• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



Câu trả lời quá đúng chuẩn mà cô thích.

Hử.?

Cô thích anh nói hay thích anh nhỉ?

Nam Thiên Tước nhận ra được thái độ hờ hợt của cô, Nam Thiên Tước lấy lại cũng cảm, anh là đàn ông mà, vả lại cô vừa xinh đẹp vừa mê trai như vậy, chỉ sợ không có được cô, sẽ có người khác dụ hoặc cô. Không? Không, anh không dám tưởng tượng ra cô nắm tay người đàn ông khác vào lễ đường.

"Em rốt cuộc có đồng ý làm bạn gái của anh hay không?"


Hồng Tịch Nhan :"........."

Cái gì đang diễn ra? Người nào đó dám ra lệnh cho cô, ừ, lúc ở bãi biển anh dám cưỡng hôn cô sao? Cô phải đòi lại, dám ức hiếp cô, được cô ức hiếp lại cho mà xem.

Hồng Tịch Nhan dơ tay ra, kéo cà vạt của anh, mắt chạm mặt bới anh, môi chạm môi đầy thâm tình, hai mắt của Nam Thiên Tước mở to hết sức, cô đang hôn anh, đúng cô chủ động hôn anh, như vậy có nghĩa là cô chấp nhận rồi sao?

Hồng Tịch Nhan hôn đã rồi mới chịu buông tha cho anh, nhưng mà ai kia đau dễ dành để cô đi như vậy, tay siết chặt eo cô, kéo vào trong lòng mình, môi phủ lên cánh môi hồng hào của cô, cái lưỡi dài đi sâu vào khoan miệng, hôn đếm tê liệt lưỡi.

"Tịch Nhan, em cuối cùng cũng làm bạn gái của anh rồi?"

Nam Thiên Tước nhìn cô, ánh mắt hiện lên tia hạnh phúc.

"Anh tại sao lại thích em?"_Hồng Tịch Nhan ôm chặt anh, đôi môi cong lên thành nét đẹp.

"Vì em là có chút điên".

Hồng Tịch Nhan liếc mắt anh:"Anh dám chê em sao?"

"Ừm".


"Anh......"

"Tịch Nhan, em có thích anh không?"

"Không thích vậy chấp nhận làm bạn gái của anh làm gì?".

"Anh sợ em trêu đùa anh".

"Em trêu anh?"_Hồng Tịch Nhan nhín chân hôn vào mũi anh:"Xin lỗi, em không dám".

"Em biết sợ?"

"Sợ anh ăn thịt em".

"..........".

.......Tối.......

Đồng hồ điểm chín giờ, phụ huynh của hai ngườivẫn chưa về, cô tiếp tục nhận được tin nhắn của mẹ:


-Con gái yêu, ba và mẹ đi du lịch rồi, về sẽ mua quà cho con, tuyệt đối không được về nhà.

Hồng Tịch Nhan muốn ném điện thoại đi thật chứ? Đi du lịch thì bỏ cô, vậy mà còn không cho cô về nhà nữa?

Hai người bỏ rơi con sao?

"Sao vậy?"_Nam Thiên Tước cầm ra một ly sữa vẫn còm nghi ngút khói, màu trắng của sữa hòa quyện vào nhau, tạo nên một mùi thơm dễ chịu

"Ba mẹ đi du lịch hết rồi. Còn không cho em về nhà".

"Vậy thì càng tốt, em cứ ở nhà anh".

"Sao có thể?".




Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK