– Khoan đã ! _ Tuấn bỗng gọi tôi , tôi khựng lại trong giây lát , hỏi – Cậu còn gì muốn nói ? Nhanh lên tôi không có nhiều thời gian đâu !
– Ờ … ờ … Chiều nay cậu có rảnh không ? _ Tuấn vòng vo làm tôi bực mình
– Có gì cứ nói thẳng , đừng ậm ờ như thế ! _ Tôi tiếp tục cái giọng lạnh nhạt ấy . Tuấn nghe vậy hít một hơi rồi nói
– Chiều nay tôi muốn hẹn với cậu . 4h` , quán café abc đường xyz .
– OK ! _ Tôi nói một câu rồi bỏ đi
[ Thái độ thờ ơ lạnh nhạt của cô khiến cho Tuấn cảm thấy hụt hẫng . Lúc trước hắn tự tin bao nhiêu thì giờ lại lo lắng , bất an bấy nhiêu . Tuy hắn không phải hotboy nhưng cũng là người được rất nhiều cô gái để ý đến . Thực ra cậu ta lúc ấy định tỏ tình với cô nhưng khi gặp cô cậu ta lại không biết nói ra sao đành ậm ừ cho qua chuyện , không nghĩ tới cô lại thờ ơ lạnh nhạt tới như vậy . Cậu lo sợ chuyện chiều nay việc mình tỏ tình sẽ thất bại . Còn Kỳ đi theo cô nãy giờ mà cô không biết . Vừa nãy nhân lúc cô không để ý anh đã lén theo , thấy cô gặp Tuấn , anh không thấy vui chút nào * tất nhiên rùi , vk m` gặp ng` đàn ông khác vui ms lạ đó ! * nhưng thấy cái thái độ thờ ơ đối với người đó như vậy anh lại cực kì yên tâm * đừng có tự tin quá thế anh , thờ ơ lạnh nhạt vốn là tính cách của chị ấy rồi , cũng là vũ khí để chị ấy che mắt thiên hạ thôi * . Nghe cái tên kia hẹn mà cô lại đồng ý , anh phải nghĩ cách để giải quyết triệt để , không để Tuấn có hy vọng gì xa vời với cô nữa . Vì sao ư ? Vì cô là vợ anh , sẽ chỉ thuộc về một mình anh thôi . Nghĩ tới cái thái độ thờ ơ lạnh nhạt cua cô , anh lại thực muốn xem cô lúc yêu thật lòng sẽ như thế nào . Cô đúng là quá lạnh nhạt đi , chẳng nhẽ đối với con trai đều như thế sao ? Không chút cảm giác ? Bỗng nhiên một ý nghĩ đáng sợ lướt qua đầu anh và anh rùng mình vì cái ý nghĩ đó : cô là les * ng` ta là con gái chính cống 100% đó chứ bộ * . Anh tưởng tượng đến cảnh cô ôm hôn một cô gái khác , người bất giác nổi da gà * trí tưởng tượng của anh thật phong phú quá * nhưng anh làm sao có thể để chuyện đó xảy ra được chứ .]
Tôi vừa đi vừa tung tăng hát . Không phải tôi nằm mơ chứ ? Cái tên Tuấn cool ấy mà lại có ngày muốn hẹn hò với tôi ư ? Hình như sắp có bão to hay mặt trời mọc hướng tây . Cái tên Tuấn đó từ trước đến giờ có để cô gái nào vào mắt đâu , kể cả người yêu cũ cũng thế . Lúc nãy tôi lạnh nhạt như thế vốn dĩ không phải tôi cố tình mà là tính cách tôi nó thế , cho dù có muốn biểu đạt tình cảm của mình nhưng không biết phải thể hiện nó như thế nào . Cái chuyện này tôi phải nhanh chóng thông báo tin mừng cho hai cái loa phóng thanh Bảo Châu và Thanh Trúc biết . Tuy nói như vậy nhưng hai nhỏ là hai người bạn tốt nhất của tôi . Sau khi thông báo cho hai nhỏ một tiếng thì đúng lúc trống vào lớp . Tuy đã vào lớp nhưng lớp tôi vẫn ồn ào náo nhiệt như một cái chợ . Người ra ra vào vào náo nhiệt , tiếng nói ầm ĩ như vỡ chợ . Bà giáo bước vào lớp với vẻ nghiêm trang thường ngày nhưng hôm nay nụ cười luôn thường trực trên môi . Không biết hôm nay ai cho bả uống thuốc mà có thể thay đổi nhanh đến như vậy . Vừa vào lớp , sau màn chào hỏi quen thuộc , bà giáo đã oang oang :
– Hôm nay lớp chúng ta có học sinh mới _ Và rồi vẫy tay gọi người đó vào . Tôi cũng rất tò mò về phần học sinh mới này , không biết là boy hay girl nữa .Và rồi người đó bước vào , tôi há hốc , như không tin vào mắt mình . Miệng lắp bắp , tôi nói không thành câu :
– Hắn … hắn … sao có thể ?
Tên vừa vào lớp chính là Kỳ . ” Trời ơi ! Sao hắn bám dai như đỉa vậy ? ” _ Tôi than vãn trong lòng . Mà dù sao hắn cũng 16 tuổi rồi , làm sao có thể học ở cái lớp 8 này được , lẽ ra hắn phải học lớp 10 chứ . Mà rõ ràng sao tôi thấy hắn chả bao giờ đến trường nhỉ ? Hình như hắn rất rảnh , lúc nào cũng có thể đi chơi được , tôi hơi tò mò rồi đấy . Kỳ vừa vào lớp thì bao nhiêu anh mắt phái nữ đổ dồn vào hắn , lại còn có rất nhiều lời khen và bàn tán nữa . Có phải hắn đẹp trai lắm đâu * chỉ có m ` bà thấy thế thôi , bao nhiêu ng` mong muốn nvậy mà còn không đc , đây bà lại ko biết trân trọng * Tôi đã nghe được tiếng ghế đổ rầm rầm . Kỳ giới thiệu với một câu nhạt nhẽo , không mang theo ý cười :
– Vũ Thiên Kỳ ! Chào ! _ Nói xong tự do đi lại trong lớp tìm chỗ .
@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@22
Hôm nay là cái ngày gì không biết , xui quá trời ! Cái tên Kỳ đó chỗ nào không vào lại tới chỗ tôi , bắt tôi phải lui vào nhường chỗ cho hắn , đuổi cái tên đang ngồi bên cạnh tôi ra chỗ khác rồi ngang nhiên ngồi xuống . Tôi bực bội hỏi :
– Sao anh lại tới đây ? Anh biết mình bao nhiêu tuổi không ? Lẽ ra anh phải học trên cấp 3 chứ ?
– Tôi không thích học cấp 3 , tôi muốn ngồi đây học với em !
– Hay là … anh bị đúp hả ? _ Tôi suy đoán lung tung
[ Phụt ! Anh đang ngồi tự nhiên bị sặc nước bọt . Cô suy nghĩ gì vậy ? Anh đường đường là thiếu gia nhà họ Vũ , quản lí tập đoàn Tân Long hùng mạnh trên thương trường ai cũng phải nể sợ , thế mà cô hết lần này đến lần khác cự tuyệt anh , lại còn sỉ nhục trí tuệ của anh như vậy . Anh đúng là phải bó tay với cô gái này rồi ! ]
– Cái đồ ngốc này ! _ Kỳ gõ lên đầu tôi một cái đau điếng rồi tiếp – Tôi đã phải bỏ việc để đến đây với em mà em lại nói thế à ?
– Tôi cần anh phải chạy theo tôi sao ? Vậy anh không bị đúp tại sao lại vào đây ?
– Thì vào học chứ sao ? Nói cho em biết , chồng em đã thi bằng thạc sĩ cấp cao từ năm ngoài rồi . Tôi đi Anh 2 năm , học hết chương trình rồi , giờ về quản lí công ty thôi . Thời gian rất nhiều nên mới có thể theo em được chứ !
– Nè ! Cậu quen cậu ấy à ? Giới thiệu đi ! _ Bảo Linh từ phía dưới gọi tôi , hỏi
– Tớ không quen ! _ Nói một câu lạnh lùng quay lên . Hôm nay không đủ bực mình hay sao mà còn hỏi lắm thế .
Giờ ra chơi , bỗng nhiên tên Kỳ triệu tập mọi người trong lớp lên , tuyên bố :
– Xin thông báo với mọi người một chuyện : từ nay trở đi Nguyệt chính thức trở thành vợ tôi , có ai dám bén bảng đến thì đừng trách tôi không nể mặt ! _ Hắn nói xong mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía tôi , tôi ngượng ngùng bào chữa – Không phải đâu ! Hắn ta bị thần kinh đó ! Tôi không quen hắn ta làm sao là vợ hắn được ! _ Sau đó ghé sát vào mặt hắn nói một câu ” Anh điên sao ? Tự nhiên công bố làm gì ? Tôi không muốn làm người nổi tiếng ! ”
Hắn vẫn không để ý đến lời nói của tôi , tiếp tục nói những thông tin về chuyện của hai chúng tôi . Xung quanh đã có những lời bàn tán . Một số là chúc mừng ( hầu hết là phái nam ) còn một số là ghen tị * những ai ghen tị tác giả ko phải ns các bạn chắc cũng bít nhỉ ! *
Lúc trưa về nhà , Kỳ bỗng nhiên nói muốn đưa tôi đi chơi vào chiều nay . Sao anh ta lại chọn đúng lúc này chứ ? Chiều nay tôi có hẹn với Tuấn mất rồi ! Với tôi người quan trọng thì nhất định sẽ không tiếc một chút thời gian nào để đi chơi với họ , dù có bận hơn đi chăng nữa nhưng người không quan trọng cho dù họ có quan tâm tôi thế nào đi chăng nữa thì kết quả cũng chỉ có một : đối với họ như họ đối với tôi nhưng không tốn thời gian của mình . Tôi từ chối phũ phàng không chút che dấu :
– Chiều nay tôi có hẹn với bạn rồi ! Là con trai nên không đi chơi với anh được !
Tôi cố ý nói như vậy để cho hắn bỏ cái ý định xa vời là lấy tôi đó đi . Tôi còn có cuộc sống của mình , tự do của mình , tình yêu của mình , tôi không thể trơ mắt đứng nhìn mình tự chôn thân trong cái cuộc hôn nhân không tình yêu cũng không hạnh phúc này được . Mọi người nói tôi ngu ngốc cũng được , vô tâm cũng được nhưng có ai hiểu cho nỗi lòng của tôi , một đứa con gái bị ép hôn cơ chứ . Không thà cho mình một cơ hội vẫn tốt hơn , dù gì tôi còn rất trẻ , với lại ba mẹ không ép tôi cưới ngay cơ mà .
[ Kỳ cũng rất bất ngờ vì câu nói thẳng thắn không chút che dấu của cô như một người vợ ngoại tình mà coi đó là việc đương nhiên phải làm vậy , kết quả không theo dự tính của anh . Anh cứ tưởng cô sẽ nói dối , chí ít ra anh còn cảm thấy mình đáng giá như một ông chồng chân chính , đây thì cô coi anh là cái gì cơ chứ ? Có vẻ chiều cô quá sinh hư rồi ! Khi nào anh phải nghĩ cách chỉnh cô mới được ]
– Ừ ! _ Hắn nhàn nhạt trả lời một câu rồi bỏ đi , không một chút tức giận . Tôi bỗng thấy hụt hẫng , cứ ngỡ hắn sẽ giữ tôi lại và ép không cho tôi đi chứ . Nhưng như thế cũng tốt , tôi có thể được tự do rồi !