• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hai ngày trôi qua, Trang Khinh Hồng từ đầu đến cuối bị giam lỏng ở Vũ Tuyết Các, ngay cả tẩm phòng mình cũng không ra được, tin tức bên ngoài một chút cũng không được biết, Trang Khinh Hồng vội đến nổi lửa, cho dù có ăn mấy món thanh đạm, bên miệng cũng nổi lên vết bỏng rộp, hắn rất lo sợ, vừa nghĩ tới Trang Phi sẽ bị không ít nam nhân đặt ở dưới thân xâm phạm, những người nam nhân đó có khả năng sẽ là kẻ giá áo túi cơm, cũng có khả năng sẽ là người buôn bán nhỏ, chỉ cần có tiền... Nghĩ đến tâm tình của Trang Phi, Trang Khinh Hồng chỉ cảm thấy từng trận khó thở.

Trang Phi... Vì sao lại ngốc như vậy.

"Vô Trần công tử... Mời dùng cơm." Tiểu đồng đưa cơm, đem Trang Khinh Hồng nâng dậy, đem bàn nhỏ đặt lên giường, đưa lên mấy món ăn sáng, so với phong phú trước kia, hiện tại ngay cả màu sắc cũng không bằng.

Tiện tay gọi vài nô bộc, hay được đặc biệt cho phép dùng nhà bếp nhỏ, hết thảy đặc quyền đều đã không còn, thậm chí, hắn ngay cả một chút đắc ý so với tiểu quan cũng không bằng, còn bị giam lỏng ở nơi Vũ Tuyết Các thanh tĩnh này.

Ngay cả tin tức truyền khắp nơi bên ngoài, hắn dù một chút cũng không nhận được.

Tiểu đồng nhanh nhẹn đem cơm nước dọn xong, ánh mắt xuyên thấu qua cửa sổ nhìn ra phía ngoài, trên mặt có một chút vội vàng.

Dáng vẻ tiểu đồng này chỉ mới mười một mười hai tuổi, Trang Khinh Hồng nỗ lực từ trong miệng nói suông một câu, nhưng nó trước sau vẫn không mở miệng. Trang Khinh Hồng không để ý đến một chút vội vàng của nó, áp chế lại cơn nóng nảy trong lòng, Trang Khinh Hồng giống như vô ý mở miệng, hắn nói cực kỳ khéo léo, tiểu đồng nhất thời không quan sát, liền nói lời ra khỏi miệng, "Ngày mai Hoa khôi mới sẽ dạo phố trong năm nay, hoa khôi đại nhân đã đáp ứng làm cho nô một cái dù đồng, không biết có còn nhớ hay không."

Trang Khinh Hồng cả kinh, lời nói không nhanh không chậm, làm cho người ta sinh ra dục vọng muốn thổ lộ, cẩn thận từng li từng tí một khách sáo nói, "Hoa khôi đại nhân sao? Hoa khôi năm nay không phải ở Bích khê lâu sao..."

"Ngươi còn chưa biết sao, hoa khôi đại nhân của Bích khê lâu cùng hoa khôi dự bị, bởi vì đấu đá trong lầu, nên cả hai đều bị hủy dung! Mụ mụ của Bích khê lâu cực lực đè xuống tin tức, ứng cử viên Hoa khôi đã không còn, tùy tiện đề cử một vị, nếu như không đẹp, chẳng phải để người trên phố hoa chê cười sao! Sở dĩ ngày hôm trước mụ mụ Bích khê lâu, mời Hồng lệ mụ mụ của chúng ta hỗ trợ, Hoa khôi năm nay, do Trường Phong Lâu chúng ta bù đắp! Hiện tại khắp nơi Vong Ưu đều biết Trường Phong Lâu ta muốn cử Hoa khôi, chúng ta vốn còn có một năm mới đẩy ra hoa khôi đại nhân, hiện tại sẽ không có người nâng Hoa khôi, Bích khê lâu thì hi vọng xem chuyện cười của chúng ta. Hừ, ta thấy bọn họ đã định trước thất vọng rồi, ta đã nhìn thấy hoa khôi đại nhân, y cực kỳ xinh đẹp, chắc chắn sẽ cho người khác nhìn thấy sự phong thái của Trường Phong Lâu!" Tiểu đồng nói tới đây, như có một loại kiêu ngạo, Hoa khôi Trường phong lâu của bọn họ, khẳng định là đẹp nhất! So với vị trước mắt này càng đẹp hơn!

Trong lòng Trang Khinh Hồng rải đầy muôn vàn ý nghĩ, trên mặt không chút biến sắc, "Vậy... Hoa khôi Trường Phong Lâu chúng ta..."

Đột nhiên bên ngoài truyền đến một tiếng ho khan, tiểu đồng nhất thời phản ứng lại, sắc mặt trắng bệch, cũng không quan tâm Trang Khinh Hồng còn chưa dùng cơm, vội vàng thu dọn cơm nước, rồi gấp gáp rời đi.

Dùng cơm chỉ có hai khắc chung, thời gian vừa đến hộ vệ bên ngoài sẽ nhắc nhở, nhiều một giây cũng không được.

Trang Khinh Hồng ngồi ở trên giường suy nghĩ, ngay từ đầu Hồng Lệ đã có tâm tư quyết định khiến hắn trở thành Hoa khôi, còn có một người thích hợp làm bồi dưỡng ứng cử viên Hoa khôi, hiện tại chỉ mới mười hai mười ba tuổi, đẩy ra làm Hoa khôi, hẳn không phải sẽ là vị này chứ.

Nói đến cùng thì, tại sao hai vị có năng lực làm hoa khôi của Bích khê lâu lại cùng lúc bị hủy dung, thực sự là quá mức kỳ lạ, ở thời điểm Hoa khôi sắp dạo phố, người hầu hạ bên cạnh Hoa khôi tất nhiên sẽ không thiếu, vì sao lại xảy ra chuyện bất ngờ như thế?

Còn có theo như lời tiểu đồng nói, hình như Hoa khôi mới đáp ứng nó, để nó làm tiểu đồng nâng dù vào thời gian dạo phố, với lại Hoa khôi mới kia cực đẹp... Lẽ nào Hồng Lệ còn cất giấu một vị mỹ nhân khác.

Với lại lời nói ngày mai dạo phố kia, đêm nay Trường Phong Lâu khẳng định sẽ vô cùng bận rộn, ngày mai trông coi cũng nhất định sẽ yếu bớt, đây là một cơ hội, ngày mai đi tìm Trang Phi, coi như là làm đào phạm cũng được, hắn cũng muốn dẫn Trang Phi rời khỏi đây!

Trang Khinh Hồng nằm xuống, nhắm mắt lại giống như có thể nhìn thấy Trang Phi, hai ngày không thấy, hắn tựa hồ càng đem Trang Phi ghi vào trong lòng... Hai ngày nay hắn không được nghỉ ngơi tốt, thuốc trị thương cũng không phải là loại tốt nhất, vết thương cũng không khôi phục tốt, thầm nghĩ nhất định phải đi ngủ sớm một chút dưỡng tinh thần cho tốt, ngược lại đến nửa đêm Trang Khinh Hồng ngủ không được, trong đầu điều là sự lo lắng về tương lai sau này.

Chạy trốn, đây cũng không phải là con đường tốt, Trang Khinh Hồng biết, sở dĩ lúc bắt đầu bị thương không còn lựa chọn nào khác mới chạy trốn, nhưng lại không nói làm sao mới có thể rời khỏi phố hoa, ra phố hoa sẽ trở thành tội phạm bị truy nã, hắn vốn chính là tội nhân, chạy trốn mà nói tội sẽ càng tăng thêm một bậc, với lại không có hộ tịch, bọn họ nên đi đến nơi nào sống đây, không có tiền vốn không có chổ để bọn họ dựa vào nhau mà sống, nơi nào sẽ có đất cho bọn họ dung thân. Hắn cùng với Trang phi tướng mạo đều bất phàm, dù đi tới nơi nào rất dễ dàng gây phiền phức, coi như che giấu dung mạo, không có chỗ dựa bọn họ có thể đi bao xa?

Nhưng nếu không đi, bọn họ phải làm sao đây? Trang Khinh Hồng thấy cực kỳ uể oải.

Trang Khinh Hồng căn bản đến nửa đêm cũng ngủ không được, mãi đến tận khuya, cánh cửa truyền đến tiếng vang, hắn nghe rất rõ ràng, hộ vệ canh cửa vấn an, Thanh nhi cảnh cáo, cửa bị nhẹ nhàng đẩy ra, có người đi vào.

Trong lòng đột nhiên chua xót lên, Trang Khinh Hồng biết là Trang Phi tới rồi. bước chân Trang Phi vẫn trước sau như một, nhẹ đến nổi như không nghe được vậy, Trang Phi từng nhiều lần tới thay hắn đắp chăn, cũng là nhẹ nhàng như vậy, chỉ lo đánh thức hắn.

"Công tử..." Trang Khinh Hồng nhắm mắt lại, hắn không dám nói lời nào, chỉ để lộ lỗ tai ra ngoài, hắn không thể để cho người khác cảnh giác, bằng không ngay cả sự thật, một cơ hội nhỏ nhoi cũng đều không có.

Buổi tối phòng ngủ không có một chút ánh sáng, cửa sổ cũng đóng kín, vào mắt là một màu đen kịt, Trang Phi thế mà lại nhìn thấy rõ ràng hết thảy trang trí trong phòng này, nhẹ nhỏm đi tới bên giường Trang Khinh Hồng, đôi mắt thích ứng với bóng tối, cuối cùng thấy rõ người nằm lỳ ở trên giường, Trang Khinh Hồng ngủ không hề tốt.

Trang Phi nhẹ nhàng cười, đưa tay ra xoa khuôn mặt của Trang Khinh Hồng, ôn nhu xoa đến nơi lông mày nhăn lại của Trang Khinh Hồng, "Công tử, ngủ rồi còn có chuyện phiền lòng sao?"

Trang Khinh Hồng nhắm mắt lại, hô hấp đều đặn.

"Công tử, tên ta là do công tử ban cho, làm rõ sai trái, công tử thế mà đã quên đi Trang Phi rồi. Công tử cứu Trang Phi hai lần, bây giờ Trang Phi cũng có thể giúp đỡ công tử rồi."

Trong lòng Trang Khinh Hồng rung mạnh, làm sao có khả năng! Hắn rõ ràng nhớ tới tiểu phó với dáng vẻ bình thường kia! Làm sao có khả năng là Trang Phi thanh lệ tuyệt luân như vậy!

"Công tử đã nói bảo đảm Trang Phi sẽ không được, cũng không sao cả." Trang Khinh Hồng nghe Trang Phi đè thấp âm thanh, cảm nhận được tay áo xẹt qua gò má, xúc cảm vải vóc vô cùng mềm mại, so với y phục mà hằng ngày hắn thường cũng không kém, "Ta biết nguyện vọng của công tử, Trang Phi nhất định sẽ tận dụng hết khả năng, bảo vệ công tử."

Trong lòng Trang Khinh Hồng lại đau xót, bên trong đôi mắt lại có cảm giác nóng rực, khóe mắt đã ướt.

"..." Đầu bị nhẹ nhàng di động một hồi, Trang Khinh Hồng nhắm mắt lại, cảm giác một bờ môi nóng rực khác hô hấp càng ngày càng gần, đoán được Trang Phi làm gì, Trang Khinh Hồng không nhịn được sống lưng căng thẳng.

Trên môi dán lên hai mảnh môi mềm mại, nhẹ nhàng đụng vào rồi tách ra, lại dính sát, hơi mím rồi lặp đi lặp lại nhẹ nhàng ma sát, trằn trọc nhấp vào, động tác tuy rằng mềm nhẹ, nhưng lại có một loại kiên quyết, hô hấp nóng rực phun ở trên mặt Trang Khinh Hồng, Trang Khinh Hồng cảm thấy thân thể bản thân như toả nhiệt, không biết là bởi vì do Trang Phi ảnh hưởng, hay là bản thân vốn cũng sớm động tình trước Trang Phi, hô hấp Trang Khinh Hồng cũng dần dần nóng rực đứng dậy.

Cuối cùng cặp môi kia dán thật chặt vào hắn, duỗi ra đầu lưỡi ngượng ngùng, xẹt qua khóe môi của hắn, liếm qua môi hắn, từ trong khe môi của hắn mò vào, đầu lưỡi đỏ mịn, động tác ngây ngô, tinh tế hôn vào từng nơi mà khuấy đảo, mãi đến tận khi hô hấp không đủ, thở không được mới đứng dậy hơi hơi thả ra, thấp giọng gấp gáp thở dốc, sau khi khiến Trang Khinh Hồng ngạc nhiên một chút, trong lòng mới sinh ra một chút hạnh phúc.... Liều mạng kiềm nén, mới khiến bản thân không có gì khác thường.

"Công tử yên tâm, Trang Phi nhất định sẽ bảo vệ ngươi." Trang Phi khẽ lẩm bẩm, ở trên môi Trang Khinh Hồng chạm nhẹ một chút, đứng lên, xoay người rời đi.

Nghe ngoài cánh cửa Thanh Nhi dường như đang an ủi Trang Phi, còn nói quần áo quỳ đến nổi dính đầy tro bụi, mãi đến tận khi yên tĩnh hoàn toàn biến mất, Trang Khinh Hồng mới giật giật thân thể cứng ngắc của bản thân, mò xuống gò má, nơi tổn thương nước mắt nóng bỏng trào ra bị Trang Phi xóa đi không còn dấu vết, tuy nhiên cảm giác nóng bỏng đau đớn kia, xoa môi, cảm giác lúc nãy đã biến mất, chỉ có cay đắng không ngừng ấp ủ lăn lộn...

Hắn còn có thể... Không phụ phần thâm tình này sao? Người có vẻ bình phàm năm đó, đã trổ mã, không, đã lột xác mà trở nên xinh đẹp như vậy, như con bướm phá kén mà bay đi, mãi đến tận khi hắn không còn cách nào giữ được nữa.

🥀HOÀN CHƯƠNG 14🥀

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK