Lúc xe dừng lại, Nhiễm Bạch mở mắt.
"Tỉnh rồi?" Lăng Vũ nhìn Nhiễm Bạch vì vừa tỉnh ngủ nên có vẻ hơi ngốc manh, khóe miệng cong lên một vòng ý cười.
"Ừm." Nhiễm Bạch ôm chặt Lăng Vũ, anh trai vẫn còn, thật tốt.
"Muốn ăn gì?" Lăng Vũ ôm Nhiễm Bạch đi vào phòng ăn, ngồi xuống vị trí gần cửa sổ, quay đầu hỏi.
"Kem bơ dứa, socola, bánh mì nướng." Nhiễm Bạch con mắt lóe sáng, nói.
"Ăn đồ ngọt nhiều không tốt." Lăng Vũ sờ sờ cái mũi nhỏ của Nhiễm Bạch, cưng chiều nói.
Mà ở một bàn khác.
"Vũ Điềm, đây chẳng phải là vị hôn phu của cậu sao?" Trần Giai đụng đụng Tống Vũ Điềm, hiếu kì nói.
Tống Vũ Điềm hững hờ nhìn thoáng qua phía Lăng Vũ.
Ôi ôi ôi, đối tượng nhiệm vụ của cô sao lại ở cùng một chỗ với Lăng Vũ?
"Ký chủ, phát hiện có một người làm nhiệm vụ khác ở gần đây!" Phong Lạc ngạc nhiên nói vào trong đầu Nhiễm Bạch.
"Người làm nhiệm vụ? Có thể ăn không?" Nhiễm Bạch hiếu kì hỏi Phong Lạc ở trong đầu.
Phong Lạc: ".
.
." Nó sai rồi, nó không nên nói chuyện với ký chủ.
"Người làm nhiệm vụ này không thể ăn, cô ấy cùng một tổ chức với chúng ta."
"Ký chủ, cấp bậc của tôi cao hơn nó, nó sẽ không phát giác được chúng ta.
Điểm này ký chủ có thể yên tâm."
"Ồ." Nhiễm Bạch tẻ nhạt lên tiếng.
Ký chủ nhà nó chính là hiếm thấy, tuyệt không kinh ngạc, ở vị diện đầu tiên đã liền gặp phải người làm nhiệm vụ trong cùng tổ chức nhiệm vụ, cũng không biết là tốt hay xấu.
"Hệ thống, hệ thống, tôi đã thấy mục tiêu nhiệm vụ." Tống Vũ Điềm nói với hệ thống của mình.
Ngưng Mặc: ".
.
.
Bản hệ thống nói với cô bao nhiêu lần rồi, tôi tên là Ngưng Mặc, không phải là hệ thống!"
"Vâng vâng vâng." Tống Vũ Điềm không nhịn được nói.
Ngưng Mặc: ".
.
." Cái loại giọng điệu qua loa này là sao, là lười không thèm đối đáp luôn phải không.
"Lăng Bạch không phải không được coi trọng sao? Sao lại có vẻ hòa hợp với nam chính như thế?" Tống Vũ Điềm nghi ngờ hỏi.
Không sai, nhiệm vụ của cô là, tiêu trừ giá trị hắc hoá của nhân vật phản diện Lăng Bạch.
Lăng Bạch từ nhỏ ở cô nhi viện, luôn bị bắt nạt, được mang về Lăng gia cũng không được coi trọng, sau một lần được Lăng Vũ ngẫu nhiên quan tâm, khiến cho Lăng Bạch đối với hắn sinh ra nồng đậm lòng ham muốn chiếm hữu.
Khi cô ta biết Lăng Vũ và nữ chính yêu nhau liền hắc hóa, muốn hủy nam chính, cuối cùng lấy cái chết để kết thúc.
Mà cô xuyên qua thân thể này chính là một nữ phụ pháo hôi làm nền cho nam nữ chính, vị hôn thê của nam chính.
"Cái này, chắc là có chỗ nào sai sót, cũng không thể tất cả ký ức đều đúng.
Cô chỉ cần làm tốt nhiệm vụ của mình là được." Ngưng Mặc tuy có nghi hoặc, nhưng nó kiểm tra thế giới này không có vấn đề.
Phong Lạc nghe Tống Vũ Điềm nói chuyện với hệ thống của cô ta, chậc chậc, tiêu trừ giá trị hắc hoá, có khả năng sao?
Phong Lạc cũng không đem tin tức này nói cho Nhiễm Bạch, nó biết, cuối cùng thất bại sẽ chính là Tống Vũ Điềm.
Mặc dù mình và ký chủ vừa quen biết không bao lâu nhưng không hiểu sao Phong Lạc luôn luôn có một loại cảm giác hiểu biết đối với cô.
"Vũ Điềm, cậu làm sao vậy?" Trần Giai phất phất tay trước mặt Tống Vũ Điềm đang ngơ ngác.
"Không sao." Tống Vũ Điềm mỉm cười đáp trả.
"Giai Giai, cậu về trước đi, tớ muốn nói chuyện với bọn họ một chút."
Tống Giai cho Tống Vũ Điềm một cái biểu lộ tớ hiểu, nói: "Đi đi, chinh phục vị hôn phu của cậu đi."
Danh Sách Chương: