• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Editor: Natalie Pham

Kỷ Trà Huyên ngồi cạnh yên tĩnh nhìn hai đứa bé với nụ cười dịu dàng.

Có lẽ đã chơi mệt mỏi, hai đứa bé chậm rãi chìm vào giấc ngủ.

Kỷ Trà Huyên đắp chăn cho tam hoàng tử, sau đó ôm lấy Mộc nhi, đến cùng là đứanhỏ của nàng, cảm giác ôm vào trong ngực cũng không giống với.

Khoảng nửa canh giờ sau, bên ngoài có tiếng bước chân, Kỷ Trà Huyên đặt Mộc nhi xuống cạnh tam hoàng tử.

Rất nhanh, người bên ngoài đã bước vào.

Kỷ Trà Huyên vội vàng đứng lên thỉnh an: "Tham kiến thái hậu."

Tâm trạng thái hậu không sai nói: "Mau đứng lên."

Kỷ Trà Huyên đi qua hầu hạ thay Trình ma ma.

"Bái nhi cùng Mộc nhi đang ngủ sao?"

Kỷ Trà Huyên nhẹ nhàng gật đầu: "Chắc hai đứa bé chơi mệt mỏi rồi."

Thái hậu gật đầu, lại nhìn hai đứa nằm cùng nhau, tâm tình của bà rất tốt.

Nàng đỡ thái hậu ngồi xuống.

"Nàng ta đã trở về, cũng không nói chuyện về Khiêm dung hoa."

Kỷ Trà Huyên nói: "Đại trưởng công chúa hiểu rõ sự khó xử của ngài."

Thái hậu cười nói: "Ai gia còn không biết sao, đây là công lao của con, nếu không phải con nói kích nàng ta, nàng ta cũng không thể hiểu rõ thái độ của ai gia."

Kỷ Trà Huyên nói: "Tần thiếp không dám lấy công, vẫn là uy vọng của ngài cao."

Thái hậu cười, bà vẫn thích nghe lời nói dễ nghe. Bà bảo Kỷ Trà Huyên ngồi xuống, hai người nói chuyện về những đề tài khác, nhưng hai người lại vô cùng ăn ý không nóichuyện về Khiêm dung hoa.

Đại trưởng công chúa tiến cung, lần đầu không đi gặp Khiêm dung hoa, các phi tần đều thấy ngạc nhiên. Mặc kệ mọi người suy nghĩ thế nào, Kỷ Trà Huyên trừ được thái hậu yêu thích, còn được thái hậu coi trọng coi như một niềm vui lớn.

Hiên Đức Nhã.

Ninh quý tần xem sổ sách, càng xem càng nhíu mày.

Tử Châu kính cẩn hỏi: "Quý tần nương nương có vấn đề gì sao?"

Ninh quý tần nói: "Vì sao không phân phát phân lệ như trước kia?"

Tử Châu nói: "Từ khi xảy ra chuyện của Chu thứ nhân, nương nương đã xin phép hoàng thượng cùng hoàng hậu nương nương muốn chỉnh lý lại quy củ trong cung, cho nên mới có sự thay đổi này, nếu nương nương cảm thấy không thể làm được, nương nương sẽ sắp xếp cho nương nương làm chuyện khác."

Nụ cười trên mặt Ninh quý tần cứng đờ, sắp xếp làm chuyện khác, căn bản không có khả năng. Lấy thủ đoạn của Kỷ Trà Huyên, tất nhiên sẽ không đơn giản như vậy.không chừng nàng ta còn có thể bị hoàng thượng răn dạy.

"Ngươi có thể bẩm báo với thục nghi nương nương, bản cung sẽ xử lý thật tốt, có thể chia sẻ công việc trong cung với thục nghi là may mắn của bản cung."

Tử Châu gật đầu nói: "Nương nương yên tâm, nô tì nhất định sẽ bẩm báo lại."

Nhìn Tử Châu rời đi, Ninh quý tần đặt sổ sách lên bàn.

Nàng có nên vì chuyện không lâu dài này mà đắc tội với Thục phi cùng phần đông phi tần không? Nàng ta đã không có đường lui, Kỷ Trà Huyên phái Tử Châu đi theo nàng ta, nếu có đường rẽ, Tử Châu tất nhiên sẽ bẩm báo lại cho hoàng thượng. Mất quyền lợi không quan trọng, nhưng mất đi sự sủng ái của hoàng đế là vấn đề lớn.

Ninh quý tần phải nhận thức lại Kỷ Trà Huyên, nàng ta hoài nghi khi hoàng thượng bảo nàng ta giúp đỡ, Kỷ Trà Huyên cũng đã lập ra bẫy này rồi.

Bẫy này không phải âm mưu, rõ ràng là dương mưu, nàng ta biết rõ là hố sâu, nhưng nàng ta vẫn phải nhảy xuống.

Kỷ Trà Huyên nói chuyện với người quản lý sáu cục, nàng cũng không động bọn họ, chỉ gõ một chút, miễn cho đến lúc nàng xử lý công việc bị những người này lừa dối.

Tử Châu vừa trở về, trên tay không có sổ sách, Kỷ Trà Huyên cũng yên tâm.

Nàng cũng sợ Ninh quý tần sẽ không tiếp chiêu.

Sáu vị nữ quan đứng đầu sáu cục ở trong cung nhiều năm, trong lòng như gương sáng. Tuy sức ảnh hưởng của bọn họ không sai, nhưng vẫn là nô tì, người quản lý hậu cung muốn trị tội bọn họ chỉ cần một câu nói.

Nghe những người này khúm núm, Kỷ Trà Huyên phất tay cho bọn họ lui ra.

Sáu vị nữ quan hành lễ xong bèn lui xuống.

Kỷ Trà Huyên cười hỏi Tử Châu: "Ninh quý tần như thế nào?"

Tử Châu nói: "Giống như nương nương tính toán, tuy Ninh quý tần không thích, nhưng vẫn tiếp nhận."

Kỷ Trà Huyên nói: "Ngươi vẫn đi qua coi chừng, đến lúc cần thì thêm một mồi lửa."

Tử Châu nhẹ nhàng gật đầu.

Chuyện này, người phía trên muốn nàng nghe lệnh nương nương.

Kỷ Trà Huyên còn nói thêm: "Ngươi cũng cẩn thận, có gì không đúng, lập tức bẩm báo cho bản cung."

Tử Châu nghiêm túc đáp ứng rồi.

Kỷ Trà Huyên cho Tử Châu lui ra.

Trở lại tẩm cung, Chi Thảo giúp Kỷ Trà Huyên thay bộ quần áo mát mẻ hơn.

"Nương nương, vì sao không quan tâm nhiều đến sáu vị thượng cung hơn."

Kỷ Trà Huyên nói: "Những người này rất trơn trượt. Muốn bọn họ đầu nhập vào... Rất khó."

Chi Thảo nói: "Rất khó, không phải không có nghĩa là không thể sao?"

Kỷ Trà Huyên mỉm cười: "Bây giờ bản cung mượn sức bọn họ rất gây chú ý."

Chi Thảo cũng trở nên im lặng.

Kỷ Trà Huyên nhìn cửa sổ, nhẹ nhàng nói: "không thể mượn sức những người dễ thấy, xếp mấy người quan trọng vào sáu cục vẫn là đơn giản."

Ánh mắt Chi Thảo sáng lên.

"không vội, còn có bảy tám tháng, từ từ sẽ đến là được."

Chi Thảo gật đầu.

"Trước mắt, chuẩn bị cho Cung Đức phi, đại hoàng tử cùng đại công chúa ra ngoài hành lễ mới là quan trọng nhất. Phùng ma ma ở trong cung nhiều năm, kiến thức cũng nhiều chút, ngươi cùng Phùng ma ma hay đi phủ nội vụ nhìn xem, không cần xảy ra đường rẽ. Nếu không có việc gì, hai người tự đưa này nọ đến cung Chiêu Phượng."

Chi Thảo cũng biết chuyện này không được có sai lầm.

"Nương nương yên tâm."

Kỷ Trà Huyên nằm trên ghế tựa nghỉ ngơi, thấy Chi Thảo nhẹ nhàng bước ra cửa, nàng đột nhiên nói: "Chi Thảo, em vụng trộm cho người nói cho tiểu Thuật tử, tuy Khiêm dung hoa bị phạt quỳ, chỉ cần ở đó, sẽ không cần xen vào chuyện khác."

Chi Thảo ngẩn ra.

Thấy trên khuôn mặt Kỷ Trà Huyên có nụ cười bí hiểm, nàng nghe lệnh.

Triệu Tồn Hi tự phạt Khiêm dung hoa, nếu Khiêm dung hoa thành tâm chuộc tội, còn có thể kéo lại một chút tình cảm của Triệu Tồn Hi. Nếu bị bắt đến nàng ta làm việckhông đáng lo, không yên tĩnh, Kỷ Trà Huyên cười...

Lúc Chi Thảo trở về, thật tức giận.

Kỷ Trà Huyên nghe Chi Thảo đáp lời, quả nhiên không ngoài dự đoán của nàng, quỳmột ngày, nữ nhi của công chúa được chiều chuộng sao có thể chịu khổ như vậy, Kỷ Trà Huyên chỉ bảo tiểu Thuật tử trông coi không cho Khiêm dung hoa ra ngoài, cho nên hắn chỉ đứng trông chừng ở cửa.

Chi Thảo nói mấy câu với tiểu Thuật tử, sau đó không nhịn được vào xem, lại pháthiện tuy Khiêm dung hoa đang quỳ, nhưng lại có cung nữ chia thức ăn đấm chân, cũng khó trách Chi Thảo tức giận.

"Như vậy cũng tốt, đỡ tốn công sức của bản cung."

Chi Thảo nhìn thấy Kỷ Trà Huyên mỉm cười, đầu óc nhanh chóng vận chuyển, ánh mắt sáng ngời nhìn Kỷ Trà Huyên.

"Nương nương, người của hoàng thượng đã ở đó sao?"

Kỷ Trà Huyên không trả lời, nhưng đáp án lại rất rõ ràng.

Triệu Tồn Hi có nhiều cơ sở ngầm mà, hắn muốn biết chuyện gì tự nhiên dễ dàng.

Đến chạng vạng, cũng không truyền đến tin tức Ninh quý tần thị giá, Kỷ Trà Huyên buông sách trong tay xuống.

Ninh quý tần... Có Triệu Tồn Hi cổ động, vở diễn này càng thêm phấn khích.

Yên tâm dùng xong bữa tối, Phùng ma ma cùng các cung nữ đều cẩn thận nhìn sắc mặt của Kỷ Trà Huyên, phát hiện Kỷ Trà Huyên không tức giận, bọn họ cũng thở phàonhẹ nhõm.

Kỷ Trà Huyên nên tức giận sao? không nên, hai người quản lý hậu cung, Triệu Tồn Hi tất nhiên sẽ dùng hành động tỏ vẻ duy trì. Huống chi, nàng làm tốt bẫy theo yêu cầu của hắn, hắn cũng sẽ nghĩ cách xử lý càng toàn vẹn hơn.

Chiêu thức sủng ái Ninh quý tần này, Kỷ Trà Huyên đã sớm nghĩ tới.

Ninh quý tần vốn thích Triệu Tồn Hi, tuy đã chôn dấu sâu đậm, nhưng trong nháy mắt cũng bị Kỷ Trà Huyên bắt đến ánh mắt cực nóng của nàng ta.

Kỷ Trà Huyên không thể tức giận, cũng không muốn tức giận.

Ăn xong bữa tối, Kỷ Trà Huyên chơi đùa với tam hoàng tử một lúc, sau đó nhàn nhã chơi cờ.

"Nương nương, Vương lương nhân cầu kiến."

Kỷ Trà Huyên đặt sách dạy đánh cờ cùng quân đen xuống.

"Cho nàng ta vào đi."

Cửa nhẹ nhàng đẩy ra, Vương lương nhân thấy Kỷ Trà Huyên đang thoải mái vui vẻ chơi cờ, nhẹ giọng thỉnh an: "Tần thiếp tỉnh an Thục Nghi nương nương."

Kỷ Trà Huyên nói: "Sao ngươi lại tới đây? Làm xong việc chuyển cung rồi sao?"

Vương lương nhân thấy Kỷ Trà Huyên không gọi mình đứng dậy, vẫn ngồi xổm cung kính nói: "Tần thiếp đã thu dọn thỏa đáng, nên mới cố ý tới đây cảm tạ ân đức của Thục Nghi nương nương."

Kỷ Trà Huyên quay đầu, mỉm cười vẫy tay với nàng ta.

"Miễn lễ đi, lại đây chơi một ván với bản cung."

Vương lương nhân thở phào nhẹ nhõm, nàng ta nghe lời đi đến vị trí Kỷ Trà Huyên chỉ vào rồi mới ngồi xuống.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK