• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



Hồng Tịch Nhan thở phào một hơi, tim cô vẫn còn đập rất nhanh rồi

"Cô sợ biển sao?".

Trong câu nói của Nam Thiên Tước, không có cáu, cũng không có lạnh, đổi lại nó vừa ôn nhu vừa thanh diệu.

Cô gật đầu, vì bây giờ cô không thể nói gì nữa.

Đúng, cô sợ biển, rất sợ.

Vì nó từng nhấn chìm cô.

Tùng nuốt chửng cô.


Chỉ suýt tí nữa thì cô đã chết rồi?

"Tôi xin lỗi, tôi không biết cô sợ biển?"

"Anh xin lỗi tôi?"_Hồng Tịch Nhan lúc này mới chịu mở miệng:"Lần đầu tôi nghe được lời xin lỗi của Nam thiếu đó, quá vinh hạnh rồi".

"Cô còn đùa được sao?"

Đúng lúc đó, cả hai cùng lúc nhận được điện thoại từ gia đình..

Hai bên đều nói giống nhau là :"Các con muốn đi đâu thì đi tùy ý, tối nay nhà đã khóa cửa, cho nên tạm ở bên ngoài một đêm nhé!".

"Cái gì chứ?"_Hồng Tịch Nhan thầm mắng.

Ba cô lại muốn giở trò gì đây?

"Cô không thích ở gần tôi sao?"_Nam Thiên Tước cất điện thoại, hơn ai hết, anh biết họ cố ý. Nhưng quan trọng vẫn là cô.

"Từ đầu tôi đã không thích".

"Cô không thích tôi ở điểm nào?".

"Không biết".

"Cô muốn đi đâu?"_Nam Thiên Tước anh, lần đầu biết dịu dàng với một ai đó, biết lắng nghe ai đó nói về mình.


Nếu đổi lại là bất kì, anh đã cho chết ngay tức khắc.

Nhưng cô mè nhỏ này thì khác, dù bên ngoài không được dịu dàng như bao người phụ nữ, cũng không biết nói ngọt như họ, nhưng anh cảm thấy những cô gái như cô thì mới thú vị.

"Đến khạch sạn đi".

"Ừm".

Anh lái xe đến khách sạn.

Quản lí thấy anh, liền vui vẻ hào hứng nói:"Bam thiếu, ngài cần giúp gì không? ".

Vì anh nghe cô nói không thích anh mặt lạnh, được anh không làm ra mặt lạnh nữa.

Cơ mặt anh cơ dãn nhẹ nhàng, thoạt phần không còn khiến người ta thấy sợ:"Hai phòng".

Điều này rất rõ rằng, với thái độ đó của anh đã làm cho cô và tất cả mọi người ở đây phải kinh ngạc xen lẫn khó hiểu.

Cô nhìn anh, không phải anh bị chạm rồi chưa?

Sau chỉ mới mấy tiếng mà thay đổi quá vậy?

"Vâng, vâng, sẽ có phòng cho Nam thiếu, là hai phòng vip luôn ạ".

"Ừ".


Cả hai lên phòng, lúc này trời bỗng đổ mưa, tuy bên trong phòng không nghe được âm thanh của tiếng mưa rơi, nhưng mà sấm chớp thì vẫn thấy rất rõ.

Cô nằm trên giường, lăn qua lăn lại, không ngủ được.

Đành mở Facebook của mình lên, xem xem có gì xem không?

Cô nhìn thấy có rất nhiều người kết bạn với mình, đa số điều là nam.

Tất cả đều từ chối kết bạn, cô không thíc cho lắm?

Mặc kệ họ.

Nhưng mà có một nik name tên Bầu trời đêm. Ảnh đại diện thì không có hiển thị lên.

Cô liền ấn kết bạn ngay, cô cũng không biết tại sao mình lại kết bạn với người lạ đó nữa.

Chỉ cần vào xem mục bạn bè của cô sẽ biết, không có một người




Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK