Vừa về đến cung, đúng lúc tổng quản phủ nội vụ đưa tới hai cung nữ thoạt nhìn cực kì thành thật, Kỷ Trà Huyên cười cười tiếp nhận.
Tam Châu biết các nàng được thăng chức đại cung nữ, Hồng Châu cực kì vui vẻ, ánh mắt của Lục Châu cũng có thần thái hơn mà Tử Châu lại càng cung kính với Kỷ Trà Huyên hơn.
”Hai người các ngươi tên là gì? Trước đây hầu hạ ở nơi nào?” Kỷ Trà Huyên hỏi.
”Nô tì Hạnh Nhi / Cúc Nhi thỉnh an chủ tử.”
Sau đó liền nghe Hạnh Nhi nói: “Nô tì từng làm ở phòng thêu thùa.”
Cúc Nhi cũng nói: “Nô tì ở cục y phục.”
Kỷ Trà Huyên gật đầu, Hoàng hậu cũng cho nàng chút mặt mũi, một người từ phòng thêu thùa một người từ cục y phục, thoạt nhìn đều rất trong sạch.
”Làm việc thật tốt, có cái gì không hiểu thì hỏi Chi Thảo.” Nói chuyện cực kì hòa khí.
Hạnh Nhi và Cúc Nhi cảm thấy có chút thụ sủng nhược khinh, các nàng chính là bị đưa đến đây làm cung nữ làm việc nặng, chủ tử lại đối tốt với các nàng như vậy, càng nàng vừa cảm thấy vui vẻ đồng thời cũng có chút sợ hãi.
Kỷ Trà Huyên mỉm cười nói: “Lục Châu, trước hết ngươi dạy dỗ hai cung nữ này.”
Lục Châu sửng sốt, dạy dỗ cung nữ làm việc nặng chẳng phải là nàng mất đi cơ hội lấy lòng ở trước mặt chủ tử? Ánh mắt Hồng Châu hơi sáng lên, Tử Châu cúi đầu.
”Nô tì tuân mệnh.”
Kỷ Trà Huyên đỡ tay Chi Thảo trở về phòng.
Ngồi ở ghế tựa, Kỷ Trà Huyên thật nhàn nhã cầm một quyển sách xem.
”Chủ tử, tối nay không biết ai có thể được sủng ái.”
Kỷ Trà Huyên khẽ cười nói: “Chỉ cần không phải ta, quan tâm nhiều như vậy làm cái gì?”
Chi Thảo nói: “Nô tì không phải sợ...”
Kỷ Trà Huyên nói: “Yên tâm, hiện tại Hoàng thượng quên ai cũng sẽ không quên chủ tử của ngươi.”
Chi Thảo không biết Kỷ Trà Huyên vì sao tự tin như vậy, nhưng là trong lòng cũng không tự chủ được bắt đầu tin tưởng.
”Gọi Tiểu Đinh Tử đi dò hỏi tin tức thị tẩm đêm nay.”Có tài nguyên như vậy, không cần uổng phí. Người này tuy rằng không đáng tin, nhưng dùng để hỏi thăm một ít tin tức vẫn là thích hợp nhất.
Chi Thảo vội vàng gật đầu.
Kỷ Trà Huyên một lần nữa cầm sách lên đọc.
Vào lúc hoàng hôn, Tiểu Đinh Tử rốt cục trở về, đêm nay là Tôn lương viện thị tẩm, Kỷ Trà Huyên cười cười, quả nhiên không phải Ninh tu hoa cùng Chu tu hoa.
Nàng đứng dậy, Chi Thảo vội vàng đi lại hầu hạ.
“Chi Thảo, từ này về sau trừ khi đi cung Thái hậu, em đều ở lại trong Tĩnh An cung!”
Chi Thảo có chút kỳ quái, Kỷ Trà Huyên nói: “Ta tín nhiệm em nhất, khi ta không ở Tĩnh An cung em ở lại xem cho ta.” Còn có, cung nữ cùng đi ra ngoài tuy rằng là một loại vinh quang, nhưng không an toàn giống như cung nữ bên người Trương Vũ Oánh hôm nay vậy. Chi Thảo là tâm phúc của nàng, làm thế nào ổn thỏa thì cứ như vậy mà làm.
Chi Thảo vừa nghe, vội vàng đáp ứng.
Sau đó nói: “Chi Thảo, chuẩn bị cho ta một ít gấm đỏ mà thái hậu thưởng, để Tử Châu cùng ta đi Thích Phương cung.”
”Chủ tử muốn đi gặp Kỷ mỹ nhân?”
Kỷ Trà Huyên cười nói: “Hôm qua nàng đến thăm ta, ta làm muội muội tự nhiên cũng nên cùng nàng trao đổi cảm tình.”
Chi Thảo gật đầu.
Chủ Thích Phương cung là Thường phi, vị Thường phi này tiến cung ba năm không có con nhưng vẫn được thăng phi, có thể thấy được sự lợi hại của nàng. Kỷ Trà Huyên muốn đi cung điện phụ ở phía tây Thích Phương cung gặp Kỷ Trà Phù, như vậy phải bái kiến Thường phi trước.
Mới tới cửa Thích Phương cung, xa xa đã nghe được tiếng chúc mừng truyền đến từ cung điện chính.
”Chúc mừng nương nương, chúc mừng nương nương!”
Ánh mắt Kỷ Trà Huyên chợt lóe, có thể khiến tất cả nô tài ở Thích Phương cung cùng nhau kêu lên chúc mừng trừ lúc tấn phong chính là có thai. Muốn tấn phong chủ vị của một cung thì phải thông báo cho lễ bộ, thế nào cũng phải chuẩn bị một hai tháng mới đúng.
Quả nhiên không lâu sau gặp thái giám tổng quản bên cạnh Thường phi - Chu Lộc đưa một vị thái y ra ngoài. Theo sau là người hầu đắc lực bên cạnh Thường phu chuẩn bị ra ngoài, xem ra là đi Chiêu Phượng điện cùng Vinh Thọ cung báo tin vui.
Chu Lộc nhìn thấy Kỷ Trà Huyên, tức thời kêu lên: “Nô tài ra mắt Kỷ tu hoa.”
Kỷ Trà Huyên vội vàng nói: “Chu công công không cần đa lễ, Thường phi nương nương có ở trong cung không?”
Chu Lộc cười nói: “Thái y vừa khám nói nương nương có thai, đang nghỉ ngơi, tu hoa chủ tử muốn đến cung điện phụ phía tây gặp Kỷ mỹ nhân?”
Kỷ Trà Huyên gật đầu: “Nhờ công công thông báo.”
Chu Lộc gật đầu: “Tất nhiên là phải làm.”
Kỷ Trà Huyên ở ngoài chờ, rất nhanh, Chu Lộc lại xuất hiện.
“Nương nương hôm nay mệt mỏi, cho nên để nô tài tự mình đưa tu hoa chủ tử đến cung điện phụ phía tây gặp Kỷ mỹ nhân.”
Kỷ Trà Huyên gật đầu: “Làm phiền công công.”
Chu Lộc lắc đầu sau đó cúi đầu đi trước dẫn đường.
Đi nửa giờ, đến sân gần cung điện chính, vốn Thích Phương Cung là nơi tốt nhất lại đẹp đẽ quý giá nên sân này cũng vô cùng tốt.
Tiểu thái giám quét dọn sân vội vàng buông chổi, nhìn đến Chu Lộc lại nhìn qua Kỷ Trà Huyên, bọn họ nhất thời cũng nhận không ra là vị chủ tử nào, liền thẳng hô: “Nô tài / nô tì thỉnh an chủ tử!”
Kỷ Trà Huyên kêu lên: “Miễn lễ.”
Bọn họ lại vội vàng hướng Chu Lộc làm một cái lễ tiết của cấp dưới.
Chu Lộc là tổng quản của Thích Phương cung, cung điện phụ ở phía tây Thích Phương cung cũng nằm trong phạm vi của Thích Phương cung, nơi Kỷ Trà Phù ở phúc tạp hơn nhiều so với nơi ở của nàng.
Tiếng động bên ngoài không nhỏ, người ở trong điện tự nhiên cũng nghe được.
Kỷ Trà Phù tự mình đi ra, nhìn thấy Kỷ Trà Huyên liền mỉm cười, sau đó cúi người hành lễ, lại bị Kỷ Trà Huyên đi tới vội vàng nâng dậy.
Kỷ Trà Phù gật đầu với Kỷ Trà Huyên, nhìn đến Chu Lộc nàng khách khí kêu một câu: “Chu tổng quản.”
Chu Lộc nói: “Thỉnh an mỹ nhân chủ tử, nương nương mang thai trong người mệt mỏi cần yên tĩnh nghỉ ngơi, cho nên đêm nay không gọi mỹ nhân chủ tử đến hầu chuyện.”
Kỷ Trà Phù gật đầu: “Thần thiếp đã biết, ngày mai thần thiếp lại tới thỉnh an nương nương, chúc mừng nương nương mang long thai.”
Chu Lộc gật đầu nhìn lướt qua Kỷ Trà Huyên liền rời đi.
Kỷ Trà Phù kéo Kỷ Trà Huyên đi vào trong phòng nàng.
Nàng để thị nữ bên người canh giữ ngoài cửa, sau đó kéo Kỷ Trà Huyên ngồi ở ghế tựa gần bàn.
”Tứ muội muội nhìn thấy Thường phi nương nương?”
Kỷ Trà Huyên lắc đầu: “Nương nương mệt mỏi, chỉ cho tên Chu Lộc kia đưa muội đến đây.”
Kỷ Trà Phù thở dài: “Hoàng thượng tất nhiên rất nhanh sẽ đến, cũng không trách nàng không gặp muội.”
Kỷ Trà Huyên đột nhiên hiểu ra.
Kỷ Trà Phù còn nói: “Những lời Chu Lộc nói phía sau cũng là nói cho muội nghe.”
Kỷ Trà Huyên nói: “Cùng ta có quan hệ gì?”
Kỷ Trà Phù nắm chặt tay Kỷ Trà Huyên, nghiêm mặt nói: “Nương nương muốn yên tĩnh nghỉ ngơi, ý ở trong lời nói chỉ là không muốn ta cùng muội xuất hiện trước mặt Hoàng thượng, nếu xuất hiện quấy rầy nương nương ‘nghỉ ngơi’ về sau ta cũng không được yên ổn.”
Kỷ Trà Huyên tức giận nói: “Thường phi không muốn để nhị tỷ tỷ được sủng ái?”
Kỷ Trà Phù vội vàng đè Kỷ Trà Huyên: “Việc làm này của Thường phi cũng rất bình thường, ta không sao.”
Kỷ Trà Huyên nhíu mày.
Kỷ Trà Phù thở dài: “Chính là đáng tiếc cho Tôn lương viện.”
Kỷ Trà Huyên có chút đồng tình gật đầu. Thường phi có thai, lại luôn được sủng ái, hoàng thượng tất nhiên sẽ ở cùng nàng, đêm nay vị Tôn lương viện này cũng đủ nghẹn khuất.
Kỷ Trà Phù nhìn biểu cảm của muội muội nhà mình liền thở dài trong lòng, cũng may nàng nghe lời tổ mẫu và mẫu thân, như vậy cũng không làm sai chuyện gì lớn. Ngày sau mắc lỗi nhiều, tự nhiên sẽ chín chắn hơn.
”Trước khi Thường phi sinh hoàng tử, khoảng thời gian này muội cũng nên ít đến Thích Phương cung.” Kỷ Trà Phù nói.
”Hoàng thượng lên ngôi chín năm, lại chỉ có hai vị hoàng tử và công chúa, có thể thấy được phương diện này ‘nước rất sâu’. Thích Phương cung hiện tại tất nhiên sẽ bắt đầu trở thành tiêu điểm trong cung, rất có khả năng không có chiếm được niềm vui của nương nương, lại bị người khác lợi dụng.”
Kỷ Trà Huyên mở to hai mắt.