Sưu tầm
"Không..." Nàng cố gắng thanh tỉnh mà hít lấy chút không khí, kinh ngạc mở to hai mắt, thân thể bắt đầu căng thẳng, khẽ run rẩy.
"Van xin ngươi, đừng..."
"Xuỵt, không sao đâu, đừng sợ..." Hắn ôn nhu trấn an nàng, kiên nhẫn chờ nàng chuẩn bị thật tốt
Tề Ngạo Vũ lặng lẽ co thắt một lúc, mở miệng hít lấy một ít hơi lạnh, thiếu chút nữa hắn đã nhịn không được mà bạo phát ra. A... Hắn nghiến răng rên rỉ, cảm nhận rõ cái vật đàn ông thẳng cứng nóng rực của mình được da thịt non mềm của nàng gắt gao bao bọc. (BB: *ngất*; bác sĩ: truyền máu ngay....)
"A... Ngạo Vũ...". Nàng lo lắng khẽ vặn vẹo thân thể, không biết nên làm sao, chỉ cảm thấy có một chút tê ngứa khó nhịn dâng lên từ dưới bụng mình, giống như có một cơn sóng điện chạy khắp tứ chi và toàn cơ thể.
Nàng cắn chặt đôi môi như cánh hoa của mình, đầu khẽ đong đưa qua hai bên theo từng chuyển động của hắn.
"... Ngạo Vũ... Ta... Sợ..." Nàng yếu ớt van xin, nàng hiện không thể chịu đựng được thêm bất kì sự vui sướng nào nữa, mười đầu ngón tay nàng đang bấu chặt vào từng cơ bắp trên lưng của hắn.
"Yên tâm, ta sẽ không làm thương tổn ngươi". Hắn nói rất nhẹ nhàng, triền miên mà hôn lêm đôi môi như cánh hoa mê người của nàng.
"Ngươi... Đủ rồi... ..." Nàng dùng răng cắn lên môi làm cho chúng sưng tấy lên, hai tay giữ chặt lấy bờ vai rắn chắc của hắn, khó khăn hít lấy không khí...