• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Em chỉ muốn gặp anh một chút"



Hôm nay cô đến đây không phải để uy hiếp Cao thị. Cô biết hiện giờ Cao thị đã có Trầm thị chống lưng, cô cũng không muốn làm phiền đến Minh Vũ nên trước khi đến đây Nhiếp Giai Giai cho người tra hành tung ngày hôm nay Trầm Khả Như sẽ làm gì.



Người của Nhiếp Giai Giai tra ra được trưa hôm nay Trầm Khả Như cùng với ba sẽ qua Cao thị xem xét. Trầm Khả Như muốn cho ba mình xem con rể tương lai làm việc tốt như thế nào để sau này ông có thể yên tâm trao cả Trầm thị cho Cao Cảnh Minh.



Nhưng chuyện này Cao Cảnh Minh hoàn toàn không biết.



Điện thoại Nhiếp Giai Giai ting một tiếng, có người báo Trầm Khả Như cùng ba cô ta sắp đến nơi.



Nhiếp Giai Giai cất điện thoại mỉm cười ngọt ngào với Cao Cảnh Minh, với kinh nghiệm sát thủ tình trường của mình, cô tin chắc Cao Cảnh Minh sẽ bại liệt dưới tay của cô.



Cao Cảnh Minh nhíu mày không biết tiếp theo cô sẽ làm gì.



Nhiếp Giai Giai đứng lên bước lại ngồi cạnh Cao Cảnh Minh.



"Cảnh Minh năm đó tại sao anh lại yêu Lưu Ly? Đêm hôm qua trong đám cưới em mới biết hai người đã chia tay em thực sự rất vui vì em thích anh lâu lắm rồi"



Cao Cảnh Minh không nói gì, anh sợ Nhiếp Giai Giai sẽ ghi âm.



Nhiếp Giai Giai nhếch miệng. Ôm lấy cánh tay anh ta cọ quậy.



"Cảnh Minh, anh đừng quen Trầm Khả Như nữa, gia thế của cô ta đâu bằng em? cô ta cũng không xinh đẹp bằng em, điện nước cũng không bằng em"



Cao Cảnh Minh nghe cô nói xong cũng liền bất giác cúi xuống nhìn vòng một to tròn của cô dưới lớp áo. Nhiếp Giai Giai bắt đầu chạm vào thắt lưng hắn. Cao Cảnh Minh biết cô là một con rắn độc nhưng không thể cưỡng lại sức hút này.



Giờ là giữa trưa, anh chắc chắn sẽ không có ai ở đây. Nếu cô ta ghi âm, từ giờ trở đi anh sẽ không nói gì. Hiện tại Cao Cảnh Minh đã không chịu được nữa rồi, anh muốn cô ngay bây giờ.



Cao Cảnh Minh cởi lần lượt cúc áo ra, đè Nhiếp Giai Giai xuống sofa. Nhiếp Giai Giai cảm thấy kinh tởm, đúng là đàn ông. Cô dùng đôi tay mềm mịn của mình cố gắng ve vãn anh ta kéo dài thời gian.



Cuối cùng cánh cửa cũng lạch cạch vang lên, Trầm Khả Như khoác tay ba vừa cười vừa nói bước vào.



Vừa nhìn thấy cảnh này Trầm Khả Như hét toáng lên.



Ba Trầm Khả Như hùng hổ chạy lại cho Cao Cảnh Minh một cú đấm. Cao Cảnh Minh loạng choạng ngã xuống vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra.



Nhiếp Giai Giai ngồi thẳng dậy chỉnh sửa lại tóc tai quần áo, nếu Trầm Khả Như đến muộn thêm một chút cô nhất định sẽ ói ngay ở đây.



Trầm Khả Như bước lại cho Cao Cảnh Minh một cái tát, cô quay sang liếc Nhiếp Giai Giai một cái, nước mắt cũng rơi rồi. Cô ta sợ nếu ở đây thêm một giây phút nào nữa cô sẽ khóc rống lên nên liền ôm mặt bỏ chạy ra ngoài. Cả quá trình chưa đến một phút.



Ba Trầm Khả Như quát Cao Cảnh Minh.



"Cảnh Minh, mày có biết mày sắp kết hôn với con gái tao rồi hay không? tao dự định cho mày kế thừa cả Trầm thị nhưng mày thật sự làm tao thất vọng. Từ giờ cút thật xa con gái tao ra"



Ông ta phất áo quay lưng đi, còn không thèm nhìn xem người anh ta định chơi là ai. Ông ta không ngờ Cao Cảnh Minh lại là con người như vậy.



Cao Cảnh Minh còn chưa kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra thì người đã đi hết. Đến rồi đi như một cơn gió. Hắn lau máu nơi khóe miệng rồi chật vật đứng lên.



"Được lắm Nhiếp Giai Giai, cô dám chơi tôi, hôm nay tôi sẽ chơi cô đến chết!!"



"Để xem ai có lá gan đó?"



Một giọng nói dõng dạc truyền vào.



Trịnh Minh Vũ??



Nhiếp Giai Giai bất ngờ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK