Lúc này hắn cảm nhận rõ tiếng gió thổi vi vu bên tai, không khí cũng thật trong lành dễ chịu.
Toàn thân hắn vẫn con đau nhức nhưng lại cảm thấy dường như có gì đó thay đổi, cơ thể tràn trề năng lượng một cách lạ thường, các giác quan cũng linh hoạt, nhạy bén hơn.
Hắn bắt đầu hé mắt quan sát, thì ra hắn đang nằm trên lưng của Phong Thiên Điểu, mọi người lúc này cũng đã đứng bên trên, dĩ nhiên là đang trên đường trở về Minh Long Bang.
Vu lão thấy hắn có động tĩnh liền quay lại nhìn, nhìn hắn không còn vấn đề gì thì cũng nở ra nụ cười thoả mãn.
- Chúng ta cũng sắp trở về rồi, ngươi tranh thủ trị thương đi.
Nghe thấy lời Vu lão nói, Hắc Vũ nhìn xuống cơ thể mình, hiện tại thân hình hắn vẫn cuốn đầy dây băng vải, các vết máu rỉ ra bên trên cũng đã khô lại.
Hắn cố ngồi dậy, từ từ lột hết lớp băng ra thì sắc mặt vô cùng ngạc nhiên, các vết thương vậy mà từ bao giờ đã lành lại chỉ trong thời gian ngắn, thậm chí tay phải của hắn cũng đã trở lại gần như bình thường, chỉ còn sót một chút vấn đề nhỏ nữa thôi.
Trong khi Hắc Vũ đang khó hiểu thì âm thanh quen thuộc của hệ thống lại vang lên trong đầu hắn:
- Chủ nhân thử kiểm tra bảng thông tin thử xem!
Hắc Vũ nghe theo, ý thức vừa động, bảng thông tin lập tức mở ra trước mặt hắn.
[ Tên: Hắc Vũ
Tu vi: Vũ Vương tam trọng
Thuộc tính: Dung nham
Công pháp: Hấp Lực Luyện Thể, Vũ Hồn Song Quyết, Hoàn Sinh Y Thuật, Thuấn Di Tốc Hành Thuật ]
Hắn chọn Hấp Lực Luyện Thể để xem thông tin
[ Hấp Lực Luyện Thể
Tầng: 3
Tiến độ: 1% ]
Bây giờ thì hắn đã hiểu, thì ra là do Hấp Lực Luyện Thể tăng cấp giúp hắn khôi phục lại thương thế nhanh chóng.
- Hệ thống, mỗi tầng của Hấp Lực Luyện Thể có tác dụng gì?
Hắc Vũ suy đoán nếu như Hấp Lực Luyện Thế có thể tăng lên từng tầng thì nhất định mỗi tầng có một công dụng nhất định, chỉ là hiện tại hắn chưa thể cảm nhận rõ thay đổi trong cơ thể mình mà thôi.
- Hệ thống chưa đủ đẳng cấp để cho chủ nhân biết.
Đáp lại câu hỏi của hắn vẫn là câu hỏi gây ức chế như thường, nghe nhiều lần nên điều này cũng không ảnh hưởng nhiều đến hắn.
Bất quá trong lòng hắn cũng thầm suy nghĩ, bình thường công mỗi công pháp sẽ có một đẳng cấp nhất định.
Ví dụ như Hoàn Sinh Y Thuật là Thiên cấp hạ phẩm, Vũ Hồn Song Quyết là Thiên cấp thượng phẩm công, Thuấn Di Tốc Hành Thuật cũng là Linh cấp hạ phẩm thân pháp.
Duy chỉ có Hấp Lực Luyện Thể là không rõ đẳng cấp cụ thể, điều này làm Hắc Vũ đoán già đoán non, dựa vào những gì mà nó đem lại, dù chỉ mới qua tầng ba nhưng cũng vô cùng bá đạo, chứng tỏ một điều là nó không phải thứ tầm thường.
Hắc Vũ tạm gác lại suy nghĩ, việc hắn cần làm hiện tại là toàn tâm chữa thương.
Phong Thiên Điểu cuối cùng cũng tới nơi, nó đáp xuống ngay trước đại điện ngay lúc trước, Hắc Vũ và mọi người cũng liền nhảy xuống.
Hắc Vũ muốn trở lại đình viện của mình để ghé thăm nhóm người Bạch Cơ, Hồng Phúc, cũng lâu rồi hắn chưa gặp lại bọn họ.
Hắn đang muốn rời đi thị bỗng một âm thanh truyền vào đầu:
- Sáng mai tới đây gặp ta.
Là giọng của Long Thiên Dương, lão truyền âm cho hắn vì không muốn ai biết.
...
Trong đình viện, Lăng Kim Tú, Bạch Cơ, Hồng Phúc, Duy Hoàng đều ở bên trong tu luyện.
Cánh cửa phòng chợt mở ra, Hắc Vũ bước vào bên trong nét mặt tươi cười.
- Lâu rồi không gặp, các huynh đệ.
Bốn người thấy hắn thì cũng ngạc nhiên, lâu rồi bọn hắn mới gặp lại tên này, cả năm người chào hỏi trò chuyện với nhau về những chuyện trong thời gian qua.
Được một lúc thì ngoài của lại có tiếng người, Hắc Vũ nhìn ra thì liền nhận ra đó là Linh Quân, hơn một năm qua không gặp tên tiểu tử này cũng đã trưởng thành hơn, tu vi đã đột phá đến Vũ Tướng ngũ trọng.
- Hắc Vũ ca, đệ nghe sư phụ nói nên liền tới thăm huynh!
Hắc Vũ cũng gật đầu cười mỉm, sáu người lập tức chuyện trò không ngớt.
- Hiếm khi có dịp như vậy, chúng ta uống chút gì đó đi!
Bạch Cơ lên tiếng rồi lấy ra nhiều vò rượu thơm, cuộc trò chuyện liền trở thành cuộc nhậu không hồi kết.
Tên Bạch Cơ này không ngờ bình thường là một tên nhút nhát, vậy mà có chút tửu trong người thì như một con người khác, gió từ mồm hắn bay vèo vèo khắp bàn nhậu.
- Ta nói cho ngươi nghe, hấc... nếu lúc đó ta không bị trọng thương thì ta đã chấp cả họ nhà thằng Cao Tiến, hấc...
Men say đã ngà ngà, Hắc Vũ bắt đầu kể lại những điều xảy ra ở đại hội.
- Tất cả đều tại tên Hồng Quan kia, đừng để đệ gặp được hắn ta, nếu không, hấc... oẹ...
Linh Quân cũng uống rất nhiệt tình nên không nhịn được mà đại tiện bằng mồm.
Cả sáu người uống đến tận đêm khuya, hoàn toàn không dùng bất cứ chút nguyên khí nào để chống lại rượu.
...
Hắc Vũ đầu óc choáng váng, mí mắt hắn nặng trĩu mở ra.
Hiện tại hắn đang nằm vắt vẻo trên giường, xung quanh là bọn người Linh Quân đang nằm ngủ la liệt, tên ngủ dưới đất, tên chui dưới gầm giường, kẻ thì xếp ghế thằng một hàng mà nằm lên, trên bàn vò rượu lăn lóc, thức ăn vương vãi khắp nơi.
Hắn chợt nhíu mày:
- Một, hai, ba, bốn... thiếu sao?
Đang đưa mắt tìm kiếm người thứ năm thì bỗng một vài giọt nước rơi từ bên trên xuống.
Hắn nhìn lên, hoá ra là Bạch Cơ, hắn hiện tại đang nằm ôm lấy xà nhà, nước dãi không ngừng nhễu xuống.
Hắc Vũ ngáp dài, hắn định vươn vai ngủ nướng thêm một chút thì chợt sực tỉnh như nhớ ra thứ gì liền vội phi ra khỏi cửa với tốc độ nhanh chóng.
Mặt trời bây giờ đã lên cao, Hắc Vũ thở hồng hộc mà chạy, cười cùng hắn cũng xuất hiện trước cửa đại diện Minh Long Bang.
Bang chủ đã hẹn hắn sáng sớm hôm nay thế mà hắn lại ngủ quên mất, Hắc Vũ chỉnh lại y phục rồi nhanh chóng tiến vào bên trong.
Long Thiên Dương bây giờ đang ngồi trên thạch toạ, mắt chăm chú đọc một quyển sách dày cộp.
- Đệ tử xin nghe bang chủ chỉ giáo! - Hắc Vũ hành lễ.
Lão lúc này mới bắt đầu lên tiếng:
- Biểu hiện của ngươi trong đại hội rất tốt, tuy không đạt được quán quân nhưng bất quá cũng làm các vị cao tầng thỏa mãn.
- Đệ tử chỉ cố hết sức cống hiến cho bang! - Hắc Vũ khiêm tốn chắp tay nói ra.
Tuy nói vậy nhưng ánh mắt hắn vẫn mong chờ một việc khác.
Long Thiên Dương làm sao cho thể không nhận ra suy nghĩ của hắn, lão đặt quyển sách xuống bàn rồi đứng lên.
- Đi theo ta!
Lão để lại một câu rồi đi ra sau đại điện, Hắc Vũ cũng đi theo.
Qua một loạt kiến trúc cung điện xa hoa cuối cùng hắn cũng dừng lại trước một nơi có hai cánh cửa đá to lớn che đậy.
Long Thiên Dương trong tay xuất ra một cái lệnh bài ngọc trắng, bên trên khắc đầy bí văn, hắn đưa ra phía trước hai cánh cửa.
Bí văn bên trên hai cánh cửa cũng sáng lên rồi tiếng ầm ầm chuyển động pháp ra từ chúng, ở giữa để lộ một lối đi, Hắc Vũ theo lão vào bên trong.
Qua một dãy hành lang, cuối cùng hắn cũng đến được một căn phòng rộng lớn, trên tường đặt đầy giá kệ, bên trên là nhiều món đồ khác nhau, đa dạng và phong phú.
Hắn lướt mắt qua một số món, những món bảo vật muôn hình vạn trạng đập vào mắt khiến hắn phấn khích không thôi.
Có thứ nhìn như tấm thuẫn, có bộ y phục áo choàng màu đen, có cổ phù, có linh dược...
Dựa vào khả năng của hệ thống mà hắn biết được tên vào chức năng của chúng mà không cần lão giới thiệu.
- Mộc Phệ Thuẫn - Thiên cấp hạ phẩm pháp bảo - Giúp Mộc hệ tu sĩ giảm bớt sát thương từ công kích của đối phương.
- Thu Tức Y - Địa cấp thượng phẩm y phục - Giúp che giấu khí tức của người sử dụng, dưới Vũ, Hồn Tiên đừng nhận ra.
- Phong Nguyên Phù - Thiên cấp hạ phẩm phù - Giúp phong ấn nguyên khí của tu sĩ dưới Vũ Thánh trong một thời gian, cần có thời gian bố trí.
- Băng Thân Thảo - Thiên cấp hạ phẩm linh dược - Giúp gia tăng khả năng đột phá Vũ Tiên cho Băng hệ tu sĩ.
Hắc Vũ thầm chửi mắng trong lòng, bảo khố chỉ có những vật không có tác dụng với hắn, rõ ràng là đang chơi nhau mà.
Tìm kiếm thêm vài gian chứa nữa, lần này hắn lại sửng sốt, khuôn mặt hắn có ngơ ra giống như thằng ngu vừa nhận ra mình bị lừa.
Trên tủ lúc này có những gian gần như trống trơn, chỉ còn chừa lại vài món trông vô cùng đơn sơ.
Hắc Vũ quay lui nhìn vào mặt Long Thiên Dương, sắc mặt hầm hầm, hận không nói ra lời.
- È hèm, tèo tèo téo teo...teo...teo...tèo...
Long Thiên Dương gặp phải ánh mắt của hắn thì giật mình ho nhẹ một cái rồi quay mặt sang nới khác mà huýt sáo như không biết chuyện gì.
Hắc Vũ hết cách, lại tiếp tục tìm kiếm xen còn có thể vớt vát lại gì không.
Chợt ánh mắt hắn gặp phải một vật vô cùng quen thuộc, nó là một miếng sắt gỉ, nhìn giống như đúc mảnh vở của Kim Lân Chiến Giáp mà hắn lấy được lúc trước, chỉ khác là mảnh này hơi nhỏ hơn một tí.
Hắc Vũ nhanh như chớp thu lấy nó vào nhẫn trữ vật như thể sợ lão lấy lại rồi tiếp tục tìm trong những gian khác.
Lão thấy Hắc Vũ vậy mà chọn một miếng sắt không rõ công dụng mà thái độ lại vô cùng vui vẻ như vậy thì liền khó hiểu, vật này từ khi hắn lên làm bang chủ thì đã có sẵn ở đấy, cũng không biết là thứ gì, hắn nghĩ chắc là vị tiền bối nào lúc trước tìm được nên tiện thể đặt vào trong, đến cả cha hắn cũng không rõ lai lịch của nó.
Nếu như hắn biết mình vừa để mất một mảnh của Thánh bảo thì t chắc chắn cho dù có phải mang tiếng xấu bắt nạt tiểu bối hắn cũng phái giành lại thứ này.
Còn vị tiền bối trước kia nếu sống lại mà biết được thứ mình vô tình nhặt được lại là một mảnh của Thánh bảo, lại biết tên hậu bối Long Thiên Dương lại để mất nó vào tay Hắc Vũ thì sẽ lập tức xông tới mà bóp chết lão.
Hắc Vũ hí hửng tiếp tục công việc tìm kiếm tìm kiếm, hắn đi khắp nơi nhưng vẫn không tìm được thứ gì phù hợp với mình.
Chợt hắn cảm thấy có gì đó thu hút mình, rồi hô hấp hắn trở nên dồn dập sau khi nhìn vào một góc tủ.
Hắn chộp lấy một vật rồi lập tức lao ra ngoài như vừa ăn cướp xong sợ bị người ta bắt lại.
Trước khi đi không quên để lại một câu trước sự ngỡ ngàng của Long Thiên Dương:
- Đa tạ bang chủ thành toàn!
Lão nhìn theo bóng dáng hắn đã đi xa rồi cũng ra khỏi bảo khố đóng cửa lại, trận pháp một lần nữa tái khởi động.
...
Hắc Vũ tìm tới một ngọn núi, rồi ngồi xuống lấy ra hai vật vừa lấy được, ánh mắt của hắn sáng ngời hạnh phúc.
Cầm trên tay mảnh vỡ Kim Lân Chiến Giáp, hắn ngắm nghía kĩ từng góc độ.
- Hệ thống, ta có thể sử dụng hai mảnh một lúc không?
- Được.
Hắn nghe vậy liền trích ra một giọt máu nhỏ vào mảnh kim loại, lập tức nó trở nên run rẩy rồi chui nhanh vào trong đan điền của hắn.
Hai mảnh vỡ vừa gặp nhau thì lắc lư như đang nhảy múa vui mừng, cả hai nhanh chóng tụ tập lại một góc bên cạnh chất dịch màu đỏ.
Hắc Vũ tạm bỏ qua chúng, ánh mắt hắn lúc này nhìn vào thứ còn lại, ngay cả hệ thống bên trong cũng không kìm được cảm xúc.
Thứ này giống như một quả trứng bằng đá tròn trịa có màu xanh ngọc lục bảo, nó to đến mức hai bàn tay Hắc Vũ cũng cầm không hết.
- Hệ thống, lập tức hấp thụ!
- Rõ!
Viên đá lập tức biến mất trong tay hắn, Hắc Vũ cũng rơi vào trạng thái tu luyện.
Đây chính là một trong những viên tinh thạch cần thiết để nâng cấp hệ thống, quả là trời lại giúp hắn.
Hắn cũng không sợ ngồi tu luyện ở đây sẽ bị người của Lâm gia nhắm vào nữa, bởi vì nơi này nằm ngay cạnh Tàng Thư Các, bọn chúng cũng không dám làm càn.
...
Lần hấp thu này lâu hơn hẳn lần trước, hệ thống cần bảy ngày mới luyện hoá xong được viên tinh thạch.
Năng lượng còn lại lập tức ùa vào cơ thể Hắc Vũ khiến hắn tham lam hấp thụ.
Tu vi vốn đang kẹt ô Vũ Vương tam trọng đỉnh cũng bùng phát, thành công đột phá Vũ Vương tứ trọng.
Cảm nhận lực lượng trong cơ thể sau khi vừa đột phá, Hắc Vũ như một con người mới.
Thân thể, cơ bắp, tri giác, linh hồn của hắn như được gột rửa trở nên nhạy bén, mạnh mẽ hơn lúc trước nhiều.
- Thì ra đây là sự khác nhau giữa các cấp độ.
Hắc Vũ hít thở một hơi trầm trồ vì sức mạnh của mình bây giờ.
- Chủ nhân, chủ nhân có tin động trời!
Tiếng hệ thống hớt hải trong đầu hắn vang lên.
- Hừ, có rắm mau thả!
Một luồng tin tức được truyền vào bên trong ngay sau câu nói của Hắc Vũ nhất thời khiến khắc mặt hắn biến hoá vô cùng đặc sắc.
Đầu tiên là kinh hãi, tiếp theo là ngạc nhiên, tiếp theo lại là một ngạc nhiên khác, không ai biết được hắn vừa biết được thứ gì mà có biểu hiện như vậy, ngoại trừ tác giả:))