Bởi vì hắn vừa nhìn thấy một bóng người quen thuộc ở bên trong lầu một khách điếm. Ngay bên cạnh một chiếc bàn đặt nơi góc khách điếm, có một nam tử cao gầy, tháo vát ngồi uống rượu, ăn thịt một mình, yên lặng không nói gì. Nam tử này chừng ba, bốn mươi tuổi, trên người tản ra một luồng khí tức sắc bén mờ nhạt, khiến người ta không dám dễ dàng tới gần. "Nghiêm Tùng?" Người vừa khiến Tô Trường Không hơi sửng sốt kia không phải ai khác, đúng là Nghiêm Tùng! Ở hơn...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.