• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Khương Mạt nhịn đến mười giờ tối mới thay quần áo, lén lén lút lút đi ra ngoài.

Bây giờ vào giờ này, cô phải đi kiểm tra Thẩm Vân, nếu trong nhà dám có phụ nữ, hừ hừ hừ, anh cứ đợi ăn đòn đi.

Sau khi xác định bảo đảm không có người bám theo, cả đường cô chạy chậm đến bức tường sau cùng của tiểu khu, chạy lấy đà vài bước, từ trên tường nhảy qua dễ như trở bàn tay, nhẹ nhàng tiếp đất.

Chỉ có điều lòng bàn tay bám vào bờ tường lúc dùng lực bị bờ tường mấp mô không đều cào có chút đau, lần sau trèo tường cô nên đeo găng tay.

Tiểu khu này cô ở hơn mười năm, vô cùng quen thuộc, nhắm mắt cũng tìm được nhà mình.

Đến trước cửa nhà, cô hít sâu một hơi, giơ tay gõ cửa ba tiếng.

Cộc cộc cộc

Cô nhéo giữ cổ họng nói: “Xin hỏi đây có phải nhà của anh Thẩm không? Có người đặt cơm hộp cho anh, xin hãy ra mở cửa một chút.”

Trong nhà truyền ra một tiếng “Đợi một chút", một lúc sau, cửa phòng lạch cạch mở ra, Khương Mạt trốn ở sau cửa, đột nhiên nhảy ra: “Hù! Là em……”

A a a a a a a a. Thẩm Vân không bị cô dọa, người bị dọa là cô.

Cô nhìn thấy cái gì thế này.

Hình ảnh mỹ nam vừa mới tắm xong!

Thẩm Vân mặc áo tắm, cổ áo mở đến bên dưới xương quay xanh, lộ ra vòm ngực trắng trẻo sạch sẽ, mái tóc ướt sũng, vẫn còn đang nhỏ nước, giọt nước thuận theo cổ lăn xuống dưới………….

A a a a a a a a a a. Cô sắp chết rồi sắp chết rồi sắp chết rồi!!!!

“Sao em lại đến đây?”

Anh có vẻ rất bất ngờ, cơ thể nghiêng về phía trước, mở cửa rộng ra một chút.

“Mau vào nhà đi.”

Hơi nóng ẩm ướt toả ra theo động tác của anh, xông đến mặt cô không nhịn được mà đỏ lên.

“Ồ……..ừm ừm…….”

Cô chậm chạp gật đầu, lách qua người anh đi vào, ánh mắt nóng rực quanh quẩn trên ngực anh, một chút cũng không che giấu.

Ngày trước khi đi học Thẩm Vân lúc nào cũng bọc kín mít, cho dù là giữa mùa hè cũng rất ít khi mặc áo cộc, quần đùi càng không mặc bao giờ, quen nhau bao nhiêu năm, đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy anh để lộ nhiều da thịt như vậy.

Aaaaaaaaaa, da anh thật đẹp, trắng hồng, nhìn có vẻ sờ rất thích……

Có điều cô vẫn còn tàn lưu lại chút ý chí trong đầu, biết rằng nếu mình thật sự sờ vào, đoán chừng Thẩm Vân sẽ ném cô ra ngoài cửa sổ.

Thẩm Vân đóng cửa lại, hỏi cô: “Em đến bằng cách nào? Có bị người khác bắt gặp không?”

khương Mạt bây giờ mới nhớ đến mục đích cô đến đây, nỗ lực kéo lý trí về từ trong mỹ sắc, cười hê hê: “Em trèo tường sang.”

Thẩm Vân: “...........???”

“Em chuyển nhà rồi, ở ngay tiểu khu mới phía sau, ở giữa cách một bức tường, em trực tiếp trèo tường sang.” Tay cô đặt sau lưng, dương dương tự đắc.

Thẩm Vân vừa nghe, ngược lại chau mày một cái, nhàn nhạt nói: “Chìa tay ra đây.”

Hả?

Thẩm Vân: “Tay.”

“Ồ……..”

Cô đưa tay ra, xoè ra, lòng bàn tay hơi đỏ, một mảng những chấm đỏ li ti do bị đá vụn cào vào, còn bẩn nhem nhuốc.

Thẩm Vân đi vào nhà tắm lấy một cái khăn lông ướt, nắm lấy ngón tay cô nhẹ nhàng lau sạch bụi bẩn.

Hu hu hu tại sao Thẩm Vân luôn tốt như vậy?

Cô nhớ lại có một lần cô từ trong trường trèo tường ra bên ngoài chơi game, lúc quay về nhìn thấy anh ở chân tường nhìn mình, không cẩn thận trượt tay một cái, bị đá vụn cào rách lòng bàn tay.

Lúc đó anh cũng chau mày như thế này, dùng khăn ướt từng chút từng chút giúp cô lau sạch lòng bàn tay.

Lúc nhỏ mẹ cô hay nói, sau này tìm chồng nhất định phải tìm một người chịu lau tay lau chân cô, dù sao Thẩm Vân cũng lau tay cho cô rồi, lau chân… bỏ đi, cái này tạm thời vẫn không nên khiêu chiến thì tốt hơn.

Nhớ đến mẹ, cô hỏi: “Thẩm Vân, bố mẹ em đi du lịch ở đâu vậy, lâu như vậy rồi mà vẫn chưa về?”

Động tác của Thẩm Vân hơi dừng lại, nhìn cô một cái: “Du lịch vòng quanh thế giới.”

“..........” Khương Mạt, “Ồ, vậy số điện thoại là bao nhiêu? Em gọi cho bọn họ một cuộc điện thoại.”

Cô có chút nhớ bọn họ rồi.

“Chê em phiền, không mang điện thoại.”

Khương Mạt: “.........”

“Vậy khi nào bọn họ quay về?”

“Không biết, chơi đủ rồi thì chắc là về thôi.”

Lau sạch rồi, anh cầm khăn lông vào nhà tắm, Khương Mạt ở đằng sau lẩm bẩm hai câu, cô rốt cuộc có phải là con ruột của bọn họ không vậy, lại bị ống tiết kiệm tiền trên tủ tivi thu hút.

Cô cầm lên lắc lắc, vậy mà nhiều hơn lần trước rất nhiều.

Cô cười híp mắt lại, xem ra đoạn thời gian này Thẩm Vân rất nghe lời, ngoan ngoãn nhớ đến cô.

Cứ theo tốc độ này, rất nhanh có thể nhét đầy ống tiết kiệm rồi.

Nhìn thấy Thẩm Vân đi ra, cô vẫn còn muốn hỏi chuyện bố mẹ cô, kết quả Thẩm Vân cong mắt cười, nói: “Đưa anh đi chơi game đi.”

Khương Mạt lập tức nhảy lên: “Được được được, anh muốn chơi cái gì?”

Thẩm Vân: “Anh sao cũng được.”

Khương Mạt: “Ok, hiểu rồi……...cái đó…..anh có phiền nếu em livestream cùng anh không?”

“Livestream?”

Khương Mạt lập tức đem đại nghiệp kiếm tiền của mình nói ra, hào hứng nói: “Anh không biết đâu, lần trước em livestream mắng người có một tên thổ hào một phát đập cho em phần quà năm mươi nghìn tệ, em thật sự muốn gả cho anh ta!”

Thẩm Vân: “..........”

Nếu đã quyết định livestream, đương nhiên cần phải có người theo dõi.

Khương Mạt gõ Hạ Tiến: “Chuyển phát nhanh, giúp tôi cái quảng cáo một chút.”

Hạ Tiến thổ huyết: “Livestream cái gì?”

Khương mặt quay đầu hỏi Thẩm Vân: “Anh muốn chơi cái gì?”

Thẩm Vân trầm ngâm một chút: “Chơi trò hôm trước vậy…… Trong nhà chỉ có một cái máy tính, chơi bản dành cho điện thoại.”

Tiện giúp sản phẩm của công ty làm cái quảng cáo.

Khương Mạt lập tức trả lời: “ bản điện thoại.”ịch>

Một giây sau, Ám Dạ Tài Quyết Giả đăng một dòng weibo:

“Không phải mọi người vẫn hỏi người treo đánh tôi hôm đó là vị đại thần nào sao? Đại thần muốn livestream bản điện thoại, muốn xem bổn bác chủ nằm thắng thì mời vào.”ịch>

Bên dưới đính kèm số phòng livestream.

Weibo vừa được đăng lên, lập tức chìm ngập trong bình luận:

[Ha ha ha ha Ám Dạ, cậu thân làm một streamer game lại không có tiền đồ như vậy, thật sự tốt sao? Ha ha ha]

[Mọi người đang nói ai, sao tôi xem không hiểu?]

[Là tài khoản nhỏ của vị đại thần lần trước trong bản máy tính, treo đánh Ám Dạ đến kinh nghiệm bị quét về 0.]ịch>

[Đậu xanh! Trâu như vậy sao?]

[Không muốn xem cậu nằm thắng, chỉ xem nhìn cậu tiếp tục bị treo đánh thì làm sao? Có phải tôi quá xấu xa rồi không?]

[Lầu trên đợi tôi, tôi cũng muốn xem Ám Dạ bị treo đánh hahaha.]

Châm chọc thì châm chọc, không ít người vì hiếu kỳ mà ấn vào xem.

Mọi người vừa vào chỗ lập tức chửi thề một tiếng, ba tài khoản cấp 0 đồ sát Tân Thủ Thôn sao?

Đây có cái gì đáng xem chứ?

bản điện thoại và bản máy tính được tách riêng, mặc dù tài khoản có thể dùng thay cho nhau nhưng kinh nghiệm, chiếm tích đều phải quét lại từ đầu.ịch>

Có người nhìn thấy “Vương Tước" và “Sysysy" mắt liền tối sầm lại, tức giận phát đạn mạc:

[Đậu xanh! Thế mà lại là hai tên đần này!]

Lập tức có người chạy theo hỏi rốt cuộc là chuyện gì, người kia ha ha cười lạnh một tràng, trả lời:

[Mọi người đợi xem thì biết.]

Mọi người cả đầu mờ mịt, cũng bị khơi dậy lòng hiếu kỳ.

Khương Mạt bên này có ba người, ghép thêm hai thành viên mới, Khương Mạt gửi tin nhắn: “Chút nữa đừng mắng người, có gì thì gọi tôi.”

Không đợi hiểu ra chuyện gì trò chơi đã bắt đầu rồi.

Mọi người kinh ngạc phát hiện, Ám Dạ và Sy đứng ở một bên như linh vật, một bên treo máy một bên bla bla đánh chữ nói chuyện đến vui vẻ.

Ám Dạ: “Sy, phải xưng hô với anh như nào đây? Anh là người nhà của đội trưởng sao?”

Sysysy: “Thế nào cũng được.”

Ám Dạ: “Anh quen đội trưởng từ khi nào vậy?”

Sysysy: “Năm nhất cấp hai, rất lâu rồi.”

Ám Dạ: “Đậu xanh! Còn sớm hơn cả lúc tôi quen đội trưởng.”

Đồng đội được ghép vào vừa nhìn thấy đối phương treo máy, trực tiếp mắng chửi: “Hai tên đần kia nói chuyện con mẹ mày à?”

Một giây sau liền bị Khương Mạt làm lại thao tác trên máy tính ‘mượn dao giết người’ hi sinh tại chỗ.

Người xem livestream nghệt mặt ra.

Đậu xanh! Còn có cả thao tác này sao?!

Bộ thao tác này cũng quá trâu đi.

Người lúc trước nhân cơ hội phát đạn mạc: “Haha, lần trước tôi chỉ mắng tên Sy một câu liền bị tên đần độn Vương Tước kia tiêu diệt, cái đệt.”

Mọi người: “..........”

Xin lỗi, rất muốn cười.

Lập tức mọi người nghe thấy một giọng nữ cool ngầu truyền đến từ micro: “Đã nói có gì thì gọi tôi, đừng chửi, tôi sẽ bù vào chỗ thiếu của hai người bọn họ, ai còn chửi thì sẽ có kết cục như tên đần vừa rồi.”

Đạn mạc yên tĩnh một giây rồi lập tức bị spam một lần nữa:

[Đậu xanh! Thế mà lại là một em gái.]

[Em gái này cũng ngầu quá rồi. Hu hu hu, muốn gả.]

[Tôi còn tưởng rằng Sy mới là con gái, tôi sai rồi.]

[Lầu trên à, nói không chừng cả hai đều là con gái đó, bách hợp*tốt.]

(*Bách hợp: con gái yêu con gái.)

Nhìn thấy dòng đạn mạc này,Thẩm Vân mở miệng: “Tôi là đàn ông.”

Trong đạn mạc lập tức lại phun ra một tràng:

[Đậu xanh! Một thằng đàn ông như anh còn không biết xấu hổ treo máy để bạn gái kèm sao?]

[Giọng nói của anh trai này thật dễ nghe, cong rồi.]

[Gay cút đi, tôi chỉ muốn gả cho em gái, cầu được dạy chơi.]

[Hu hu hu. Tôi cũng muốn được đại thần dạy chơi.]

Với kỹ thuật của Khương Mạt, dắt theo hai người treo máy thật sự dễ như trở bàn tay, Hạ Tiến Và Thẩm Vân nói chuyện vui vẻ ở một bên, Khương Mạt ở trên chiến trận thu hoạch đầu người, trận nào cũng MVP.

Các loại thao tác được thi triển bay ra không ngừng, quần chúng xem điên cuồng phát đạn mạc, khắp nơi đều là cầu đại thần mang theo.

Fans của Hạ Tiến lúc đầu còn hi vọng cậu ta có thể thể hiện một chút kỹ thuật nổi bật, không ngờ cậu ta thật sự treo máy cả quá trình, triệt để theo đuổi phương châm ‘nằm thắng' một cách hoàn mỹ.

Chơi liền một mạch đến sáng sớm, Khương Mạt lo ngày mai Thẩm Vân còn phải đi làm, chỉ có thể tạm thời dừng lại.

Đạn mạc lưu luyến không nỡ thoát ra, mấy năm nay đến livestream trò chơi cũng cho phép đủ kiểu show hàng, không còn đơn thuần, khó khăn lắm mới gặp một người không khoe nhan sắc, chỉ giao lưu kỹ thuật, vội vàng hỏi theo: “Đại thần, lần sau khi nào thì livestream?”

Khương Mạt nghĩ một chút: “Không chắc chắn, mọi người theo dõi weibo của tôi đi, đến lúc đó sẽ thông báo mọi người trước.”

Cô mới lập một tài khoản phụ, cùng Hạ Tiến và hai viên kẹo đều theo dõi lẫn nhau.

Lúc kết thúc, Khương Mạt nói với Hạ Tiến: “Mấy hôm nay nếu có thời gian tôi mời cậu ăn cơm. Vài hôm nữa là tôi vào đoàn quay phim rồi.”

Hạ Tiến cả quá trình treo máy không phải thật sự vì ‘nằm thắng', cậu ta là đang làm nền, đẩy Khương Mạt lên trên.

Tất nhiên Khương Mạt cũng nhìn ra.

Cô cảm thấy mình trèo tường trốn tiết đi chơi game, thu hoạch lớn nhất là quen biết mấy người Chuyển phát nhanh và anh Mì.

Hạ Tiến: “Không được rồi, bây giờ tôi đang ở nước ngoài.”

Khương Mạt: “.........???”

Hạ Tiến: “Cùng bạn gái đi du lịch. Đợi tôi về chị phải mời tôi ăn đồ ngon đấy.”

Bạn gái?

Cơ thể mà nữ nhân xuyên không đang sử dụng?

Khương Mạt không nói gì, cô thăm dò hai lần, ít nhất thì bây giờ cô nói cái gì Hạ Tiến cũng không tin. Cho dù là bản thân cô, nếu không phải đích thân trải qua, chính tai nghe thấy thì cũng sẽ không tin.

Trừ hai lần nói đùa ấy ra, cô chưa từng nói với bất kì người nào, có thể tương lai cũng sẽ không nói với bất kỳ ai người ở trong cơ thể cô mười năm qua không phải là cô.

Cô sảng khoái đồng ý: “Được thôi, tùy cậu chọn, tôi bao hết.”

Khương Mạt thoát ra khỏi QQ, vào hậu đài livestream, vừa nhìn, không ngờ thu nhập tới hơn ba trăm tệ!

Mặc dù so với thu nhập chơi game không tính là nhiều, nhưng đây là mang Thẩm Vân chơi game kiếm được nha! Gần giống như việc ngồi nói chuyện yêu đương với Thẩm Vân từ trên trời rơi xuống vậy! Cùng với Thẩm Vân đi dạo nhặt được ở trên đường vậy! Cùng với Thẩm Vân…….

Thật sự không thể vui hơn được nữa.

Cô quyết định tích số tiền này lại, đợi đến sinh nhật anh lại tặng anh một món quà.

Thẩm Vân đợi cô giống như tiểu mê tiền xem xong thu nhập, khẽ ho một cái, tai hơi đỏ lên, nói: “Đã hơn mười hai giờ rồi……..”

“Hả! Muộn như vậy rồi sao?” Khương Mạt nhảy lên.

Thẩm Vân gật đầu, nên em có muốn ngủ…….

“Vậy em về đây, anh nghỉ sớm đi.”

“........”

Nửa câu sau bị anh lặng lẽ nuốt xuống, “Anh đưa em về.”

Khương Mạt xua tay: “Không cần đâu, năm phút là em về đến nhà.” Trèo tường về rất nhanh.

“Anh đưa em về, đi cổng chính. Đợi anh thay quần áo.”

Bớt trèo tường lại, bị người ta tưởng là kẻ trộm bắt lại thì làm sao? Nói rồi anh đi vào phòng ngủ.

“........ Ồ, được thôi.”

Khương Mạt không tình không nguyện trả lời. Đợi anh vào phòng lại che miệng cười trộm.

Ông xã đưa cô về nhà, vui quá đi mất.

……...Hình như có gì đó sai sai…….bỏ đi, không để ý nữa, tóm lại chính là vui.

Thẩm Vân đóng cửa lại, trong mắt nhuốm lên sự thất vọng.

Anh vốn muốn giữ cô ở lại nhà một đêm……..

Lắc lắc đầu, thôi bỏ đi, dù sao tâm hồn vẫn là cô gái nhỏ mười tám tuổi.

Thẩm Vân rất nhanh thay một bộ quần áo màu đen mặc ở nhà, Khương Mạt lại bắt đầu gào thét trong long, da anh trắng, mặc đồ màu đen tôn da lại càng trắng, bởi vì phải ra ngoài nên còn đeo theo kính mắt, thực sự đẹp không lối thoát.

“Đi thôi” Anh nói.

“......Ồ…….được.”

Cô một đường bay theo anh ra cửa, tầm nhìn rơi xuống tay anh, lập tức dính lại không động đậy được nữa.

Hu ~… Cô tỉnh lại lâu như vậy rồi, bọn họ đến tay cũng chưa nắm qua.

Muốn nắm tay…….

Muốn làm liền làm!

Cô nhẹ nhàng đưa tay ra, móc lấy ngón tay út của anh, Thẩm Vân lập tức nhìn cô kinh ngạc.

Khương Mạt rất hợp tình hợp lý nói: “Chúng ta đã kết hôn rồi, nắm tay một tí thì làm sao? Không nên sao?”

“.......Nên.”

Anh cúi đầu, thả ngón tay của cô ra, nắm lấy bàn tay cô, nói: “Nên nắm như vậy. Nhìn kĩ, anh dạy em….”

Nói rồi, lòng bàn tay áp vào tay cô, mười ngón tay đan vào nhau.

A a a a a a a a a!

Khương Mạt cảm thấy bản thân thực sự muốn biến thành con gà la hét*.

Từ trong tiểu khu của Thẩm Vân đi ra, lại đi vào tiểu khu mà Khương Mạt ở, vòng một vòng thật lớn, nhưng giây phút này cô chỉ chê vòng này quá nhỏ, chẳng mấy chốc đã đến nơi rồi.

Đến dưới lầu, Khương Mạt lưu luyến buông tay ra. “Em về đây.”

Thẩm Vân xoa xoa đầu cô: “Ngủ sớm một chút.”

“Lại xoa đầu em……..anh như vậy là không tôn kính chủ gia đình biết không hả” cô lầu bầu oán trách trong miệng, nhưng cơ thể lại không cử động, ngoan ngoãn để anh xoa một lúc.

Thẩm Vân bật cười thành tiếng: “Không có, anh rất tôn kính chủ gia đình.”

Khương Mạt cực kì dễ dỗ, vẫy tay về phía anh. “Em về đây, anh nhanh về nghỉ ngơi đi. Ngủ ngon~”

“Ngủ ngon.”

Khương Mạt một bước ngoảnh đầu ba lần bước vào thang máy, hu hu mở cửa vào nhà, bật đèn lên, tiện tay kéo rèm cửa sổ ra xem, dưới ánh đèn đường vẫn còn một bóng người thon dài đứng ở đó.

Thẩm Vân đứng dưới lầu nhìn đèn trong phòng cô sáng lên, lại đứng nhìn một lúc, vừa xoay người chuẩn bị rời đi thì đột nhiên nghe thấy giọng nói từ phía sau truyền đến: “Thẩm Vân!”

Anh quay đầu lại, một bóng người từ trong hành lang chạy ra, mỗi bước chân đều dẫm lên trái tim anh.

Giây phút này, cả thế giới đều nhạt màu trong mắt anh, chỉ có bóng người ấy càng ngày càng rõ nét, chiếm trọn ánh mắt của anh.

Cô nhào vào lòng anh, giống như một chú bướm đậu lên tim anh.

Khương Mạt nâng gương mặt anh lên, nhẹ nhàng hôn lên môi anh rồi rời đi, cô cười với anh, nụ cười rực rỡ như muốn nở ra một đoá hoa tên là yêu thích.

Cô nói: “Ngủ ngon.”

Thẩm Vân: “Ngủ ngon…..”

Cô hôn anh một cái lại chạy về hành lang.

Thẩm Vân đợi đến lúc không còn nhìn thấy bóng dáng của cô nữa, cúi đầu khẽ chạm lên môi.

…..Hôn anh xong chạy, tối hôm nay anh còn có thể ngủ ngon được sao?

Vài mống fans ít ỏi của Khương Mạt phát hiện, bốn giờ sáng Hành Hoa đột nhiên đăng một cái weibo trong giới fans:

“Ta không biết rốt cuộc phải đợi bao lâu thứ ta muốn có mới đến, nhưng ta biết rằng, ta sẽ tiếp tục đợi mãi mãi…….. mà ngày hôm nay, không phụ sự chờ đợi của ta, cuối cùng cũng đến rồi.”

Đây là một trong những lời thoại kinh điển của boss Hồng Diệp trước trận đại quyết chiến trong.út>

Bên dưới đính kèm mấy bức ảnh của Khương Mạt.

Nửa đêm nửa hôm, bài weibo này vừa đăng lên, fans và anti fans rất nhanh đã tràn vào.

Vài mống fans ít ỏi thổi phồng vẻ đẹp của Khương Mạt một lượt, bên dưới chính là phần biểu diễn của anti fans:

[Ha ha, còn chưa vào đoàn quay phim đã bắt đầu cọ nhiệt nữ vương của tôi, không biết xấu hổ.]

[Câu nói này kết hợp với ảnh của Khương nữ thần đúng là làm bẩn cả câu nói này.]

[Fans của nữ thần đều là ruồi bọ sao? Hút máu khắp nơi, nửa đêm nửa hôm làm người khác buồn nôn không ngủ nổi.]

[Vị fans của Khương nữ thần này, xin anh động não một chút được không hả? Anh đã được sự đồng ý của người tạo ra trò chơi dùng câu nói này kết hợp với gia chủ nhà anh chưa? @S&M Bùi Thiên Ý.]

Khương Mạt cũng hưng phấn không thể ngủ được, ôm chăn lăn qua lăn lại trên giường đến hơn ba giờ mới ngủ.

Ngày hôm sau cô lại bị điện thoại của Nghê Bạt làm tỉnh.

“Đúng là bị cái miệng quạ của em nói trúng, bị người ta tung ảnh ra rồi, là bức ảnh của em với đạo diễn Lưu, có người dắt mũi dư luận nói em đi cửa sau.”

Không biết rốt cuộc là do thể chất của Khương Mạt quá gió tanh mưa máu hay là có người chỉnh cô, chỉ là chuyện nhỏ như vậy cũng bị đưa lên hot search.

Bên dưới weibo chính thức của càng không thể nhìn, đến bên dưới weibo của đạo diễn Lưu cũng bị công chiếm, fans chơi game liên minh dâng sớ, muốn đổi diễn viên.út>

Nghê Bạt mới sáng sớm đã vội vàng đi giao tiếp, tức đến không cả ăn sáng.

Khương Mạt mơ mơ màng màng: “Ừm.”

“Em định xử lý thế nào?” Lần trước Khương Mạt cứng chính diện hiệu quả không tồi, lần này Nghê Bạt cũng chuẩn bị hỏi ý kiến của cô.

Khương Mạt: “Có gì mà xử lý chứ, bọn họ cũng nói không sai.”

Đến cô cũng cảm thấy bản thân đi cửa sau được không hả!

Nghê Bạt một miệng máu.

Đáng ra anh không nên hy vọng vào thứ khiến người ta hao tâm tổn trí này, cho dù có đi cửa sau thật cũng không được nhận, cái đồ ngốc này!

Hiển nhiên, Nghê Bạt cũng cảm thấy Khương Mạt đi cửa sau nên mới được chọn.

Đúng lúc này, đạo diễn Lưu đột nhiên online rồi.

Nguyên nhân gây ra sự việc là do tên chó săn thối tha trong giới Từ Văn Bân đột nhiên online, đăng lên weibo những tấm ảnh gốc của Triệu Bằng Kiệt lần trước, một những người đàn ông ôm Khương Mạt chính là tổng đạo diễn Lưu Phương của.út>

Mà những bức ảnh này được chụp đúng vào lúc trước khi đoàn làm phim chính thức thông báo Khương Mạt diễn vai Hồng Diệp, chưa được hai ngày, đoàn làm phim liền thông báo rồi.út>

Nói không có quan hệ hoặc là giao dịch khác, ai tin chứ?

Nếu nói trước đây do tuyển diễn viên không phù hợp, chỉ có fans chơi game phản đối, bây giờ kéo vào quy tắc ngầm, đến người qua đường cũng không nhìn được, cắm một chân vào, yêu cầu đổi diễn viên.

Lúc Lưu Phương quyết định mời Khương Mạt đến diễn Hồng Diệp đã đoán trước được tình cảnh ngày hôm nay, anh không hoảng không loạn đăng một bài viết thật dài trên weibo:

“Lời quan trọng nói trước tiên:

Mời Khương Mạt diễn nhân vật Hồng Diệp là quyết định được thông qua sau khi tôi và tổ quay phim suy nghĩ cặn kẽ kỹ càng, tuyệt đối không phải do tình cảm cá nhân tôi cho phép.

Trước khi làm ra quyết định này, đoàn làm phim cũng rất do dự, Khương Mạt gần đây bị rất nhiều tin đồn không biết thật giả bám lấy, thủ vai Hồng Diệp có thể sẽ ảnh hưởng đến toàn bộ tác phẩm.

Nhưng tôi đã gặp qua Khương Mạt, người phù hợp với vai diễn Hồng Diệp này nhất, không chỉ hạn chế ở diễn viên.

Xuất phát từ sự nghiêm túc chịu trách nhiệm đối với tác phẩm, tôi cùng với những thành viên chủ chốt khác trong đoàn làm phim thống nhất quyết định, mời Khương Mạt đến thủ vai nhân vật này.

Còn về phương diện kỹ thuật diễn xuất, mọi người không cần quá lo lắng, Khương Mạt nhất định sẽ cho mọi người thấy một nhân vật vừa ý.

Hơn nữa, xin mọi người hãy tin vào tố dưỡng nghề nghiệp đạo diễn yêu cầu nghiêm ngặt đối với tác phẩm của tôi.

Cuối cùng, chúc trước cho mở máy thuận lợi.”út>

Bài weibo dài dằng dặc này vừa được đăng lên lập tức bị quét nóng màn hình, mọi người chất vấn dồn dập:

[Xin hỏi đạo diễn Lưu, anh quen Khương Mạt lúc nào vậy? Tôi nhớ hai người chưa từng hợp tác với nhau.]

[Ha ha, Khương nữ thật mặt mũi cũng to gớm, đến đạo diễn Lưu cũng có thể chơi quy tắc ngầm.]

[Thế giới thuộc về nữ thần, phàm nhân hạ đẳng còn không mau giải tán [đầu chó]]

Thật ra tôi không quá lo lắng, đạo diễn Lưu nổi tiếng cắt nối biên tập như thần, diễn xuất có nát hơn nữa cũng có thể cứu được.]

Đột nhiên có người đăng lên một dòng:

[Đậu xanh! Đột nhiên tôi nhớ lại khi S&M giao bản quyền hình như có nói qua, tuyển diễn viên cho vai diễn Hồng Diệp bắt buộc phải thông qua sự đồng ý của bọn họ, chúng ta trực tiếp vào weibo chính thức của S&M, hoặc là Bùi Thiên Ý, tôi nhớ anh ấy cũng cực kì ghét Khương Mạt, chắc đoàn làm phim sẽ không giấu S&M chọn diễn viên đấy chứ?!]

Dòng bình luận này vừa đăng lên, mọi người liền tràn vào hỏi là thật hay giả.

[Là thật, tôi có bạn làm ở S&M, hình như cậu ấy có nói qua với tôi.]

Đậu xanh! Còn có vụ này nữa sao?

Còn có người đào ra weibo năm ngoái của Bùi Thiên Ý, có một dòng công khai diss Khương Mạt, nói giới giải trí tồn tại loại người như cô đúng là sỉ nhục.

Dễ dàng thấy được ghét Khương Mạt đến nhường nào.

Lúc này càng nhiều người tin đoàn làm phim giấu S&M chọn diễn viên, fans chơi game và antifans như túm được cọng rơm cứu mạng lập tức điên cuồng @Weibo chính thức S&M còn cả Bùi Thiên Ý.

Bọn họ tràn ngập hy vọng, chỉ cần S&M lộ diện, tuyệt đối đánh nát mặt Khương Mạt.

Bọn họ có niềm tin vững chắc.

______________________________________

Tác giả có lời muốn nói:

Thẩm Vân Vân anh muốn giữ Mạt Mạt lại làm gì!

Tâm hồn Mạt Mạt vẫn là thiếu nữ vị thành niên chưa tròn mười tám tuổi!

Anh đúng là đồ cầm thú!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK