[ Đinh! Nhiệm vụ: Thoát nạn thành công<code> Mô tả: bảo toàn mạng sống trước cuộc truy sát </code>Cấp độ: Khó
Thưởng: Kim tinh thạch, 1 bộ Thiên cấp công pháp ngẫu nhiên ]
Hắc Vũ mặt mày căng thẳng, có thể liệt vào cấp độ khó chắc chắn không đơn giản để hoàn thành. Cả hai chạy xa khỏi thành, liên tục đổi hướng trong rừng cây, trước mắt hai người chỉ thấy một trái núi hùng vĩ, nhưng giữa hai quả núi là một khe sâu nhìn trên cao xuống trông như bị một kiếm chẻ làm đôi. Cả hai đang dốc hết sức vượt qua ngọn núi thì bỗng trên cao từ trong hư không vang lên giọng nói:
- Chạy xa như vậy có phải cũng nên dừng lại rồi không?
Rồi xoẹt một tiếng, một đại thủ hướng 2 người mà vỗ xuống, Hắc Vũ cảm nhận uy lực mạnh mẽ của nó vô cùng kinh khủng, mặt đất dưới chân hắn lún xuống có thể thấy được vết nứt. Thuý An lập tức đẩy ra một hoả chưởng ngăn chặn đại thủ kia, 2 lực lượng va chạm khiến không gian nổ tung, chấn lực lan tỏa khiến cây cối nghiêng ngả như gặp bão, Hắc Vũ và Thúy An cũng bị đẩy ra, có thể thấy sự cách biệt về thực lực là vô cùng lớn. Trước mặt hai người xuất hiện 2 thân ảnh, là lão giả và tên trung niên kia:
- Quả nhiên có chút bổn sự, nhưng nhiêu đó vẫn không đủ.
Ánh mắt Hắc Vũ trở nên ngưng trọng, cả hai tên lập tức lao về phía hắn cùng Thúy An. Tên trung niên lao về phía hắn còn lão giả lao về phía Thúy An. Trên tay tên trung niên liền hội tụ một nguồn năng lượng Phong thuộc tính, hướng về phía Hắc Vũ mà đánh tới làm hắn chỉ còn cách chống trả, trên tay cũng lập tức xuất hiện Hoả Viêm chưởng. Hai chưởng ấn va chạm vào nhau, dây dưa một lúc rồi hất văng Hắc Vũ ra xa, miệng hắn phụt một ngụm máu. Tên trung niên không cho hắn cơ hội lại một vũ kĩ Huyền cấp Phong hệ được đánh ra, Hắc Vũ nhìn thấy uy áp mạnh mẽ đang lao tới đành cắn chặt răng, trên tay xuất hiện một ánh sáng vàng nhạt.
- Thổ Hoàng ấn!
Vũ kĩ ầm ầm va chạm nhau tranh đấu rồi biến mất chỉ để lại chút dư chấn làm Hắc Vũ lảo đảo lui về phía sau vài bước. Tên trung niên cũng hơi ngạc nhiên vì Hắc Vũ sở hữu cả Thổ và Hoả thuộc tính nhưng cũng rất nhanh hắn lại lao đến Hắc Vũ, lại một chưởng tiếp tục được đánh ra, 2 chiêu vừa rồi chỉ là thăm dò hắn, chiêu này mới chính thức muốn lấy mạng hắn. Hắc Vũ cũng cảm nhận được sự nguy hiểm trong lực lượng đang lao tới trong 2 tay hắn cũng liền xuất hiện một màu đỏ, một màu vàng, hắn kết 2 thủ ấn lại, năng lượng màu đỏ và vàng liền hoà quyện với nhau tạo thành một màu đỏ vàng chói sáng. Một chưởng ấn của tên trung niên vừa tới, Hắc Vũ cũng chưởng ra một luồng nhiệt nóng khủng khiếp, còn nóng hơn cả hoả diễm thông thường nhiều lần, tên trung niên kinh ngạc:
- Dị thuộc tính!!!
Ở bên kia lão giả và Thúy An đang đối đầu, Thúy An đang rơi vào thế hạ phong cũng kinh ngạc không kém. Dị thuộc tính không phải muốn gặp là có thể gặp được, không phải ai muốn có cũng có được, bởi vậy nó mới xếp vào thuộc tính hiếm. Trên thế giới cũng chỉ có Hoàng Sa động, Hắc Vụ sơn là có bí thuật có thể tạo ra dị thuộc tính Cát và Độc để truyền vào cơ thể người nhưng lại tốn khá nhiều tài lực và không dễ làm nên người sở hữu dị thuộc tính trong các thế lực này cũng không nhiều, còn lại tất cả dị thuộc tính đều phải sinh ra do cơ duyên và vận khí. Người có dị thuộc tính thường được các thế lực lớn săn đón, mời chào nhiệt tình. Dị thuộc tính khi bộc phát có thể tăng uy lực của bản thân, tu luyện cũng nhanh hơn người thường một chút.
Hai chưởng ấn một nóng rực một cuồng bạo va chạm và nhau nhưng người văng ra ngoài vẫn là Hắc Vũ. Tuy nói dị thuộc tính thường có lợi hơn trong giao đấu nhưng với tu vi chênh lệch và thể chất như hiện tại thì Hắc Vũ vẫn chưa đủ sức để vượt cấp chiến đấu. Hắn chật vật đứng dậy, miệng đã rỉ ra nhiều máu xương cốt đau nhức kinh khủng, có dấu hiệu rạn nứt. Tên trung niên quả thật cũng đã xem thường hắn, vốn một chưởng của hắn đủ sức để đánh chết Vũ Vương nhất trọng, nhưng chỉ đủ sức làm Hắc Vũ trọng thương, hắn bắt đầu nghiêm túc hơn. Một lực lượng mới lại được hình thành trên tay, uy lực còn mạnh mẽ hơn trước, rõ ràng tên trung niên đã vận hết sức, muốn một chiêu đánh chết Hắc Vũ rồi tới trợ giúp lão giả kia. Một chưởng khủng bố lại lao về phía Hắc Vũ, cơ thể hắn giờ đây tàn tạ, nguyên khí sau khí sử dụng dị thuộc tính kết hợp với Huyền cấp và Địa cấp vũ kĩ cũng không còn bao nhiêu, hắn cắn răng, lúc này trên tay hắn xuất hiện một chiếc thuẫn, nó được truyền nguyên khí vào liền từ màu trắng hoá thành màu vàng, một chưởng của tên trung niên va vào tấm thuẫn, một tiếng nổ kinh thiên động địa phát ra tên trung niên hơi lùi ra sau, Hắc Vũ cũng không khá hơn bay ra sau lần nữa phun máu tươi, chiếc khiên trên tay đã vỡ tan tành. Vừa rồi trong lúc nguy cấp hắn đành dùng năng lực mạnh nhất của bảo vật để chống lại chiêu đó, tên trung niên trên mặt cũng lộ vẻ tiếc nuối nhưng cũng đành chấp nhận.
Bên cạnh Thúy An đối đầu với lão giả cũng không khá hơn là bao, nàng liên tục phải chống lại trong thế hạ phong. Tuy phải liên tục cảnh giác với lão giả nhưng nàng cũng thả thần thức ra để quan sát tình hình của Hắc Vũ, thấy tình hình có vẻ không ổn, tên trung niên đang tiếp tục lao tới muốn đánh chết hắn, nàng mặc kệ lão giả mà tung một chưởng đánh về phía tên trung niên. Lão giả thấy nàng phân tâm liền nhanh như chớp lao đến phía nàng, tay ngưng tụ lực lượng hướng nàng đánh tới. Hắn tự tin với tu vi của hắn cộng với sự tiêu hao của nàng nãy giờ thì hắn đủ sức để nhất kích tất sát nàng, tuy nhiên lão đã nhầm. Khi lão lao tới gần nàng mới nhận ra trên tay Thuý An từ bao giờ xuất hiện một ngọc giản, hắn cũng nhận ra công dụng của ngọc giản này, liền lộ ra nét sợ hãi muốn quay người chạy đi nhưng đã không kịp. Ngọc giản lao nhanh về phía hắn, vừa tới gần liền phạt nổ, một lực lượng kinh thiên động địa lan ra bao trùm lấy tên lão giả, sắc mặt hắn xám lại, khí tức tử vong đã ập đến linh hồn hắn. Lực lượng vừa chạm vào cơ thể hắn liền khiến hắn hoá thành từng mảnh nhỏ rồi tan biến trong không gian, ngay cả chút máu huyết cũng không còn, hồn phách cũng triệt để biến mất. Trong ngọc giản kia chứa một kích của phụ thân nàng, dù có 10 tên như hắn cũng phải chịu kết quả tương tự.
Tên trung niên bị một chưởng của nàng đánh tới liền chật vật lui lại. Chứng kiến cảnh lão giả hoá thành hư vô khiến sắc mặt hắn trở nên trầm trọng, một mình hắn không phải là đối thủ của nàng nếu không có lão giả kia. Hắn liền quay đầu bỏ chạy thật nhanh, Thuý An cũng không đuổi theo hắn, liền tới bên Hắc Vũ. Với tu vi và nguyên khí còn lại trong cơ thể, nàng muốn đánh bại hắn cũng không khó nhưng muốn đánh bại hắn cũng không phải là quá dễ dàng. Hắc Vũ mệt mỏi ngồi dậy, lấy 2 viên Trị Liệu đan nuốt vào miệng, đây là một trong 2 phần thưởng hắn nhận được từ ô điểm danh thứ 3. Thuý An đến bên cảnh kiểm tra thấy hắn cũng không có gì nguy hiểm đến tính mạng thì cũng ngồi xuống nuốt vào viên đan dược rồi điều tức lại thương thế.
- Xem ra lần này chúng ta đỡ tốn sức rồi - một giọng nói từ trên không trung truyền xuống làm cả hai ngưng trọng.
Từ trên không lại xuất hiện thêm 2 lão giả, Hắc Vũ và Thúy An liền đứng dậy dùng ánh mắt cảnh giác nhìn bọn chúng, đây là người bọn họ không muốn nhìn thấy nhất lúc này - Ám Minh giáo, đúng là tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa. Hai lão giả cũng không có tí gì đề phòng, chúng vốn đã quan sát trận chiến giữa hai người và Đông Kinh môn, tuy đã thấy qua thủ đoạn của Thúy An bất quá cũng không đáng lo ngại. Ngọc giản đủ mạnh mẽ để lưu giữ được năng lượng từ một kích của cường giả không phải dễ chế tạo, cộng thêm việc tiêu tốn khá nhiều tài nguyên và tài lực, bên cạnh đó người truyền lực lượng vào ngọc giản sẽ tiêu hao nguyên khí cực kì kinh khủng phải bế quan phục hồi sau khi thực hiện nên không thể sản xuất hàng loạt, nếu không cả tinh cầu này thì người chơi "đá" còn nhiều hơn tu luyện. Chính vì vậy hai lão không cho rằng, Thúy An còn có ngọc giản thứ hai, không đủ sức để chống lại cả hai người. Thúy An sắc mặt tái nhợt, vốn bị thương và tiêu hao khá nhiều trong trận chiến lúc nãy, giờ lại xuất hiện thêm 2 lão giả Vũ Vương tứ trọng và tam trọng, nàng hoàn toàn không phải đối thủ. Nàng liền truyền âm cho Hắc Vũ:
- Ta cầm chân bọn chúng, ngươi nhân cơ hội tẩu thoát.
Hắc Vũ chỉ nhếch môi cười trừ, nữ nhân này đúng thật là ngây thơ, nàng cho rằng bọn chúng sau khi hạ nàng rồi sẽ không còn quan tâm tới hắn sao, tới mức này hắn chỉ còn cách liều mạng với bọn chúng thôi. Hai lão cũng không nhiều lời, liền lao tới, Thuý An một lần nữa lại đối đầu với lão giả Vũ Vương tứ trọng, vô cùng chật vật chống đỡ đòn tấn công của lão, liên tục bị đẩy lùi ra sau, khoé môi đã rỉ ra một dòng máu. Phía bên kia, lão giả tu vi Vũ Vương tam trọng lao đến Hắc Vũ, hắn đành miễn cưỡng đánh ra Thổ Hoàng ấn về phía lão giả, lão cũng tung mốt chưởng về phía hắn. Hai chưởng ấn vừa va chạm nhau, chưởng ấn của lão giả dễ dàng phá nát chưởng của Hắc Vũ, có thể thấy lão giả này còn mạnh hơn tên trung niên lúc nãy. Chưởng ấn của lão giả rất nhanh đã ập đến Hắc Vũ, đánh hắn bay xa về phía vực thẳm, xương cốt của hắn chính thức bị chấn vỡ, da thịt đã xuất hiện vết nứt, miệng thổ huyết liên tục rồi rơi xuống vực. Thúy An chứng kiến cảnh tượng này, kinh hãi kêu to:
- A Vũ!!!
Nàng không bận tâm đến lão giả kia nữa, nhanh chóng lao về phía vực thẳm. Hai lão giả thấy vậy liền hướng Thúy An, một chưởng nện tới. Vốn tưởng Thúy An trúng đòn này sẽ chết chắc nhưng khi chưởng ấn chưa kịp chạm tới nàng thì liền tiêu tán nhanh chóng, rồi trong ánh mắt kinh hãi của 2 lão giả, một lực lượng lao tới biến hai lão thành huyệt vụ, biến mất hoàn toàn trên thế gian. Thúy An cũng giật mình nhìn về phía trước, một thân ảnh xuất hiện trước mặt nàng, là một lão giả. Lão liền hành lễ:
- Cứu giá chậm trễ, mong công chúa thứ tội.
- Trưởng lão, bằng hữu của ta bị đánh rơi xuống vực, mau xuống tìm hắn.
Giọng Thúy An đầy lo lắng, nếu không phải tiêu hao đến mức không đủ sức để phi thân thì nàng cũng đã lao xuống tìm hắn. Lão giả vâng lệnh liền phi thân xuống dưới vực sâu.
..........Chương này tại hạ gõ suốt một buổi tối, sắp tới đoạn kết thì đm một cuộc điện thoại không thể vô duyên hơn khiến cho tất cả tan thành mây khói.:)