gần như cùng thương hội trưởng lão chúng ta.

Triệu Vũ nói ra.

Tài nguyên của Trường Phong thương hội, Dương Lỗi tự nhiên là động tâm, nói giỡn, một cái thương hội lớn như vậy, tích lũy mấy ngàn năm, khẳng định có rất nhiều thứ tốt, hơn nữa chỉ là phạm vi Trường Phong thương hội khống chế, mạng lưới tin tức lớn như vậy, đối với mình mà nói đều là một cái hấp dẫn cực lớn, nếu như mình muốn cái gì, muốn tìm cái gì, thông qua Trường Phong thương hội, cái kia phải nhanh nhiều lắm.

Bất quá Dương Lỗi cũng không nhận ra thật sự sẽ dễ dàng như vậy là có thể đạt được tài nguyên của Trường Phong thương hội rồi, nếu như sự tình đơn giản như vậy, như vậy ai cũng nguyện ý, thiên hạ không có cơm trưa miễn phí, Triệu Vũ đã nói ra, khẳng định còn có những vấn đề khác cần mình đi giải quyết, mà vấn đề này, chính là vấn đề mấu chốt lần này hắn gọi mình tới rồi.

- Nghe Triệu thúc nói như vậy, ta đích thật là động tâm rồi, bất quá trên trời sẽ không vô duyên cớ rớt xuống bánh ngọt a, cho nên Triệu thúc ngươi vẫn là trực tiếp nói rõ đi, cần ta làm cái gì a?

- Ta cần hiền chất ngươi giúp ta ngồi lên vị trí hội trưởng Trường Phong thương hội.

Triệu Vũ nhìn xem Dương Lỗi, rất nghiêm túc nói ra.

Dương Lỗi nhướng mày, vị trí hội trưởng Trường Phong thương hội, như vậy thì ra là cần chính mình tham gia nội bộ đấu tranh bên trong Trường Phong thương hội bọn hắn, đây cũng không phải là một sự tình đơn giản, nói không chừng sẽ tao ngộ ám sát, cái Trường Phong thương hội này đã thành lập mấy ngàn năm nay, phát triển trở thành một thế lực to lớn, có bao nhiêu của cải, có bao nhiêu cao thủ, đều là một cái không biết, mình mới là Vũ Hoàng nhất giai mà thôi, nếu như tham gia đấu tranh ở giữa bọn họ, làm không tốt ngay cả toàn thây đều lưu không nổi.

Mà lúc này hệ thống nhắc nhở truyền đến.

- Đinh, chi nhánh nhiệm vụ mở ra, khống chế Trường Phong thương hội ở bốn khối đại lục trên Huyền Nguyên tinh, đem hắn xác nhập, trở thành thương hội lớn nhất Huyền Nguyên tinh. Nhiệm vụ ban thưởng không biết, nhiệm vụ thất bại khấu trừ hai hạng phụ trợ hệ thống.

- Chi nhánh nhiệm vụ giai đoạn thứ nhất: trợ giúp Triệu Vũ cướp lấy vị trí hội trưởng Trường Phong thương hội, thành lập thế lực thuộc của mình, nhiệm vụ ban thưởng xem độ hoàn thành mà định ra.

Dương Lỗi ngây ngẩn cả người, điều này cũng ý nghĩa mình nhất định phải tham gia Trường Phong thương hội nội bộ đấu tranh rồi, hơn nữa từ tin tức nhiệm vụ đến xem, cái Trường Phong thương hội này không chỉ là ở Sùng Vũ đại lục mới có, ba khối đại lục khác cũng có Trường Phong thương hội, bất quá Trường Phong thương hội bên trong ba khối đại lục khác có phải cường đại như vậy hay không, có phải cũng là thương hội lớn nhất đại lục hay không, vậy thì không được biết rồi.

- Được rồi, Triệu thúc, ta đáp ứng ngươi, trợ giúp ngươi leo lên vị trí hội trưởng Trường Phong thương hội, nhưng ta cần làm cái gì? Ngươi cũng đừng nói muốn ta đi giúp ngươi đối phó những Võ Thánh Vũ Thần cường giả kia a, ta là không có năng lực đó, ngoại trừ luyện chế đan dược ra, ta liền không có gì có thể giúp được ngươi rồi.

Dương Lỗi nhìn xem hắn nói.

Triệu Vũ vừa nghe đến Dương Lỗi đáp ứng, kích động không thôi, Dương Lỗi đáp ứng, như vậy mình đại sự có thể thành, cái Trường Phong thương hội này liền là vật trong túi mình, ai cũng tinh tường, một Luyện Đan Sư có thể luyện chế thập thành đan uy vọng, lực ảnh hưởng, nếu như thả ra tin tức, có một vị Đan Sư có thể luyện chế thập thành đan ủng hộ mình, chút ít lão gia hỏa bên trong thương hội tất nhiên sẽ vô điều kiện ủng hộ mình.
Chương 139 - Tinh Huyết Đan. (2)

Nói giỡn, những lão gia hỏa kia, thật nhiều đã là thọ nguyên không nhiều, mà có một vị Luyện Đan Sư có thể luyện chế thập thành đan mà nói, liền có thể luyện chế Tinh Huyết Đan, cái Tinh Huyết Đan này có thể bổ sung máu huyết người, gia tăng thọ nguyên của bọn hắn, đây là bao nhiêu hấp dẫn, những lão gia hỏa tu luyện mấy trăm năm, thậm chí là mấy ngàn năm kia, cần có nhất đúng là những vật này rồi.

Cho nên niên kỷ càng lớn, sống càng lâu dài, bọn hắn lại càng sợ chết, điểm này Triệu Vũ chính mình cũng thấm sâu trong người, thấu hiểu rất rõ, thời điểm tuổi trẻ dám đánh dám liều, rất không sợ chết, mà già rồi, liền rút lui, trở nên rất sợ chết.

- Không cần, cái này không cần, hiền chất chỉ cần luyện đan là được rồi, chỉ cần hiền chất ngươi có thể luyện chế ra một loại đan dược liền mọi sự đại cát.

Triệu Vũ cười ha hả nói.

- Loại đan dược này đối với hiền chất ngươi mà nói, có lẽ chưa tính là việc khó gì.

Dương Lỗi ngược lại là kinh ngạc không thôi, lại để cho mình luyện chế một loại đan dược là được, đan dược gì lợi hại như vậy? Chẳng lẽ là đan dược nào đó có thể khống chế tâm thần người? Nếu như là loại đan dược này mà nói, cũng có khả năng, nhưng mà chỉ là khả năng mà thôi, coi như là có đan dược như vậy, đối với những Võ Thánh, Vũ Thần cấp cao thủ kia, trên cơ bản không có trọng dụng, bọn hắn tính cảnh giác là đạt tới cực điểm.

- Là đan dược gì lợi hại như vậy, rõ ràng có thể nhẹ nhàng đạt tới mục đích thế kia.

Dương Lỗi không khỏi hỏi.

- Tinh Huyết Đan.

Triệu Vũ nói.

- Tinh Huyết Đan? Đan dược gì, ta không có từng nghe nói qua.

Dương Lỗi lắc đầu, ở trong trí nhớ của Dương Lỗi không có nghe nói qua loại đan dược này, ở bên trong hệ thống tựa hồ cũng không có phát hiện tin tức về loại đan dược này.

Dương Lỗi trả lời thật ra khiến Triệu Vũ sững sờ.

- Hiền chất, ngươi nói đùa sao?

Ở trong mắt hắn xem, Dương Lỗi có thể luyện chế thập thành đan, đan dược như Tinh Huyết Đan làm sao có thể không biết, cái Tinh Huyết Đan này là đan dược cực kỳ nổi danh, cực kỳ trân quý, người có thể luyện chế ra Tinh Huyết Đan này, phải là Luyện Đan Sư có thể luyện chế thập thành đan. Mà với tư cách một Luyện Đan Sư, tuyệt không có khả năng không biết Tinh Huyết Đan.

Kỳ thật đan phương Tinh Huyết Đan này trên cơ bản tùy tiện một đại gia tộc nào cũng có, nhưng mấu chốt người có thể luyện chế thập thành đan lại không có, nếu như không phải thập thành đan, như vậy luyện chế ra đến Tinh Huyết Đan chỉ là một phế đan, không chỉ không có hiệu quả, ngượi lại là một loại đan dược kịch độc, đối với thân thể tu luyện giả tổn hại thật lớn.

Mà Dương Lỗi nói hắn không biết Tinh Huyết Đan là đan dược gì, để cho hắn không tin rồi, cho rằng Dương Lỗi đang nói đùa.

Thấy Triệu Vũ như vậy, tuy Dương Lỗi không biết là chuyện gì xảy ra, nhưng vẫn là lắc đầu nói:

- Triệu thúc, không nói gạt ngươi, cái Tinh Huyết Đan này rốt cuộc là đan dược gì, ta đích thật là không biết, cũng chưa từng nghe nói qua.

Triệu Vũ thấy bộ dạng Dương Lỗi không giống như là đang nói láo, cũng tin tưởng hắn nói, dù sao Dương Lỗi hoàn toàn không cần phải lừa gạt hắn.

- Cái Tinh Huyết Đan này là một loại đan dược so sánh đặc thù, không có phẩm cấp, nhưng tác dụng lại là tu luyện chi nhân tha thiết ước mơ.

Dương Lỗi giật mình nhìn xem Triệu Vũ:

- Tu luyện chi nhân tha thiết ước mơ, chẳng lẽ là ăn vào có thể tu vi tiến nhanh?

Triệu Vũ lắc đầu:

- Không phải, nếu như chỉ là đan dược tinh tiến tu vi, còn không có đạt đến nước này.

- Chẳng lẽ cùng Phá Chướng Đan đồng dạng, có thể để cho người đột phá bích chướng tăng lên một cảnh giới?

Dương Lỗi nhớ tới ở bên trong Minh Thủy Hồ lấy được Phá Chướng Đan, Phá Chướng Đan này đích thật là đồ vật mà tất cả tu luyện giả tha thiết ước mơ.

Triệu Vũ vẫn là lắc đầu:

- Phá Chướng Đan tuy quý giá, nhưng không có khó cầu như Tinh Huyết Đan, cũng không có trọng yếu như Tinh Huyết Đan.

Phá Chướng Đan chỉ có thể nhằm vào Vũ Thần Đại viên mãn, mà người có thể đạt tới Vũ Thần Đại viên mãn ít càng thêm ít, cho nên Phá Chướng Đan tuy lợi hại, nhưng có thể dùng đến Phá Chướng Đan lại không có bao nhiêu người. Cho nên đối với một ít người mà nói, Phá Chướng Đan xa xa so ra kém Tinh Huyết Đan trọng yếu.

- Triệu thúc ngươi cũng đừng quanh co nữa, cái Tinh Huyết Đan này đến cùng có hiệu quả thần kỳ gì, rõ ràng lại để cho người coi trọng như vậy?

Dương Lỗi hoàn toàn bị khơi gợi lên lòng hiếu kỳ.

- Tinh Huyết Đan có thể bổ sung máu huyết cho tu luyện giả, gia tăng thọ nguyên của tu luyện giả, đây đối với một ít tu luyện giả thọ nguyên sắp hết mà không thể đột phá mà nói, Tinh Huyết Đan là dị thường trân quý, so với Phá Chướng Đan mà nói, càng thêm quý giá, càng thêm quý hiếm.

Triệu Vũ giải thích nói ra.

- Bổ sung máu huyết, gia tăng thọ nguyên?

Con mắt Dương Lỗi sáng ngời, không nghĩ tới còn có đan dược như vậy, nếu thật là nói như vậy, nếu mình có thể luyện chế ra đan dược này, liền có thể lung lạc một đống lớn cao thủ, hơn nữa còn là một lão gia hỏa ít tu vị khủng bố.

Bất quá Tinh Huyết Đan này đã quý trọng như vầy, quý hiếm như thế, chỉ sợ đẳng cấp cũng không thấp, mà trước kia Triệu Vũ đã từng nói qua, cái Tinh Huyết Đan này không có đẳng cấp, vậy cũng có thể là đã vượt qua Thiên giai, mình bất quá là trung cấp Luyện Đan Sư mà thôi, làm sao có thể luyện chế đi ra được, coi như là sử dụng Tử Tương Quả cũng chưa chắc có thể thực hiện.

- Đúng vậy, là gia tăng thọ nguyên, nếu như hiền chất ngươi có thể luyện chế ra Tinh Huyết Đan mà nói, như vậy ta muốn chưởng quản Trường Phong thương hội liền không có bất kỳ nghi vấn rồi, hơn nữa hiền chất ngươi còn có thể sử dụng Tinh Huyết Đan này để cho những lão gia hỏa tu vi cao cường kia vì ngươi làm việc, vì Tinh Huyết Đan, bọn hắn sẽ không chút do dự đáp ứng ngươi đấy.

Điểm ấy Dương Lỗi tự nhiên tinh tường, nhưng mấu chốt là mình có thể luyện chế ra hay không, hơn nữa mình cũng không có đan phương.

- Triệu thúc, thứ cho ta nói thẳng, Tinh Huyết Đan này đã khó được như vậy, cũng ý nghĩa Tinh Huyết Đan này rất khó luyện chế, ta cũng chưa chắc có thể luyện chế ra, huống hồ, vãn bối cũng không có đan phương Tinh Huyết Đan. Cho nên vãn bối tuy cũng muốn luyện chế Tinh Huyết Đan này, nhưng mà hữu tâm vô lực ah.

Triệu Vũ nghe vậy ha ha cười nói:

- Đây đối với Luyện Đan Sư khác mà nói, có thể là vấn đề lớn, nhưng đối với hiền chất ngươi mà nói lại hoàn toàn là không có vấn đề, luyện chế Tinh Huyết Đan này yêu cầu chỉ có một, cái kia chính là thập thành đan mới hữu hiệu, nói cách khác, người luyện chế Tinh Huyết Đan phải luyện chế ra thập thành đan mới được, những thứ khác, chín thành đan đều là vô dụng, mà hiền chất ngươi lại có thể luyện chế ra thập thành đan, về phần đan phương cùng dược liệu, cái này hoàn toàn không là vấn đề, đan phương ta có, mà dược liệu, ta cũng có, huống hồ nếu như những lão gia hỏa kia biết có người có thể luyện chế Tinh Huyết Đan, dược liệu chính bọn hắn sẽ chuẩn bị, căn bản không cần hiền chất ngươi quan tâm.
Chương 140 - Thiên Đao nhất thức. (1)

- Thế nhưng mà, Triệu thúc, cái thập thành đan này ta đích thật là có thể luyện chế được đi ra, nhưng luyện chế thập thành đan lại là Huyền giai cửu phẩm trở xuống, nếu như phẩm cấp đạt đến Địa giai, như vậy ta căn bản là luyện chế không ra, tỷ lệ thất bại quá lớn, căn bản không có khả năng kia, cho nên nếu như Tinh Huyết Đan này là Địa giai hoặc là Địa giai trở lên mà nói, ta liền luyện chế không ra rồi.

Dương Lỗi nói ra.

Nghe được Dương Lỗi nói, Triệu Vũ cười nói:

- Hiền chất ngươi hiểu lầm lời nói của ta rồi, ta trước kia nói Tinh Huyết Đan không có phẩm cấp, cũng không phải nói phẩm cấp Tinh Huyết Đan muốn cao hơn Thiên giai, mà là Tinh Huyết Đan này luyện chế kỳ thật rất đơn giản, phẩm cấp cũng chỉ tương đương với Huyền giai mà thôi, bất quá muốn chính thức trở thành Tinh Huyết Đan nhất định phải là thập thành đan, cho nên qua nhiều năm như vậy, không ai có thể luyện chế ra Tinh Huyết Đan, cũng là bởi vì bọn hắn căn bản là luyện chế không ra thập thành đan.

- Nguyên lai là như vậy ah, như vậy ta có thể thử xem, bất quá thành hay không cũng không biết.

Dương Lỗi rốt cục biết rõ ràng Tinh Huyết Đan này rốt cuộc là chuyện gì xảy ra rồi.

Triệu Vũ cao giọng cười nói:

- Nhất định sẽ được, hiền chất đã có thể luyện chế thập thành đan, như vậy Tinh Huyết Đan này cũng là không có chút vấn đề nào đấy.

Nói xong Triệu Vũ đem một tờ đan phương đưa tới, đúng là đan phương của Tinh Huyết Đan.

Tinh Huyết Đan này có một vị dược liệu trọng yếu nhất, cũng là trân quý nhất, chính là Tinh Huyết Thảo rồi, Tinh Huyết Thảo này là Thánh thú hoặc là Thần Thú sau khi chết thi thể máu huyết thai nghén đi ra, cực kỳ trân quý, bất quá lại không có trân quý như Dương Lỗi ngày ấy nói ra ngàn năm hạt sen như vậy, dù sao Thánh thú cùng Thần Thú tại Sùng Vũ đại lục vẫn là có không ít đấy.

- Trong túi trữ vật này có tất cả dược liệu luyện chế Tinh Huyết Đan, ta ở chỗ này chờ tin tức tốt của hiền chất.

Triệu Vũ khẽ cười nói.

Dương Lỗi thu hồi này nọ nói:

- Triệu thúc, ta là đã nói rồi, nếu như không thành mà nói, ngươi đừng trách ta, dù sao Tinh Huyết Đan này thật sự là không có thử qua, không đủ nắm chắc.

Triệu Vũ nói:

- Nếu như thật sự không được, đó cũng là thiên ý, bất quá ta tin tưởng hiền chất ngươi nhất định sẽ được.

Ra gian phòng, gặp Triệu Viễn tại đó chờ đợi mình, Dương Lỗi liền đi qua.

- Thế nào, thỏa đàm sao?

Triệu Viễn thấy Dương Lỗi đi ra, liền chạy ra đón chào.

Dương Lỗi biết rõ hắn hết sức quan tâm chuyện này, dù sao cái này quan hệ đến tương lai của hắn và phụ thân hắn, đối với cái này trong lòng Dương Lỗi cũng là thập phần lý giải.

Dương Lỗi nhẹ gật đầu:

- Ta đã đáp ứng Triệu thúc rồi, bất quá thành hay không còn phải xem thiên ý rồi.

Dương Lỗi cũng là ăn ngay nói thật, chẳng qua nếu như phẩm cấp Tinh Huyết Đan kia chỉ là tương đương với Huyền giai mà nói, như vậy luyện chế còn không có độ khó gì đấy. Dù sao luyện chế Huyền giai đan dược, gia nhập Tử Tương Quả, như vậy xác xuất thành công đã đạt đến một tình trạng rất cao.

- Vậy thì tốt quá.

Triệu Viễn nghe xong lời này, trên mặt liền lộ ra dáng tươi cười.

- Triệu lão ca, chúng ta đi trước chỗ ngươi a, còn cần bố trí cho ngươi một cái trận pháp đây này.

Dương Lỗi nhớ tới mình đáp ứng muốn bố trí cho hắn một cái Huyễn trận, cho nên liền nói ra.

Triệu Viễn nghe xong vỗ xuống đầu của mình:

- Ngươi xem ta, cao hứng đến ngay cả vấn đề này cũng quên, chúng ta lúc này đi, tiểu viện của ta cách nơi này cũng không phải rất xa, đi vài bước là có thể đến rồi.

Hai người một đường đi bộ.

Bỗng nhiên Dương Lỗi cảm giác được một cỗ lạnh lẻo thấu xương, trong nội tâm cảnh giác, lần này chỉ sợ là Kim bài sát thủ kia lại tới nữa, lập tức chậm lại, mở ra Chân Thực Ưng Nhãn.

- Dương lão đệ, ngươi như thế nào dừng lại rồi.

Triệu Viễn thấy Dương Lỗi chậm lại, liền hỏi.

- Lão ca, chúng ta phiền toái rồi, hiện tại chúng ta bị người theo dõi.

Dương Lỗi cười khổ một tiếng, ở Chân Thực Ưng Nhãn quan sát xuống, phát hiện sát thủ lần này tới rõ ràng không chỉ một cái, ba phương hướng đều có, đã đem hai người vây quanh rồi, một cái Giám Định Thuật xuống dưới, một cái trong đó là Vũ Đế tam giai, mà đổi thành hai cái khác là Vũ Hoàng cảnh giới, một Vũ Hoàng lục giai, một Vũ Hoàng bát giai.

Nói cách khác ba người này có một người là Kim bài sát thủ, mà hai người khác là Ngân bài sát thủ.

- Không thể nào, tại đây cách Trường Phong thương hội không bao xa, có lẽ không có ai có gan động thủ đi.

Nhưng sau đó lại nghĩ tới, cái này có thể là đối đầu của cha mình, Lục trưởng lão Triệu Mậu, Lục trưởng lão Triệu Mậu kia là cái không từ thủ đoạn, tìm người ám sát cũng là có khả năng đấy.

- Dương lão đệ, lần này có thể là ta liên luỵ ngươi rồi.

Nghĩ thông suốt những chuyện này, Triệu Viễn cười khổ nói.

- Không nghĩ tới bọn người Triệu Mậu rõ ràng dùng ra thủ đoạn như vậy.

Dương Lỗi nghe vậy lại lắc đầu:

- Bọn hắn không phải tới tìm ngươi, mục tiêu của bọn hắn là ta, là ta liên luỵ lão ca ngươi mới đúng.

Ba sát thủ này rất rõ ràng là nhắm về mình, tuy bọn hắn còn không có triệt để bộc lộ ra, nhưng Dương Lỗi có thể cảm giác được, mục tiêu của bọn hắn chính là mình, sát khí trực chỉ chính mình.

- Mặc kệ hướng về phía ai đến, chúng ta lần này phải trước thoát khỏi bọn hắn nói sau.

Triệu Viễn nói.

- Bất quá Dương lão đệ ngươi cũng không cần lo lắng, chỉ cần chúng ta có thể kiên trì trong chốc lát, cha ta sẽ chạy đến cứu viện rồi, ta vừa mới bóp nát đưa tin phù. Bọn hắn đã thu được tin tức rồi.

Dương Lỗi gật đầu, vốn là lần này cần bạo lộ lá bài tẩy của mình, bất quá đã chỉ cần có thế ngăn chặn một lát, như vậy mình cũng không cần sử dụng Bạo Vũ Lê Hoa Châm, càng không cần sử xuất Chân Linh phù, như vậy là lãng phí.

- Lão ca, ngươi có thể ngăn chặn một Vũ Hoàng bát giai hay không?

Dương Lỗi tinh tường, mình chỉ có thể ngăn chặn hai người trong đó, một Vũ Đế tam giai cùng một Vũ Hoàng lục giai đã là đạt đến cực hạn, nếu như ba cái khẳng định không được, trừ khi sử dụng Bạo Vũ Lê Hoa Châm, hoặc là Phong Ẩn Đao xuất hiện thuộc tính Nhất Kích Tất Sát, bằng không thì không có khả năng quá lớn.

Vốn tưởng rằng Triệu Viễn sẽ khó khăn, nhưng không nghĩ tới hắn rất thong dong nhẹ gật đầu:

- Một Vũ Hoàng bát giai, ta vẫn là có thể ứng phó.

Dương Lỗi nghĩ nghĩ cũng thế, tuy tu vi Triệu Viễn thấp, nhưng với tư cách nhi tử Triệu Vũ, quản sự Trường Phong thương hội, người thừa kế tương lai, như thế nào sẽ không có thủ đoạn bảo vệ tánh mạng chứ?

- Vậy thì tốt, lão ca ngươi cũng nên cẩn thận, đến lúc đó ta có khả năng không lo nổi ngươi rồi, trong bọn hắn có một Vũ Đế cao thủ.

Dương Lỗi nhắc nhở.

- Yên tâm, Dương lão đệ chính ngươi coi chừng là được, ta không cần ngươi quản.

- Các ngươi xuất hiện đi, đừng tránh né, ta đã phát hiện các ngươi rồi.

Dương Lỗi đối với chỗ ẩn núp của Kim bài sát thủ kia hô.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK