"Thể nhược đa bệnh?" Khóe miệng đệ tử Bạch Ngọc bang vừa bị Tô Trường Không quăng một cái đập thẳng vào cổng lớn của xưởng rèn kia hơi hơi run rẩy.
Thế này mà gọi là thể nhược đa bệnh?
Những dược liệu được liệt kê trên danh sách đó đương nhiên là những loại thảo dược cần để điều phối Ích Khí tán, nhưng vì bảo hiểm, Tô Trường Không đã cố ý viết thêm vài loại dược liệu không cần lên danh sách. Làm như vậy có thể tránh tai mắt người khác, khiến người ta không nhìn ra của mục đích Tô Trường Không.
"Được, tiềm mua thuốc sẽ khấu trừ trong thù lao của ngươi, qua hai ngày nữa, chỗ dược liệu này sẽ được đưa đến tay ngươi." Thái Đồng nhét tờ giấy nọ vào trong ngực.
Ban đầu, vì thái độ qua loa, có lệ của hắn với Tô Trường Không mà khiến đám người Hắc Thiết sơn trang giận dữ, suýt chút nữa đã sinh ra xung đột. Hiện giờ để dàn xếp ổn thỏa, khiến đám người kia chịu khó làm việc, Thái Đồng cũng chỉ có thể nhận lời Tô Trường Không.
Cũng may yêu cầu của Tô Trường Không cũng không quá phận.
Lại nói, với mạng lưới thế lực của Bạch Ngọc bang, mua chút dược liệu chỉ là chút lòng thành mà thôi!
Sau đó, Thái Đồng rời đi, nhưng trước khi rời đi, hắn lại dặn dò mấy đệ tử đang canh giữ ở cửa, nhất định phải thông báo với hắn khi xảy ra chuyện, không được xúc động nhất thời.
"Có đôi khi cứ bình tĩnh nói chuyện lại không giải quyết được việc gì...” Tô Trường Không có chút không biết nên nói gì, cũng may hắn đã đạt được mục đích.
Đám người Dương Triêu thấy vậy, cũng nhẹ nhàng thở ra, may mắn đôi bên không chân chính bùng nổ xung đột, nếu không thân đang ở trong địa bàn của Bạch Ngọc bang, bọn họ chỉ có thể mặc người nhào nặn!
"Lại nói, khí lực của Tô Trường Không thật lớn, người nọ thân cường thể tráng, hẳn là người luyện võ, còn mặc áo giáp nặng nề, vậy mà vẫn bị hắn trực tiếp quăng tới cửa!"
Đồng thời đám người Dương Triêu cũng vô cùng ngạc nhiên với lực lượng mà Tô Trường Không vừa bày ra.
Nhưng bọn họ cũng chỉ cho rằng bởi ngày thường Tô Trường Không làm nghề nguội, đương nhiên khí lực phải lớn hơn so với người thường.
Thậm chí cả đệ tử Bạch Ngọc bang vừa nếm chút thiệt thòi trên tay Tô Trường Không, cũng cho rằng bản thân hắn sơ sẩy mới ăn đòn đau như thế.
"Tiếp tục công tác đi."
Một phong ba nho nhỏ đã chấm dứt, đám người Tô Trường Không cũng tiếp tục công tác, tạo ra càng nhiều giáp trụ.
Lúc đầu, đám Tô Trường Không có hai mươi người phải mất tới năm ngày mới tạo ra kiện giáp trụ đầu tiên,.
Nhưng có kinh nghiệm từ trước, tốc độ về sau càng lúc càng nhanh, bởi vậy, mọi người tập trung tất cả lực lượng, chỉ mất ba bốn ngày, thậm chí là hai ba ngày đã có thể tạo ra một bộ giáp trụ hoàn chỉnh.
Mà bởi vì chuyện lúc trước, hiện giờ Thái Đồng đã không còn thái độ qua quít với Tô Trường Không nữa.
Lúc chạng vạng ba ngày sau, Thái Đồng cầm một cái bao đi tới trước mặt Tô Trường Không, hắn đưa cái bao cho Tô Trường Không rồi nói: "Đây là dược liệu ngươi muốn, tổng cộng dùng hết một trăm lượng bạc."
"Ừm, đa tạ." Đáy mắt Tô Trường Không hiện lên tia sáng nhàn nhạt, hắn tiếp nhận cái bao từ trên tay Thái Đồng.
Qua đây cũng đủ hiểu lực ảnh hưởng của Bạch Ngọc bang mạnh tới mức nào, rõ ràng là những dược liệu không thể mua được trên thị trường, nhưng qua tay bọn họ lại rất dễ dàng lấy tới tay.
Mà tiền mua thuốc đã được khấu trừ trong thù lao của Tô Trường Không.
Sắc trời dần tối, đã đến giờ nghỉ ngơi, tất cả mọi người bận rộn suốt một ngày đã dừng tay đi ăn cơm ngủ nghỉ.
Cuộc sống của bọn họ ở trong Bạch Ngọc bang cũng không khác ở trong Hắc Thiết sơn trang là mấy, ngày ngày đều công tác, hết giờ thì tan tầm, mà thức ăn trong Bạch Ngọc bang còn ngon hơn cơm nước trong Hắc Thiết sơn trang một bậc, dù sao bọn họ cũng tài đại khí thô (giàu có)!
Tô Trường Không ăn cơm nước xong, lại luyện Ngũ Cầm Hí một hồi, sau đó mới quay về trong phòng, mở cái bao đã nhận từ tay Thái Đồng ra.
Ở trong cái bao này, là từng loại dược liệu đã được xử lý và phân chia riêng biệt, không ít trong đó đều là những loại không thể mua được trên thị trường.
"Kim Tuyến Hoa 1 chỉ (mười chỉ = một lạng), Xà Diễn Quả 2 chỉ, Đan Hồng Thảo 1.5 chỉ... Nghiền nát chúng nó thành bột, trộn lẫn sau đó hòa thuốc vào nước."
Tô Trường Không dựa theo hàm lượng dược liệu được ghi trên phương thuốc Ích Khí tán, lấy ra cân nhỏ cân thật chính xác khối lượng từng loại, lại lấy ra chày cán thuốc bắt đầu nghiền nát dược liệu trong chén thành bột, tiếp đó là hòa bột vào nước sôi, khuấy đều.
Rất nhanh, hắn đã hoàn thành công đoạn phối chế một chén thuốc nước đục ngầu.
"Hương vị này... Có chút gay mũi."
Tô Trường Không ngửi một chút, hương vị thực gay mũi, ngay cả nước thuốc trong bát cũng lộ ra màu đen kịt.
Ừng ực!
Tô Trường Không không có quá nhiều do dự, hắn trực tiếp ngửa đầu, uống cạn chén thuốc!