• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngay trên sảnh chính kê cao hai chiếc ghế ở vị trí trung tâm. Hai người phụ nữ quyền lực thượng tọa nơi vốn dĩ họ thuộc về, nơi hết sức cao quý. Một người mặc chiếc áo gầm hoàng kim, trên mái tóc hai màu là vô số những trang sức bằng vàng, to nhỏ lớn bé đều có, đôi tay vốn dĩ mềm mại nay xuất hiện một vài nếp nhăn như là thông báo về tuổi tác. Nhìn tổng thể có thể nhận định, người này có khí phách không tầm thường, chắc chắn đây là vị Nhật Y Thái Hậu. Người ngồi ở chiếc ghế còn lại cũng khoác lên mình chiếc áo gấm đắt đỏ màu ngọc bích, khoác ngoài là chiếc áo mỏng trắng tinh khôi, mái tóc đen nhánh, được tô điểm bởi những trang sức bắt mắt, nổi bật nhưng lại mang vẻ giản dị đơn sơ. Dáng vẻ tao nhã khẳng định đây là vị mẫu nghi thiên hạ - Hoàng hậu Nguyệt Ánh.

Vừa đúng canh thìn không hơn một khắc tất cá các phi tần, quận chúa, công chúa, tiểu thư của các quan gia đang lên triều đều có mặt ở đây.

Họ xếp thành hai hàng ngang, thứ tự theo chức vị của mình, hoặc phụ thân. Tay trái đặt lên tay phải dơ cao trước ngực, họ cúi đầu cung kính hành lễ. Mực đích của cuộc thỉnh an này chỉ là trò tiêu khiển mua vui cho Thái Hậu thôi. Nội dung chính chỉ là những chuyện phiếm thường nhật. Cứ kể ra rồi lại đưa tay che miệng cười. Lâu lâu lại cảm thán mấy câu. Còn nữa trong các cuộc thỉnh an đều là cơ hội để các tiểu thư quan gia dâng quà lấy lòng các thế lực hậu cung.

Tiểu quận chúa trong lòng có suy nghĩ như vậy nên rất ít tham gia các cuộc thỉnh an vô bổ này.

Vừa hành lễ xong, các vị Tiểu Thư lên tiếng xì xào, to nhỏ:

“ hình như Tiểu Quận chúa không đến thì phải”

“ nghe nói vị Quận chúa này rất ngang ngược, làm gì hiểu quy củ trong cung mà tham gia chứ”

“ ta từ nhỏ được dạy lễ nghi, quy tắc, còn vị này vung đao múa thương, chẳng ra thể thống gì cả”

Dân thương học lễ nghi trong cung một là để bớt bỡ ngỡ khi được triệu kiến, thông thường chỉ học lễ nghĩa cơ bản và sơ lược chức vị, còn nếu học hết thì không phải muốn gả cho các vị hoàng thân quốc thích, thì cũng là có ý định trèo cao.

“ hôm nay Thiên Nghi cũng không tới sao?” Nhật Y Thái Hậu lên tiếng sao một hồi ngó nghiêng xung quanh

Từ “ cũng ” cho ta thấy mức độ thường xuyên của việc bác bỏ quy tắc của Tiểu Quận chúa

“ Thiên Nghi tuổi còn nhỏ, ham chơi cũng là việc thường tình, xin Thái Hậu đừng trách phạt muội ấy”

Thân ảnh một người thiếu nữ, đoan trang nho nhã trong bộ y phục hồng nhẹ. Khuôn mặt đường nét sắc sảo, nhẹ nhàng. Nàng là Lan An quận chúa Nam Cung Nhược Thùy, niên 19.

“ mẫu hậu, Thiên Nghi không đến chính là chuyện bình thường. Muội ấy mà đến thì chắc chắn bất thường” Tuyên Thành quận chúa trong bộ lục y, đường nét khuôn mặt thanh thoát nhẹ nhàng. Quanh eo điểm thêm một chiếc ngọc bội “ Nam Cung”. Trên tay đeo chiếc vòng ngọc xanh lam.

“ Thiên Nghi là ái nữ hoàng thất, không thích lễ nghi cũng không sao, dù gì thân phận muội ấy cũng cao quý” Lan An Quận chúa lên tiếng.

“ ai da biết, Nghi nhi được sủng ái từ nhỏ, không thích thì không ép nó vậy”

" Tiểu muội không đến thì thôi vậy, người cũng đừng bận tâm cho nhọc lòng, bệ hạ cưng muội ấy như cưng trừng, người làm hoàng hậu như con, cũng chỉ biết đứng một bên ganh tị"

Tiếng xì xào bàn tán vừa ngớt nay lại sôi nổi thêm lần nữa

" trước giờ ta chỉ nghe Tiểu Quận chúa ngang ngược, nay lại thêm chuyện bệ hạ cưng chiều, quả thật là có người chống lưng"

" không giống như An Lan Quận chúa, dù được bệ hạ quan tâm cũng không ương ngạnh"

" quả thật là như vậy"



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK