• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

– Vậy bây giờ em muốn gì ? _ Kỳ nghiêm túc thẳng thắn trước mặt tôi

– Tôi muốn ở riêng một phòng ! _ Tôi cũng cứng rắn trả lời hắn .

– Việc khác anh có thể đáp ứng , trừ việc này _ Kỳ nói

– Tôi muốn ở riêng một phòng ! _ Tôi kiên nhẫn lặp lại . Thấy Kỳ chau mày , tôi tiếp

– Nếu không tôi nhất quyết không ở đây , cho dù có phải ở đầu đường xó chợ tôi cũng nhất quyết không về ! _ Tôi nói giọng chắc nịch

– Em … được rồi ! Nhưng chỉ ở đến ngày đính hôn thôi đấy . Sau khi đính hôn phải chuyển về . Nếu không cho dù có phải nhốt em ở lại anh cũng sẽ làm _ Kỳ nói với tôi bằng một ngữ khí chắc chắn mang theo sự uy hiếp .

[ Đối với cái tính bướng bỉnh trẻ con của cô , anh đành phải mềm mỏng đáp ứng . Nếu không anh sợ khi mà đính hôn trong mắt cô anh sẽ là kẻ xấu ]

– Được ! OK ! _ Tôi nhanh chóng đáp ứng , trong lòng thầm nghĩ ” tôi sẽ không bao giờ để chuyện đính hôn đó xảy ra ”

[ Kỳ thật không thể ngờ cô có thể đáp ứng anh nhanh đến như vậy . Anh không biết trong đầu cô lại đang toan tính cái gì nữa đây . Anh bỗng rùng mình một cái , mới tiếp xúc với cô hai ngày mà anh đã lĩnh đủ các loại tính cách đa màu đa dạng của cô rồi , không biết khi lấy về rồi anh sẽ phải chịu thêm cái gì nữa đây . Cô gái này quả thực làm người ta nhức đầu mà , thật khó chiều ! Nhưng anh lại thấy cô gái này quả thật rất thú vị , rất khác so với các cô gái anh quen trước đây . Anh không biết ngoài anh chịu chiều cái tính cách oái ăm của cô còn ai chịu nổi không ? ]

Thế là Kỳ lại dẫn tôi sang một phòng khác cũng có vẻ rất rộng nhưng rất bụi bặm , dường như rất lâu chưa đụng tới . Tôi cảm thấy chướng mắt , không quan tâm có mặt Kỳ ở đấy , tôi bắt tay vào thu dọn . Sau một hồi lau lau , quét quét mệt lả cả người , cuối cùng tôi cũng xong , thở phào nhẹ nhõm . Quay qua thì giật bắn mình , suýt lên cơn đột quỵ vì tên Kỳ vẫn đứng đó nhìn tôi nãy giờ . Thấy hắn chăm chú nhìn mình , tôi đâm ra ngại ngừng . Để chặn cái ánh mắt ” háo sắc ” đó lại , tôi quơ quơ tay trược mặt hắn , hỏi :

– Nhìn gì mà nhìn lắm vậy ?

– Không có gì ! Anh không biết em còn giỏi về cả việc này nữa ! _ Kỳ nhếch mép với tôi , một nụ cười cực đểu nhưng mang sức sát thương , mê hoặc lớn đối với các cô gái không hiểu chuyện , trừ tôi .

[ Quả thực anh không thể ngờ cô vợ anh tuy nhỏ tuổi nhưng lại đảm đang đến vậy . Anh thực sự rất mong chờ đến ngày đính hôn có thể trông thấy cô mặc váy bước lên lễ đường . Thực ra tuy tuổi còn nhỏ , luật pháp sẽ không để hai người đăng kí vào giấy tờ hôn thú nhưng việc này không khó đối với anh , quan trọng bây giờ là đưa cô chính thức trở thành vợ anh kìa ]

Tôi lau mồ hôi trên trán , bây giờ mới là buổi trưa , tôi không muốn bị chết đói mà muốn ăn thì phải lăn phải tự lăn vào bếp thôi . Nhưng đúng là tôi thấy rất kì lạ nha ! Rõ ràng anh ta là người giàu có mà không có lấy một người giúp việc rong nhà là sao ? Thấy lạ , tôi hỏi :

– Trong nhà không có người giúp việc sao ?

– Căn nhà này anh chỉ để dự phòng thôi , vì thế không có thuê người giúp việc , chỉ thuê nhân viên dọn vệ sinh để dọn dẹp vệ sinh thôi !

– Ừ ! _ Đáp lại câu nói của hắn là câu trả lời lạnh nhạt của tôi . Tôi không quan tâm xem có người giúp việc hay không , một mình tôi cũng có thể tự làm mấy việc đó . Nhưng tính tôi lại rất lười , tôi ở nhà cũng rất ít khi lăn vào bếp nên không biết nhiều món cho lắm

[ Lúc anh nghe câu hỏi của cô , thế nào anh cũng lường trước được cô sẽ hỏi câu này , lại nghĩ cô như bao cô gái khác , cũng chỉ thích tiền thôi , nghĩ rằng cô sẽ nằng nắc bắt anh thuê người giúp việc . Chỉ không thể lường trước được câu trả lời nhạt như nước ốc , không một lời oán than hay giở giọng nịnh nọt gì để lấy lòng anh . Haizz … Xem ra anh phải thất vọng dài dài rồi nhưng anh biết anh cũng sẽ có rất nhiều điều bất ngờ từ cô ]

– Hay để anh cho người tới đây giúp việc ! _ Kỳ hỏi tôi , tôi biết hắn một phần đang thử tôi , một phần đang dụ dỗ tôi . Vạy thì tại sao tôi lại không cho hắn toại nguyện , cho hắn một bước lên tận trời xanh nhưng rồi trước sau gì tôi cũng cho hắn từ trên trời xanh rơi xuống mười tám tầng địa ngục  cho coi .

– Được thôi ! Anh muốn làm tôi không ngăn cản … _ Tôi nói được nửa câu thì dừng lại , để cho hắn chờ mong một chút mới được

[ kỳ biết ngay mà , đối với con gái chỉ thấy tiền là sáng mắt thôi , cô cũng đâu ngoại lệ . Xem ra đối phó với cô cũng dễ thôi ! * ko dễ như anh tưởng đâu , đừng có mơ hão cho hao mỡ anh à ! * ]

@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@

 

– Nhưng thuê một người thôi , thuê nhiều người tốn tiền lắm ! _ Tôi hoàn thành nốt câu mình đang nói giở . Đây là tôi muốn tốt cho hắn thôi , không muốn nợ ân tình của hắn quá nhiều rồi sau này làm sao trả hết được .

[ Sau khi anh nghe xong thì thực sự ngạc nhiên , cô đây là muốn tiết kiệm tiền cho anh hay sao ? ” Quả là một cô gái khác người ! ” _ Anh thầm nghĩ , tâm trạng cũng vì thế mà vui vẻ lên không ít . ]

Sau đó , tôi đành phải tự xuống bếp nấu một bữa . Mở tủ lạnh ra , tôi rất tự nhiên lấy đồ , rán hai quả trứng , luộc thịt và nấu cơm xong , tôi đúng là đói đến lả người , không còn hơi sức nữa , chỉ muốn lao ngay vào bàn ăn đánh chén một bữa cho đã . Và tất nhiên , tôi sao có thể ngược đãi dạ dày của mình được , tôi lao vào bàn ăn , gắp đấy gắp để không quản hình tượng thục nữ của mình có thể bị Kỳ nhìn thấy hay không . Một lúc sau thấy hắn vẫn đờ đẫn đứng đó , tôi gọi :

– Anh không ăn sao ? Không ăn tôi ăn hết đó !

– Em cứ ăn đi , anh không đói ! _ Kỳ trả lời tôi

[ Thực ra không phải anh không đói mà là nhìn cô như vậy , anh không nỡ tranh . Vừa nãy khi nhìn cô trong bếp thuần thục nấu cơm , anh lại cảm thấy có không khí gia đình hơn , rất ấm áp , như trở về gia đình anh ngày xưa . Nhưng kể từ khi cha anh phát triển trên thương trường , những bữa ăn gia đình cũng vì thế mà mất đi . Sau đó anh thấy cô ăn nhanh như vậy , biết rằng cô đã rất đói , sợ rằng nếu anh ăn sẽ không còn thức ăn cho cô * wow ! Quan tâm dzữ ! Nhưng anh lo xa quá anh ơi ! * ]

Tôi cúi xuống tiếp tục ăn tiếp phần cơm của mình , không quan tâm đến Kỳ nữa , anh ta đói hay không mắc mớ gì đến tôi cơ chứ ? * bà đúng là vô tâm quá ! Ng` ta vì quan tâm bà nên ms nhường . Haizz … đúng là bông hoa nhài cắm bãi phân trâu mà ! * Tôi ăn xong , xoa xoa cái bụng căng tròn của mình , thốt ra một câu rất chi là dzô dzuyên

– No chết mất !

– Khoan đã ! _ Kỳ bỗng nói rồi cúi sát mặt tôi . Tôi sợ quá nhắm mắt lại , thấy có một bàn tay nhẹ nhành lia qua mép mình , tôi mở mắt ra . Trong phút chốc , bốn mắt chạm nhau , không khí có phần ngượng ngùng . Sau vài giây bị đơ , tôi định thần lại , đỏ mặt quay đi , nói

– Cảm ơn ! _ Rồi như nhớ ra là hắn chưa ăn gì , tôi quay ra , thay đổi 360o , vui vẻ cười , nói – Ngồi xuống ăn cơm đi , tôi nấu nhiều cơm lắm ! Không ăn đổ đi rất phí ! _ Nói rồi lấy bát xới cơm cho Kỳ

[ Anh phì cười trước cái tính trẻ con của cô . Vừa mới được anh lấy hột cơm trên mép xuống còn ngại ngùng đỏ mặt , chưa chi đã có thể vui vẻ hồn nhiên nói cười như vậy . Mà anh để ý thấy cô cũng không vô tâm như anh đã tưởng , chỉ là tính cách trẻ con ham chơi chút thôi . Không phải bây giờ cô đang ngoan ngoãn xới cơm cho anh như một cô vợ bé nhỏ thực sự hay sao ? Vừa nhìn cô ăn , anh đã biết cô là một cô gái có tính cách phóng khoáng , vui vẻ , hồn nhiên , không giả tạo , chỉ là hơi vô tâm chút thôi . Xem ra về sau nhất định phải tìm hiểu kĩ cô mới được ! ]

Chiều hôm nay là thứ 5 , vì thế tôi không phải đi học . Tôi đòi bằng được Kỳ đưa tôi về nhà dù biết anh ta rất bận . Tôi về nhà thì đã thấy một đống quần áo được xếp vào cái vali nhỏ vứt ngoài cửa . ” Ôi trời ! Không lẽ ba mẹ định gả tôi đi luôn thật sao ? ” Tôi bước vào trong nh , thấy họ vẫn ung dung làm lụng coi tôi như là không khí không thèm để ý đến . Bực mình , tôi rống lên :

– Hai người sao lại mang đồ của con ra ngoài kia chứ ?

– Không phải là con đồng ý với Kỳ là ở với nó rồi sao ? Ta chỉ giúp con một tay chuẩn bị hành lí nhanh lên đường thôi ! _ Mẹ tôi vừa cặm cúi chú tâm làm việc vừa trả lời mà không thèm ngẩng đầu nhìn tôi lấy một cái làm tôi thấy uất ức vô cùng

– Sao mẹ biết ? _ Tôi ngạc nhiên .

– Là anh gọi điện báo trước cho ba mẹ khỏi ngỡ ngàng ( quay qua ba mẹ tôi ) Con chào ba mẹ ! _  Kỳ đi vào , nói với tôi . Tôi liếc hắn một cái – Nhiều chuyện !

– Ừ ! Con tới chơi . Ngồi đi rồi ta nói chuyện ! _ Ba mẹ tôi vui vẻ đón tiếp dù công việc đang rất bề bộn khiến tôi há hốc mồm ” bây giờ rốt cục hắn là con của ba mẹ hay là tôi đây ? ” . Tôi mang theo tâm trạng bực tức theo ba mẹ ra ngoài . Họ nói chuyện vài ba câu rồi Kỳ ngang nhiên kéo tôi về , còn đưa hành lí của tôi đi chứ .

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK