Càng khiến Tô Trường Ngọc cảm thấy khiếp sợ hơn là khuôn mặt của những thi thể nằm đầy dưới đất kia lại giống hệt với vị tu sĩ tóc trắng này. Cứ như số thi thể này đều là của chính bản thân lão vậy! Mặc cho Tô Trường Ngọc vốn tự hào có tâm trí kiên định hơn hẳn người thường, nhưng khi đối mặt với cảnh tượng này, y cũng không khỏi đổ mồ hôi lạnh cả người. “Khà khà, không cần phải khẩn trương như vậy. Người chết mà thôi, có gì đáng sợ đâu chứ.”...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.