Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tạ Hỏa tiếp tục tung chiêu: “Lần thứ ba là sau hai tuần em nhắn tin nói nhớ anh, đừng hòng phủ nhận, tin nhắn anh vẫn còn giữ.”

Chu Uyển: Vãi, mình nịnh nọt cỡ đó cơ à!

Nhìn dáng vẻ bình chân như vại của Tạ Hỏa, Chu Uyển tức đến mức thở hổn hển nhón chân lên cắn một cái vào môi dưới của anh.

Tạ Hỏa không tránh, cũng không tính toán với cô, thậm chí anh còn vô thức đưa tay nâng eo của cô, tiện cho cô tiếp tục động tác. Sau đó hai người không hiểu từ tranh chấp cãi vã lại biến thành thâm tình ôm hôn, còn hôn đến mức không tách ra nổi.

Cuối cùng, Chu Uyển đầy kiêu căng tuỳ ý, nói không rõ lời: “Nói đi, sao anh không nói nữa đi!”

Tạ Hỏa đương nhiên muốn nói: “Còn nữa, lần thứ tư là anh tìm em, nhưng lần đó bắt máy em nói em đang ở Maldives phơi nắng, ngày hôm đó anh bay đến tìm em.”

Chu Uyển: “Ồ, anh đang muốn nói trí nhớ của anh rất tốt đúng không?”

Tạ Hỏa: “Điều này thì không thể nghi ngờ.” Từ nhỏ anh đã thông minh hơn người.

Chu Uyển: “Cho nên anh cảm thấy bản thân rất lợi hại chứ gì?”

Tạ Hỏa: “Anh không thấy mình lợi hại, anh chỉ đang rất vui.”

Chu Uyển: “Vui cái gì?”

Tạ Hỏa: “Vui vì lúc đi tìm em, em đã thể hiện rất chào đón anh.”

Lần đó ở Maldives, hai người cũng rất vui vẻ, cùng nhau làm dưới ánh nắng mặt trời, trên boong thuyền, trong khách sạn, không thể tách rời, gắn kết chặt chẽ.

Tạ Hỏa tuyệt đối không hề muốn chiếm thế thượng phong, anh chỉ muốn bình tĩnh trần thuật lại một sự thật. Sự kích động từ khi bắt đầu giữa hai người hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của anh.

Hai người không phải kiểu từ nhỏ đã trưởng thành cùng nhau, lâu ngày sinh tình cũng có chút miễn cưỡng. Dù sao chênh lệch tuổi tác, vòng bạn bè không giống, tuy là ngày lễ ngày tết bởi vì đi chúc tết mới gặp được nhau, nhưng Tạ Hỏa luôn coi Chu Uyển là em gái.

Tạ Hỏa đến nay vẫn nhớ năm đó Chu Uyển muốn đi du học, anh và Chu Tư đang ở trong nhà bàn công chuyện, Chu Uyển buồn ngủ mơ màng đi từ trên tầng xuống xoa mắt nói: “Anh, buổi trưa ăn gì thế, em đói quá.”

Ngày đó Chu Uyển mặc một bộ quần áo ngủ hình hoạt hình thoải mái, tóc dài rối tung xõa xuống vai, lại trong nháy mắt thấy Tạ Hỏa thì chuông báo động vang lên: “Anh! Có khách sao anh không nói sớm!”

Câu này vừa dứt, cô đã quay người chạy lên tầng, chỉ để lại nhánh tóc đen lướt qua lòng Tạ Hỏa.

Chu Tư ở một bên bất đắc dĩ lắc đầu, giới thiệu với Tạ Hỏa rằng đây là Chu Uyển: “Con bé này không biết phép tắc, hai ngày trước còn đánh cho một tên nhóc chảy máu đầu.”

Tạ Hỏa đương nhiên nhận ra Chu Uyển, chỉ là tò mò: “Sao thế?”

Chu Tư: “Nói là gặp chuyện bất bình muốn giúp một cô gái.”

Lần tiếp theo gặp mặt là buổi tối đó Chu Uyển về nước không lâu.

Tạ Hỏa thật sự chưa từng muốn trêu chọc Chu Uyển, vị Chu đại tiểu thư ngang ngược càn rỡ này anh thật sự không trêu được. Chỉ là với bản chất vốn có của thương nhân, anh cũng không thể bị lợi dụng không công được.

Có lẽ vào đêm đó anh quá mức nhập vai rằng bản thân là bạn trai của Chu Uyển, dưới ánh đèn mĩ miều, bờ môi của Chu Uyển thật sự căng mọng.

Nếu như ý chí mạnh thêm chút nữa, Tạ Hỏa sẽ không đến mức bị Chu Uyển quyến rũ đến khách sạn. Nhưng từ nhỏ anh đã kiên trì khác người, cho dù là trong học tập hay lập nghiệp, thời gian và tinh lực mà anh bỏ ra đều hơn người, nhiệm vụ có khó khăn có mệt mỏi, anh vẫn luôn yêu cầu bản thân phải cố gắng hết khả năng.

Độ tuổi tình yêu nam nữ chừng hai mươi tuổi, Tạ Hỏa không hề muốn lãng phí thời gian vào chuyện này, thỉnh thoảng hoạt động thư giãn và giải trí chẳng qua chỉ đi du lịch hoặc vận động, nếu như không phải bạn bè rủ thì nơi như bar này anh căn bản không bao giờ đến một mình. 

Nếu như anh nói với Chu Uyển, buổi tối đó là nụ hôn đầu của anh thì sao?

Tạ Hỏa cũng thật sự nói như thế: “Em cho rằng lần đầu tiên anh hôn người khác giới sẽ tuỳ tiện như thế à?”

Chu Uyển nghe vậy thì rõ ràng không kịp chuẩn bị, thậm chí tam quan như nổ tung: “Tạ Hỏa, em xin anh có nói dối cũng phải chuẩn bị một bản nháp trước được không hả?”

Tạ Hỏa không nói gì, im lặng nhìn Chu Uyển, trên người anh tự mang theo một tư thái chững chạc, tựa như quân tử nói sẽ giữ lấy lời, khiến người khác khó mà phản bác.

Thế là Chu Uyển bắt đầu nhớ lại, buổi tối hôm đó rõ ràng cô bị Tạ Hỏa quấy đến mức điên đảo, sao có thể là lần đầu của anh được!

Nhưng trong đôi mắt mãnh liệt của Tạ Hỏa, niềm tin của Chu Uyển bắt đầu sụp đổ: “Anh đừng có nói tối đó cũng là lần đầu của anh nhé.”

Tạ Hỏa: “Như em thấy đấy.”

Chu Uyển: “Vãi, không phải chứ!”

Tạ Hỏa: “Phải.”

Chu Uyển: “Em nói này, không phải anh ăn chơi dữ lắm hả!”

Tạ Hỏa: “Anh chưa từng muốn chơi đùa với em.”

Không chút khoa trương, Chu Uyển nghe được nhịp tim mình đang vang lên bình bịch.

Tạ Hỏa cúi đầu nhìn thẳng vào Chu Uyển: “Em muốn chơi, không sao, anh bằng lòng chơi cùng em. Nhưng Chu Uyển, thời gian chơi đùa quá lâu rồi, anh mong em có thể suy nghĩ lại. Nếu như em muốn tiếp tục, anh chỉ có thể mang thân phận bạn trai của em, hiểu không?”

Đột nhiên trở nên nghiêm túc như vậy, Chu Uyển có chút không thích ứng kịp.

Cô cúi đầu im lặng, cả buổi tối toàn ở thế bị động, cảm giác rất thất bại.

Liệt kê vấn đề ra một cách rõ ràng, lại giải thích cho rõ ràng, Tạ Hỏa tựa như không hề do dự mà đúc kết ra một đáp án. Anh đi mấy bước về phía nhà bếp, mắt nhìn nồi ức bò cà chua trong nồi hầm cách thuỷ, lại bật bếp lên.

Chưa đầy mấy phút, Tạ Hỏa bưng ra hai bát ức bò cà chua nóng hổi, nhưng thấy trên bàn đã có một phần đồ ăn, anh bảo Chu Uyển tự lựa chọn.

Cuối cùng Chu Uyển chọn phần đồ ăn đã được ăn dở kia, Tạ Hỏa không có bất kỳ ý kiến gì.

Hai người ngồi đối diện cùng ăn cơm. Tạ Hỏa quen không nói chuyện trong lúc ăn, bầu không khí rõ ràng có chút kỳ quặc. Đổi thành ngày thường, Chu Uyển trong lúc ăn cơm luôn líu lo không ngừng, tuy là Tạ Hỏa không nói gì, nhưng khá thích nghe mấy lời linh tinh loạn xạ không đứng đắn của cô.

Lúc ăn cơm không bàn linh tinh, Chu Uyển cảm thấy cơm cũng không ngon nữa. Nhớ trước kia, mỗi lần cùng ăn cơm với Tạ Hỏa, cô cứ lải nhải mãi, Tạ Hỏa mỉm cười nghiêm túc lắng nghe, thỉnh thoảng còn đưa ra ý kiến. Thật ra Chu Uyển khá thích nói chuyện với anh, có rất nhiều chuyện nghĩ không thông được Tạ Hỏa phân tích như vậy, cô ngay lập tức sẽ thông suốt.

Chu Uyển cúi đầu khẩy cơm, ăn từng miếng nhỏ, đột nhiên nghe thấy Tạ Hỏa nói: “Hôm nay sau khi em từ chức, có mấy nhân viên cũng bị đuổi việc rồi.”

Người nào đó sáng mắt lên: “Ai thế? Sao lại bị đuổi việc?”

Tạ Hỏa đơn giản nói nguyên nhân, là bởi vì chuyện của cô.

Chu Uyển sau khi nghe thì rất tủi thân: “Em thật sự không hiểu sao lại có ác ý lớn như vậy với em.”

Tạ Hỏa đơn giản bình luận vài câu, Chu Uyển tán thành gật đầu.

Hai người vừa ăn vừa nói, Chu Uyển nhớ đến gì đó lại nói đến chuyện hồi đi học.

Tạ Hỏa đột nhiên hỏi: “Có năm em đánh người vào đồn cảnh sát, còn nhớ không?”

Chu Uyển: “Nhớ chứ, là năm tư đại học, có lần nhìn thấy một cô gái ở bên đường bị một tên thanh niên bắt nạt, em chẳng nghĩ ngợi gì mà cầm cái bình đập vào đầu tên kia, lúc đó sướng chết đi được!”

Cô vừa nói vừa ăn, đột nhiên cảm thấy bát cơm này ngon hơn rồi.

Tạ Hỏa cười nhạt gắp cho Chu Uyển một miếng thịt bò nạm.

Chu Uyển tiếp tục nói: “Chẳng qua sau chuyện đó anh em phải thu dọn cục diện rối rắm thôi, nhưng em không hối hận, em còn trở thành bạn với cô gái kia, bây giờ bọn em vẫn còn giữ liên lạc.”

Tạ Hỏa rất tự nhiên rút khăn giấy, giúp cô lau đi vết tương ớt ở khoé miệng.

Chu Uyển hơi ngơ ra, nhận lấy khăn giấy tự mình lau.

Sau bữa cơm, Tạ Hỏa thu dọn lại bàn bếp, cho hết chén bát vào trong máy rửa bát, sau đó quay người hỏi Chu Uyển: “Sao rồi, cơm no rồi đầu óc còn xoay chuyển được không?”

Anh dựa vào bàn bếp, cúi đầu chỉnh lại ống tay áo, ánh sáng chiếu trên vai anh. Tay áo sơ mi trắng được vén lên, lộ ra cánh tay cứng cáp khỏe khoắn, làn da trắng lạnh hơi nổi lên mạch máu. Chu Uyển rất rõ đôi tay này có sức mạnh lớn nhường nào, càng có thêm mùi vị của đàn ông.

Trong đầu Chu Uyển thật sự có hơi loạn, hình thức chung đụng giữa cô và Tạ Hỏa thật sự không bình thường.

Tạ Hỏa đại khái quyết tâm phải uốn nắn lại mối quan hệ này, trước nay anh vốn luôn mạnh mẽ dứt khoát, chuyện hôm nay phải hôm nay xong: “Không sao, em cứ từ từ suy nghĩ, anh vẫn còn chút chuyện phải xử lý, phải về công ty một chuyến.” 

Nói xong, anh đi về phía cửa ra vào.

Trong lòng Chu Uyển có chút không nỡ, nhưng lại không nói thêm gì. Cô cũng không thể đau khổ giữ chân lại, như thể cần anh lắm vậy.

Tạ Hỏa chỉ để lại một câu nói ở trước cửa: “Chu Uyển, anh đợi câu trả lời của em.”

Sau khi người đi, trong phòng đột nhiên lạnh lẽo hẳn đi.

Chu Uyển cảm thấy thật đau đầu, cô bật máy chiếu, ngồi trên ghế sô pha ấn điều khiển linh tinh, cắn đầu ngón tay.

Vào lúc chín giờ kém hai phút, điện thoại trong tay Chu Uyển vang lên, là Tạ Hỏa gọi đến.

Trong lòng cô lập tức vui vẻ, nghe thấy anh nói: “Bây giờ rảnh không? Em đi ra cửa sổ đi.”

Chu Uyển đã hành động: “Sao vậy?”

Tạ Hỏa: “Nhìn thấy màn LED ở tòa cao ốc trung tâm chưa?”

Chu Uyển: “Ừm.”

Nhà của cô đối diện với tòa cao ốc trung tâm, có thể nhìn thấy phía trên ánh đèn còn có đủ loại quảng cáo. Đây là vị trí ở chính giữa nhất và cũng được chú ý nhất toàn thành phố, phí quảng cáo theo giờ như giá trên trời.

Tạ Hỏa: “Vốn muốn tối nay cùng ngắm với em, dù sao chuyện xác định quan hệ này có thế nào cũng phải có cảm giác nghi thức. Nhưng có hơi đáng tiếc, em vẫn chưa cho anh câu trả lời. Nhưng cho dù như thế nào thì Chu Uyển, tâm ý của anh vẫn luôn như vậy.”

Trong lòng Chu Uyển dù ít dù nhiều cũng có thể đoán được tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì, cô hết sức chăm chú nhìn vào màn LED đối diện.

Tạ Hỏa: “Còn nửa phút nữa.”

Nửa phút còn dài hơn so với tưởng tượng của cô. 

Chu Uyển cảm thấy mình đã đợi rất lâu, cuối cùng đã đợi được chữ trên màn LED bắt đầu lăn qua lăn lại: Tạ Hỏa love Chu Uyển

Chữ love màu đỏ ở giữa, cách một lần biến thành trái tim đập màu đỏ, nhưng thứ không thay đổi là tên của Tạ Hỏa và Chu Uyển.

Cứu với! Đừng có mà buồn nôn như vậy được không!

Hay lắm Tạ Hỏa, em thật sự cảm ơn anh.

Chu Uyển cảm thấy rất buồn cười, hốc mắt hơi nóng lên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK