Hắn cũng đã cân nhắc không biết có nên ngừng sử dụng chiêu này nữa không, bất quá hắn ở thân phận Hắc Vũ thì chiêu thức đó là cách duy nhất để hắn thi triển được sức mạnh lớn nhất, nếu bỏ chiêu thức này thì hắn cũng không còn gì để dùng.
Trở lại với chiến trường, Hắc Vũ lúc này đang muốn càng nhanh càng tốt tiêu diệt tên nam tử trước mặt, tuy nhiên hiện tại hắn vẫn chưa có cơ hội làm điều đó.
Thanh Kim Hoá Hình Thạch đang bám trên Cự Thiên Kiếm tách ra, nó chuyển sang tay bên kia rồi hoá thành một thanh trọng kiếm có kích thước và hình dạng tương tự như Cự Thiên Kiếm.
Hắc Vũ lúc này một lúc cầm hai thanh kiếm lớn, một trắng một xanh, kích thước có phần chênh lệch với cơ thể hắn.
Hắn phóng đến phía tên nam tử, hai thanh trọng kiếm có vẻ nặng nề nhưng chém xuống từng nhát rất linh hoạt, mỗi đường kiếm lại mang một màu sắc khác nhau.
Tên nam tử cũng không có chút gì khó khăn, những nhát chém của Hắc Vũ dù bất phàm nhưng để làm khó Vũ Đế lục trọng như hắn vẫn chưa đủ.
Những nhát chém của Hắc Vũ như chém vào khối sắt, hoàn toàn chưa thể tác động mạnh đến tên nam tử khiến hắn cũng cực kì khó chịu.
Tên nam tử này hắn cần cấp tốc giải quyết, nếu không đợi trưởng lão của hắn quay lại sẽ nguy to, bất quá lúc này hắn không có cách nào.
Chiêu thức duy nhất mà hắn nghĩ có thể làm trọng thương tên này chỉ có thể là hai chiêu Phá Vạn Chỉ kết hợp, tuy vậy nhưng trước hết phải làm hắn cũng suy yếu một phần mới có thể làm được.
- Liều vậy!
Hắc Vũ cắn răng, một lần nữa hắn lao đến phía tên nam tử, hai thanh trọng kiếm hợp lại làm một, một chiêu Thiên Thạch Phá lại được đánh ra.
Trọng kiếm như tảng đá, uy lực như núi lở ầm ầm đánh xuống, không chỉ vậy còn có thêm dung nham bên trong ngoài phối hợp, một kích này đánh ra chính là chiêu mạnh thứ hai của hắn.
Tên nam tử không chút biến sắc, chiêu này của Hắc Vũ mặc dù mạnh nhưng đối với hắn chỉ là chuyện trong tầm tay, một chưởng của hắn hướng đến một kích đang giáng xuống mà đánh ra.
Hai kích mạnh mẽ ầm ầm va chạm khiến vũ bão nổi lên, mặt biển không ngừng dậy sóng, bãi biển vốn đã tan hoang vì trận chiến trước đó lại càng tan hoang hơn.
Chỉ là ngay lúc này khi cả hai đang đối đầu với nhau, tay trái của Hắc Vũ bỗng rời khỏi Cự Thiên Kiếm rồi co lại phía sau.
Dị thuộc tính Thạch bao trùm lấy nắm đấm của hắn, dung nham cũng lập tức xuất hiện, một cái Linh Hoả Nhất Quyền cấp tốc được vung ra.
Nham quyền hướng đến lồng ngực tên nam tử mà đấm đến, dung nham không ngừng gào thét như muốn phun trào ra ngoài.
Tên nam tử cũng lập tức biến sắc, ở khoảng cách gần như vậy, nắm đấm của Hắc Vũ đánh ra quá nhanh khiến hắn khó có thể xoay sở kịp mà chỉ có thể sử dụng đến nguyên khí hộ thân.
Ầm
Quyền ấn nóng bỏng nện thẳng vào ngực mình tên nam tử, nguyên khí phòng ngự của hắn vậy mà bị thiêu đốt mất vài lớp, chấn lực lập tức tác động lên người hắn khiến sắc mặt tên này trở nên có chút tái.
Vì Thanh Kim Hoá Hình Thạch lúc này vẫn còn đang ở trên Cự Thiên Kiếm nên Hắc Vũ không thể điều động nó, bất quá có thuộc tính Thạch gia trì thêm nên sức mạnh của Linh Hoả Nhất Quyền không bị mất đi chút nào mà chỉ kém uy lực lúc có thêm Thần khí một bậc, bất quá chỉ chừng đó cũng vô cùng mạnh mẽ rồi.
Tên nam tử dính phải quyền thì lập tức bị đánh bật ra, Hắc Vũ cũng lập tức bật ra vì dư chấn.
Cánh tay phải trái của Hắc Vũ trước đó đau nhức vẫn chưa hết, nay lại thêm một lần nữa sử dụng Linh Hoả Nhất Quyền khiến cánh tay hắn gần như mất cảm giác, không thể nào di chuyển một chút.
Bất quá nên Hắc Vũ vẫn không dừng lại hắn tiếp tục lao đến, Cự Thiên Kiếm lại dồn dập vẽ ra những nhát chém mạnh bạo xuống đầu tên nam tử.
Hắc Vũ lúc này đã bị trở nên điên cuồng gần như mất trí, trong đầu của hắn lúc này chỉ là còn lại sự lo lắng cho Thanh Giang.
Những pha quét kiếm như này vũ bão, hắn đang tấn công cực đoan theo kiểu không cần mạng.
Tên nam tử lúc này cũng rất khó chịu, mặc dù những nhát chém của tên này không có ảnh hưởng nhiều tới hắn nhưng cũng khiến hắn tạm thời bị động mà không thể làm gì cả.
Điều này khiến hắn lại càng thêm nhục, một Vũ Đế lục trọng lúc này lại bất lực trước một tên Vũ Đế nhị trọng mà không thể làm gì, chuyện này đồn ra e rằng nhiều người sẽ cười vào mặt hắn mất, cho dù kẻ địch có là thiên tài đi chăng nữa thì cũng quá mất mặt.
Nghĩ đến đây tên nam tử một lần nữa sôi sục máu huyết, một cái thủy chưởng cuồn cuộn lập tức được đánh ra, chưởng lực này cũng chính là chưởng mạnh nhất của hắn, tên này rõ ràng là đang muốn diệt sát Hắc Vũ nhanh chóng.
Chưởng ấn mạnh mẽ hàng lâm mà lao về phía Hắc Vũ, uy lực so với lúc nãy không có chút gì thay đổi
Hắc Vũ cũng biến sắc, hắn vội vã tránh đi ngay bởi vì hiện tại hắn không thể sử dụng Thuấn Di như lần trước nữa.
Bất quá lần này hắn không nhanh như lần trước, chưởng ấn thoáng chốc đã ập tới khiến hắn không kịp thì tránh, chỉ có thể bất lực phòng thủ một cách toàn diện.
Cự Thiên Kiếm đưa lên chắn trước người, Thanh Kim Hoá Hình Thạch hoá thành giáp, Thạch thuộc tính nổi lên tăng cường độ cứng cho da hắn, ba lớp phòng ngự kiên cố xuất hiện đem khả năng phòng thủ đến mức gần như cao nhất.
Một chưởng kia rốt cuộc cũng tới, nó đánh vào cơ thể Hắc Vũ nhưng hơi lệch về bên phải một chút.
Toàn thân hắn như gặp phải trọng kích rồi như con diều đứt dây mà bay ra sau, cơ thể nặng nề đập mạnh vào nền đất khiến nó lún xuống một bậc.
Hắc Vũ điên cuồng phun một ngụm máu, sắc mặt tái nhợt hẳn đi.
Cũng may chưởng vừa rồi đã đánh lệch về một bên, nếu không hắn cũng chỉ còn chưa tới nửa cái mạng.
Hắn cố gắng gượng dậy, ánh mắt vẫn lạnh lùng bắn ra sát khí hướng về phía tên nam tử.
Tên nam tử lúc này cảm thấy vô cùng hổ thẹn và tức giận với bản thân, đường đường là một Vũ Đế lục trọng như hắn tung một chưởng toàn lực vậy mà không thể giết được Vũ Đế nhị trọng như Hắc Vũ.
Hắc Vũ lại tiếp tục, tay phải hắn nắm lấy Cự Thiên Kiếm rồi đến phía tên nam tử, chỉ có điều lần này cách thức tấn công của hắn đã đổi khác.
Hắn vung Cự Thiên Kiếm lên rồi ném về phía bên nam tử, bất quá sau đó bản thân hắn liền bay bám theo thanh kiếm.
Tên nam tử cũng rất bất ngờ vì hành động của tên này nhưng không dám có chút khinh thường, Hắc Vũ từ đầu tới giờ thể hiện ra rất nhiều thủ đoạn, nếu hắn sơ xuất một chút e rằng sẽ ăn thiệt hại trước tên này.
Hắc Vũ lúc này đang bám theo sau thanh kiếm rồi lao đến, bỗng nhiên tay phải hắn co lên, một cái Linh Hoả Nhất Quyền có sự giúp sức của Thạch thuộc tính, dung nham và Thanh Kim Hoá Hình Thạch lập tức được đánh ra.
Điều đáng nói là nơi nó hướng về lại là ở phần cán của Cự Thiên Kiếm.
Một quyền đấm vào cán kiếm, toàn bộ uy lực của Linh Hoả Nhất Quyền lập tức chuyển giao sang Cự Thiên Kiếm khiến nó bay vút đi như mũi tên.
Chỉ là ngay khi nắm đấm vừa chạm vào cán kiếm, toàn bộ số Thanh Kim Hoá Hình Thạch liền bay sang bao phủ lấy nó, thanh kim bao phủ lập tức khiến Cự Thiên Kiếm trở thành thanh trọng kiếm có mũi nhọn.
Nhìn thanh trọng kiếm bay tới với tốc độ khủng bố, tên nam tử không thể không đáp trả, một cái chưởng ấn lại được hắn đánh ra.
Một chưởng một kiếm lại đánh vào nhau, chỉ có điều lần này dư chấn sinh ra còn kinh khủng hơn những lần trước.
Tuy nhiên đó chưa phải là toàn bộ đòn công kích của Hắc Vũ, ngay khi chưởng của tên nam tử chuẩn bị đánh vào mũi kiếm thì cánh tay phải của hắn lại đưa lên.
Động tác rất nhanh gọn, ba ngón tay lập tức điểm ra ba chỉ, một chỉ là dung nham, một chỉ là thạch và một chỉ còn lại là Hồn lực.
Không sai, Phá Vạn Chỉ không ngờ lại còn có thể là Hồn kĩ, lại có thể dùng Hồn lực để thi triển.
Mặc dù không biết từ đâu Vu lão có được vũ kĩ này nhưng chứng kiến khả năng của nó đã đủ khiến Hắc Vũ và bất kể kẻ này khác tái xanh mặt mày.
- Ngươi còn là... Hồn tu! - Tên nam tử chứng kiến một chỉ được tạo ra bởi Hồn lực đang đánh tới thì một lần nữa kinh hãi.
Kẻ trước mặt hắn, vừa mang hai dị thuộc tính, vừa là Hồn tu, đây chính là yêu nghiệt từ cổ chí kim chưa bao giờ xuất hiện.
Mặc dù hiện tại tu vi Hồn tu của Hắc Vũ chỉ mới ở Hồn Tướng nhưng trong tình cảnh hiện tại, hắn đang đánh cược vào định mệnh.
Toàn bộ bí mật của hắn hiện tại đã thể hiện ra hết, nếu hắn không giết tên này diệt khẩu chỉ sợ nếu hôm nay hắn có thoát chết thì ngày sau cũng chết trong tay kẻ khác mà thôi.
Ba chỉ cường đại đánh tới khiến tên nam tử kinh hãi thất sắc, một tay thì hắn đang đối đầu với trọng kiếm, một tay lại vội vã đánh ra một chưởng toàn lực, chỉ là vì vội vã nên nó cũng không được trọn vẹn.
Ba loại Phá Vạn Chỉ bạo tạc đánh đến, chỉ thoáng chốc đem chưởng của của hắn nghiền nát, toàn bộ lực lượng sau đó liền trực tiếp nện vào thân thể hắn khiến tên này phun một ngúm máu rồi văng ra xa.
Cự Thiên Kiếm lúc này không còn gì ngăn cản nên lại được đà lao đến, mũi kiếm cắm phập ngay giữa bụng tên nam tử khiến hắn một lần nữa thổ huyết.
Hắc Vũ ánh mắt mừng rỡ như điên, Tốc Hành thi triển vội vã lao đến, cánh tay phải tóm ngay vào cán kiếm.
- Đừng... đừng... tha cho ta!
Tên nam tử lúc này cảm ứng được khí tức tử vong dâng lên trên cổ, ánh mắt thảm thiết tuyệt vọng cầu xin lòng thương hại của Hắc Vũ.
Bất quá lúc này đã muộn, hắn đã biết quá nhiều nên tuyệt đối không thể tồn tại trên đời này nữa.
Hắc Vũ nắm chặt thanh kiếm, dung nham bùng phát lên.
Xoẹt
Một tiếng xoẹt vang lên, thân thể tên nam tử lập tức bị chia làm hai nửa từ bụng cho tới đỉnh đầu.
Hắc Vũ thở phào nhẹ nhõm một tiếng sau đó liền leo về phía mình vách động phủ, mặc kệ thương thế còn sót lại trong mình.