Kha Chấn Lâm cũng không kịp rút đao chống đỡ, hơn nữa hắn đang quỳ một gối xuống đất, không dễ né tránh, chỉ có thể cắn răng một cái, khí huyết sôi trào, trên trán nổi đầy gân xanh, hai tay dùng sức hợp lại, muốn dùng tay không đi nghênh đón chiêu thức lưỡi đao sắc bén đang hạ xuống kia. Lòng ôm kỳ vọng có thể ngăn cản một đao này của Tô Trường Không. "Phốc xuy!" Nhưng tiếp theo, Kha Chấn Lâm lại cảm nhận được sâu sắc cái gì gọi là bọ ngựa đấu xe....
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.