“Hoa Thiện, lâu rồi không gặp.” Cổ Ma Thánh cười khẽ nhìn Hoa Thiện. Tuy Cổ Thanh đang cười, nhưng lại khiến cho người ta có cảm giác gã không hề tươi cười một chút nào, mà giống như một con độc xà đang phun độc. “Cổ Thanh, ngoại trừ ngươi ra còn có người nào khác nữa không? Lại muốn đồng tộc đấu đá lẫn nhau sao?” Hoa Thiện trầm giọng nói. Đối với loại người trời sinh nói phản bội liền phản bội Nhân tộc như Cổ Thanh, Hoa Thiện cũng không cảm thấy ngoài ý muốn, điều...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.