Chương 89: Game 1 - Kế hoạch tẩy trắng
____________
Khước Nhiên Triết hoàn toàn đắm chìm trong thứ chỉ có thể được mô tả là một giấc mơ mùa xuân đáng yêu với Lâm Tĩnh Tạ đóng vai chính.
Hắn đắm chìm trong giấc mơ hoan lạc ấy đến nỗi không khỏi xót xa khi bị ***** *** kéo ra khỏi giấc mơ và kéo về thực tại.
Mạch Châu đã rất lo lắng cho Khước Nhiên Triết, đặc biệt là khi hắn đã ngủ cả ngày mà không có dấu hiệu thức dậy.
Thái y hoàng gia đã kiểm tra kỹ lưỡng Khước Nhiên Triết và tuyên bố rằng hắn hoàn toàn không có vấn đề gì và hắn đã tự kích thích bản thân quá mức đến mức suy sụp.
Ông nói rằng Hoàng tử Nhiên Triết sẽ tự nhiên thức dậy nhưng hai mươi bốn giờ là hơi nhiều nên Mạch Châu cuối cùng đã nhượng bộ và đánh thức hắn.
Mạch Châu nhìn thấy vẻ không hài lòng hiện rõ trên mặt hắn, không khỏi hỏi: "Triết ca, anh định ngủ bao lâu?"
Khước Nhiên Triết hơi nhăn mặt khi cảm thấy đau âm ỉ.
Toàn bộ khuôn mặt của hắn bị tổn thương đặc biệt là má trái.
Hắn mơ hồ nhớ mình đã đánh nhau với Lâm Minh Húc nhưng mọi thứ sau đó chỉ là một vệt mờ.
"Chuyện gì đã xảy ra với khuôn mặt của tôi vậy?" hắn hỏi xoa mặt để giảm bớt cơn đau nhói.
Trong giấc mơ, hắn nhớ lại mình bị Lâm Tĩnh Tạ tát, một trải nghiệm đau đớn nhưng thú vị nhưng tại sao má hắn lại đau ngay cả khi hắn tỉnh dậy?
"Em ấy thực sự tát tôi sao?"
Mạch Châu kinh ngạc nhìn hắn tự hỏi có phải Lâm Tĩnh Tạ đã tát hắn một cách ngớ ngẩn hay không.
Một cái tát đơn thuần có thể có nhiều ảnh hưởng như vậy không?
"Lâm Tĩnh Tạ đã tát nhưng những cái còn lại đều là Lâm Minh Húc. Anh thực sự đã xúc phạm hai người anh em-," anh nói nhưng dừng lại khi Khước Nhiên Triết đột nhiên đứng dậy với vẻ mặt đầy ẩn ý.
"Đó không phải là một giấc mơ? Em ấy có còn quan tâm đến tôi không?" hắn hỏi với đôi mắt sáng lộ ra những cảm xúc phức tạp.
Khi Mạch Châu cuối cùng cũng có câu trả lời của mình, Khước Nhiên Triết thực sự đã bị tát rất mạnh khiến chỉ số IQ của hắn tụt xuống một bậc.
"Nếu tính tát thì có, thì anh ấy hoàn toàn quan tâm đến anh," Mạch Châu nói với một chút mỉa mai nhưng ai biết được Khước Nhiên Triết sẽ hoàn toàn phấn khích trước câu nói này.
Mạch Châu hiếu kỳ không khỏi hỏi: "Anh đi đâu vậy?" với một cái nhìn khó hiểu.
"Tôi sẽ đòi những gì là của tôi," hắn nói trước khi lao ra khỏi cửa.
Khi Khước Nhiên Triết nói 'sẽ tuyên bố những gì là của tôi', hắn thực sự có nghĩa là loại bỏ sự cạnh tranh bằng cách thiết lập sự thống trị của mình như một alpha trong đàn và mục tiêu của hắn là Lý Khiết Khiết.
Nạn nhân không ngờ tới đang bận hàn gắn trái tim tan vỡ của mình bằng một số đồ trang sức thì bất ngờ bị Khước Nhiên Triết đầy lo lắng lôi ra khỏi cửa hàng.
Lúc đầu, cô ngạc nhiên tự hỏi mình có thể có việc gì với người đàn ông này nhưng khi thấy hắn bồn chồn như thế nào, cô gần như hiểu ra ngay lập tức.
Cuối cùng cô cũng nhận ra rằng Lâm Tĩnh Tạ không phải là người thích Khước Nhiên Triết mà chính Khước Nhiên Triết thích Lâm Tĩnh Tạ.
Khuôn mặt nhợt nhạt sợ hãi của cô giãn ra, nở một nụ cười mỉa mai với một chút mê hoặc tinh tế.
Lý Khiết Khiết thậm chí không đợi hắn nói ra suy nghĩ của mình trước khi cô nói, "Ồ, tôi hiểu rồi, anh đến đây để tìm một bờ vai để khóc vì cả hai chúng ta đều là đối tượng của tình yêu đơn phương," chế nhạo Khước Nhiên Triết một cách trắng trợn.
Mặc dù cô đang chế giễu hắn với nụ cười ranh mãnh trên khuôn mặt, nhưng đôi mắt đỏ ngầu của cô đã phản bội việc cô công khai cảm xúc thật của mình với cả thế giới.
Khước Nhiên Triết đã không lãng phí thời gian khi cô đi thẳng vào vấn đề.
"Nếu hai người không ở bên nhau thì tại sao phần còn lại của thế giới lại nghĩ như vậy?" Hăắn ở đây để nhận câu trả lời và không định rời đi mà không có chúng.
"Ha! Tại sao lại không phải để bảo vệ anh ấy khỏi con mụ tâm thần sẽ không dừng lại cho đến khi cô ta có được anh. Anh nghĩ ai đã thuê những tên cướp ngày hôm đó? Tôi suýt bị xâm phạm vì anh," cô nói với giọng đột nhiên trở nên gay gắt trong khi chớp mắt lau nước mắt.
Nghe điều này, trái tim của Khước Nhiên Triết quặn thắt lại.
Hắn có nghi ngờ của mình nhưng không nghĩ rằng Triệu Hoàng Mỵ thực sự dám đặt một ngón tay vào Lâm Tĩnh Tạ.
Với lời tiết lộ đó, hắn thề sẽ bắt cô phải trả giá cho những gì cô đã làm.
Họ Triệu phải bị xử lý, bây giờ nhất thiết phải cắt đôi cánh của Triệu Hoàng Mỵ trước khi ả gây thêm rắc rối.
Khước Nhiên Triết tự nhiên không thấy ích lợi gì khi quanh quẩn ở đây nữa nên hắn quay gót định rời đi nhưng Lý Khiết Khiết đã ngăn hắn lại và nói: "Tôi yêu anh ấy và tôi đã làm mọi cách để che chở cho anh ấy. Nếu anh định thích anh ta sau đó sử dụng bất cứ sức mạnh nào anh có để bảo vệ anh ta vì Triệu Hoàng Mỵ sẽ không dễ đối phó," khi cô lau một giọt nước mắt chảy ra từ khóe mắt.
Hắn không nói gì chỉ gật đầu đáp lại rồi bước đi.
Cuối cùng hắn đã xác nhận rằng Lâm Tĩnh Tạ không liên quan gì đến Lý Khiết Khiết, bây giờ hắn phải khiến Lâm Tĩnh Tạ phải làm gì đó với hắn và người duy nhất có thể khiến điều đó xảy ra là người cha nhiệt tình của hắn, người đã độc chiếm hắn mỗi đêm yêu cầu họ có ăn tối cùng nhau.
Như thường lệ, Khước Nhiên Triết phục tùng hoàng đế và ăn tối với ông.
Họ ăn tối trong một phòng khách nhìn ra hồ cá koi cực kỳ đẹp nhưng hai người đàn ông dường như ít quan tâm nhất đến khung cảnh siêu việt.
Khước Nhiên Triết đang bận trừng mắt nhìn vị hoàng đế hiếu động không ngừng đút thức ăn vào bát của mình.
Cứ như thể ông đang cố tình vỗ béo hắn để làm thịt.
"Cha xong chưa?" hắn hỏi bằng một giọng vô hồn trước khi nhìn xuống núi thức ăn nhỏ trong bát của mình.
Hoàng đế không tức giận với kiểu xưng hô này nếu bất cứ điều gì mà tính khí của hắn khiến ông nhớ đến Thiệu Mễ Lệ, điều này đã làm mềm lòng ông đối với Khước Nhiên Triết.
Cậu bé đã sống một cuộc sống khó khăn mặc dù hắn không mồ côi hay bị bỏ rơi.
Khi nghĩ đến điều đó, trái tim của Hoàng đế Khước rỉ máu trong nỗi đau đớn tột cùng thúc giục ông dành tình yêu thương cho con trai mình với hy vọng sẽ ghi đè lên quá khứ đau buồn của Khước Nhiên Triết.
"Cái gì? Cha không thể bù đắp cho tất cả những năm cha đã bỏ lỡ sao?.... Đây… cái này nữa…," ông nói với nụ cười rạng rỡ khiến Khước Nhiên Triết khó có thể từ chối và cả hai trò chuyện cùng nhau cho đến khi họ ăn xong đổ đầy.
Chỉ sau bữa tối, Hoàng đế Khước mới nói chuyện với con voi trong phòng.
"Con đã xem xét đề nghị của ta chưa?" vị hoàng đế hỏi khi hào quang của ông chuyển từ người cha yêu chiều sang nhà cai trị độc tài chỉ trong tích tắc.
“Ừm,” hắn đáp với vẻ mặt nghiêm khắc từ chối sự áp chế của cha mình, “con sẽ đồng ý làm thái tử với một điều kiện.”
Hoàng đế đột nhiên dừng bước, nhìn con trai mình với một tia tò mò trong mắt.
“Nói đi,” ông nói với ánh mắt không dời nhìn chằm chằm vào đứa con trai quá ngây thơ của mình khi nghĩ rằng mình có quyền lựa chọn trong vấn đề này.