Chương 242: Game 2 - Không Muốn Làm Tình Địch Của Anh
____________
Ôn Tần Khê tự nhiên không biết người đàn ông phía sau đang đen như đáy nồi đất.
Y chỉ cảm thấy vòng tay của Khước Nhiên Triết siết chặt lấy mình, điều mà y không hề ghét.
"Ông ấy chưa bao giờ nói. Hơn nữa, chúng ta đã nhiều năm không nói chuyện." Ôn Tần Khê nhìn qua ống nhòm đáp.
Có điều gì đó quen thuộc ở cô nhưng y không thể nhớ nổi khuôn mặt này.
“Chúng ta cùng làm mưa làm gió trong cuộc diễu hành của cô ấy nhé,” Ôn Tần Khê nói trước khi kéo tay Khước Nhiên Triết dẫn hắn về phía nhà hàng.
Khuôn mặt này y chưa từng thấy trong game mà là ở thế giới thực.
Cô có thể là ai?
Trong số rất nhiều loại tình yêu, có một loại đặc biệt độc đáo mà hầu hết mọi người đều trải qua.
Loại tình yêu này được gọi là tình yêu dành cho chó con.
Sự say mê trẻ con hoặc trẻ trung với người khác, đặc biệt là ở tuổi thiếu niên.
Nhưng điều gì sẽ xảy ra nếu bạn gặp lại mối tình đầu của mình trước sự chứng kiến của người bạn đời cũng là sếp của bạn?
Dé, chỉ có Ôn Tần Khê mới có thể trả lời câu hỏi đó.
Ôn Tần Khê kéo Khước Nhiên Triết vào nhà hàng, phía sau có vài binh sĩ đi theo.
Biết quá rõ tính cách của Phượng Vũ, rất có thể lão sẽ cố gắng làm hại Khước Nhiên Triết nên phải mang theo binh lính để đảm bảo an toàn cho Thượng tướng.
Thấy nhiều người đàn ông cầm súng bước vào nhà hàng, người quản lý hoảng sợ và đuổi khách ra ngoài.
Chẳng bao lâu sau, toàn bộ nhà hàng không có khách hàng, người của Phượng Vũ và những người lính đang gặp khó khăn.
Bầu không khí vô cùng căng thẳng nhưng không bên nào sẽ hành động nếu không có mệnh lệnh.
Không đợi cho phép, Ôn Tần Khê đẩy cửa phòng riêng đi vào.
Bên trong căn phòng trang nhã được trang trí bằng rèm đỏ là một người phụ nữ xinh đẹp, kiểu phụ nữ khiến đàn ông phải quỳ lạy dưới chân chỉ bằng một nụ cười.
Có lẽ chính làn da mịn màng không tì vết, đôi mắt đen mê hoặc hay đôi môi đỏ mọng đã mang đến cho cô khí chất quyến rũ có thể khiến cả đàn ông lẫn phụ nữ phát điên.
Ôn Tần Khê càng nhìn, cảm giác quen thuộc càng lớn, nhưng y vẫn không hình dung ra được.
Ôn Tần Khê buông bàn tay mà y đã nắm suốt nãy giờ của Khước Nhiên Triết ra, định nhìn kỹ hơn, nhưng Khước Nhiên Triết đã biến thành một con quái vật mắt xanh.
Hắn nắm lấy cánh tay của Ôn Tần Khê, một luồng khí chết chóc tràn ngập căn phòng, tạo ra bầu không khí dày đặc đến mức bạn có thể cắt đứt sự căng thẳng bằng một con dao.
Người phụ nữ dường như không hề bối rối chút nào trước bầu không khí căng thẳng.
Cô gần như không nhận ra khi cô đặt ly sâm panh xuống và mỉm cười nói: “Tử ca”, rồi cô đứng dậy và cố ôm lấy y.
Cô đã có thể thành công nếu không có tảng băng trôi đã đánh chìm con tàu khổng lồ đã kéo Phượng Tử đi.
Người phụ nữ xấu hổ ôm lấy không khí nói: "Xin lỗi, em hơi quá khích. Chú Vũ đã kể cho em nghe những chuyện về anh rồi. Em rất vui vì cuối cùng chúng ta cũng được gặp nhau."
Cô gái nói một câu, nhưng đối với Ôn Tần Khê lời nói đó lọt vào tai này rồi lại ra tai kia.
Với khuôn mặt của cô gái gần với mình hơn nhiều, cuối cùng y cũng đặt được khuôn mặt đó.
'Oh SHIT!' Y thề trong lòng vô thức lùi lại một bước và tông thẳng vào bình xăng dấm ngay phía sau.
Mọi người ở thế giới thực mà Ôn Tần Khê gặp trong game đều gắn liền với Nam thần đứng ngay bên cạnh y.
Những người như Mạch Châu và Triệu Hoàng Mỵ.
Nhưng chưa bao giờ trong toàn bộ thử thách này, y lại mong đợi được gặp một người trực tiếp liên quan đến mình.
Dù đã là quá khứ nhưng cô vẫn là một người đáng nhớ đối với y vì đó là mối tình đầu của y thời trung học ở thế giới thực.
Tên của cô, Nữ Trầm hoặc Trầm Trầm một cái tên trên môi mọi người.
AYđã thầm yêu cô suốt thời trung học nhưng chưa bao giờ thể hiện điều đó dù chỉ một lần.
Đó là nếu không kể đến lá thư tình y để trong bàn cô nhưng lại không dám ký tên.
Y chỉ muốn bày tỏ cảm xúc của mình nhưng không mong đợi điều gì sẽ xảy ra.
Đúng như dự đoán, Trầm Trầm không có phản ứng gì, không hỏi thăm cũng không quan tâm.
Cô vẫn thản nhiên như không có chuyện gì xảy ra.
Điều y không biết là ngày y đặt bức thư lên bàn cô, Mạch Châu đã nhìn thấy nó.
Là một người bạn tốt, anh nói với Khước Nhiên Triết rằng con tắc kè đã tìm được cho mình một người bạn gái.
Những hậu quả sau đây rất dễ đoán.
Bức thư đó không bao giờ được đưa ra ánh sáng vì nó đã bị chặn trước khi người nhận nhìn thấy nó.
Sự hiện diện của Nữ Trầm trong hoàn cảnh này dường như có nghĩa là ý thức của Khước Nhiên Triết phần nào liên kết Phượng Tử với Ôn Tần Khê nhưng chỉ có nhà tâm lý học mới có thể đưa ra câu trả lời chắc chắn.
Dù lý do là gì thì cô cũng đã ở đây.
Ôn Tần Khê kinh ngạc, lòng bàn tay đổ mồ hôi.
Mối tình đầu của y là một bí mật và y đã giấu nó rất kỹ, vậy tại sao Nữ Trầm lại ở đây?
Khước Nhiên Triết cũng thích Trầm Trầm ở thế giới thực phải không?
Đầu óc Ôn Tần Khê trống rỗng, toàn thân cứng đờ, Khước Nhiên Triết đành phải đỡ y ngồi xuống, đảm bảo y ngồi càng xa cô gái này càng tốt.
Hắn mới bắt đầu hẹn hò với Phượng Tử, sao có thể để y bị người khác cướp?
Nhưng dù hắn có cố gắng thế nào để ngăn cản tầm nhìn của người phụ nữ này, cô vẫn không ngừng nhìn chằm chằm vào Phượng Tử.
Vì những chuyển động tinh tế và trưởng thành sẽ không làm cô nản lòng nên hắn đã dùng đến những phương pháp sở hữu trẻ con.
Chó tè trên cây, báo hoa dụi mặt và cổ vào thảm thực vật để đánh dấu lãnh thổ nhưng Khước Nhiên Triết đều không thể làm được những điều đó.
Thay vào đó, hắn vòng tay qua người Phượng Tử và kéo y lại gần hơn trước khi thì thầm vào tai y, "Em có thích cô ấy đến thế không?"
Hơi thở ấm áp của Khước Nhiên Triết lướt qua làn da y cuối cùng cũng khiến Ôn Tần Khê tỉnh lại.
Hai ánh mắt khóa chặt gợi lên cảm giác thân mật khiến mối liên hệ giữa họ trở nên sâu sắc hơn.
Tâm trí hỗn loạn của Khước Nhiên Triết được xoa dịu, khiến hắn vô thức rút móng vuốt lại.
Hành động thân mật rõ ràng này dường như không ngăn cản được Nữ Trầm vì cô không có thế giới quan như Fujoshi.
Ngay cả khi có bằng chứng ngay trước mặt, cô vẫn chưa bao giờ nghĩ rằng hai người này có thể ở bên nhau.
Thay vào đó, cô cho rằng hai người này là bạn thân của nhau.
Cô đã nghe nói rằng họ là bạn trở thành kẻ thù nhưng có vẻ như họ đã hòa giải.
Cô không hiểu Phượng Vũ đang lo lắng điều gì.
"Em biết tại sao anh lại ở đây, Tử ca. Chú Vũ nói cho em là anh sẽ đến tìm em," cô nói với giọng tán tỉnh trong khi liếc nhìn y.
Ôn Tần Khê vừa mới khó khăn lắm mới dụ được con hổ hung ác thu móng vuốt của nó lại, cảm thấy mình đã lãng phí hết sức lực.
Quên đi, hổ muốn cắn thì cứ để nó cắn.
Có nhiều vấn đề quan trọng hơn cần phải giải quyết.
"Sao cô cứ gọi ông ấy là chú vậy? Có vẻ như ông ấy đối với cô còn quan trọng hơn tôi." Ôn Tần Khê vừa nói vừa nghịch nghịch ngón tay của Khước Nhiên Triết dưới gầm bàn.
Y phải thừa nhận, cảm giác nắm tay Khước Nhiên Triết thật tuyệt.
Nó khiến aynh cảm thấy được khao khát, tạo ra cảm giác phụ thuộc lạ thường vào người này.
Nó giống như một cuộc vận chuyển thầm lặng mà Khước Nhiên Triết đã chống lưng.