Không đợi cô mở miệng, Thẩm Vân liền phát đi một tin nhắn.
Ssssss: “Cảm ơn Ám Dạ, tôi rất thích. Nhưng bộ trang phục này đắt quá, tôi mua một chút gì đó tặng lại mọi người vậy.”
Thẩm Vân hơi chau mày, người bạn gái này của Hạ Tiến làm sao vậy?
Anh vốn cho rằng để mọi người tưởng Khương Mạt là con trai sẽ không có ai quấn lấy cô ấy, không ngờ con trai coi cô ấy là huynh đệ, con gái lại bắt đầu dính lên.
Nếu đã như vậy, anh sẽ cho cái người Khinh Vũ Phi Dương khó hiểu này nhìn rõ hiện thực.
Chiêu này quả nhiên triệt để kéo thù hận về.
Hạ Tiến: “.......”
Đệt, anh Thẩm vì đắp nặn hình tượng cô vợ nhỏ của đại thần đúng là bất chấp rồi.
Chỉ có Khương Mạt cả mặt ngây ngốc.
Rõ ràng Thẩm Vân chơi nhân vật nam, trang phục của nhân vật nữ hẳn là không dùng đến đi?
Nhưng Thẩm Vân nhà cô đã nói như thế, cô còn có thể thế nào?
Đương nhiên là thoả mãn anh rồi!
Cô không chút nghi ngờ, một giây sau, trong phòng lại nhảy ra một thông báo nhắc nhở ‘Vương Quyền tặng Sssss một bộ trang phục thiếu nữ ánh trăng quyến rũ.’
Thẩm Vân nhận được trang phục, lập tức đổi thành nhân vật nữ giới mặc lên, trang phục hoa lệ lộng lẫy làm tôn lên gương mặt trắng trẻo non mềm, vừa ngốc nghếch vừa đáng yêu.
Khương Mạt ôm mặt nhìn màn hình máy tính, hu hu hu.
Thẩm Vân nhà cô sao lại đáng yêu như vậy, hu hu hu. Vậy mà anh ấy lại thích nhân vật nữ? Có khi nào ở hiện thực cũng thích mặc quần áo phụ nữ không? Hu hu hu.
Cô tưởng tượng Thẩm Vân mặc quần áo phụ nữ, hưng phấn đến suýt chút nữa thì lăn lộn trên đất.
Quá đáng yêu rồi hu hu hu
Hai tên hài hước kia nhìn thấy cũng tru lên như sói:
“Aaaaaaa, Ss cũng quá kawaii* rồi!”
(*Tiếng Nhật: nghĩa là đáng yêu.)
“Đáng yêu, muốn……. bỏ đi, tôi không muốn cái gì hết.”
“Không, cậu muốn. Cậu muốn chết!”
Hai người đột nhiên cãi nhau, trong phòng vô cùng náo nhiệt.
Khinh Vũ Phi Dương đột nhiên phát ra một tin nhắn: “Mọi người chơi đi, tôi offline trước.”
Nói rồi không đợi mọi người trả lời, ảnh đại diện của cô ta đã tối lại. Người đã đi rồi.
Mọi người nhìn nhau, không khí có chút khó xử.
Ám Dạ Tài Quyết Giả: “Mọi người chơi đi, tôi đi xem xem.” Nói xong cũng đi luôn.
Qua một lúc, Tuyến tiền liệt dũng cảm nói: “Người bạn gái này của Ám Dạ……..rất có cá tính.”
Còn về câu nói này là đang khen hay có ý khác, trong lòng mọi người đều rõ.
Một lúc sau, Ám Dạ Tài Quyết Giả online: “Nào, chúng ta chơi tiếp.”
Không nhắc đến Khinh Vũ Phi Dương một câu nào.
Mọi người đều ngầm hiểu nên không ai hỏi, tổ đội lại, bắt đầu vào trận mới.
Bớt một người kéo chân sau, có bug Khương Mạt ở đây, Thẩm Vân lại có thể lén lút treo máy ngắm cảnh, xem ai sắp chết thì lên bơm máu, không có việc gì thì đi sau Khương Mạt hưởng thụ sự bảo hộ của đại thần.
Trò chơi này chơi vô cùng nhẹ nhàng.
Hạ Tiến vì chênh lệch múi giờ, cậu ta offline trước, nhắn tin cho Khương Mạt: “Đội trưởng, xin lỗi chị, tôi cũng không biết tại sao bây giờ cô ấy lại thay đổi…..”
Không đợi Khương Mạt trả lời, cậu ta lại gửi tiếp một tin nhắn: “Sau này tôi sẽ không đưa cô ấy vào chơi nữa.”
Khương Mạt nghĩ một chút, trả lời: “Không sao, chỉ là không ngờ cậu lại thích kiểu tính cách này.”
Hạ Tiến: “Trước đây cô ấy không phải như vậy…..trước đây tính cách của cô ấy rất tốt, thậm chí chưa từng cãi nhau với người khác.”
Khương Mạt: “Ha ha ha ha, nói không chừng bạn gái cậu bị người khác xuyên vào rồi.”
Hạ Tiến cũng cười, đội trưởng lại nói đùa kiểu này…..
Cậu ta vốn định trả lời một chuỗi ‘ha ha ha ha, nhưng quỷ dị là tay cậu ta đặt trên bàn phím không động đậy nổi.
Tại sao đội trưởng lại nhắc đến chuyện bị xuyên vào nhiều lần như vậy?
Cậu ta nhìn vào màn hình không chớp mắt, mấy con chữ càng ngày càng to, càng ngày càng to, dần dần chiếm toàn bộ tầm nhìn của cậu ta.
Bị xuyên vào…..Bị xuyên vào….Bị xuyên...Bị…
Không!
Cậu ta giật mình hoàn hồn, lắc mạnh đầu, rốt cuộc cậu ta làm sao thế này, bị Chu Thiến Thiến làm cho tức điên rồi sao? Vậy mà lại nghiêm túc suy nghĩ vấn đề này?
Nhưng……
…….Đoạn thời gian này, sự thay đổi của bạn gái quá rõ ràng, quả thật giống như thay một người khác….
Hay là do thần kinh có vấn đề? Hoặc là bị tâm thần phân liệt?
Cậu ta vội vã offline, đi vào phòng ngủ khoá cửa lại, gọi điện thoại cho chú Chu.
Cậu ta muốn hỏi một chút, Thiến Thiến lúc nhỏ có vấn đề gì về phương diện thần kinh hay không.
“Thiến Thiến? Không có. Tiểu Tiến, sao cháu lại hỏi như vậy? ……..Có phải hai đứa cãi nhau rồi không?...... Cái này…… đoạn thời gian này con bé có vẻ ương bướng, chú và mẹ con bé đã nói với nó mấy lần…..nha đầu này, có phải là thời kì phản nghịch đến rồi?.....Tiểu Tiến, khi nào thì hai đứa về? Ở nước ngoài chơi nhiều ngày như vậy cũng nên trở về rồi.”
Nghe được lời của chú Chu, trái tim của Hạ Tiến cũng dần dần trầm xuống.
Cậu ta cười miễn cưỡng: “Bọn cháu sẽ về ngay, cháu và Thiến Thiến còn mua quà cho cô chú.”
Vội vàng ngắt điện thoại, cậu ta ngồi thất thần trên giường.
Một lúc sau, cậu ta mở cửa đi ra ngoài, gọi Thiến Thiến một câu, không có người trả lời, người đã ra ngoài rồi.
Người cậu ta mềm nhũn, ngồi lại giường.
Rốt cuộc lời của đội trưởng là nói đùa hay nói thật?
Cậu ta có nên chủ động hỏi không?
Đang nghĩ, âm thanh thông báo có tin nhắn trên QQ vang lên, cậu ta chần chừ mở ra xem, một chuỗi tin nhắn dài dằng dặc:
Tuyến tiền liệt dũng cảm: “Đậu xanh, Ám Dạ, bé gái nhà cậu đúng là trâu bò, cô ta phát lệnh tuyệt sát, treo thưởng mười nghìn tệ truy sát Ss, bây giờ đã đến được mấy lượt người rồi, đại thần sắp tức chết rồi. Cậu mau nói với em gái nhà cậu một tiếng, bảo cô ta mau chóng gỡ xuống.”
Hạ Tiến vội vàng mở máy tính lên, đăng nhập vào trò chơi, nhìn vào thông báo truy sát phía trên cùng của bảng thông báo, một hàng chữ đỏ tươi:
[Người chơi ‘Khinh Vũ Phi Dương phát lệnh tuyệt sát, truy sát ‘Ssssss, thời hạn một tuần, trong vòng một tuần người giết ‘Ssssss nhiều lần nhất sẽ giành được giải thưởng mười nghìn nhân dân tệ.]
Mười nghìn tệ không nhiều, điều thực sự dẫn đến chấn động là Khinh Vũ Phi Dương tự xưng cô ta là bạn gái của Ám Dạ Tài Quyết Giả, Ám Dạ Tài Quyết Giả cùng tổ đội với một đại thần có kĩ thuật trâu bò, đại thần lại mang theo một người có kỹ thuật nát nhừ, một em gái chỉ biết đòi trang phục, xác định hai người là tình nhân, nhưng không ngờ Ssssss vừa vào đội liền âm thầm tán tỉnh Ám Dạ Tài Quyết Giả, để Ám Dạ tặng cô ta bộ trang phục ánh trăng quyến rũ mới nổ ra..
Hạ Tiến là người nổi tiếng trong
Đậu xanh, người tên Sssssss này cũng quá hồng nhan hoạ thuỷ đi, câu dẫn một đại thần còn không đủ, còn câu luôn Ám Dạ Tài Quyết Giả, thế này cũng quá hoạ quốc yêu cơ* rồi.
(*Chỉ những người phụ nữ đẹp, câu dẫn nhà vua, làm nhà vua bỏ bê triều chính, ý nói là tai hoạ của một đất nước.)
Ám Dạ cũng là Thần nhân, ánh trăng quyến rũ cũng có thể tùy tiện tặng cho người ta.
Xuất phát từ tâm thái hiếu kỳ và muốn xem náo nhiệt, không kít người nhận nhiệm vụ đi xem xem hoạ quốc yêu cơ có thể câu dẫn hai đại thần này là người thế nào.
Vừa đến liền nhìn thấy Ssssss mặc một thân trang phục thiếu nữ ánh ánh quyến rũ chói mù mắt người khác.
Đậu xanh, xem ra Khinh Vũ Phi Dương nói là thật.
Lúc này Khương Mạt đang mang theo Thẩm Vân và hai tên hề còn lại đánh đoàn chiến, vốn dĩ một kiếm một địch đang chơi ngon lành, đột nhiên Thẩm Vân bị tất cả mọi người vây lại, không giải thích một lời xông lên liền giết.
Lượng máu trên đầu Thẩm Vân tụt xuống vèo vèo, chút nữa thì bị giết chết.
Cô vừa nhìn liền nổi giận, xông lên đánh người.
Hai người hài hước kia thấy dám đánh đồng đội mình cũng không nói nhiều xông lên yểm trợ Khương Mạt.
Kết quả…….đánh không lại, đối phương quả thực quá đông, bộ trang phục ánh trăng quyến rũ mù mắt chó kia của Thẩm Vân quả thực là cái bia ngắm di động.
Khương Mạt hạ lệnh: “Chạy!”
Đường đường là Vương Tước lại bị một đám lâu la giết chết, quả thật là nỗi nhục.
Sau đó bọn họ mới chú ý đến tin tức trên bảng tuyệt sát.
Khương Mạt: “......Đậu xanh!”
Nữ nhân xuyên không ngu xuẩn này.
Vương Quyền: “Mọi người mau trốn lên núi, bối cảnh huyền nhai, Tuyến tiền liệt và lão Lư thủ ở bờ vực không cho người khác đi lên, tôi chặn ở phía sau.”
Con mẹ, ai cũng không được động vào một ngón tay của Thẩm Vân trước mặt cô, cho dù là trong game cũng không được!
Bốn người như lắp thêm hoả tiễn dưới chân, chạy nhanh như chớp về phía vách núi cách đó không xa.
Những người chơi khác đuổi theo dày đặc như tổ ong, hò hét hưởng thụ khoái cảm ngược đại thần.
_ _
Tuyệt sát là công bố trên toàn hệ thống, Bùi Thiên Ý và Bạch Ninh Thư đã một thời gian dài không chơi
Kết quả vẫn chưa tìm thấy bóng dáng boss, liền nhìn thấy bảng tuyệt sát.
Trong văn phòng, Bùi Thiên Ý trực tiếp phun một ngụm nước lạnh lên màn hình máy tính.
“Đậu xanh! Bạch Ninh Thư cậu nhìn thấy gì chưa, cái tên biến thái chết tiệt Thẩm Vân kia thành hoạ quốc yêu cơ rồi, ha ha ha ha, a ha ha ha ha!”
Bạch Ninh Thư đương nhiên cũng nhìn thấy, cậu ta sờ sờ cằm, như có ý tứ nói: “Thì ra ông chủ thích khẩu vị này sao?”
Đóng giả thành con gái đứng giữa hai tên đàn ông lắc trái lắc phải không ngừng, nhìn bọn họ vung tay đánh nhau vì mình?
Cậu ta không hề cảm thấy kì lạ, trên ứng dụng kết bạn của wechat cũng có rất nhiều nam đóng giả nữ, vờ đáng yêu tán tỉnh con trai, đợi đến khi tán đổ, cùng nhau trao đổi ảnh chụp…..
Móc ra còn to hơn của mi.
Sở thích này của boss……..hình như cũng rất bình thường.
Bùi Thiên Ý: “Đi đi đi, chúng ta đi xem náo nhiệt, hình tượng này của boss quá mang lại cảm giác cho người khác rồi, kĩ nữ trà xanh đi giữa hai đại thần, đùa giỡn đàn ông trong lòng bàn tay.”
Đợi đến lúc bọn họ đuổi đến, đúng lúc nhìn thấy một trong hai đại thần, Vương Quyền đang cầm kiếm trên tay, đứng trên đường núi chật hẹp, một thân khí thế kinh người, bay lên lộn xuống, cái loại kỹ năng không ngừng quét đến, bên dưới là đám người đông nghìn nghịt, thế nhưng lại không có ai vượt qua được lôi trì một bước.
Thao tác như thần này biến thái đến mức nhìn không rõ tốc độ ra chiêu số, từ khi nào mà
Mà boss biến thái lạnh lùng vô tình của bọn họ lúc này đang được đại thần bảo vệ ở phía sau, sử dụng nhân vật nữ, mặc trang phục lấp lánh rực rỡ, thỉnh thoảng chậm rãi thêm máu cho đại thần, nhàn nhã như uống trà chiều trong cung điện huy hoàng tráng lệ, được bảo hộ vô cùng kín kẽ, thậm chí vẫn còn trong trạng thái full máu!
Ôi trời ơi!
Boss làm được như thế nào vậy?
Hu hu hu hâm mộ, đố kị, hận!
Thế mà boss lại không thầy tự giỏi, kỹ xảo tán trai đạt tới đẳng cấp thượng thừa.
Hu hu hu, bọn họ cũng muốn học, cũng muốn được đại thần mang đi bay hu hu hu……..
Khương Mạt tìm được vị trí tốt, kẻ địch ở phía sau không công kích đến cô được, vĩnh viễn chỉ có mấy người cô cần đối phó, mặc dù độ khó không nhỏ, nhưng……
…...Đã!
Cô giết đến hưng phấn, ngày trước cô ở trong game thường xuyên bị người ta truy sát, có lúc bị người ta chặn lại đánh giết một đêm.
Sau này không cần biết đối phương treo thưởng bao nhiêu, hình như không có ai truy sát cô nữa.
Không ngờ bây giờ lại hâm nóng cô đến độ khoái cảm trước đây.
Đáng tiếc, người khác không chống cự được nữa rồi.
Tuyến tiền liệt dũng cảm: “Cái đệch cái đệch cái đệch, tôi sắp không xong rồi, tôi không chống được nữa rồi…...tôi chết rồi!”
Xấu cũng không xấu bằng Lư Bổn Vĩ: “Tôi cũng sắp…..móa nó, ngón tay đều tê cứng rồi.”
Một đồng đội chết đi, Thẩm Vân cũng bắt đầu bận rộn, không ngừng thêm máu cho Lư Bổn Vĩ.
Khương Mạt đánh đã rồi, đưa Thẩm Vân chạy đến chỗ trống, mở loa: “Ám Dạ cậu mau lăn ra đây cho tôi, quản cho tốt bạn gái của cậu, Ssssss là ông xã tôi, anh ấy tán cậu thế nào?”