Cô nói đi, người đàn ông tiếp theo cô ta coi trọng, có phải sẽ là bác Kiều hay không?”
“Ha ha ha ha, nhất định là vậy rồi, cô không thấy bác Kiều gần đây càng ngày càng che chở cô ta sao.
”
“Tôi lại cảm thấy được đán chó cũng phải xem chủ nhân, dù sao cô bây giờ là tâm phúc của Kỳ gia đấy.
”
“Chỉ đáng tiếc tiểu súc sinh mà cô ta sinh ra, lớn lên đẹp trai như vậy mà khuôn mặt lại bị hủy.
”
“Còn không phải so cô ta tạo nghiệt.
”
Hai người một hát một hò, quái gở đi vào phòng tắm.
Nhưng mà.
Một giây kế tiếp.
Hai người liền đối mặt với cùng khuôn mặt không biểu cảm của Lâm Mạn.
Lâm Mạn không nhanh không chậm mở miệng: “Nếu hai người cảm thấy Kỳ gia nên nuôi chó, ngày mai tôi sẽ đề nghị với anh ta.
”
Hai người hầu nào sẽ nghĩ tới mình tùy tiện bát quái mỉa mai, kết quả lại gặp được chính chủ.
“Đi đi đi.
”
Trong đó một người người hầu lôi kéo một người khác, đi vào bên trong.
“Tôi có bảo mấy người đi sao?” Âm thanh của Lâm Mạn lạnh lẽo tới cực điểm.
Nói cô không sao cả.
Nhưng mà nói Bắc Bắc… Bọn họ, không xứng!
Hai người hầu cũng không có dừng
lại, Lâm Mạn dứt khoát đi thẳng tới, giữ chặt một người trong đó, giơ tay lên tát một cái.
“Về sau đừng để tôi nghe thấy, từ miệng cô nói ra bất cứ một chữ nào vũ nhục con tôi.
”
Người hầu sững sờ.
“Cô, sao cô lại đánh người vậy!” Một người khác nói xong liền lấy điện thoại ra: “Bây giờ tôi sẽ nói với Bác Kiều!”
“Được thôi, vậy tôi liền nói cho bác ấy mấy người nói cái gì.
” Lâm Mạn cười như không cười chằm chằm cô ta: “Nếu cô muốn nói xạo cũng không
sao, vậy thì xem Kỳ gia sẽ tin ai.
Không phải cảm thấy cô và Kỳ Hàn Lâm có quan hệ tốt sao?
Vậy được thôi.
Cáo mượn oai hùm, cô sẽ làm.
Biểu tình của người hầu trở nên rất lúng túng, người hầu bị đánh lại khóc cũng không dám, đứng tại chỗ cơ thể run dữ dội hơn.
“Nếu mấy người có chỗ nào bất mãn với tôi, cứ nói thẳng ra, nhưng đừng để tôi nghe thấy mấy người nói con ta không tốt.
Nếu không, tôi sẽ khiến cho con của mấy người cũng nếm
thử một chút cái gì gọi là hủy dung.
Câu uy hiếp này, hiển nhiên so với Kỳ Hàn Lâm còn hữu dụng hơn.
Hai người hầu lập tức không dám lên tiếng, ánh mắt nhìn Lâm Mạn cũng thay đổi.
“Xin, xin lỗi.
” Người hầu nữ bị đánh dẫn đầu giải thích: “Lâm tiểu thư ngài đại nhân không ghi thù tiểu nhân, về sau chúng tôi tuyệt đối không dám nói xấu Bắc Thần thiếu gia, cô ngàn vạn lần đừng để Kỳ gia tìm con của chúng tôi…”
“Đúng vậy đúng vậy, lương tháng của một người trong chúng tôi không có
bao nhiêu, chỉ là đỏ mắt tiền của cô.
” Một người hầu khác nói càng rõ ràng hơn.
.