Chiều , tôi sửa soạn một chút rồi lên đường đến điểm hẹn . Tôi không trang điểm , không ăn mặc lòa loẹt như mấy cô gái khác sở dĩ tôi muốn bảo toàn gương mặt mình không muốn nó vì phấn son mà bị hủy hoại , trở nên giả tạo như kẻ khác , với lại tôi còn nhỏ tuổi , không thích hợp trang điểm , tôi chỉ muốn mình như bình thường thôi , không muốn lẫn tạp chất , bị ảnh hưởng bởi những xấu xa bên ngoài . Tôi mặc một chiếc áo dài tay như bình thường , một chiếc áo khoác mỏng và chiếc quần bó ôm gọn đôi chân tôi . Bước đến quán café , lòng tôi cảm thấy hồi hộp , bước chân cũng vì thế mà nhanh hơn .
Cuộc hẹn hò của tôi với Tuấn rất là vui , đi chơi khắp nơi . Cuối cùng dừng lại bên một cái cây to , cổ thụ từ rất lâu đời , người ta thường gọi là ” cây tình nhân ” * cái cây nì m` ko bít nó có tồn tại hay ko * . Hằng năm các cặp tình nhân sẽ đến đây để cầu hạnh phúc đến với mình và những người còn F.A sẽ đến cầu mong mình sớm tìm được tình yêu đích thực , nó được đặt trong ” Công viên tình yêu ” . Trần Tuấn bỗng nhiên ậm ừ một hồi lâu , xong bỗng hít một hơi dài . Tôi khó hiểu nhìn cậu ta , cậu ta cầm lấy tay tôi , cố gắng nói một câu :
– Mình thích cậu !
– Hả ? Cậu nói gì ? Tôi nghe chưa rõ ! _ Tôi hỏi lại một câu . Sở dĩ tôi đã nghe rõ rồi nhưng cố ý muốn cậu ta lặp lại . * Ôi ! Chị của em thật là ma ranh ! *
– TÔI NÓI TÔI THÍCH CẬU ! _ Lần này thì cậu ta hét to gần như là đứt thanh quản làm cho mấy cặp đôi gần đấy quay ra nhìn hai bọn tôi với ánh mắt quái dị . Tuấn tiếp – Đồng ý làm bạn gái tôi nhé !
– Ừm … Để xem nào ? _ Tôi vuốt vuốt cằm , cố ý kéo dài thời gian để cho cậu ta hồi hộp chết lun đi , can tội bắt tôi đợi lâu thế mới tỏ tình , lại còn tỏ vẻ lạnh nhạt với tôi – Làm bạn gái cậu cũng không sao nhưng tôi … muốn đi chơi trước . Đi thôi , lát nữa tôi sẽ công bố đáp án ! _ Tôi nháy mắt một cách tinh ranh , xong tiếp tục kéo Tuấn đi chơi.
[ Còn Tuấn thì nơm nớp lo sợ , hồi hộp không thôi , trống ngực vẫn chưa hết đập nãy giờ . Cô gái này quả thật là quá tinh ranh đi ! Ai đời người ta tỏ tình thì nói đáp án luôn đi , lại còn vòng vo tam quốc nữa , làm người ta hộp hộp muốn chết * Như thế ms là chị chứ , độc – lạ – khác ng` , nếu ko cậu cũng yêu chị ấy * .Để nói được câu đó , cậu ta đã phải lấy dũng khí nhiều bào nhiêu , thế mà cô vẫn còn bắt cậu ta nhắc lại nữa . Nhưng đây là lần đầu tiên hắn thấy cô nhiệt tình như vậy , những lần trước toàn là cô lạnh lùng vô tâm , hôm nay như biến thành một người khác vậy , cô cười nhiều hơn . Nụ cười của cô thật hồn nhiên và trong sáng ]
Chơi một hồi mệt lả , tôi mới tha cho Tuấn , kéo ra gốc cây tình nhân vừa nãy , tôi vui vẻ nói :
– Đáp án là … ” chụt ” ! _ Tôi hôn vào má Tuấn một cái .
Vì không biết phải nói như thế nào : nói đồng ý thì hơi cũ , nói khoa trương thì hơi quá , nói nhiều thì không phải tính cách thẳng thắn của tôi , tốt nhất là dùng hành động để chứng minh vẫn là hữu dụng nhất * tuyệt chiêu tán phải đổ của chị đó , em thật khâm phục … khâm phục … chả trách anh Kỳ iu chị đến zậy . Chị thật là dễ thương ! * Đó ! Cậu ta đơ trong 5′ rồi mà vẫn còn đứng như trời trồng , không có biểu cảm gì làm tôi lo lắng , tôi đã phải lấy hết dũng khí để làm cái hành động lộ liễu đó mà hắn lại bày ra cái biểu hiện như thế này , thật là mất hứng mà . Không còn kiên nhẫn , tôi lay lay người Tuấn . Lúc này cậu ta mới tỉnh , quay sang tôi cà lăm :
– Cậu … cậu đồng ý sao ? _ Tôi mỉm cười , gật đầu một cái – Ừ !
Sau câu nói của tôi là cảnh Tuấn nhảy vào ôm tôi như người bị phởn mới chui từ trong 3TK (*) ra làm tôi ngượng đỏ mặt
[ Đây là ngày hạnh phúc nhất của Tuấn , cậu ta cứ ngỡ là cô sẽ không đồng ý chứ * em cũng mong zậy nhưng chị đồng ý mất rùi * ! Biểu hiện của cô lúc đó chả có gì to tát cả , đúng là một cô gái rất cá tính ! Thế là việc mà hắn muốn làm duy nhất đã hoàn thành rồi , cô bây giờ đã là bạn gái hắn . Nhưng nếu hôm nay cô không đồng ý cũng chả sao , chí ít ra hắn cũng không hối hận vì mình đã yêu mà không dám nói ]
Tôi đồng ý ngay và luôn là vì tôi không muốn đánh mất một cơ hội mà ông trời đã ban cho mình . Điều duy nhất mà tôi mong mói và chờ đợi lâu nay đã thành hiện thực , thật không uổng công một chút nào . Tôi vừa đi vừa nắm tay Tuấn , trò chuyện vui vẻ . Cảm giác lúc này hạnh phúc không thể tả nổi , chỉ mong nó có thể kéo dài hơn nữa để tôi ở bên Tuấn lâu thêm một chút , được nắm tay , nói chuyện và quan tâm tới người mình yêu còn gì hạnh phúc hơn * sao chị ko chia sẻ 1 chút tình thương yêu cho anh Kỳ của em , haizz … đến bao h` anh Kỳ ms có đc tình cảm của chị ấy đây … * . Tôi đây không cần lấy người giàu sang , không cần lấy người đẹp đẽ , chỉ cần người hợp với tôi , yêu tôi , cho tôi hạnh phúc , luôn khiến tôi cảm thấy vui là được .
Giải nghĩa : (*) 3TK : trung tâm thần kinh
@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@
[ Kỳ ở đằng xa , nhìn hai người bọn họ tay trong tay hạnh phúc trò chuyện , cười nói , kìm lòng không được sự tức giận nhen nhóm trong lòng . Sao cô có thể dễ dàng đồng ý với Tuấn như vậy mà với anh hết lần này đến lần khác chối từ không chịu tiếp nhận . Anh thấy thật hận cái tên kia đã nắm giữ trái tim của cô , anh phải nghĩ cách gì để tách cô ra khỏi hắn bây giờ ? * đừng nghĩ và cũng đừng làm j` cả , nếu làm anh chỉ khiến chị ấy hận anh hơn thui * Thực ra không phải anh cố ý muốn thấy , cố ý muốn nghe lén bọn họ tỏ rình đâu , chỉ là hôm nay lúc cô từ chối anh , anh tức giận đến quán bar nhưng vẫn không giải tỏa được nên lái xe đi hóng mát , tình cờ thấy hai người bọn họ nên anh dừng xe , lại nghe thấy cái sự thật phũ phàng ấy . Anh ước gì mình là một người mù , một người điếc còn hơn là phải nghe những lời tình tứ đường mật của bọn họ , thấy những hành động thân mật mà dịu dàng cô dành cho hắn mà chẳng bao giờ dành cho anh * ai bảo thế , chưa đến lúc thôi , sau này rồi anh sẽ đc hơn tên Tuấn kia rất nhìu * Tại sao anh yêu lần đầu lại thất bại như vậy ? Có phải trước kia anh đã hại đời bao nhiêu người con gái nên bây giờ ông trời phái cô đến trừng phạt anh ? ]
Tôi với Tuấn đi về đến nhà ba mẹ tôi , tôi chào Tuấn rồi vào nhà , định xin ba mẹ bữa cơm . Đã lâu không về nhà , đúng là nhớ ba mẹ quá ! Lúc tôi vào nhà , biểu tình của ba mẹ vẫn nhạt nhẽo , cứ như là cho tôi là người ngoài , không ai chào đón tôi vậy . Bỗng có riếng xe quen thuộc , là Kỳ đến . Thấy Kỳ , ba mẹ tôi vui ra mặt , thật là bất công mà ! Họ mời chúng tôi ở lại ăn cơm nên tôi vẫn được một bữa cơm gia đình . Cơm nước xong xuôi , Kỳ vội vã kéo tôi về khiến tôi bực bội vô cùng . Lâu lâu mới coa bữa được về nhà , thế mà lại bị con đỉa này đeo bám * đc ảnh đeo bám là phúc của chị đấy , còn ko bít đường …* Mà dạo này nhiều chuyện xảy ra khiến tôi quên mất mình phải quậy tưng bừng một phen teong nhà hắn . Thế nên hôm nay , nhân lúc người làm đi mua đồ , Kỳ lại đi làm , tôi ở nhà bày biện hết ra , nào là quần áo , sách vở , giấy tờ , v.v… mỗi thứ tôi vất một chỗ rất bừa bãi . Sở dĩ tôi không đập đồ là vì đồ ở trong nhà rất đắt tiền , tôi không muốn lãng phí nên chỉ bày ra chút thôi . Cho dù có trẻ con thế nào đi chăng nữa tôi vẫn biết phân biệt đúng sai , phải trái . Sau khi biến căn nhà trở thành một bãi rác , tôi ung dung vào phòng , bắt chân chữ ngũ mà đọc sách , chơi game
Quả nhiên một lúc sau Kỳ về , hắn cuống cuồng chạy ling tung gọi tên tôi nhưng tôi cố ý không trả lời , mặc kệ hắn . Sau một hồi xem xét hắn mới tìm được tôi ở trong phòng , lo lắng chạy đến hỏi :
– Em không sao chứ ? _ Tôi bình thản trả lời – Sao là sao ? Tôi bình thường , không sao cả . Có chuyện gì mà anh hốt hoảng như vậy ?
– Tại sao nhà lại thành ra như vậy ? _ Kỳ không trả lời câu hỏi của tôi , tiếp tục tra khảo . Tôi trả lời không chút dối trá – Là tôi làm đó !
– Tại sao ? _ Một câu ngắn gọn nhưng súc tích
– Tôi thích . Tôi muốn bày ra cho anh dọn ! _ Vẫn tiếp tục không chút giấu diếm * Ôi ! Chị thật là bất trị * . Hắn nghe vậy hỏi tiếp :
– Em trả lời thẳng thắn như vậy không sợ anh sẽ … ? _ Rôi dần dần tiến lại gần tôi .Tôi vẫn bình thản chơi game , trả lời – Nếu tôi sợ tôi đã không làm như vậy . Việc này do tôi làm , tôi nhận , không cần phải giấu * em thích cái tính cách của chị * . Tôi làm việc quang minh chính đại chứ đâu có phải việc xấu xa sợ bị người ta bắt gặp đâu !
Quả nhiên sau khi nghe câu trả lời của tôi , hắn khựng lại trong giây lát , ngây ngốc nhìn tôi . [ Và đúng quả thật anh không thể ngờ cô có thể nói ra những lời như vậy . Quen với cô không lâu nhưng cô đã đưa anh đi hết từ bất ngờ này đến bất ngờ khác , thật không thể xem thường . Càng ngày anh lại càng cảm thấy bất an , sợ cô sẽ rời xa anh . Cái cảm giác không thể nắm chắc cô trong lòng bàn tay khiến anh rất khó chịu , chỉ sợ một ngày cô sẽ theo cái tên đó ( Tuấn ) mà bỏ rơi anh , lúc ấy anh sẽ rất thê thảm ]
– Người giúp việc đâu ? _ Kỳ hỏi tiếp , tôi trả lời – Tôi bảo họ đi mua đồ rồi !
Và rồi một nụ cười nở trên môi tôi , tôi vẫn nhìn chằm chằm vào màn hình Tuấn nhắn tin cho tôi . Tôi vui vẻ nhắn lại , khuôn mặt vẫn không thể nào thu lại được nụ cười và rồi tôi thấy có mốt cái đấu ngó vào , tôi mặc kệ …