Bụp
Rầm
Hắc Vũ chỉ kịp co tay lên che chắn liền bị đánh bay, thân thể đập vào một vách hang khiến đất đá nứt vỡ.
Bôn Lôi Gấu Trúc rốt cuộc cũng tỉnh giấc, hai mặt nó đỏ rực nhìn Hắc Vũ đã chật vật bò ra khỏi vách hang.
- Nhân loại ngươi đúng thật là to gan, nhân lúc bổn vương đang ngủ lại dám vào đây, hôm nay bổn vương sẽ để ngươi có vào mà không có ra, khà khà.
Bôn Lôi Gấu Trúc cười lớn, bản thân nó chính là một yêu vương trong vùng này nên khi có kẻ dám xâm nhập động phủ của nó thì tuyệt đối sẽ không bỏ qua.
Sự chênh lệch cao về tu vi khiến hắn không có thể chiến cũng với con gấu này một trận tử tế được.
Hắc Vũ đang muốn đứng dậy thì một cái rễ cây nữa tiếp tục xuất hiện quất đến phía hắn khiến hắn phải nhảy đi chỗ khác để tránh né.
- Nhân loại, hôm nay ngươi chết chắc!
Giọng nói của Bôn Lôi Gấu Trúc vang lên bên tai hắn, một trảo nữa lại đánh bay Hắc Vũ khi hắn chưa kịp định thần.
Tấm ngọc bài trên tay không kịp thu lại cũng văng ra một góc.
Thân thể Hắc Vũ lại bị đánh bay, trong lòng của hắn chỉ có thể thầm mắng một tiếng, không ngờ hai tên này lại phối hợp ăn ý như vậy, cộng thêm sự khác biệt về tu vi khiến Hắc Vũ không thể chống lại được, hắn cảm thấy hối hận vì đã đến đây.
- Ồ! Thứ này...
Bôn Lôi Gấu Trúc nhìn vào tấm ngọc bài trên mặt đất, hai mắt chợt sáng rực lên, nó nhanh chóng nhặt tấm ngọc bài lên, hơi thở dồn dập hưng phấn.
Hắc Vũ nhìn tình hình này thì trở nên căng thẳng, con gấu trúc có vẻ đã nhận ra thứ này là gì, nếu như nó có thể mở ra cánh cửa đá kia thì Hắc Vũ sẽ không còn cơ hội chiến đoạt được bảo vật trong đó nữa.
Bùm
Một quả cầu nham thạch nóng bỏng nhắm vào Bôn Lôi Gấu Trúc mà bắn tới.
- Hừ, trò trẻ con.
Gấu trúc hừ lên một tiếng, cánh tay lập tức vươn lên chưởng về phía quả cầu dung nham đang bay đến.
Từ trên cánh tay những tia lôi điện màu trắng xuất hiện, một quả cầu lôi điện ngay tức tốc bay ra đối đầu với quả cầu dung nham của Hắc Vũ.
Ầm
Hai lực lượng va chạm nổ tung trong không gian khiến hang động cũng phải rung lắc dữ dội.
Lúc này từ trong vụ nổ, thân ảnh Hắc Vũ chớp mắt đã xuất hiện, trên cánh tay, huyết kim và Linh Nhan Nhất Quyền đang được huy động, một quyền nóng bỏng hướng Bôn Lôi gấu trúc mà đấm tới.
- Phiền phức!
Bôn Lôi Gấu Trúc hừ nhẹ một tiếng, lôi điện lập tức bùng phát dữ dội bao lấy cả thân thể nó.
Một quyền bá đạo đối ngạnh với Hắc Vũ, lực lượng lôi hoả bùng phát ra khắp hang động khiến nó kịch liệt rung chuyển, trên trần xuất hiện nhiều vết nứt lớn.
Những vết nứt này lập tức được rễ cây gia cố lại khiến hang trở nên kiên cố hơn.
Bên dưới, cả Hắc Vũ và gấu trúc đều bị đẩy lùi, cánh tay cả hai run rẩy kịch liệt.
Bôn Lôi Gấu Trúc vô cùng kinh ngạc khi tên này vậy mà lại sở hữu sức mạnh to lớn còn hơn tu vi của hắn hiện tại.
- Yêu Thụ, giúp ta cầm chân hắn.
Trong hang động này, sâu bên trong lòng đất có một con yêu thụ, tu vi đã đạt đến Ngũ giai trung kì, nó vừa là thuộc hạ nhưng đồng thời cũng giống như bằng hữu của Bôn Lôi Gấu Trúc nên cũng sẵn sàng giúp hắn.
Gấu trúc lên tiếng gọi Yêu Thụ rồi bước đến đưa tấm ngọc bài chuẩn bị mở cửa.
- Hừ, đừng hòng!
Hắc Vũ lao đến muốn ngăn gấu trúc mở cửa thì lúc này hàng loạt rễ cây xuất hiện chắn trước mặt, mỗi cái rễ đều lớn hơn cả cơ thể của hắn.
Nhưng điều này cũng không cản được hắn, Thuấn Di được sử dụng, trong một hơi thở Hắc Vũ đã nhảy đến trước mắt gấu trúc, cánh tay vung ra một quyền nóng bỏng.
- Đáng chết!
Bôn Lôi gấu trúc hừ lạnh, một quyền vung ra đối kháng với quyền của hắn.
Uỳnh
Hai đấm va vào nhau khiến cả hang động một lần nữa rung chuyển.
Hắc Vũ nhận phải lôi quyền lập tức văng ra sau, gấu trúc chỉ tùy ý vung một quyền nhưng Hắc Vũ đã chống chọi không kịp.
Toàn thân thể hắn bây giờ đã dính nhiều thương tích, cánh tay run rẩy kịch liệt, máu huyết không ngừng chảy ra.
Ngay khi Hắc Vũ bị đánh văng, Yêu Thụ không bỏ qua cơ hội này mà tấn công hắn, hai chiếc rễ nhọn hoắt như mũi khoan cắm thẳng xuống cơ thể hắn.
Hắc Vũ tuy bị đánh thê thảm nhưng tâm trí vẫn tỉnh táo, huyết thuẫn nhanh chóng xuất hiện che chắn trước ngực.
Hai rễ nhọn vẫn không dừng lại mà đâm thẳng vào mặt khiên, rể cây xoáy mạnh đến mức tia lửa phải bắn ra.
Nhưng đó cũng chưa phải tất cả, một cái rễ cây phóng tới ngay phía sau hai cái rễ trên lách qua khỏi tấm khiên rồi cắm vào bụng Hắc Vũ.
Mọi việc xảy ra quá nhanh khiến hắn không kịp phòng bị, khuôn mặt hiện lên chút đau đớn, dung nham cũng lập tức bùng phát thiêu cái rễ cây đó thành tro bụi.
Ầm ầm
Lúc này Bôn Lôi Gấu Trúc cuối cùng cũng thuận lợi mở ra hai cánh cửa đá mà không bị ngăn cản, hai cánh cửa mở ra để rộ bên trong là một lối vào khác.
- Khà khà, đợi ta lấy được bảo vật bên trong lúc đó sẽ tiễn ngươi đi nhanh hơn.
Gấu trúc nhìn Hắc Vũ rồi cười lạnh sau đó bước vào bên trong hang.
Hắc Vũ cảm thấy tình cảnh có chút không ổn, hắn hiện tại muốn ngăn cản tên gấu trúc này lấy được bảo vật nhưng lại ý thức được bản thân sức mạnh không đủ.
Nếu như đợi đến lúc tên gấu trúc kia quay lại chắc chắn sẽ không còn đường thoát, nghĩ vậy nên hắn lập tức ngừng chiến với Yêu Thụ rồi nhanh chóng bỏ chạy về phía lối ra.
Thế nhưng không phải lúc nào thiên địa cũng chiều theo ý hắn, lối ra của hang động bỗng nhiên như cái lon nước ngọt bị vặn xoắn lại, rối ra cũng hoàn toàn bị lập kín.
Điều này không ai khác chính là do con Yêu Thụ kia làm, nó biết Hắc Vũ muốn bỏ trốn nên lập tức phá nát lối ra vào khiến tên này không có đường chạy.
Những cái rễ cây khổng lồ lại bắt đầu mọc ra từ khắp nơi, mũi nhọn của nó đang nhắm đến Hắc Vũ mà lao tới.
Trên tay Hắc Vũ, huyết kim hoá thành đôi song kiếm, dung nham bùng cháy đến cực điểm, hai thanh kiếm vốn đã có màu đỏ lại càng đỏ hơn.
Hắn điên cuồng chém tất cả những cái rễ đang đâm tới, những đường kiếm khí liên tục được chém ra.
Hắn vừa đánh vừa lui nhằm tìm lối thoát, hiện tại hắn chỉ có cách sử dụng phương pháp tập trung hoả lực để nung chảy đất đá, từ đó mở được lối thoát cho mình.
Nhưng đó cũng là một cách bất khả thi, bởi hắn đang bị con Yêu Thụ này vây chặt thì lấy đâu ra cơ hội để bỏ trốn.
Vả lại nếu dùng phương pháp nung chảy đất đá để thoát ra ngoài thì chưa thoát ra được hắn đã cạn hết nguyên khí rồi bị Yêu Thụ giết luôn rồi.
Trong lòng Hắc Vũ hiện tại rối như tơ, thời gian đã không còn nhiều, hắn hối hận vì đã tới đây mà không chuẩn bị trước.
Gào
Bên trong hai cánh cửa đá, một tiếng rống của Bôn Lôi Gấu Trúc vang lên, rồi những tiếng chân rầm rầm đang chạy ra ngoài cũng xuất hiện.
- Chẳng lẽ sinh mạng của ta lại phải chấm dứt sớm như vậy thêm một lần nữa sao?
Hắc Vũ như đứng trước thời khắc của mình, trong lòng có chút không cam tâm.
Cuối cùng thân thể Bôn Lôi Gấu Trúc cũng lao ra ngoài, nhưng sắc mặt nó dường như có chút không ổn.
Giữa trán nó bây giờ lại có một ấn kí hình con mắt toả sáng mãnh liệt, ở ngay chính giữa có một chấm tròn nhỏ, cũng là nơi phát sáng mạnh nhất trong cả hình con mắt.
Ánh mắt gấu trúc bây giờ có phần dại đi, khuôn mặt thì co rúm, hơi thở thì dồn dập, có vẻ như đang chịu đau đớn.
Gầm
Rồi nó đứng dậy bằng hai chân, miệng hướng lên trần hang gầm một tiếng điếc tai đinh óc.
Lúc này, trên trán nó, ánh sáng từ hình vẽ con mắt bắt đầu tắt dần đi, một đốm sáng nhỏ thoát ra khỏi đầu nó trả lại dần sự tỉnh táo.
Đốm sáng lượn lờ bay trong không gian dần dần tới gần Hắc Vũ rồi phóng thẳng vào trán hắn, xuyên thẳng vào bên trong não.
Cả thân thể Hắc Vũ lúc này bắt đầu trở nên toả sáng, trên trán cũng xuất hiện ấn kí giống với của Bộn Lôi Gấu Trúc lúc nãy.
Yêu Thụ thấy tình cảnh này có chút không xong, vô số rễ cây kết lại thành mũi khoan khổng lồ hướng Hắc Vũ mà đâm tới.
Nhưng kì lạ, dường như có một lực lượng nào đó ngăn cản, vô số rễ cây chỉ có thể tiến tới sát gần thân thể hắn mà không thể nhích thêm chút nào.
Bôn Lôi Gấu Trúc rốt cuộc cũng khôi phục lí trí, lại chứng kiến cảnh tượng của Hắc Vũ thì biết chuyện gì đã xảy ra nên nhất thời điên tiết.
- Không! Nó là của ta, mau trả đây!
Lực lượng lôi đình xuất hiện khắp cơ thể nó rồi tập trung vào hai trảo, nó dậm mạnh xuống đất rồi cả thân thể nhảy chồm tới Hắc Vũ, hai trảo mang lực lượng phá núi điên cuồng đánh tới nhưng cũng không thể nào tiếp cận.
Hắc Vũ lúc này ánh mắt cũng dại đi, cơ thể bắt đầu toả sáng chói lóa hơn trước.
Cả Bôn Lôi Gấu Trúc và Yêu Thụ lúc này cảm nhận rõ trên đòn công kích của mình, áp lực bắt đầu xuất hiện càng lúc càng lớn.
Cả hai lúc này có chút sợ hãi nên muốn dứt ra khỏi hắn nhưng lại kinh hãi phát hiện bản thân bị hút vào không có cách nào thoát ra được.
Thậm chí ở một không gian khác dưới lòng đất, Yêu Thụ vốn đã bám rễ xuống đất cả trăm năm cũng đang dần bị lực hút đó kéo đi, đám rễ cây dưới chân không ngừng bám víu vào lòng đất.
Cơ thể Hắc Vũ lại trở nên sáng chói, đứng từ bên ngoài hoàn toàn không thể nhìn thấy dung mạo của hắn nữa.
Áp lực và lực hút tác dụng lên cơ thể Bôn Lôi Gấu Trúc và Yêu Thụ lại càng lớn hơn khiến khuôn mặt chúng nhăn nhó dữ tợn.
Ầm
Cuối cùng khi đã lên đến cực điểm, một xung chấn phát nổ lan ra xung quanh theo hình cầu, cơ thể Bôn Lôi Gấu Trúc lập tức hoá thành huyết vụ, mũi khoan rễ cây bị xé mát, xung chấn lan đến vị trí bản thể của Yêu Thụ đem nó chấn vụn thành từng mảnh.
Hang động trước sức công phá kinh hoàng của vụ nổ cũng sụp đổ, toàn bộ đất đá chôn vùi Hắc Vũ vào bên trong.
Trên mặt đất, vị trí của hang động bây giờ đã là một hố sâu tròn rộng lớn như hố bom, âm thanh vụ nổ chấn kinh đến bốn phía xung quanh.
..........
- Nhà tác ở Quảng Trị nước đang lên cao lắm, lúc sáng có gọi cho ba nhưng mà không thấy bắt máy, không biết tình hình ngoài đấy như nào rồi:((
- Chương hôm nay cũng là để tưởng niệm 22 chiến sĩ bị đất lở vùi lấp ở Quảng Trị, trong đó có ba của thằng bạn nối khố của mình.