• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tướng quân bần thần trước ngọn đèn dầu buồn sầu vô cùng. Quản gia đứng trước cửa đi tới đi lui ló đầu vô vài lần, ông tưởng Tướng quân và ông đang sầu lo chung một sự việc, đang định tiến vào để cùng nhau lo, vất vả lắm mới bị Tướng quân đá đi ngủ. Chưa yên tịnh được bao lâu, đệ đệ Tướng quân lại lù lù tiến tới, vừa vào đã nói, anh thả em ra đi, em sắp nghẹn chết rồi ;A;.

Tướng quân không hứng thú đáp trả thằng em mình, không lải nhải ngủ quá muộn không tốt cho da nữa sao? Đêm hôm khuya khoắt em đứng đây nói nhảm cái gì? Đệ đệ thở dài, đó là chuyện ngày xưa, em giờ thiếu khuyết tình yêu tâm tình nặng trĩu khó lòng ngủ được. Đợi hồi lâu rồi dòm dòm anh trai cậu không hề ngẩng đầu mới nói tiếp, được rồi, để em báo cáo Tướng quân một việc.

Tướng quân hỏi, chuyện gì. Đệ đệ nói, hôm nay em lỡ tay làm hỏng tường hậu viện rồi, quản gia bảo em tự đi thú tội với anh, ông ấy ngày mai sẽ nhờ người tu sửa.

Tướng quân rất kinh ngạc, hỏi, em làm hỏng tường? Em có năng lực đó hả? Làm thế nào nói anh nghe xem xem.

Đệ đệ nói, hồi chiều em định trộm ra ngoài, vốn là định thoát từ hậu viện nhưng lại trèo tường mãi không qua, bí quá nên em đục vài cái hốc phía dưới, sắp đục xong thì xui xẻo bị phát hiện.

Tướng quân nói, thằng nhóc em còn có thể đục tường? Em đục bao nhiêu hốc?

Đệ đệ vỗ vỗ lên bả vai anh trai mình làm nũng, nói, chắc bự cỡ cái đầu đi, mệt chết em luôn á. Ca anh xem, cả người em tím ngắt hết cả.

Tướng quân chỉ chỉ ra cửa, nhanh nhanh lăn ra ngoài, hiện giờ anh không muốn nhìn thấy em.

Đệ đệ không nhúc nhích, hai tròng mắt be bé chuyển tới chuyển lui quanh người Tướng quân một hồi, hỏi ca mình, tâm tình anh không tốt à, có việc gì khó giải quyết sao? Nói cho em nghe xem xem, em giúp anh phân tích?

Tướng quân nói, em biết cái rắm gì.

Đệ đệ nói, em sao lại không biết chứ, em biết rất nhiều dù là về chuyện nam nhân hay chuyện nữ nhân. Vừa nói cậu vừa trộm cao thấp nhìn ca mình một vòng, cuối cùng vô cùng hèn mọn ngầm kết luận: có điều, khẳng định anh ấy không phải phiền muộn chuyện nữ nhân.

Tướng quân nghĩ, thêm một người cùng nhau nghiên cứu cũng tốt, rồi thuật lại từ đầu chí cuối tình hình buổi tối hôm nay ở Vương phủ cho đệ đệ nghe một lần. Sau đó hỏi đệ đệ hắn, em nói xem, Vương gia là tức giận anh sao? Nhưng tại sao chứ? Anh định ngày mai phải hảo hảo giải thích với y, nhưng nếu ngay cả nguyên nhân cũng không biết thì làm sao tổ chức từ ngữ cho tốt được.

Đệ đệ Tướng quân nói, chắc chắn rồi, nếu anh nói ta xin lỗi rồi Vương gia lại hỏi anh ngươi phạm lỗi chỗ nào, anh lại trả lời không biết thì Vương gia nhất định càng thêm tức giận.

Tướng quân sốt ruột, vậy làm sao bây giờ.

Đệ đệ nói, anh hai à, anh cũng quá ngốc đi, rõ ràng như thế rồi mà anh vẫn không hiểu vì sao là thế nào.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK