"Là ta."Trong cây cối vang lên một tiếng trả lời. Ngay sau đó, từ giữa rừng, có một thiếu niên với thân hình cao lớn đi ra. "Là Tô Trường Không!" Đám người Dương Triêu thấy vậy, đều nhẹ nhàng thở ra. Người tới đúng là Tô Trường Không. "Lúc trước không trông thấy ngươi... Ta còn cho rằng ngươi cũng gặp nạn." Dương Triêu nói. Tô Trường Không lắc đầu: "Vừa rồi ta quá vội vàng chạy trốn, nên đi lầm đường." Và đương nhiên, đoàn người Dương Triêu không có chút hoài nghi gì về lời giải thích...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.