Chương 135: Game 2 - Omega Nóng Nảy Của Nguyên soái
____________
Hôm qua hắn đã đích thân chứng kiến sự ngược đãi của hoàng tử trong tay hoàng đế.
Điều đó có nghĩa là dấu ấn trên cổ tay y lần trước không phải do tình yêu thúc đẩy mà là của người đàn ông có ý định bảo vệ y.
Khi nhìn thấy hoàng đế giơ tay chống lại Triệu Hiệp Thư, hắn cảm thấy lồng ngực đau đớn.
Trái tim hắn như bị xé toạc ra mọi hướng và vỡ thành hàng triệu mảnh.
Hắn quyết tâm làm mọi việc ổn thỏa bằng cách mượn bàn tay của Chúa và làm tê liệt gã không chỉ làm tổn thương gia đình mà còn cả omega của hắn.
Khước Nhiên Triết đang chìm trong suy nghĩ đang định rời đi thì một mùi hương omega bồ công anh quen thuộc tràn ngập không khí xung quanh hắn hòa lẫn với từng hơi thở của hắn.
Triệu Hoàng Mỵ lao vào vòng tay của hắn và dùng đến những phương pháp đáng ngờ như vậy chỉ vì tuyệt vọng.
Nếu Triệu Hiệp Thư có thể làm được thì ả cũng có thể làm được ý định của mình rõ ràng như ban ngày.
Ả có ý khơi dậy các giác quan alpha của Khước Nhiên Triết và hy vọng Nguyên soái đánh dấu ả sẽ nhận được sự tận tâm vĩnh cửu của hắn nhưng ai có thể nghĩ rằng kế hoạch của ả sẽ phản tác dụng khiến Khước Nhiên Triết tức giận đến mức mất hết lý trí.
Giống như một con thú hung dữ với ý định giết người, Khước Nhiên Triết dồn ả vào góc tường bằng pheromone alpha mạnh mẽ của hắn cho đến khi đôi chân ả co rúm lại vì sợ hãi.
"Triệu Hoàng Mỵ đừng thử thách sự kiên nhẫn của tôi!" hắn nói với giọng hống hách khiến công chúa tin rằng hắn sẽ làm tổn thương ả nếu ả tiếp tục quấy rầy hắn.
Ả không dám cử động cho đến khi Khước Nhiên Triết khuất bóng, khi bóng dáng hắn biến mất, ả đã nhờ người hầu đỡ ả dậy, vẻ mặt ủ rũ chuyển thành nụ cười tâm thần.
Ả vừa dụi mắt vừa nói, "Anh nghĩ anh có thể bỏ rơi em như thế à? Hahaha...ôi thật ngây thơ. Em sẽ biến anh thành Nguyên soái của em và nếu em không có được anh thì không ai có thể," ả nói khi người hầu của ả sửa lại mái tóc cho ả, "Chúng ta hãy đi khóc với bố thân yêu nhất và làm cho ông ấy đau khổ nào."
***
Đây là bộ mặt thật của Triệu Hoàng Mỵ chứ không phải chiếc mặt nạ ả đeo trước toàn vũ trụ.
Màu sắc thực sự của ả đang tỏa sáng trong khoảnh khắc này và đôi mắt từng đẫm lệ của ả ánh lên một tia ám ảnh, một nỗi ám ảnh đối với Nguyên soái.
Việc tỏ ra tử tế đã không mang lại kết quả như mong đợi và đã đến lúc phải loại bỏ sự cạnh tranh.
***
Nhìn đồng hồ như diều hâu, Ôn Tần Khê đếm từng phút, Khước Nhiên Triết càng về lâu, lồng ngực càng thắt lại, càng phút càng khó chịu.
Hình ảnh Khước Nhiên Triết ôm ả khiến y nổi da gà khi nghĩ đến.
"Thật khó chịu," y nói và cân nhắc xem có nên gọi cho hắn hay không.
Họ vừa mới hôn nhau cách đây không lâu, nhưng Nguyên soái phải mất rất nhiều thời gian mới quay lại.
"AAAAAAHHHH! Anh ấy cũng hôn cô ta à?... Mình đang nghĩ cái quái gì thế này?" y nói với chính mình rằng không mong đợi bất kỳ hình thức phản hồi nào nhưng y thực sự đã nhận được một câu trả lời.
"Waa, ngài ghen à?" Jolie tò mò hỏi.
Nó đã thấy Khước Nhiên Triết ghen rất nhiều lần nhưng Ôn Tần Khê thì chưa bao giờ.
Đây là sự tiến bộ thực sự.
"Ai đang ghen chứ?... Anh ta phải quay lại đây và giải thích lý do tại sao anh ấy cảm thấy cần phải hôn tôi," Ôn Tần Khê gãi đầu bối rối nói.
Làm thế nào mà y lại ghen được?
Y chỉ sốt ruột chờ đợi anh vậy thôi.
"Ừ, tôi chỉ tới bảo ngài coi chừng, Triệu Hoàng Mỵ muốn lấy đầu của ngài, nguyên lai chính là ả đã giết chết Triệu Hiệp Thư hết lần này đến lần khác khi ngài còn chưa đến thế giới này. Chỉ cần mệt mỏi là được rồi.” hệ thống nói, cảm thấy như mình đã làm được việc tốt trong ngày và xứng đáng được khen thưởng.
Ôn Tần Khê vừa thở dài vừa lục lọi tìm đồ ăn nhẹ.
Thật tiếc là toàn bộ căn bếp này không có rượu vì lúc này y có thể dùng một ít.
"Có khi nào cô ta không muốn giết tôi? Ngay cả trong đời thực, cô ta cũng khiến tôi khiếp sợ," y nói với đôi mắt lấp lánh khi tìm thấy một túi thịt khô chưa mở, "Mmmm..... tôi nói cho cô biết. cái gì...ôi trời, miếng thịt này ngon quá.....mmmm......sau khi chơi xong trò chơi này tôi sẽ tránh xa hai người họ ra."
Hệ thống không thể chịu đựng được nữa và đả kích vua nhai.
"Ngài có dừng lại không. Ngài có biết mình đang ăn cái quái gì không?"
"Cái gì?" Y hỏi khi nhìn xuống gói ăn dở, "Cô muốn tôi làm gì? Tôi không thể làm được nếu ngon quá...mmmm...cô có muốn một ít không?"
"Một là cái gì tôi cũng không ăn được, hai là cho dù có thể, ta cũng sẽ không ăn một con ngựa." Hệ thống nói ra đó là chủ ý, dạy cho Ôn Tần Khê một bài học y vĩnh viễn không quên, nó đang làm việc, kinh hãi nhìn ông chủ của mình, nhổ ra những thứ trong miệng thậm chí còn đi xa đến mức vừa rửa miệng bằng miếng bọt biển nhà bếp vừa bịt miệng.
Điều này buồn cười đến mức Jolie không thể nhịn được mà bật cười, "HAHAHA! Ôi chúa ơi, ngài nên nhìn thấy khuôn mặt chết tiệt của mình ngay bây giờ HAHAHA......wow ông chủ, ông vui tính quá....hahahaha."
Ôn Tần Khê vẻ mặt nghiêm nghị đình chỉ hành động điên cuồng của mình.
AI này quả là một kẻ bắt nạt.
Y nóng lòng muốn phá hỏng nó sau khi làm xong việc này.
Nó có thể là một AI đắt tiền nhưng chỉ trong một ngày y đã lên kế hoạch chuyển nó thành một robot chân không.
Trong lúc Ôn Tần Khê đang âm mưu trả thù thì chuông cửa lại vang lên.
Khước Nhiên Triết đã trở lại nhưng Ôn Tần Khê không còn tâm trạng tiếp đãi cô nữa.
Y để hắn vào nhưng khuôn mặt y rõ ràng cho thấy y không có tâm trạng tốt nhưng Nguyên soái vẫn chưa xong việc với y.
"Tôi xin lỗi về điều này. Tôi đã giải quyết nó rồi," Khước Nhiên Triết nói và tiến lại gần Triệu Hiệp Thư vài bước với hy vọng họ có thể vượt qua điều này và tiếp tục những gì họ đang làm hoặc ít nhất là nói chuyện.
Ôn Tần Khê đáp lại một tiếng “Ừm”, không gì khác hơn là theo dõi từng cử động của hắn như một con cừu nhỏ thận trọng.
"Nếu cô ta còn gây phiền toái gì cho em thì cứ nói với tôi," Khước Nhiên Triết tiến lại gần hơn một cách tế nhị nhưng rõ ràng.
Hắn trông cực kỳ dễ thương khi cố gắng dỗ dành omega của mình nhưng sự dễ thương của hắn không được Ôn Tần Khê đánh giá cao.
Tất cả những gì y có thể nghĩ đến là lúc trước Khước Nhiên Triết đã ôm cánh tay Triệu Hoàng Mỵ như thế nào.
Ai biết được điều gì khác đã xảy ra trong cuộc gặp riêng của họ.
Nghĩ đến đây, y liền đi vào bếp lấy chút nước cho mát cái đầu nóng bừng của mình nhưng ai mà ngờ được Nguyên soái lại đi theo y như một chú chó con bám sát chủ vì sợ bị lạc.
Ôn Tần Khê giật mình quay đầu lại, chỉ thấy Khước Nhiên Triết ở ngay phía sau, đôi mắt sáng ngời nhìn chằm chằm vào y như có thứ gì trên mặt.
Ôn Tần Khê có thể cảm giác được vành tai mình nóng lên, da đầu trong nháy mắt tê dại.
Y muốn đáp lại nhưng giọng y bị nghẹn lại trong cổ họng.
Y uống một ngụm nước lớn cho đến khi hai bên má phồng lên khiến y trông giống một chú chuột hamster dễ thương.
“Ừ,” y đưa ly cho hắn, như muốn hỏi Khước Nhiên Triết có muốn uống một chút không.