"Tất cả những phàm nhân trên đảo đều biến mất. Thành thị vốn là nơi phàm nhân tụ tập, nhưng không biết từ khi nào lại bị từng cây từng cây đại thụ cành lá rậm rạp bao phủ, giống như một khu rừng nguyên sinh." "Trên những cành cây có treo đầy những trái cây mặt người." "Gió nhẹ thổi qua, trái cây lại nở nụ cười trên mặt khiến người khác rét run." Theo lời kể của Hà Chính Hạo, Lý Phàm dường như nhìn thấy vô số khuôn mặt đang mỉm cười với mình. Lại nhớ tới...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.