• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

" BỐP..BỐP....BỐP...BỐP..."

Không để người đàn ông kia nói gì Tiểu Ngưu đánh tới tấp, như nhớ ra chuyện gì cô đừng lại, mắt sáng long lanh nhìn người bị đánh..:

- Này..này... chú có biết mở cánh cửa kia không nha...!!!

Người đàn ông " Hừ.." một tiếng liền nằm im...Tiểu Ngưu gãi gãi đầu..

- BỐP..BỐP...

Hai dấu giày vinh hạnh in trên má người đàn ông, thấy anh ta tỉnh lại Tiểu Ngưu tò mò hỏi:

- Này..này...chú chưa trả lời cháu ý chú ơi...!!^^

Toàn đại sảnh im bặt, Lăng Tử Thần khóe miệng co giật, Hoa Vũ Dực đở trán, Hắc Báo Bạch Hổ cùng tập thể anh em đều nhìn nhau âm thầm đổ mồ hôi.

Hàn Hạo Thiên cà lơ phất phơ củng không tránh khỏi rùng mình:

- Cái này quá ác liệt đi..nó còn khó chịu hơn một phát bắn bỏ nửa..!!

Như mọi chuyện đã giải quyết xong chỉ thấy Tiểu Ngưu cột người đàn ông đó vào một đầu sợi dây rồi lăn người đàn ông đó xuống.

Xong việc cô quay lại chạy tới cái bao đựng đồ lục lọi một hồi lâu liền lôi ra một quả boom nhỏ chạy tới ống thoát nước bên vách tường cô nhét quả boom vào, lấy tốc độ nhanh nhất cô chạy qua góc bên góc bịt tai quat mặt vô vách tường:

- " ẦMMM..."

Cô quay mặt lại hé mắt ra nhìn...

Tiểu Ngưu nở nụ cười vuốt vuốt mũi:. Truyện chính ở { ТгumTr uуen.OR G }

- " Đúng như dự đoán...ống nước này bắt gần nền nhà bên trong..."

Cô xoay người chạy tới cái lỗ do vụ nổ gây ra liền lách người chui vào, cô vừa vào liền chạy tới ôm chầm Lăng Tử Thần:

- " CHỤT..."

Cô lại hôn lên chóp mũi anh:

- Thật thích Tiểu Thần Thần ôm ôm nha..!^^

Lăng Tử Thần thở dài một hơi, anh mỉm cười véo mũi cô:

- Tiểu ngu ngốc không sợ sao?

Cô dụi đầu vào ngực anh trả lời:

- Không có sợ a...có Tiểu Thần Thần ở đây, không có sợ!!!

Anh hạ mi mắt:

- "Không sợ thật sao... đồ ngốc này thật sự không sợ? "

Đứng bên cạnh cặp đôi ông tơ bà nguyệt Hàn Hạo Thiên hí mắt nói:

- Này! Bộ yêu nhau đủ rồi giờ tính tới chuyện dắt nhau đi qua cầu nại hà uống canh mạnh bà sao hả?

Kế bên Hoa Vũ Dực ngoáy ngoáy tai hỗ trợ:

- Đúng đó..! Bổn công tử còn nghe nói mạnh bà xinh lắm đó..!

- BỐP....

- OÁI...Thằng nào dám đánh đầu bố...

Lăng Tử Thần lại chố cho Hoa Vũ Dực thêm một cái rõ đau:

- BỐP...!!!Cậu đi trướt đi...!

Hoa Vũ Dực xoa đầu rưng rưng:

- Thần...cậu nỡ xuống tay với tớ sao...?

Lăng Tử Thần rùng mình, Tiểu Ngưu trong lòng anh run rẩy một chút, mọi người chung quanh lại dồn ánh mắt xa lánh nhìn Hoa Vũ Dực.

Hoa Vũ Dực vuốt mái tóc dài của mình, ỏng ẹo nói:

- Ta biết ta đẹp...các người có cần nhìn ta ghê thế không hả???...hả???....hả??? Xớ...làm như chưa thấy ai đẹp bao giờ hả?

- ỌC...

Lăng Tử Thần ói ra:

- ỌC...ỌC...

Tiểu Ngưu ói ra:

- ỌC..ỌC...ỌC...!!!

Mọi người cùng ói ra....

Đúng lúc này không lí do một sợ dây boom bị đứt ra làm cho thời gian tất cả quả boom đều dần dần chạy nhanh....

Lăng Tử Thần nhíu mày:

- Trong phòng có người mai phục...

Anh liếc mắt về phía khóc khuất lúc nãy chỉ thấy một người đàn ông bịt mặt cầm súng tự chỉa vào đầu mình, anh ta cười ha ha nói:

- Hôm nay là ngày dỗ của mày đó Lăng Tử Thần...ha ha...tao chờ mày dưới đó..!

Chưa kịp để Lăng Tử Thần phản ứng người đàn ông đó đã nổ súng tự sát...

Cả phòng lại bắt đầu hổn loạn nhưng đám người của Lăng Tử Thần vẩn bình tĩnh như những vị thần, Lăng Tử Thần nhìn lại một vòng quanh phòng anh cau mày:

- " Chỉ còn cách đó..."

Quay mở miệng chỉ huy:

- Hàn Hạo Thiên cậu kiểm tra xem trong này còn ai ở trong này mai phục....

- Hoa Vũ Dực cậu đi xử lí cái ổ khóa ngay cánh cửa đi...

- Hắc Báo, Bạch Hổ cùng mọi người chia nhau ra hai đội, một đội tìm kiếm xem có đường hầm bí mật nào không, còn một đội đi xung quanh kiếm chổ thoát thân...

- CHÚNG TA NHẤT ĐỊNH PHẢI SỐNG ĐỂ RA KHỎI ĐÂY....

Mọi người cùng đồng thanh..:

- RÕ...

Ngồi trong lòng anh cô ngước mặt lên, lấy ngón tay chỉ vào mặt mình hỏi:

- Còn Tiểu Ngưu làm gì???

Lăng Tử Thần nhướng mày:

- Tiểu ngu ngốc...công việc em là ngồi yên đó cho anh!

Cô nháy nháy mắt dùng ngón tay ngoáy lỗ mũi:

- Ô...Ô..kê!^^

Lăng Tử Thần khóe miệng giật giật, cô cười hì hì nhảy xuống khỏi người anh chạy tới cái lỗ nhỏ mà cô đã tạo ra, Tiểu Ngưu thò tay vào cái túi trước váy móc ra một quả boom đặt xuống cái lỗ, xong lại mò vào trong túi lấy ra một que diêm, chuẩn bị châm lửa thì Lăng Tử Thần lên tiếng:

- Tiểu Ngưu...không được!!!

Cô quay lại nghiên đầu nhìn anh, trên đầu xuất hiện ba dấu chấm hỏi...

Lăng Tử Thần dùng tay ngoắc cô tới, nhìn cô đi tới gần anh cười khổ thầm nghĩ:

- " Vởn, Tiểu Ngưu mà cho nơi đó nổ to ra đồng nghĩa với việc tòa nhà này sẽ bị mất thăng bằng mà sập xuống, mấu chốt là tự tay mình lại hại mình!!! "

Cô chạy lại ngồi trên đùi anh quẹt quẹt mũi, rồi dụi dụi đầu vào ngực anh nằm thin thít trong đó.

Anh vuốt tóc cô thở dài tính toán làm cách nào để thoát ra ngoài mà không tổn hại gì đến cô.

Lúc này Hoa Vũ Dực chạy tới:

- Tử Thần cách cửa này có ba ổ khóa! Tớ đã mở hai ổ còn một ổ rất kì lạ tớ chưa thấy bao giờ?

Anh nhíu mày:

- Hình dạng nó ra sao. Cậu mô tả tớ nghe!

" Ừm " một tiếng Hoa Vũ Dực bắt đầu mô tả hình dạng ổ khóa...ngồi trong lòng anh cô mắt nhắm mà lổ tai vẩn dựng lên nghe ngóng tình hình...

- " Ổ..khóa hình dấu cộng sao...cơ mà dấu cộng viết ra sao a...??? "

Đang nghe Hoa Vũ Dực mô tả, Lăng Tử Thần phát hiện người mà anh cho rằng đã ngủ hiện giờ đang nhích qua nhích lại...nói cách khác là muốn nhảy xuống khỏi người anh:

- Ngồi yên...! Không được chạy lung tung...

Cô ngước mặt lên nhìn anh cười hì hì:

- Tiểu Ngưu muốn đi coi dấu cộng!!^^

Lăng Tử Thần khóe miệng giật giật, móc trong túi ra một chiếc chìa khóa anh vẽ lên trên bàn một hình dấu cộng, anh đở trán nói:

- Cái này là dấu cộng...!!!

Cô nhìn rồi gật gật đầu, anh mỉm cười nhưng chưa cười được bao lâu thì nụ cười liền trở nên vặn vẹo khi nghe cô nói:

- Tiểu Ngưu biết mở khóa nha...!!!

Rồi chớp chớp mắt nhìn anh. Anh nhíu mày nghĩ rằng cô ngốc nghếcg nên tùy hứng.

Nhìn vẻ mặt không tin của anh, cô phồng má trợn mắt..

- Hừ!...Một Tiếng cô nhảy xuống người anh hai tay chống hông, cái miệng nhỏ nhắn chu ra:

- Tiểu Ngưu biết mở nha là Tiểu Phi chỉ đó nha...!!! Tiểu Phi rất giỏi á..!!

Nói xong liền cúi xuống cởi chiếc giày còn lại ra, cô nhắm một mắt nhìn vào trong chiếc giày cô mỉm cười...

- A...vổ vổ là ra nha...!

Cô lấy tay vổ vổ lên mui giày, liền nghe:

- Leng...Keng...!...!

Một con dao đồ chơi liền rơi ra.Lăng Tử Thần cùng Hoa Vũ Dực tò mò đánh giá con dao. Chiều dài con dao là 5 cm, chiều rộng 3 mi-li-mét, vỏ dao cán dao được làm bằng bạc, lưỡi dao được làm bằng cao su hoàn toàn không có lưỡi cắt, nói trắng ra lưỡi dao như một thanh gỗ cắt theo hình chữ nhật.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK