Những hình ảnh kịch liệt trong video khiến người xem ngây người, cho dù là công ty giải trí của Bạch Giai có muốn cũng không thể đè xuống được tin này. Danh tiếng của Bạch Giai ở trong vòng giải trí vẫn luôn là một người thanh cao trong sạch. Thế nhưng ngay khi video bị lộ ra thì hình tượng của cô đã hoàn toàn bị đổ vỡ.
Không ít người hâm mộ không thể tiếp thụ được chuyện nữ thần trong lòng mình hóa ra lại là một dâm phụ nên có không ít người từ fan biến thành hắc fan, chỉ trích Bạch Giai khắp nơi. Thậm chí còn có một số người vốn chỉ là người qua đường giờ cũng biến thành hắc fan, chỉ cần thấy bất cứ một diễn đàn nào thảo luận sôi nổi về chuyện của Bạch Giai là nhảy vào biểu đạt sự chán ghét và khinh thường. Đương nhiên, còn có một số ít người chỉ ngồi cắn hạt dưa xem chuyện vui, hoàn toàn không hề dây dưa vào nồi lẩu này.
Trong đó còn có không ít trạch nam còn lưu lại cái video này, bình luận cực kì thô tục, “Dâm đãng như vậy coi như là mình xem AV là được, a, lại nói dáng người không kém, diễn xuất cũng tốt. Chỉ cần xem là đã nghĩ muốn thủ dâm.”
Về phần Bạch Giai thì có không ít các loại đồn đại, người thì tán dương cô ta lớn mật, người thì khinh thường chê bai, có người thì âm thầm vui trong lòng.
Nhận được lịch trình của mình, sắc mặt Bạch Giai vốn đã trắng bệch giờ lại thêm vài phần hận thù.
“Công ty thật sự nói như vậy?” Bạch Giai nắm chặt tay, ánh mắt đỏ ngầu nhìn người đại diện.
“Đúng vậy. Bạch Giai, công ty đã tạo nên hình tượng ngọc nữ thanh thuần cho cô, nhưng giờ sau khi video bị lộ tẩy, công ty muốn áp dư luận xuống cũng không thể áp được. Trừ khi cô tự nguyện chọn một lối ra khác cho hình tượng của mình, nếu không, công ty chỉ có thể đóng băng hoạt động của cô. Thôi, không trực tiếp xóa bỏ hợp đồng là kết quả tốt rồi.”
“Lối ra khác?” Khuôn mặt Bạch Giai trắng nhợt, “Các người có ý gì? Để tôi đi làm kỹ nữ sao?”
“Thật ra thì video này của cô cũng không tệ, nếu như nó không bị lộ ra thì vẫn có thể đi con đường này trong tối được.” Người đại diện tiếc nuối, “Còn việc đồng ý hay không thì phải xem cô có tự nguyện hay không đã. Nếu như cô không đồng ý thì chỉ có thể cuốn gói ra khỏi vòng giải trí thôi.”
Bạch Giai là do chính gã nhận vào, từ trước đến giờ biểu hiện của cô ta cũng không tệ, cũng không có scandal nào cả. Ban đầu gã còn định giúp cô ta đáp lên thuyền của Tân ảnh đế, không ngờ…..
Bạch Giai hung tợn cắn răng. Cho dù có chết cô cũng không nguyện ý! Nghĩ tới tất cả kế hoạch đều bắt đầu lệch lạc từ hôm đó, Bạch Giai lại oán hận. Chết tiệt! Liếc nhìn bình luận trên internet, Bạch Giai suýt nữa ngất xỉu.
Cô nằm trên giường than thở. Tại sao mọi chuyện lại thành như vậy?!
Trong lúc cô đang lo lắng không biết ứng đối thế nào thì một người quen lộ ra tin tức, video là do tổng tài Thịnh Thế đưa lên mạng.
Ngẩn người nhớ tới những lời mà lão già kia nói, Bạch Giai đỏ mắt, “Tổng! Tài! Thịnh! Thế!”
Lão ngu xuẩn chết tiệt kia định phá hủy tương lai của cô!
Sau đó, Bạch Giai nhờ người truy tung người đưa video, không chỉ có tổng tài Thịnh Thế mà còn là đầu sỏ gửi video cho gã. Tất cả các người cứ chờ đấy! Bạch Giai nhếch môi để lộ hàm răng trắng hếu.
Cô lau mặt, ánh mắt hung tàn, “Nếu như các người đã đối xử với tôi như vậy thì đừng trách tôi vô tình!”
Sau đó, không đến một ngày, trên mạng lại xuất hiện một scandal lớn của tổng tài Thịnh Thế, chính là scandal của người gần đây đã giúp Thịnh Thế quật khởi.
Cậu chỉ có hai video nhưng Bạch Giai lại sớm nắm giữ tất cả chứng cứ và bí mật xấu xa của gã. Sau khi Bạch Giai đưa lên hàng loạt chứng cứ về những vụ việc làm ăn trái pháp luật của cậu lên internet, tất cả mọi người như vỡ òa. Vốn là Thịnh Thế hiện giờ đang rất khó khăn, lại thêm sức ép của dư luận khiến rất nhiều cổ đông không thể chịu nổi và bắt đầu bán tháo cổ phần.
Chỉ trong vòng nửa ngày ngắn ngủi, một nửa số cổ động đã lựa chọn bỏ Thịnh Thế, cho dù có chết cũng không dám để lại một chút cổ phần nào. Nơi đây đã không còn là một trong số những công ty hàng đầu của Trung Quốc mà đã trở thành một cái vỏ rỗng đầy scandal trái pháp luật.
Cậu ngồi trong phòng làm việc, cả người suy sút. Gã nắm lấy tóc của mình, cả khuôn mặt vặn vẹo. Tại sao có thể như vậy? Những thứ này sao có thể lộ ra?! Rõ ràng gã làm việc rất bí mật a!
Những tin tức trên internet đều có chứng cứ rất xác thực, chỉ cần tới lấy khẩu cung là cậu có thể quy án rồi. Sau khi những sự kiện như vậy bị tuôn ra, tin tức về tổng tài Thịnh Thế tựa như lửa quạt thêm gió, chỉ chốc lát đã cháy lan ra đồng cỏ. Vụ việc quá lớn và mức độ cũng rất nghiêm trọng nên chẳng mấy chốc cậu đã bị cảnh sát mang đi.
Cũng bởi đường dây của gã bị bại lộ nên thậm chí một vài quan chức trung ương cũng bị dính vào và bị bỏ tù.
Trong một cái biệt thự tinh xảo, nam thần đang ngồi trên ghế salon xem văn kiện, trên bàn trà còn đặt một cái laptop đầy số liệu. Đầu bên kia là một ít đồ ăn vặt và hoa quả đã được rửa sạch, Mạc Tạp lười biếng ngồi trên thảm trải sàn, lưng dựa vào sô pha, trong miệng còn ngậm quả táo.
Mạc Tạp liếc nhìn Thẩm Tiêu đang nghiêm túc, ngón chân cọ cọ vào bụng chân đối phương, “Chó cắn chó, trò hay này không tệ chứ?”
Đôi mắt đong đầy ý cười, Thẩm Tiêu nắm chặt lấy mắt cá chân của thanh niên, đầu ngón tay cọ cọ bàn chân, “Rất tốt.”
“Ha ha.” Cảm giác được bàn chân buồn buồn, Mạc Tạp kéo chân ra thì lại bị nắm cổ chân không thể rút ra được. Hắn trợn mắt nhìn sang, “Buông tay. Rất ngứa đấy.”
“Ừ.” Ánh mắt Thẩm Tiêu trầm xuống. Hắn kéo nhẹ bàn chân của thanh niên, nhẹ nhàng liếm một cái.
Ngã ngửa về đằng sau nằm xuống, Mạc Tạp nằm trên thảm trải sàn, ánh mắt đầy cầu xin, “Này, còn gây sự nữa là tôi đánh anh đấy.”
Thẩm Tiêu cũng không đùa nữa, hắn hôn nhẹ một cái lên mu bàn chân của thanh niên rồi mới đem người nhấc lên ôm vào ngực. Hắn nhẹ nhàng hôn vài cái lên gáy của thanh niên rồi mới nhìn số liệu đang chạy trên laptop, “Mạc Mạc giỏi quá.”
Nhìn vào bảng số liệu, Mạc Tạp cười nhẹ, “Hừ, chỉ có những kẻ kia ở Thịnh Thế mới không chịu nổi chuyện này. Xem đi, chỉ là một vấn đề nhỏ mà khiến cho hai phần ba của Thịnh Thế tê liệt.”
“Đúng hợp với ý của em.” Ánh mắt Thẩm Tiêu lóe lên sự dung túng. Thanh niên của hắn làm việc không chút sơ hở. Trải qua chuyện này xong, Thịnh Thế đã trở thành một cái cột rỗng hoàn toàn bị thanh niên thao túng. Chợt ngẩn người nhớ về tư liệu của Mạc Thiệu Hòa hắn điều tra không lâu, đáy mắt Thẩm Tiêu lại cuộn sóng.
Mạc Tạp đem quả táo cắn dở một nửa đưa cho nam thần, chép miệng nói, “Người khác chen lấn đưa cổ phần cho mình quả thực rất tiết kiệm.”
Ý cười khẽ lóe lên rồi biến mất, Thẩm Tiêu không hề phản bác.
Hiện giờ cổ phần của Thịnh Thế đã gần như nắm chắc trong tay, cộng thêm cổ phần mà Mạc Tạp vốn đang giữ thì tổng cộng có 73%, trong đó có 10% là do Thẩm Tiêu đưa cho Mạc Tạp.
“Ừm, anh nói xem…Người nắm quyền thực sự của Thịnh Thế xuất hiện ngăn cơn sóng giữ, cứu vớt Thịnh Thế trong tình cảnh dầu sôi lửa bỏng, đem Thịnh Thế phát triển tới đỉnh phong. Tin tức này thế nào?” Đôi mắt đen nhánh của Mạc Tạp chuyển động, hắn cười híp mắt chép miệng.
Thẩm Tiêu đương nhiên gật đầu, “Tốt.”
“Cũng đạt thành hợp tác trăm năm với tập đoàn Thẩm thị?” Ánh mắt Mạc Tạp liếc tới, ý cười sâu thẳm.
Con ngươi khẽ co rụt lại, cánh tay Thẩm Tiêu siết chặt, “Tốt.”
Hai cánh tay ôm lấy cổ nam thần, Mạc Tạp tới gần, hôn nhẹ lên môi hắn một cái, tấm tắc khen, “Thật là một người đàn ông tốt a. Tôi có được anh đúng là thắng lớn.”
“Là anh kiếm lời.” Thẩm Tiêu phản bác một cách đương nhiên.
Mạc Tạp liếc mắt cười, hai chân vòng lấy thắt lưng của đối phương, ngón tay nhẹ nhàng vẽ vẽ trên ngực hắn, “Anh thật sự kiếm lợi lớn nha. Honey, dịp tốt như vậy, chúng ta có nên đến một phát để ăn mừng không?!”
Thẩm Tiêu hoàn toàn không có cách nào chống lại sự đùa giỡn của tiểu hỗn đản, đã sớm nhẫn nại đến cực hạn, vừa nghe thấy lời mời gọi của thanh niên hắn lập tức bạo phát. Mãnh thú trong cơ thể xổng ra ngoài, hắn lập tức đè thanh niên xuống ghế salon. Liếc mắt nhìn đồng hồ chỉ hai giờ, Thẩm Tiêu âm thầm quyết định lần này phải đến sáu giờ…..
Mấy ngày sau, một đám người ngóng trông mãi nhưng Thịnh Thế vẫn chưa sụp đổ, cũng không có ai thu mua thành công. Chỉ trong thời gian ngắn, tình huống của Thịnh Thế đã ổn định lại, các hạng mục cũng chuyển biến tốt. Mạc chủ tịch lại giao một vài cái hạng mục ra chỉ trong chốc lát đã trở thành trụ cột vững vàng cho Thịnh Thế.
Đại hội cổ đông lại được tổ chức, một phần ba số cổ đông quyết định ở lại hai mặt nhìn nhau. Bọn họ không hiểu vì sao Thịnh Thế đột nhiên lại tốt lên. Không ít người là thực sự có cảm tình với Thịnh Thế nên định nhẫn xuống không bán cổ phần, giờ họ đã được thấy kì tích.
“Không biết hiện tại Thịnh Thế thế nào nhưng chắc đã vượt qua cửa ải khó khăn rồi.”
“Ánh mắt của chủ tịch quả nhiên là thần. Hiện giờ tôi rất hối hận vì xem thường ngài ấy. Tương lai của Thịnh Thế sẽ thế nào, cổ đông mới không biết là loại người gì….”
Giữa lúc các cổ đông đang ồn ào thì cửa mở ra, một thanh niên mặc tây trang đi vào, khóe miệng hắn mang theo ý cười, miệng còn ngậm thuốc lá. Nhìn xung quanh một vòng, thanh niên nở nụ cười kiêu ngạo, “U, lâu rồi mới gặp mọi người.”
Các cổ đông trợn to hai mắt, nhao nhao hít vào một hơi thật sâu, “Chủ tịch!”
“Là tôi, về sau tôi sẽ toàn quyền tiếp nhận Thịnh Thế. Mọi người còn ở lại với Thịnh Thế thì tương lai các người sẽ thấy đây là một quyết định đúng dắn. Thịnh Thế sẽ phát triển huy hoàng trong tay chúng ta.” Mạc Tạp cười híp mắt, vẫy vẫy tay, “Đương nhiên tôi còn muốn giới thiệu một người hợp tác quan trọng.”
Nhìn thấy người đàn ông lạnh lùng nghiêm túc bước vào, các cổ đông lại tập thể ngẩn người.
Đây không phải là tổng tài Thẩm thị trong truyền thuyết sao!
Không phải là Thẩm thị sẽ hợp tác với Thịnh Thế đây chứ?!
Chỉ cần nhìn thấy điều này, các cổ đông Thịnh Thế hoàn toàn không lo lắng. Sau khi ra khỏi phòng họp, ai nấy cũng sắc mặt hồng hào đầy tin tưởng.
Mang theo Thẩm Tiêu tới phòng làm việc của chủ tịch, Mạc Tạp ấn người vào bên cạnh cửa sổ, cắn cắn điếu thuốc trong miệng, cười tà ác, “Ở đây không ai nhìn thấy chuyện gì đang xảy ra bên trong.”
Ánh mắt Thẩm Tiêu trầm xuống, hắn nắm lấy cánh tay đang chống lên cửa sổ của đối phương, ôm người vào trong ngực. Mạc Tạp quay đầu lại hôn hắn, bàn tay cũng không đứng đắn sờ phía sau….
Giữa lúc hai người đang hôn ra lửa thì cửa bị mở ra, bí thư tiến vào. Bí thư nhìn thấy cảnh như vậy vội sợ sệt hỏi, “Chủ tịch….”
Khẽ cắn nhẹ vào môi Thẩm Tiêu, Mạc Tạp nghiêng người nói, “A, là bí thư của tổng tài, lại đây ngồi đi.”
“Chủ tịch, xin lỗi.” Bí thư không hề nghe nói chủ tịch tới. Điều này sao có thể.
“Không sao, cô đã tận trách với Thịnh Thế, tôi đang nghĩ thưởng gì cho cô.” Mạc Tạp lắc lắc cái usb ở đầu ngón tay, “Ah, đúng rồi, Bạch Giai tự thân khó bảo toàn, cô tốt nhất nên cầu xin thượng đế.”
Sắc mặt bí thư thay đổi, thật sự bị phát hiện rồi. Chủ tịch vốn luôn bị cô khinh thường lại quá lợi hại. Sớm biết thế….
Bây giờ nên làm gì?
“Thân thể em gái cô không thành vấn đề, thế nhưng cô biết nên làm gì a?!” Mạc Tạp híp mắt. Ngay khi bí thư quyết định phản bội Thịnh Thế thì tương lai của cô ta đã định sẵn rồi. Thế nhưng vì khiến Bạch Giai ghê tởm, hắn quyết định cho em gái của bí thư một con đường sống, đương nhiên hắn cũng đang uy hiếp bí thư vì có một số việc càng biết nhiều càng chết sớm.
Sắc mặt bí thư đổi qua đổi lại mấy lần, cuối cùng thành xám trắng, “Chủ tịch, xin lỗi, tôi sẽ đi tự thú.”
Khóe miệng khẽ cong lên, Mạc Tạp cười ý vị thâm trường.
Thời gian chỉ có 3 ngày mà Thịnh Thế đã thay đổi. Công nhân viên chức từ Thịnh Thế bước ra luôn tràn đầy niềm vui sướng và sự tin tưởng.
Đời tổng tài trước quả là một sự thất bại, cũng may còn có Mạc thiếu tọa trấn. Tình huống của Thịnh Thế ổn định lại, mọi người cũng đã có ấn tượng khác với Mạc Thiệu Hòa. Cậu ta là một người cực kì lợi hại a! Cậu ta có thể làm được chuyện mà người khác căn bản không làm được. Không chỉ có thế, cậu ta còn có dung mạo và kĩ xảo diễn xuất tuyệt đỉnh.
Lúc này là thời điểm phim điện ảnh ra mắt. Vì tuyên truyền ban đầu không tệ nên mọi người vẫn luôn chú ý tới, số lượng vé bán ra ngày đầu cũng không thấp.
Lúc này, mạc Tạp đang ở trong phòng khách biệt thự nhà mình, cưỡi trên thân nam thần, sắc mặt ửng đỏ. Bên kia là cảnh nhà khoa học đem nhân vật chính trói trên bàn thí nghiệm.
“Bảo bối, anh có bị tôi hấp dẫn không?” Trên màn ảnh, nhà khoa học đang cười biến thái.
Ánh mắt Thẩm Tiêu tối lại, mím môi, hắn cắn nhẹ lên vành tai của thanh niên, “Honey, anh bị em hấp dẫn….”
“Cái đồ…cầm thú nhà anh…..”