• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Này….. Nga.”

Kiều Ứng Trạch còn muốn Khuyên nữa, nhưng vừa quay đầu nhìn thấy Cung Trác Lương bộ dáng áp suất thấp híp mắt vẻ mặt suy tư, Kiều Ứng Trạch theo bản năng run rẩy, bật người sửa miệng đáp ứng.

Kiều Ứng Trạch cảm thấy được….. Thời điểm nương tử tức giận, chính mình vẫn là đều nghe theo hắn mới tốt.

Nhược Lam theo như lời Cung Trác Lương đến cáo tội với lão phu nhân, lão phu nhân mặc dù có điểm mất hứng nhưng rốt cuộc vẫn là đau lòng tôn nhi, hơn nữa còn có Chỉ Kì cùng Văn Thư hát đệm, cũng liền huy tay thoải mái cho đi, vì thế Văn Thư cùng Nhược Lam giúp đỡ Cung Trác Lương mang Kiều Ứng Trạch trở về.

Đương nhiên, Kiều Ứng Trạch không thực sự say đến vậy, chỉ là giả vờ lừa gạt những người khác người khác mà thôi.

Về tới phòng của mình, Cung Trác Lương đuổi Kiều Ứng Trạch đi tắm rửa trước, sau đó lưu lại một mình Văn Thư, hướng nàng hỏi kỹ càng tình hình của Chỉ Kì, nhất là nàng đã làm chuyện ác cùng đắc tội qua những người nào.

Cung Trác Lương trước kia cũng từ Văn Thư hiểu biết tính tình bản tính của các nha hoàn trong phòng lão thái thái, biết được Chỉ Kì từng là nha đầu lão phu nhân muốn lưu lại làm thông phòng*  cho Kiều Ứng Trạch, nhưng sau này chính mình được gả qua đây lão phu nhân liền từ bỏ ý niệm này, cho nên Cung Trác Lương cũng không quá để ý nữ nhân này, nhưng hôm nay xảy ra chuyện này, lấy tính tình của Cung Trác Lương tuyệt đối sẽ không dễ dàng buông tha nàng.

“Chỉ Kì ở bên cạnh lão phu nhân nhiều năm như vậy, từng sai phạm đắc tội người khác đương nhiên rất nhiều, phu nhân nàng cũng từng chống đối qua, chính là nàng trước sau như một sẽ nịnh nọt lão phu nhân, lão phu nhân cũng sẽ không cùng nàng so đo, lúc này nàng sẽ lập tức được thả ra, nếu nói là có thể làm cho lão phu nhân không niệm tình cũ mà nổi giận khi nàng phạm lỗi thì sợ là chỉ có một….. Trộm bán của hồi môn riêng tư của lão thái thái.”

Văn Thư cùng Chỉ Kì ở chung trong một viện lâu như vậy, tất nhiên là không ít lần bị nàng đàn áp khi dễ, theo tính cách của Văn Thư chắc là không biết chủ động tố giác hoặc vu oan người khác, nhưng hiện tại Cung Trác Lương hỏi nàng, nàng cũng không phải Bồ Tát đi bảo vệ cái người không đáng thương xót kia.

“Quả nhiên nơi ở càng thâm sâu, những con sâu lòng tham không đáy liền sinh sôi nảy nở nhiều hơn.”

Cung Trác Lương nghe vậy cười nhạo một tiếng, nghĩ thầm cái này thật đúng là cái cớ sử dụng trăm lần cũng không cũ, Chỉ Kì nếu là không phạm phải sai lầm này, Cung Trác Lương cũng không rãnh rổi tính toán vu oan nàng, nhưng nàng đã có sẵn nhược điểm, Cung Trác Lương liền một chút cũng không cần khách khí.

“Nhưng nàng xưa nay cẩn thận, lấy trộm cũng không phải cái gì quý giá, chỉ sợ lão phu nhân cũng là mở một con mắt nhắm một con mắt, ngài nếu phanh khui ra, không chỉ làm tổn hại danh dự lão phu nhân, sợ là cũng phải đắc tội những lão nhân trong nhà này.”

Văn Thư có chút lo lắng nói với Cung Trác Lương liên quan giữa lợi và hại, trộm đồ lén bán là chuyện thường có trong một số gia đình giàu có, Cung Trác Lương là tân nương tử đem việc này đi bàn cãi, nhất định sẽ đắc tội không ít người.

“…………. Ngươi nói nàng đắc tội với phu nhân như thế nào.”

Cung Trác Lương vừa nghe Văn Thư nói như thế, hiểu được việc này chính mình thật đúng là không thể ra mặt, chính là bắt hắn cứ để cho Chỉ Kì vẻ vang mà rời khỏi Kiều phủ cũng tuyệt đối là không có khả năng.

“Thiếu phu nhân là muốn…………”

Văn Thư ánh mắt vừa động liền hiểu được dụng ý của Cung Trác Lương, trong lòng cũng không tự kiềm chế được mà co rút một chút, tỉ mỉ đem chuyện của Chỉ Kì cùng Kiều phu nhân ở khoảng thời gian ăn tết nói ra.

Chuyện của Nhược Tử Văn Thư chỉ mơ hồ biết có chút kì quái, dù sao Cung Trác Lương có chuyện gì đều phân phó cho Nhược Lam, Kiều Minh bọn họ đi làm, hiện tại đến phiên chính nàng tham gia trong đó, khó tránh khỏi đối với Cung Trác Lương sinh ra kính sợ từ trong tâm, qua năm mới chỉ là cô nương mới vừa mười ba tuổi, làm việc đã khéo léo quỷ quyệt, lại tôi luyện thêm vài năm sợ là trong nhà này sẽ trở thành thiên hạ của hắn…….

Văn Thư nào biết đâu rằng, thiếu phu nhân còn nhỏ tinh xảo trong mắt của nàng, nội tâm kì thật là một đại nam nhân gần hai mươi sáu tuổi a……. Hoặc phải nói là một tiểu nam nhân bao che khuyết điểm lại tuyệt đối không chịu thiệt?

“Ta biết Văn Thư ngươi ở trong nhà này nhân duyên là tốt nhất, lão phu nhân thì không cần phải nói, ngươi có hay không có thể nói chuyện với vài tỷ muội bên cạnh phu nhân?”

Từ khi Văn Thư đi theo hai phu phu bọn họ, Cung Trác Lương liền âm thầm thăm dò quan sát nàng, thấy nàng là một nha đầu thông minh lại an phận, liền chủ động mời gọi tâm tư nàng, hiện tại bên người Cung Trác Lương cùng Kiều Ứng Trạch mặc dù có Hàm Thư cùng Nhược Lam, nhưng hai người bọn họ trong căn nhà này thật sự không có phân lượng gì, mà Văn Thư là bọn hắn muốn lưu lại nhà chính làm tổng quản bên này, có thể kéo lên cùng một thuyền lúc nào cũng yên tâm thêm một chút.

Hơn nữa hôm nay Văn Thư biểu hiện quả thật tốt lắm, bảo vệ thanh danh của Kiều Ứng Trạch nửa điểm muốn kể công, Cung Trác Lương đối nàng cũng tín nhiệm nhiều hơn một chút.

“………….”

Tim Văn Thư đập nhanh hơn một chút, kiên định gật đầu. Biết đây là thiếu phu nhân tỏ thái độ muốn thu dùng mình, trước kia nàng mặc dù ở trong tiểu viện này địa vị là cao nhất, nhưng rốt cuộc cũng là người ngoài không được trọng dụng như Hàm Thư các nàng, chuyện lần này nếu mình có thể làm tốt, như vậy có thể chân chính hòa nhập vào bên trong các nàng.

“Tốt, kia đầu tiên, để ngươi ở lại trong viện của lão phu nhân xem chừng Chỉ Kì, đừng để cho nàng thiêu hủy cái gì, nàng nếu đã trộm đồ nhiều năm, biên lai cầm đồ linh tinh căn cứ chính xác lưu lại một chút, sau đó……”

Cung Trác Lương hạ mí mắt nghĩ nghĩ, gọi Văn Thư tới gần bên mình một chút, thấp giọng phân phó xuống, lại lấy thêm mấy lượng bạc đưa cho nàng làm ‘kinh phí hoạt động’, liền để cho nàng ra ngoài.

“Tướng công, ngươi đêm nay uống không ít, ngâm nước lâu sẽ càng choáng váng.”

Đợi sau khi Văn Thư rời đi, Cung Trác Lương trực tiếp quẹo vào phòng tắm, thấy Kiều Ứng Trạch đã tắm xong từ bao giờ, đang mặc áo tắm ngồi ở bên cạnh bàn nhíu mày suy nghĩ lung tung, vì thế Cung Trác Lương cười tủm tỉm đi đến dựa vào ngực y, hướng tay Kiều Ứng Trạch nhéo một cái.

“Trác Trác, ta……..”

Kiều Ứng Trạch không biết giải thích như thế nào về chuyện đêm nay với Cung Trác Lương, hoặc là nói nên giải thích cái gì, nhưng cái không nên xem hắn cũng xem qua rồi, mặc dù mình không có nửa điểm ý nghĩ muốn chiếm tiện nghi, ngược lại thật tức giận cùng ghê tởm, nhưng y không biết Cung Trác Lương sẽ nghĩ như thế nào, có thể hay không tưởng y bình thường không giữ mình trong sạch, cho nên mới dẫn đến việc nha hoàn làm càn như thế?

“Ngươi vừa mới tắm xong a, ta một thân toàn mùi rượu này, tướng công ngươi……. Ngoan ngoãn lên giường chờ ta.”

Cung Trác Lương tránh đi Kiều Ứng Trạch đang muốn tới gần, nhưng thấy y một bộ sốt ruột lại thấy bộ dáng ảm đạm không biết biểu đạt như thế nào, Cung Trác Lương trong lòng thở dài, có điểm luyến tiếc khi dễ y, dù sao chỉ là quân tử làm người ta muốn khi dễ, nhưng vừa nghĩ tới tiểu tướng công của mình cư nhiên bị một nữ nhân giỡ trò lưu manh, Cung Trác Lương trong lòng thật sự vừa tức nghẹn phẫn (kìm nén phẫn nộ) a…… Vừa nghẹn khuất vừa tức giận.

“Nga.”

Kiều Ứng Trạch cẩn thận nhìn thần thái của Cung Trác Lương, cảm thấy hắn đang tức giận, nhưng nghe ngữ khí lại không quá giống, nhưng y lúc này là kiên quyết phải nghe lời vợ, vì thế liền thật sự ngoan ngoãn trở về phòng trong, sau đó Kiều Ứng Trạch nằm trên giường suy xét, nương tử rốt cuộc nghĩ như thế nào đây? Để cho mình ở trên giường chờ……. Kia chính mình có cần đem áo tắm cởi ra?

Cung Trác Lương rất nhanh đã tắm sạch sẽ, ngay cả đồ lót cũng không mặc, bọc áo tắm chạy vào phòng trong, sau khi xốc chăn lên chui vào, phát hiện Kiều Ứng Trạch cư nhiên cũng cởi sạch chỉ còn lại quần lót, Cung Trác Lương thầm khen một tiếng, không khách khí mà nằm úp sấp cả người lên, đem Kiều Ứng Trạch đặt ở dưới thân.

“Trác, Trác Trác…….”

Cũng không biết là có phải do hôm nay uống rượu lại bị kích thích lớn hay không, Kiều Ứng Trạch bị làn da nhẳn nhụi non mềm của Cung Trác Lương dán lên, thân thể cũng sắp có phản ứng, lại nói tiếp y đã nhiều ngày không cùng Cung Trác Lương thân cận qua, Cung Trác Lương vẫn chưa có nhu cầu về phương diện này, mà chính y thân thể không được tốt tính tình lại lãnh đạm, tất cả đối với phương diện này cũng không có chủ động yêu cầu qua, nhưng giờ này khắc này, Kiều Ứng Trạch thật sự có cảm giác muốn.

Có lẽ, mình là muốn mượn tiếp xúc thân thể, để xác định tiểu tức phụ là thật không có để ý đi?

“Tướng công vừa rồi nhìn……… Có cái cảm giác gì nha?”

Cung Trác Lương nâng cằm của Kiều Ứng Trạch nhẹ nhàng liếm hầu kết của y, thấp giọng hỏi những lời không rõ nghĩa.

“Không có, nhìn nàng như vậy ta chỉ cảm thấy thật ghê tởm.”

Trước mắt thoảng qua bộ dáng của Chỉ Kì, trong lòng Kiều Ứng Trạch một trận chán ghét mâu thuẫn, nhưng khi Cung Trác Lương liếm hôn vuốt ve xuống, y rất nhanh liền thở hỗn hển suy nghĩ rối loạn.

Thân thể Kiều Ứng Trạch cũng không bài xích tình sự, trước khi thành thân xem qua tập tranh nam nữ cũng sẽ có cảm giác, nhưng trong tư tưởng của y đây là chuyện thân mật chỉ có vợ chồng mới có thể làm, Chỉ Kì như vậy…….. Là tội ác. 

“Phải không? Nàng bộ dạng rất xinh đẹp, dáng người lại tốt như vậy, tướng công không phải dụ đang lừa ta đi?”

Tuy rằng chính mình nhìn lướt qua, nhưng Cung Trác Lương thân là nam nhân vẫn là đánh giá rất cao điểm ấy, vốn đời trước hắn hứng thú  với những cô gái xinh đẹp hơn là những bé gái loli, nhưng là hiện tại nhìn Chỉ Kì như vậy, Cung Trác Lương bỗng nhiên tỉnh ngộ thì ra bản thân chán ghét nhất thể loại này!

“Không phải, Trác Trác, ngươi thích loại này sao?”

Kiều Ứng Trạch phản xạ phủ nhận suy đoán của Cung Trác Lương, nhưng vừa nghe hắn nói Chỉ Kì vóc dáng xinh đẹp, Kiều Ứng Trạch lập tức thanh tỉnh vài phần, thân thể khẩn trương căng thẳng nhìn Cung Trác Lương.

Kiều Ứng Trạch cũng không quên, tiểu tức phụ của y cũng chân chân thực thực là một nam hài tử, là bị chính mình mạnh mẽ lưu lại, nếu hắn xem trọng nữ hài tử…..

“Ta a, hiện tại chỉ thích ngươi.”

Cung Trác Lương bị dáng vẻ khẩn trương của Kiều Ứng Trạch chọc cười, cắn cằm y đè y trở về giường, được rồi, xem phản ứng hiện tại của Kiều Ứng Trạch, Cung Trác Lương tin tưởng y đối với Chỉ Kì thật là không có ‘thú tính’.

“Thật sự? Ta…….. Ta cũng thích ngươi, Trác Trác, ta chỉ thích ngươi.”

Đột nhiên nghe được Cung Trác Lương ‘thổ lộ’, ánh mắt của Kiều Ứng Trạch nháy mắt sáng bừng lên, đỏ ửng cũng nhanh chống hiện lên trên gò má của y, vì vậy Kiều tướng công lại một lần nữa ngượng ngùng, nhưng tuấn nhan cười rộ lên cũng thật chói mắt.

“………….”

Cung Trác Lương nói câu thích kia bất quá là thuận miệng nói ra mà thôi, cũng không có ý nghĩa thần thánh gì, nhưng Kiều Ứng Trạch lại chân thành tha thiết ngoài dự liệu của hắn, tâm của Cung Trác Lương bị nụ cười của y làm hung hăng rung động một chút, nếu không phải thân thể của mình vẫn là không có phản ứng, Cung Trác Lương thực hận không thể lập tức đem người này hành quyết ngay tại chỗ.

Cung Trác Lương nhịn không được sói tru ở trong lòng, lão thiên gia ngươi chừng nào thì mang ‘tính phúc’ của ta đến a!

“Kia tướng công, nếu tổ mẫu cùng bà bà các nàng cho ngươi di nương thông phòng và vân vân đâu?”

Cung Trác Lương tâm lý mĩ mãn, hai tay cũng không nhịn được ở trên người Kiều Ứng Trạch lại sờ lại vân vê, một bên thầm khen cảm giác trên tay thật là tốt, một bên còn muốn giả bộ ủy khuất.

“Ta sẽ không đồng ý, người khác ai ta cũng không muốn.”

Kiều Ứng Trạch không biết Cung Trác Lương tâm tư giả bộ, thiếu chút nữa sẽ thề thốt tỏ thái độ, nhưng tay vừa nhấc lên đã bị Cung Trác Lương nắm lấy, ý thức chậm nửa nhịp mới thấy bộ dáng cười tủm tỉm của hắn có điểm không đúng, bộ vị trọng điểm dưới thân cũng đã rơi vào khống chế của Cung Trác Lương.

“Tướng công bộ dáng thật tốt, nương tử ta hôm nay sẽ hảo hảo thưởng cho ngươi.”

Ánh mắt Cung Trác Lương nhìn chằm chằm vào gương mặt  của Kiều Ứng Trạch, đầu lưỡi theo ngón tay của y một đường liếm qua tay cánh tay thẳng đến ngực, đem điểm phấn hồng trên bộ ngực trắng noãn ngậm một cái nhẹ nhàng cắn một cái, đồng thời hai tay lần xuống phía dưới kéo một tầng vải mỏng cuối cùng.

**Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: Khụ khụ, cái kia canh thịt hôm nay không hầm hết đâu, ngày mai 30, lại nấu tiếp di9~~ Chạy đi

**PH nói ra suy nghĩ của mình: Không hiểu Đại Kiều chừa cái quần lót lại để mần cái chi!? Nếu nam nhân nào cũng được như Đại Kiều thì thế giới này thật tốt đẹp. Cho đến khi Trác Trác lớn lên chúng ta chỉ có thể húp canh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK