Mục lục
Long Châu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thúy An cùng Thanh Trì lúc này đáp xuống chỗ của Hồng Ngân, cả ba cùng tới xem xét tình hình của Long Tiêu.

Hắn hiện tại đang bất tỉnh nằm trong hố sâu, cơ thể cũng đầy bầm dập.

Thanh Trì lúc này đem hắn lên mặt đất rồi nhét đan dược trị thương vào miệng.

- Sao tên đó đột nhiên lại giúp chúng ta thế? - Hồng Ngân khó hiểu hỏi.

Nàng cũng không hiểu tại sao một tên người của Ám Quỷ Giáo vậy mà lại giúp đỡ bọn nàng để chống lại người cùng phe với mình như vậy.

- Đúng rồi! Lam Linh đâu?

Thúy An không trả lời mà vội đá sang chuyện khác, dường như nàng cũng đã biết được nguyên do.

- Lam Linh! Đúng rồi Lam Linh đâu?

Lúc này cả Thanh Trì và Hồng Ngân mới giật mình, bọn họ không biết từ bao giờ Lam Linh đã biến mất.

- Đúng rồi, lúc nãy nàng bị một tên Long tộc đuổi theo - Hồng Ngân ngưng trọng nói.

- Mau chia ra tìm kiếm! - Thuý An nói.

Nếu như bị tên kia đuổi kịp thì Lam Linh chắc chắn lành ít dữ nhiều, phải nhanh chóng tìm được nàng.

...

Ở phía xa, lúc này Lam Linh cõng theo Hồng Quan cũng đã chạy được một hồi, khoảng cách với chỗ xảy ra trận chiến cũng đã khá xa.

Ở phía sau lúc này cũng đã không còn bóng dáng của Long Mưu đuổi theo nữa, nàng đoán đó là do Cuồng Đan đã hết tác dụng nên tu vi của hắn đã bị giảm xuống, hiện tại không còn là đối thủ của nàng.

Nhưng điều làm nàng bận tâm lúc này là Hồng Quan, cơ thể hắn giống như có một cỗ hoả diễm thiêu đốt, nhiệt độ không ngừng tăng cao, trạng thái mê man càng kéo dài, hơi thở nóng hổi của hắn phả vào cổ nàng khiến khuôn mặt nàng cũng trở nên đỏ ửng.

- Tình trạng của hắn không xong rồi!

Nàng thầm nói, trong lòng có chút lo lắng cho tình trạng của hắn.

Chợt nàng nghe thấy tiếng nước động, trong lòng lập tức suy nghĩ có thể thử dùng nước để hạ nhiệt cho hắn thử xem.

Nghĩ vậy nên lập tức chạy đến phía trước, trong mắt nàng nhanh chóng hiện ra một quang cảnh hồ nước rộng lớn.

Lam Linh nhanh chóng tới được bờ hồ, nàng đặt Hồng Quan xuống đất, lấy một cái khăn ra nhúng xuống nước, vắt sơ rồi lau lên khắp gương mặt, cổ, tay và chân hắn.

Nhưng điều này dường như vô ích, mặc dù nàng đã làm liên tục nhưng nhiệt độ cơ thể hắn vẫn không bớt đi được chút nào.

Giống như bên trong hắn có một ngọn lửa đang cháy âm ỉ, không thể nào dập tắt được từ bên ngoài vậy.

Nàng lúc này mải suy nghĩ nên không có để ý, bên dưới hồ lần lượt có những bóng đen xuất hiện.

Xoẹt.

Lam Linh chợt giật mình, nàng nhìn ra mặt hồ, lúc này một cái vòi dài bỗng nhiên phóng tới rồi bám dính lấy cơ thể Hồng Quan.

Lam Linh thấy vậy liền hốt hoảng, một chưởng từ tay nàng phóng ra đánh bay cái vòi đang dính lấy cơ thể hắn.

Nhưng lại rất nhanh, năm sáu cái vòi khác lại lao đến.

- Cái gì thế này?!

Lam Linh nhanh chóng túm lấy cơ thể Hồng Quan rồi lôi hắn né đi.

Lúc này bên dưới mặt hồ lại có động tĩnh, từ bên dưới phóng lên hơn chục thân ảnh vây quanh lấy cả hai.

- Cáp Ngư!

Lam Linh mặt biến sắc, nàng nhận ra đây là một đám yêu thú không có gì xa lạ với sự hiểu biết của nàng.

Cáp Ngư là một loại yêu thú lai giữa ếch và cá, thân thể của chúng tuy giống như con ếch xù xì nhưng ở phía sau lại có một cái đuôi cá.

Bọn này chuyên sống theo đàn, số lượng có thể lên đến hơn trăm con, vài trăm con là chuyện bình thường.

Những con Cáp ngư trước mặt nàng tu vi chỉ khoảng Tứ giai hậu kì, cơ thể chỉ to bằng con chó lớn nên nàng cũng không có gì lo ngại.

Hơn chục con Cáp Ngư lập tức há miệng, chiếc lưỡi như cái vòi của bọn chúng phóng ra, tất cả đều tập trung về phía Hồng Quan.

Lam Linh vội ôm lấy cơ thể Hồng Quan mà nhảy lên không né tránh khiến những cái lưỡi của bọn Cáp Ngư bị dính vào nhau.

Bọn chúng thu lại lưỡi, một lần nữa phóng nó đến hướng thân thể của Hồng Quan.

Lam Linh cũng không hiểu tại sao bọn chúng chỉ tấn công Hồng Quan mà không tấn công mình nhưng cũng tiếp tục né tránh, tay nàng đánh ra vài chưởng lập tức nghiền nát vài con, Tứ giai hậu kì như bọn chúng hoàn toàn không phải là đối thủ của nàng.

Lam Linh không hề biết, mặc dù bọn chúng là yêu thú hệ thủy nhưng lại cực kì mẫn cảm với nhiệt, cũng vì vậy mà bọn chúng chỉ nhắm vào Hồng Quan mà tấn công.

Lam Linh vẫn không ngừng vừa né tránh vừa tung chưởng, thoáng chốc đã tiêu diệt gần hết đám Cáp Ngư này.

Thế nhưng lúc này bên dưới hồ lại xuất hiện thêm hàng chục cái bóng đen.

Rồi thêm hàng chục cái vòi tấn công lấy cả hai từ tứ phía, Lam Linh chỉ có thể ngăn cản một vài cái, có nhiều cái đã bám vaoy cơ thể Hồng Quan không ngừng kéo hắn xuống nước.

Tất nhiên với sức phi hành của Vũ Vương tam trọng nhu nàng muốn kéo hắn nghe lại cũng là cả vấn đề.

Bọn Cáp Ngư thấy mình không thể kéo được Hồng Quan xuống nước lúc này bỗng nhiên đồng thanh kêu lên.

Ộp ộp... ộp ộp...

Ngay lập tức bên dưới mặt hồ xuất hiện thêm ba thân ảnh khác to hơn so với những con Cáp Ngư còn lại.

- Ngũ giai sơ kì!

Không để nàng kịp ngạc nhiên, ba cái lưỡi lớn lập tức phóng đến tùm lấy chân Hồng Quan mà kéo xuống.

Lần này Lam Linh mới thật sự bị lôi hẳn đi, nàng không thể cùng lúc chống lại ba con Cáp Ngư Ngũ giai sơ kì được nên cả thân thể cũng bị lôi xuống, tay nàng vẫn bám chặt lấy thân thể Hồng Quan không rời.

- Không xong!

Lam Linh và Hồng Quan cứ như vậy bị lôi dễ dàng xuống dưới nước, nàng cấp tốc tạo ra một quả cầu bằng rễ cây và thực vật bao phủ lấy cả hai người từ bên ngoài.

Lúc này bên ngoài quả cầu, một đám Cáp Ngư đông thành đàn bắt đầu bủa vây lấy xung quanh hai người.

Những cái lưỡi của bọn chúng liên tục được phóng ra nhằm xé nát đám rễ cây thực vật, những con khác thì liên tục dùng móng vuốt cào cấu vào bên ngoài, rễ cây cũng vì vậy mà gãy rụng ngày càng nhiều.

Lam Linh ở bên trong thì liên tục gia trì nguyên khí phòng ngự vào quả cầu, rễ cây liên tục được nàng tái tạo.

Quả cầu như một trái bóng cho lũ Cáp Ngư chơi đùa, chúng đá qua đá về liên tục chuyền cho nhau, nhưng cũng vì vậy mà quả cầu cũng chìm dần xuống dưới sâu.

Bọn Cáp Ngư thấy quả cầu chìm xuống dưới thì sắc mặt lập tức trở nên kinh hãi, cả đám lập tức bỏ chạy.

Bọn chúng vốn chỉ định chơi đùa với hai người bọn họ, vả lại cả đám cũng biết dưới đó có điều đáng sợ như thế nào nên cũng không kẻ nào dám lảng vảng lại gần.

...

Bên dưới, quả cầu bằng rễ cây bao bọc xung quanh Lam Linh và Hồng Quan chìm dần cuối cùng cũng trạm đến đáy.

Lam Linh cảm thấy bên ngoài không còn động tĩnh gì nữa thì lúc này mới phá bỏ qua cầu mà chui ra, vừa ra bên ngoài đập vào mắt nàng là là một màu đen u ám.

Nàng không hiểu vì sao bọn Cáp Ngư đột nhiên lại bỏ qua cho hai người nhưng qua việc bọn chúng không dám đuổi theo đến đây thôi cũng đủ khiến làm cảm giác được dưới này có thứ gì đó nguy hiểm.

Tình huống bây giờ rất khó để nàng quyết định, nếu lên trên thì không biết lũ Cáp Ngư đã rời đi chưa, còn ở lại dưới đây cũng không xong.

- Làm sao bây giờ? - Nàng tự hỏi trong đầu.

Chọn cách nào cũng không xong, lúc này mới nhìn sang Hồng Quan.

- Tên hỗn đản này còn không mau dậy!

Nàng quát một tiếng nhưng hắn không đáp lại nàng mà chỉ có hơi thở nặng trĩu, vì hắn hiện tại mê man không thể dùng nguyên khí để bảo vệ mình dưới nước được nên nàng phải dùng nguyên khí của mình để giúp hắn thở.

- Hay là ta lên trên liều với bọn chúng một phen.

Lam Linh nghĩ vậy nhưng cũng chợt lắc đầu, nàng có thể mạo hiểm liều một phen để chạy thoát nhưng có thêm Hồng Quan thì việc đó càng khó hơn.

Nàng đành tiếp tục đặt Hồng Quan trên lưng rồi đi loanh quanh, biết đâu sẽ tìm thấy thứ gì đó, đằng nào hiện tại hai người cũng chưa thể thoát khỏi đây được.

Cả hai cứ thế đi dạo dưới đáy hồ tối mù mịt, mắt ngắm nhìn những cảnh quan kì lạ bên dưới.

Điều làm nàng để ý là dường như bên dưới này không hề có một con thú nào tồn tại, dù là một con cá nhỏ, việc này khiến Lam Linh dâng lên một sự đề phòng ở trong lòng.

...

Ở một mảnh địa hình khác, trong một hang động sâu trong núi rừng, những âm thanh rên rỉ không ngừng vọng ra.

Bên trong hang, một cảnh tượng trần trụi nóng bỏng đang diễn ra, hai nữ nhân đang quỳ gối chổng mông lên cao, phía sau là một nam nhân đang không ngừng đẩy cây gậy th*t vào, một tay hắn lại đưa sang khe hẹp của nữ nhân khác mà xoa, mà móc.

- Ưm, thiếu gia, thiếp sướng quá!

Nữ nhân đang được gậy th*t đẩy vào khuôn mặt đỏ ửng, lưỡi nàng thè ra ngoài như chó cái, bộ ngực lớn đang không ngừng rung lắc theo từng nhịp đẩy.

Bên còn lại, nữ nhân kia cũng sắc mặt đê mê, một tay nàng chống trên mặt đất, một tay đưa lên xoa lấy bộ ngực lớn không kém gì tỷ muội của mình, ngón tay không ngừng day lấy núm vú.

Nam tử ở đằng sau gương mặt cũng đầy sung sướng, hạ thân không ngừng chuyển động đung đưa một cách cuồng nhiệt.

Bép bép

- Mau bú nó cho ta!

Hắn vỗ bép vào hai cặp mông tròn trịa của các nàng rồi rút dương v*t dính đầy nước nhờn của mình ra.

Hai nữ nhân lập tức như hai con cún bò người về phía nhục côn của hắn.

Hai lưỡi của các nàng đưa ra đồng thời liếm láp trên thân và đầu dương v*t, cảnh tượng dâm đãng đến cùng cực.

Nam nhân được hai cái miệng chăm sóc thì ánh mặt lịm đi vì sung sướng, một lát sau hắn mới dứt ra khỏi được sức hút của hai nàng.

- Nằm chồng lên nhau!

Hai nữ nhân răm rắp nghe theo lệnh của hắn, một người nằm ngửa ra, người khác nhanh chóng nằm sấp lên.

Ở tư thế này hai bộ ngực khủng của các nàng ép lấy nhau khiến chúng tràn ra hai bên, hai cái lỗ ướt át bên dưới cũng đã nằm sát nhau, hai đám âm mao cũng vì vậy mà cọ cọ vào nhau.

Đứng trước cảnh tượng này chắc chắn sẽ không có nam nhân nào có thể kìm được lòng mà lao vào như hổ đói.

Nhưng tên nam tử thì giống như đã chứng kiến cảnh này nhiều lần rồi nên không có mấy hấp tấp mà chậm rãi ngắm nghía.

- Thiếu gia, người mau cho bọn thiếp đi!

Thấy nam nhân vẫn chưa chịu đưa gậy th*t đâm vào hai nữ liền cầu xin, các nàng hiện tại đã bấn tình đến cực điểm.

- Cầu xin đi - Tên nam tử mỉm cười rồi nói, đối với nam nhân cảm giác chinh phục luôn khiến họ vô cùng phấn khích.

- Ưm, thiếu gia, chàng mau nhét dương v*t của chàng vào đi, âm đ*o bọn thiếp sắp không chịu nổi nữa rồi.

Hai nữ nhân dùng gióng nói quyến rũ chết người cầu xin, ánh mắt gợi tình đến chết người.

- Tốt!

Nam nhân nói rồi rướn người tới, dương v*t lập tức thô bạo mà công phá hết cái lỗ trên đến cái lỗ dưới, d*m thủy của các nàng liên tục chảy ra ướt đẫm cả tấm thảm bên dưới.

- A a, đúng rồi, sướng!

Tiếng rên rỉ ngày một lớn hơn theo từng nhịp nhấp vào nhấp ra, âm thanh bạch bạch vang dội khắp trong vách hang.

Nam nhân đâm thêm hàng trăm cái vào trong hai nữ nhân rồi rút ra mà đứng thẳng dậy.

Hai nữ nhân cũng lập tức hiểu ý mà quỳ xuống dưới chân hắn, hai cái miệng há lớn chờ đợi, bàn tay của hai nàng cũng đưa lên sục mạnh lấy thân dương v*t của hắn.

Nam nhân lúc này chỉ rên lên một tiếng rồi gồng mình bắn hết tinh khí lên mặt, vào miệng hai nàng.

Hai các miệng sau khi hứng hết tinh khí thì lập tức nuốt sạch, rồi cả hai liếm láp khuôn mặt của nhau, liếm sạch những vệt tinh còn dính lại bên trên.

Rồi hai cái miệng một lần nữa thay nhau nuốt gọn cái dương v*t đã có dấu hiệu đang sắp mềm xuống.

Nam nhân lúc này cảm giác như một vị vua, vô cùng thoả mãn.

Hai nữ sau khi hoàn thành xong nhiệm vụ thì ngả người xuống thảm ôm lấy nhau mà thiếp đi.

Nam nhân cũng không nói gì thêm chỉ cầm lấy tấm áo choàng khoác lên người rồi đi ra bên ngoài hang.

- Đại ca, để huynh chờ lâu rồi - Hắn cười cười lên tiếng.

Bên ngoài hang lúc này cũng đã có sẵn một nam tử khác, tuổi tác cũng không lớn hơn hắn là bao, phía sau còn có thêm hai người một nam một nữ.

- Hừ, Đinh Lăng, phụ thân giao cho ngươi và ta đi tìm đồ, ngươi lại ở đây thoải mái mây mưa như vậy, thường ngày làm ở phủ vẫn chưa chán sao?

- He he, đại ca, vui chơi chút thì có sao đâu chứ, dù sao ta cũng còn trẻ mà. Vả lại những ngày qua ta cũng đã tìm kiếm rồi a.

- Mau chuẩn bị lên đường, thời gian bí cảnh đóng lại cũng không còn lâu nữa đâu!

..........

Thông tin donate:

Ngân hàng BIDV: PHAN VĂN TIẾN - STK:56010001448669

Cảm ơn mọi người vì đã theo dõi truyện!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK