• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bỗng Kỳ giằng lại chiếc laptop từ tay tôi , nói với cái giọng lạnh :

– Hôm nay em bày ra anh phạt em cả ngày đừng mong động vào máy tính ! _ Rôi mang nó đi

Mặt tôi tối thui , tâm trạng đang tôt trở nên cực kì phẫn nộ và sắp bùng nổ , chỉ cần một chút lửa thôi . Mà tôi cũng đành chịu , máy tính của hắn thì hắn có quyền quyết định , tôi làm gì được chứ , với lại chuyện này là phải nói là tự làm tự chịu thôi . Tôi mang theo tâm trạng hậm hực ra ngoài và bỗng nhớ ra chuyện quan trọng , njck facebook của tôi vẫn còn đang mở , tôi vội lao sang phòng Kỳ nhưng anh ta nhanh hơn tôi một bước bỏ đi từ bao giờ rồi

[ Anh biết là thế nào cô cũng chạy tới tìm anh để đòi máy tính nên đã đi trước , mang nó đến công ty rồi . Vừa nãy do có một số giấy tờ quan trọng anh để quên nên mới về lấy . Mà lí do chính là anh nhớ cô , chứ không cái việc cỏn con này anh sai thư kí đi lấy cũng được . Thế mà về đến nhà thì cô lại mặt lạnh với anh , đã thế còn phá nhà anh nữa * phá ? anh có ns quá hay ko , ng` ta chỉ bày ra chút thui mà ! * . Có nhân tình ở ngoài thì không nói đi , lại còn bày đặt chát chít công khai như việc này là việc đương nhiên phải làm vậy , anh thực tức chết mà ! Đã thế anh sẽ mang cái máy tính này đi để cô hết đường mà liên lạc , tiện thể phải cho cái kẻ thứ ba kia biết tay mới được . Anh ung dung ngồi trong phòng làm việc gõ lách cách trên bàn phím :

– Nguyệt à ! Mai tôi đến đón cậu nhé ! _ Anh đọc câu của Tuấn vừa nhắn cho cô xong . Anh tức điên đi được , rõ ràng với anh thì mặt lúc nào cũng lạnh lẽo mà với hắn thì chưa chi đã tình củm đưa nhau đi học như vậy . Anh tiếp tục đọc câu nói mà cô nhắn cho Tuấn , chỉ vỏn vẹn một chữ – OK ! _ Và rồi hỏi tiếp – Mấy giờ ? Ở đâu ?

– 6h` , ở nhà cậu , tôi chờ bên ngoài ! _ Câu cuối mà Tuấn nhắn cho cô , trên môi anh nở nụ cười yêu nghiệt , gõ lách cách , anh nhắn :

– Không ! Mai đến đường xyz số nhà abc , vẫn 6h` ! OK ! _ Nhắn xong anh lại thấy hiển thị dòng chữ – Tại sao lại phải đi xa như vậy ?

@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@

 

– Đừng nghĩ anh nói như vậy thì tôi sẽ bỏ cuộc , tôi sẽ giữ cô ấy đến cùng . Chúng ta cùng nhau thi đấu công bằng , nghe theo sự lựa chọn của cô ấy ! * tốt ! rất có khí phách , tuy nhiên cậu ko đấu lại nổi anh ấy đâu , bỏ cuộc sớm đi thì hơn * _ Tuấn nói . Anh không thể ngờ một kẻ ngoài lại muốn đối đầu với anh chỉ vì cô . Thế nhưng cũng tốt thôi , anh cũng muốn xem cô sẽ có sự lựa chọn như thế nào . Anh nói – Được ! Mai đến địa chỉ tôi vừa nhắn sẽ biết liền . OK ! _ Nhắn xong anh off luôn

Tuấn thấy njck cô tối lại thì cũng rất bực mình . Tại sao cô lại có thể đưa njck cho một kẻ xa lạ để hắn nói linh tinh như vậy chứ . Nhưng hắn sẽ không vì thế mà nản vì cô đã đồng ý với hắn rồi , sẽ không nuốt lời nhanh như vậy đâu , chí ít ra bây giờ hắn còn chắc rằng có thể giữ được cô ]

Tôi ôm một cục tức mà đi ngủ , lòng không yên . Vừa nãy Tuấn nhắn hẹn sẽ đến đón tôi đi học nhưng tôi lại không biết hắn đón ở đâu và vào lúc mấy giờ . Chỉ tại cái tên Kỳ chết tiệt đó , hôm qua lúc vừa nhắn xong thì bị hắn cướp nên giờ tôi mới hoang mang vậy nè . Vì thế đến tận 12h` đêm tôi mới có thể lim dim ngủ một lúc . Người ta nói ” giận quá sẽ ảnh hưởng đến sức khỏe ” quả cấm có sai . Kết quả là sáng hôm sau toàn thân tôi nhức mỏi , mắt thầm quầng , khuôn mặt nhợt nhạt trông rất khó coi . Tôi ngáp dài một cái đầy mệt mỏi , vệ sinh cá nhân ( VSCN ) xong thì xuống nhà chuẩn bị ăn sáng rồi đi học , ở đây lâu ngày cũng quen rồi . Tôi vừa bước ra hành lang thì bỗng nhiên tên Kỳ ở đâu ra khoác eo tôi , nói mấy cái lời ớn đến nổi da gà :

– Xin lỗi bà xã , hôm qua không để bà xã ngủ ngon , mắt thầm quầng thế này , anh thấy thương lắm !

– Anh biết lỗi là tốt rồi ! Cần gì phải nói mấy cái lời ớn như thế , tôi cảm thấy buồn nôn lắm ! _ Tôi gỡ tay Kỳ ra , tiếp tục đi xuống

Sở dĩ tôi không quan tâm lắm đến hắn , vì thế chỉ coi những lời hắn nói như những lời trêu ghẹo thoáng qua thôi . Rồi tôi bỗng sững sờ , trước mặt tôi bây giờ Tuấn đang ngồi lù lù ở đó . Sợ Tuấn hiểu lầm chuyện vừa nãy , tôi tính nói dối nhưng rồi lại thôi vì đã yêu nhau là phải biết tin tưởng lận nhau , tôi muốn thử lòng tin của Tuấn một chút . Tôi vẫn ung dung bước xuống với vẻ thản nhiên , hỏi :

– Sao cậu biết tôi ở đây mà đến tìm ? _ Tuấn với khuôn mặt trông tươi cười mà như mất mát , nói – Hôm qua không phải cậu nhắn bảo tôi đến sao ?

– Không có ! Chắc là hắn nhắn rồi ! _ Tôi lườm Kỳ một cái , hắn vẫn thản nhiên bắt chân chữ ngũ mà đọc báo . Tôi biết ngay thế nào hắn cũng giở trò với Tuấn mà . Quả này anh chết chắc với tôi rồi !

– Hắn là ai ? _ Tuấn hỏi lại tôi

[ Theo cậu ta suy đoán thì chắc đây là kẻ nhắn hôm qua , trông cũng rất được . Cái gì cũng hơn hẳn cậu ta * biết rồi sao còn ko rút lui ? * , ngay cả trên người cũng cũng toát ra khí chất cao ngạo khiến người ở gần cảm thấy sợ hãi . Cậu ta sợ lần này lại không đấu nổi với anh * sự thật là vậy * nhưng cậu ta không thể thua dễ dàng như thế được , rõ ràng cô là của cậu ta * ai bảo thế ? * , cậu ta sẽ không để người khác cướp cô đi một cách dễ dàng như vậy , hơn nữa cậu ta cũng không phải kẻ chưa lâm trận đã thua , dễ dàng bị hạ gục chỉ bằng vài câu nói không đáng tin ]

– Chồng tương lai ! Một kẻ không đáng để chúng ta bận tâm ! _ Tôi bĩu môi nói . Tôi đây ăn ngay nói thẳng , tôi không muốn nói dối Tuấn điều gì cả , nếu cậu ta không chấp nhận được thì cũng đành chịu . Tôi biết những lời nói này sẽ có thể làm Tuấn đau lòng .

[ Kỳ thật không ngờ cô lại to gan đến mức nói ra những lời như thế với tình nhân mà lại không xem chồng mình ra gì . Hừ ! Được lắm ! Lần sau khi cô trở thành vợ anh nhất định anh sẽ chỉnh cho cô một trận nhớ đời , không thể quá nuông chiều cô được ]

– Cậu nghe kĩ rồi chứ ? Cô ấy là vợ tôi , có phải cậu thích đi phá hư gia đình người khác không ? _ Kỳ nói với giọng tức giận

– Này ! Tôi nói ra không phải vì muốn hai người cãi nhau mà vì tôi không muốn nói dối cậu ấy thôi ! Đi thôi , mặc kệ hắn ! _ Tôi nói rồi ngang nhiên kéo Tuấn đi trước mặt Kỳ * Chị thật là phũ ! Em nể chị lắm ! * .Tuy Tuấn chỉ đưa tôi đi bằng xe đạp nhưng tôi tháy như thế cũng quá đủ rồi . Tôi không cần nhà đẹp xe xịn gì hết , chỉ cần một cuộc sống bình thường , được sống với người mình thích , tay trong tay hạnh phúc hằng ngày là tốt lắm rồi . Nhưng suy nghĩ lại cũng thấy hành động của mình có phần hơi quá đáng . Hắn vì quan tâm tôi nên mới ăn nhiều dấm chua (*) như vậy nhưng tôi cũng chỉ là muốn cho hắn thấy khó mà rút lui thôi . Thật sự tôi không thể ép buộc mình yêu hắn và cho hắn hạnh phúc được .

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK