Lúc này, bên điện thoại của Nam Thiên Tước cũng đang hoạt động, điều quan trọng là anh đang lướt Facebook , vô tình thấy có người kết bạn.
Vẫn giống như cô, anh không có bạn bè gì cả, anh định nhân từ chối, nhưng khi xem lại ảnh và tên đại diện thì dừng lại.
Nik name là Nhan Nhan. Và ảnh đại diện là hình của cô.
Đôi môi của Nam Thiên Tước nhẹ nhàng nhếch lên.
Anh lại thắc mắc đi vào xem thông tin của cô, có hơn mười nghìn lượt theo dõi sao?
Nhưng bạn bè thì chỉ có anh.
Nam Thiên Tước vào mục nhắn tin, nhắn cho cô.
Hồng Tịch Nhan chuẩn bị đi ngủ thì nghe tiếng tin nhắn, cô mở lên xem.
Bầu trời đêm: (Xin chào).
Nhan Nhan: (Chào)
Bầu trời đêm: (Xưng hô thế nào?).
Nhan Nhan :(Gọi tôi là Nhan Nhan)
Bầu Trời Đêm :(Tôi là con trai).
Nhan Nhan: (Tên)
Bầu trời đêm :(Tước)
Hồng Tịch Nhan ngừng gõ bàn phím, tên giống anh.
Cô cười giễu, anh làm gì có chơi Facebook chứ?
Suốt ngày cứ công việc, thì làm hì có thời gian?
Thấy cô không đáp trả tin nhắn, anh còn nghĩ cô đã phát hiện ra mình nên không nhắn nữa, ngay sau đó, anh tìm đại một lí do nào đó để nhắn cho cô.
Bầu trời đêm :(Ngủ rồi sao)
Nhan Nhan : (Vẫn chưa)
Bầu trời đêm : (Vậy sao trả lời lâu thế?).
Nhan Nhan:( Tôi suy nghĩ vài chuyện, mà anh có thể nói họ tên cho tôi nghe không?)
Bầu trời đêm :(Nam Thiên Tước)
Hồng Tịch Nhan bắt đầu nghĩ ngợi, đến cả họ cũng giống nữa cơ?
Cô lắc đầu, trên đời này tên giống nhau cũng chỉ là chuyện bình thường.
Huống hồ, đây là bạn trên Facebook mà.
Nhan Nhan:(Tôi đi ngủ đây)
Nam Thiên Tước ngưng nhắn.
Anh đặt điện thoại xuống, nắm ngã ra giường, nhìn lên trần nhà.
Hai tay anh đặt lên ngực.
Từ khi gặp cô, anh phát hiện bản thân nên thay đổi.
Cô nói cô không thích anh mặt lạnh, anh cũng thay đổi.
Cô nói cô không thích anh, anh liền cảm thấy đau lòng.
Cô có nhiều lượt theo dõi, anh liền thấy khó chịu.
Cô chỉ có anh là bạn bè trên Facebook, anh lại cảm thấy vui.
Tất cả những cảm xúc này không lẽ gọi là yêu sao?
Danh Sách Chương: