Kiều Ứng Trạch thấy Cung Trác Lương hồi đầu vội vàng nghiêng mặt đi né tránh tầm mắt của hắn, sau đó xuống giường thổi tắt đèn, sau khi trở về liền nằm xuống bên mép ngoài, co người đưa lưng về phía Cung Trác Lương.
“Nga……”
Cung Trác Lương ở sau lưng Y ứng thanh đáp nhẹ rồi chậm rãi nằm xuống, cánh tay cách lưng Y chỉ khoảng ba ngón tay, làm bộ như không có phát hiện Y buộc chặt và dị thường.
Cung Trác Lương tuy rằng không phải là một người sành sỏi, nhưng dựa vào thân phận tác gia thần tượng, cũng xem như thấy được một nửa vòng luân lý nhân thường, hắn nguyên bản bộ dạng tuấn tú lại dám ngoạn, phương diện kia kinh nghiệm tính cũng không ít, hắn cũng được nam nhân theo đuổi qua, chỉ là không người nào có thể dẫn ra hứng thú của hắn. Mà hiện tại hắn tuy rằng đáp ứng tạm thời làm ‘Tức phụ’ của Kiều Ứng Trạch, cũng chuẩn bị tâm lí ổn định đối tượng, nhưng Cung Trác Lương dù sao cũng là lần đầu kết giao đồng tính, hết thảy còn đang trong giai đoạn thử nghiệm, hiện tại muốn hắn chủ động giúp Kiều Ứng Trạch đánh hôi cơ (*), hắn thật đúng là không ra tay được.
(*) Hôi cơ: giúp xx bằng tay
“Tướng công?”
Nghe tiếng hít thở của Kiều Ứng Trạch so với bình thường nặng hơn vài phần, Cung Trác Lương đợi một hồi cũng không thấy Y có một chút động tác, không khỏi nghiêng đầu nhìn nhìn Y như trước buộc chặt thân thể, tâm nghĩ Y là ngượng ngùng tự mình làm sao?
“Ta đã quên, như vậy ôm được không?”
Kiều Ứng Trạch hô hấp trất một chút, nghĩ đến tư thế của mình không tiện ôm Cung Trác Lương, vì vậy liền nhẹ nhàng dịch vào trong lòng của hắn, chỉ là hạ thân vẫn nằm úp sấp, bởi vì chỗ kia của Y vẫn chưa nhuyễn xuống, không muốn để Cung Trác Lương phát hiện dị thường.
Bởi vì nguyên nhân thân thể, Kiều Ứng Trạch từ nhỏ đã bị đại phu dặn không nên sớm làm chuyện sinh hoạt vợ chồng, cho nên trong phòng vẫn chưa cho thả người, hơn nữa Y vẫn bệnh nặng bệnh nhẹ không ngừng, phương diện này phản ứng tự nhiên sẽ ít đi, bản thân lại là một người thanh tâm quả dục, cho nên ngay cả tự mình dùng tay giải quyết cũng chưa từng có,chân chân chính chính là một gà con.
Cảm giác có nhu cầu mãnh liệt như thế này, Kiều Ứng Trạch vẫn là lần đầu tiên trải qua, nhưng Cung Trác Lương ngay tại bên cạnh, Y thật sự rất mất mặt, chỉ có thể tự mình chịu đựng.
“Được, ngủ ngon.”
Cung Trác Lương suy nghĩ một chút liền hiểu được, Kiều Ứng Trạch còn tưởng rằng hắn ‘Không thông nhân sự’ không phát hiện a, vì thế Cung Trác Lương cũng liền thuận thế có lệ cho qua, chỉ là nghĩ một đến Kiều Ứng Trạch đang phải chịu ‘Dày vò’ a, Cung Trác Lương khóe miệng liền nhịn không được gợi lên một độ cong nhợt nhạt……
“Ngủ ngon.”
Kiều Ứng Trạch tận khả năng bình phục hô hấp của mình, thẳng đến xúc động cùng khô nóng chưa bao giờ từng có kia tán đi Y mới thoát lực mà xoay người thở hổn hển mấy hơi, lại cảm giác Cung Trác Lương ở trong lòng đã ngủ say bất mãn hừ hừ hai tiếng, liền sau đó dán chặt lên người mình, Kiều Ứng Trạch không khỏi cười khổ lắc lắc đầu, mệt mỏi nảy giờ Y cũng rất nhanh mơ hồ đã ngủ.
xxxxxxxxxxxxx
Sáng sớm hôm sau, lại là một đêm ngủ ngon Kiều Ứng Trạch trên mặt lộ ra một tia cười yếu ớt, cảm giác cánh tay Cung Trác Lương đang đặt trên ngực, nghĩ đến hắn còn ngủ say, liền nâng tay lên nhẹ nhàng vuốt ve như sợ hắn tỉnh giấc, cũng không ngờ liền chống lại anh mắt tròn xoe của Cung Trác Lương tinh thần sáng láng khuôn mặt tươi cười, thế nên làm Kiều Ứng Trạch kinh ngạc một chút.
“Hôm nay như thế nào tỉnh sớm như vậy, nhớ nương gia sao?”
Tầm mắt dừng ở vành tai thịt thịt của Cung Trác Lương, Kiều Ứng Trạch nhịn không được thân thủ nhéo nhéo, sau đó chậm rãi ngồi dậy.
Kiều Ứng Trạch nhớ rõ Cung Trác Lương đối Cung gia thực phản cảm, nghe trong lời nói không có một chút thân tình, như thế nào hôm nay đến ngày trở về nhà ngược lại giống như thật cao hứng?
“Ta sẽ nhớ bọn họ? Ta là…… Trở về sẽ lại giải thích với ngươi, miễn cho ngươi tiết lộ ra, ngươi làm theo ta nói thì tốt rồi.”
Cung Trác Lương khinh thường hừ một tiếng, lập tức vừa cười mị mị đỡ lấy vai Kiều Ứng Trạch, còn thực trịnh trọng vỗ vỗ.
“Tuân mệnh, phu nhân.”
Kiều Ứng Trạch biểu tình nghiêm túc lên tiếng, kiềm không được nở nụ cười sau đó Cung Trác Lương cũng mỉm cười.
“Nếu tướng công hôm nay biểu hiện tốt, buổi tối sẽ có thưởng đó, tướng công có thể chờ mong nga.”
Cung Trác Lương nói xong đem mặt chậm rãi gần sát bên tai Kiều Ứng Trạch, còn cố ý hướng phía trong tai Y thổi nhiệt khí.
Không thể không nói, nhìn Kiều Ứng Trạch da thịt trắng noãn tinh tế bị mình khiêu khích mà che kín một tần phấn hồng, Cung Trác Lương thật sự là ngầm khoan khoái a.
“Nga.”
Bị khẩu khí kia của Cung Trác Lương thổi làm mình hô hấp rối loạn, Kiều Ứng Trạch vội vàng xoay người giật đầu chuông, mượn động tác này che dấu khuôn mặt hồng của mình, chờ … chờ mong sao?
Bộ kim sức mà Kiều lão phu nhân đưa riêng cho Cung Trác Lương kia, tuyệt đối đẹp đẽ quý giá thoát tục, phối hợp quần áo từ vải dệt đến kiểu dáng cũng đều là sa hoa phẩm bình dân không thể dùng, tóm lại Cung Trác Lương để Văn Thư chuẩn bị cách ăn mặc cho mình như thế nào cao quý.
Thân cao không đủ khí thế bổ, Cung Trác Lương muốn cho chính mình tiến vào cửa Cung gia liền trấn trụ cọp mẹ kia.
“Trác Trác, ngươi thật…… Dễ nhìn.”
Coi như lý trí đem cái từ trọng yếu muốn xuất khẩu ẩn đi, Kiều Ứng Trạch dắt tay Cung Trác Lương, đem hắn đã trang phục chỉnh tề kéo đến bên người mình, trong ánh mắt lộ ra nồng đậm tình cảm mê luyến, quả thực không thể tin được con người cười đến tự tin, đẹp đến chói mắt này chính là nương tử của mình, mình may mắn cỡ nào a.
“Ngươi so với ta dễ nhìn hơn.”
Cũng không quản trong phòng còn có Nhược Lam các nàng nhìn, Cung Trác Lương nâng tay kia lên ngón trỏ ngoéo cằm Kiều Ứng Trạch một cái, hắn đối làn da non mịn tinh tế hiếm có kia vô cùng thèm nhỏ dãi.
“Đi qua tổ mẫu, mẫu thân thỉnh an các nàng đi.”
Bắt được cái tay tác quái của Cung Trác Lương, Kiều Ứng Trạch áp chế khóe miệng nhịn không được giơ lên độ cong, nắm tay Cung Trác Lương cùng nhau hướng viện Kiều lão phu nhân đi.
Lạy xong các trưởng bối Kiều gia, hai người ngồi cỗ kiệu mang theo một đám tôi tớ hoa hoa lệ lệ đến Cung gia, chỉ thấy Cung gia đã mở đại môn háo hức nghênh đón tại cửa, Cung Trác Lương trực tiếp được nâng vào bên trong, mà Kiều Ứng Trạch đương nhiên lưu tại tiền thính, bái kiến nhạc phụ gia cùng các trưởng bối.
Dựa theo quy củ, con rể bái kiến nhạc phụ bình thường là nên quỳ, nhưng nếu con rể có công danh hoặc chức quan trong người, có thể miễn đi lễ quỳ lạy, nhưng không thể nghi ngờ địa vị càng cao càng cho nhà nhạc phụ thể diện, nếu là con rể thân phận cao quý, tỷ như hoàng thân, vậy một nhà nhạc phụ trái lại phải bái hắn ……
Dựa theo bổn ý của Kiều Ứng Trạch, Y không ngại một cái quỳ này để cấp cho Cung Trác Lương mặt mũi, nhưng Cung Trác Lương lại cực lực phản đối, cũng kiên quyết muốn Y biểu hiện lãnh khốc, ngạo mạn, tàn nhẫn…… Đương nhiên, Kiều Ứng Trạch đối với cái này tỏ vẻ bất lực, khí chất này chỉ sợ đều cùng Y cách biệt, vì thế Cung Trác Lương chỉ phải hạ thấp lại tiêu chuẩn, để cho Y lạnh lùng mà chống đỡ, cũng yêu cầu tuyệt đối tuyệt đối không được đối bọn họ cười.
“Tiểu tế thỉnh an nhạc phụ đại nhân.”
Đã không có Cung Trác Lương bên người, Kiều Ứng Trạch thực tự nhiên khôi phục cái loại thần thái đạm mạc bình thường của Y, vi vi ôm quyền xoay người hướng Cung lão gia thi lễ, sau đó ngay tại những nét mặt khác nhau lúng túng của mọi người ở Cung gia, vững vàng ngồi trên thượng vị mọi người vì con rể là Y chuẩn bị.
“Hảo, hiền tế…… Ha ha.”
Nhìn lướt qua gối điệm phu nhân của mình sai người chuẩn bị tốt, Cung lão gia nhã nhặn tuấn mỹ trên mặt hiện lên một tia xấu hổ đỏ ửng, lập tức bị hắn cười che dấu, ngồi vào vị trí bên cạnh Kiều Ứng Trạch, cùng Y giới thiệu các vị thân thích trưởng bối trong sảnh.
Kiều Ứng Trạch ngồi ngay ngắn ở ghế trên, đối với tình huống này vốn là Y nên bái kiến trưởng bối, cũng đều là thản nhiên ứng tiếng xem như qua, dù sao trong phòng này một người có công danh đều không có, Y thân có công danh cũng không người nào có thể nói ra cái gì không phải, ngược lại đối hắn càng phát ra cung kính, những người sớm nghĩ muốn dùng một chút cái danh phận trưởng bối cũng đều thành thật, quy củ ở trước mặt Kiều Ứng Trạch lấy lòng.
Lúc này Kiều Ứng Trạch thế nhưng có điểm không thích ứng, Y từ nhỏ rất ít xuất môn, ngẫu nhiên ra ngoài kiến thức một lần, cũng đều không có người nào đem Y xem trong mắt, ngay cả tôi tớ trong nhà cửa hàng hoặc nông trang, đối chủ tử là Y này thái độ tôn trọng thật sự cũng không có, cho nên vừa thấy một phòng đối với mình bộ dạng cung kính, Y thật đúng là không biết nên ứng đối như thế nào, chỉ có thể ấn theo lời Cung Trác Lương nói, hoặc là thùy mắt uống trà, hoặc là đem ánh mắt chăm chú nhìn ra bên ngoài, ít trả lời, không tiếp lời, không cùng bọn họ trao đổi ánh mắt.
Dần dần làm được hoàn toàn không đem những người đó để vào mắt, Kiều Ứng Trạch bưng chén trà bắt đầu thần du, giống như chính mình ngày thường, chỉ là ấn theo chỉ dẫn của tiểu tức phụ cải biến một chút thói quen động tác…… Ấn theo đúng những gì hắn đã bảo, liền hoàn toàn bị người nhìn với cặp mắt khác xưa a.
“Hiền tế, ngọ yến đã chuẩn bị tốt, chúng ta có phải hay không có thể dời bước……”
Thấy Kiều Ứng Trạch ‘Không kiên nhẫn’ lắng nghe mấy chủ đề bọn họ nói, Cung lão gia cười gọi trở về lực chú ý của Y, trong đầu thật sự thực không biết tư vị gì, vừa hâm mộ công tử nhà tri phủ này, thân phận cử nhân cao quý, làm một nhạc phụ như hắn phải uất ức hạ mình, sau đó lại cảm thấy nhà mình cùng thân thích với một cửa này thật có mặt mũi, lại cảm thấy thái độ của con rể này làm cho hắn ở trước mặt thân tộc mất hết uy nghiêm……
“Ân.”
Kiều Ứng Trạch thu liễm tâm thần, âm thầm đánh giá Cung lão gia trước mắt một chút,tâm nghĩ tiểu tức phụ mặt mày quả thật có sáu phần giống hắn, không biết trưởng thành có phải hay không cũng là hình dáng như vậy, người này bộ dạng tuy rằng tuấn mỹ, nhưng vẻ mặt quá mức yếu đuối hèn mọn, tiểu tức phụ của Y nhất định sẽ không là tính tình này, trưởng thành hẳn là phải tuấn lãng nhiều lắm…… Dần dần, khuôn mặt của Cung Trác Lương sau khi lớn lên ở trong đầu Kiều Ứng Trạch cũng thành hình, Y ngạc nhiên phát hiện, tuy rằng mình thập phần thích tiểu tức phụ khả ái hiện tại, nhưng cũng rất là chờ mong hắn sau khi lớn lên bộ dáng như thế nào đây.
“……”
Thấy Kiều Ứng Trạch chậm rãi dùng yến hội, căn bản không quan tâm đến mình có ý muốn thân thiết, Cung lão gia lại trở nên buồn bực, tâm nghĩ những chuyện mà phu nhân của mình công đạo muốn hỏi một câu đáp án cũng không có được, ngay cả muốn để con rể tìm phương pháp sinh ý cũng không có cơ hội nhắc tới, buổi tối nữ nhân kia lại nổi bão……
Trước không đề cập tới Kiều Ứng Trạch bên ngoại sảnh như thế nào ứng phó đại lão gia, hiện giờ nói đến Cung Trác Lương sau khi được cỗ kiệu nâng vào bên trong chủ thính, tại lúc Cung Trác Lương được Văn Thư và Nhược Lam đỡ ra từ cỗ kiệu, vừa bước vào liền thấy vô số ánh mắt của thân thích tức phụ bắn tới, trên đầu trên người hắn đều đầy quan chế tinh phẩm, những thứ này đều là giấc mộng a giấc mộng mà nhóm phụ nữ thương gia bọn họ chỉ có thể nhìn không thể đụng.
Lập tức, những oanh oanh yến yến trẻ tuổi vây quanh bên người Cung Trác Lương, những người lớn tuổi rụt rè cũng đều nhìn chằm chằm xem, người tung người hứng, khen ngợi đến nỗi muốn đem Cung Trác Lương nâng lên tận trời.
Cung Trác Lương thẳng thắt lưng khí phái mười phần đứng ở trong sảnh, tầm mắt lướt qua mọi người thẳng tắp dừng trên mặt Cung phu nhân đang ở chủ vị, không sợ khí thế của đối phương sau lưng giống như thực thể hóa thành mãnh hổ xuống núi, sau lưng Cung Trác Lương cũng giống như huyễn hóa ra một cự lang, đang lạnh lùng tà cười cùng cọp mẹ giương nanh múa vuốt kia đối kháng …..
“Nữ nhi thỉnh an mẫu thân.”
Để Văn Thư và Nhược Lam ngăn lại các nữ nhân, Cung Trác Lương hai tay nhẹ nhàng khoát lên bên hông trái lại bộ dạng làm một cái phúc lễ, trên thực tế chân một chút cũng không có hạ, ánh mắt cao ngạo kia vẫn thẳng nhìn chằm chằm hai mắt Cung phu nhân, cũng từng bước một hướng nàng đang ngồi trên chủ vị đi đến.
“Ân, hảo nữ nhi.”
Cung phu nhân hôm nay cũng là trang phục lộng lẫy, cơ hồ đem mình biến thành một cái núi châu báo di động, nhưng so với Cung Trác Lương trên người tinh xảo cao quý, nàng lập tức liền có vẻ tục diễm hạ phẩm, lúc này bị các phu nhân tức phụ nhao lên thảo luận, dù nàng da mặt có dày cỡ nào, cũng có chút ngồi không yên, hơn nữa bị ánh mắt cao ngạo nghiêm túc của Cung Trác Lương trừng, lúc Cung Trác Lương đến trước cách nàng khoảng năm bước, Cung phu nhân theo bản năng đứng lên lui một bước, mà thời điểm nàng ý thức được mình làm cái gì, sắc mặt lập tức trở nên xanh mét.
“Mẫu thân mời ngồi.”
Cung Trác Lương ở một khắc Cung phu nhân đứng dậy kia, khóe miệng giơ lên một độ cong không dễ dàng nhận thấy, hắn tao nhã ngồi ngay ngắn ở tại chủ vị, hướng về phía phó chủ vị bên phải mà khoát tay.
Cung Trác Lương thời điểm này phải bắt đầu đối phó với Cung phu nhân, chỉ cần nàng ở trước mặt mình lui bước đầu tiên, như vậy trong lòng nàng sẽ bị vây trong thế nhược, ở trước mặt mình cũng chỉ có thể nhượng bộ, đối với kế hoạch kế tiếp, Cung Trác Lương cũng có nắm chắc.
Tác giả có lời muốn nói: Tà lang pk cọp mẹ…… Ô mặt, ta huyền huyễn ~~