Lý Phàm vốn đang cảm thán một mình, ai ngờ, tiếng cười khẽ vừa rồi lại khiến cho Khấu Hồng bất mãn. Hắn ta nhìn Lý Phàm chằm chằm rồi phi thân tới gần, ngữ điệu có vẻ bất thiện: “Vị đạo hữu này, vì sao lại bật cười?” Phùng Mộc biến sắc, vị tu sĩ Trúc Cơ này thoạt nhìn không phải dễ chọc. Vậy mà một lời không hợp liền có ý muốn động thủ. Lý Phàm không tỏ vẻ sợ hãi, chỉ thở dài, nói: “Đạo hữu không biết a, tuy ta tự xưng bản thân có...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.