Mục lục
Anh Lục Ban Ngày Lạnh Lùng, Ban Đêm Quỳ Gối Dỗ Vợ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Công việc vừa bẩn vừa mệt này, vậy mà họ lại tranh nhau làm.

Nếu không tận mắt nhìn thấy, chắc Lưu Trường Căn cũng không tin mấy bà thím này lại có lúc siêng năng như vậy.

Cũng chính vì vậy nên ông ấy càng thêm bội phục Thẩm Nghiên.

Cô gái này có thể thu phục được mấy bà thím này.

Vì vậy, ông ấy cũng mắt nhắm mắt mở cho qua.

Dù sao thì heo cũng đã béo lên thật, chuyện này ông ấy không thể nói gì được.

Tan làm, Thẩm Nghiên thấy Thẩm Trường An xách hai chiếc sọt lên núi xúc đất.

Thẩm Nghiên về nhà trước, Thẩm Trường Thanh về đến nhà cũng bắt đầu làm khuôn bánh mà Thẩm Nghiên yêu cầu.

Trong bếp, chị dâu cả và mẹ Thẩm đang bận rộn.

Thẩm Nghiên không có việc gì làm, liền ngồi xem Thẩm Trường Thanh làm việc.

Sau đó, đất sét được mang về, mọi người bắt đầu xây lò nướng, xây thành hình chữ L cạnh tường, ở giữa phải xây thêm một tầng để đặt khay nướng.

Những việc như đo đạc này, hai anh trai sau khi được Thẩm Nghiên hướng dẫn cũng đã quen tay.



Đều là nông dân, chỉ cần nói qua là họ hiểu ngay.

Rồi mọi người bắt đầu làm việc.

Đất sét sau khi trộn với nước sẽ rất dính, có tác dụng kết dính khi xây gạch.

Những công việc này với họ mà nói không khó, chẳng mấy chốc, một chiếc lò nướng nhỏ đã được hoàn thành.

Bên ngoài được trát thêm đất sét, chỉ chừa lại một lỗ hổng.

Đến lúc đó, dùng một miếng sắt để làm cửa lò là được.

Thẩm Nghiên nhìn chiếc lò nướng đã thành hình này, cảm thấy rất hài lòng.

Thẩm Trường An cũng rất hài lòng.

Mẹ Thẩm nhìn mấy đứa con trai bày bừa cả sân, liền mắng: "Mau dọn dẹp sân đi."

Mấy anh trai nháy mắt với Thẩm Nghiên, Thẩm Nghiên cười cười, cũng cầm chổi quét đất còn sót lại sang một bên.

"Thôi, Tiểu Nghiên, con đừng làm nữa, để mấy anh con làm."

"Không sao đâu mẹ, con coi như là tập thể dục giảm cân vậy." Thẩm Nghiên cười nói.

Sau một đêm hong khô, đến sáng hôm sau, Thẩm Nghiên lại dùng rơm rạ để đốt cho lò thật khô.



Như vậy là có thể bắt đầu làm bánh trung thu rồi.

Đúng ngày Thẩm Nghiên định làm bánh trung thu, thì nhận được thư từ đơn vị.

Cầm chiếc phong bì dày cộp trên tay, Thẩm Nghiên không khỏi nhíu mày.

Chẳng lẽ Lục Tuân viết nhiều giấy như vậy để mắng cô sao?

Nhưng nghĩ lại, cô thấy cũng không có khả năng lắm, anh bận rộn như vậy, lấy đâu ra thời gian chứ.

Vì vậy, cô cầm thư vào phòng, ngồi trên giường đất, xé phong bì, đổ đồ ra.

Rồi nhìn thấy... một xấp tiền và phiếu?

Hình như chỉ có một tờ giấy mỏng manh.

Thẩm Nghiên biết mình đã suy nghĩ nhiều rồi.

Cô không nhìn số tiền đó, mà xem thư trước.

Rồi nhìn thấy vài dòng chữ ngắn ngủi trên giấy.

Thẩm Nghiên: "???"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK