Tần Uyển Tình phủi lớp bụi đất trên người, sờ sờ mấy cái trâm cài trên đầu đầy ghét bỏ
Thật muốn tháo xuống hết quá, muốn buộc đuôi gà cho gọn
Nhưng nghĩ lại dù sao Tú Yên đã rất tỉ mỉ làm tóc nên thôi
" Tiểu công chúa, người đi nhanh như vậy sẽ lạc đấy " Tú Yên xuất hiện sau lưng nàng, cung kính nói
Ngươi biết khinh công lại nhanh nhẹn như vậy thì làm sao mà lạc được
Với lại ta đã lớn rồi nhá
" Chúng ta chỉ có một canh giờ thôi, nếu bị phát hiện sẽ xong đời đấy " Tú Yên lo lắng, đêm nay là giao thừa, nếu vắng mặt thất công chúa thì cả hoàng cung sẽ gà bay chó sủa mất
Thêm nữa, tối nay có Tề đại tướng quân, xảy ra chuyện gì sơ suất thì coi như đầu không còn trên cổ nữa
Ngoài hoàng cung lúc này nhộn nhịp sắc màu, hay nói đúng hơn là đông như kiến cỏ
" Thất.. Tiểu thư, người tìm gì thế? " Tú Yên nhanh chóng nuốt đi chứ thất công chúa, lỡ như lại bị ám sát gì thì mệt lắm
Tần Uyển Tình im lặng đi dạo
Hoa đăng xinh đẹp thả đầy trên sông, ánh nến trên hoa đăng lúc ẩn lúc hiện, khiến mặt sông mờ ảo đến kì dị
" Người muốn mua không? Nô tì mua cho người một cái "
" Ừ "
Tú Yên đưa tay lên trời, ra hiệu một lát, cũng chưa từng rời bước khỏi Tần Uyển Tình
Rất nhanh chóng, Tính Phong đem tới một hoa đăng màu tím nhạt, bên trong ngọn nến đã được thắp sẵn
Hạ tầm mắt, Tần Uyển Tình đến một chỗ vắng người hơn, nhẹ nhàng thả hoa đăng xuống, chỉ thả chứ không ước mong gì
Tú Yên và Tính Phong khó hiểu nhưng vẫn im lặng quan sát
" Là muội sao? "
" Ừ " Tần Uyển Tình chưa nâng mắt lên đã biết rõ đó là Tề Dự
Tề Dự ngồi bên cạnh nàng, không hề để ý đến hai người bất mãn kia
" Muội mong ước gì à? " Nhìn nàng ấy lúc nào cũng xinh đẹp, như cục bông nhỏ vậy
" Không "
Cũng đúng, nàng ấy hoàn mĩ như vậy, còn muốn mong ước điều gì nữa
" À mà ta tự dưng muốn ước thử một điều " Tần Uyển Tình nhếch miệng lên tiếng
" Hừm! Là gì nào " 1 cuộc sống hoàn mĩ hơn sao? Hay là sau này được sống với người mình yêu?
" Những người ngáng chân ta đều phải chết " Khóe miệng nàng hơi nhếch lên, rực rỡ như ánh nến, lại âm trầm mờ mịt như sương mù
Hắn cảm nhận đấy không phải là lời ước mong
Nó giống như một lời khẳng định
Mỗi câu nói của nàng đều khiến người khác sửng sốt
" Ngươi sợ à? " Tần Uyển Tình châm chọc nói, khóe miệng càng nhếch lên
" Không, nếu muội cần, huynh nhất định sẽ giúp muội " Tề Dự đưa tay xoa đầu nàng, ánh mắt ấm áp lại đau xót, chẳng biết nàng ấy đã trải qua những chuyện gì. Nhưng hắn biết cửa lòng nàng đã khép chặt không khe hở, chỉ có thể từ từ nhẹ nhàng từng chút một, giống như nếu mở quá mạnh tay, cái chốt sẽ hư và mãi mãi chẳng bao giờ mở được vậy
" Tiểu thư, đến giờ rồi " Tú Yên và Tính Phong mất bình tĩnh nói
Tiểu công chúa của tôi ơi, người có thôi cái trò thân thiết với nam nhân lạ không, nhìn cái tay của hắn kìa, phạm thượng, phạm thượng là phải chém
Thất công chúa à, van nài người đừng đem tai vạ đến được không? Ta sẽ bị tam vương gia băm nát đấy. Còn cái tay nữa, cái tay, ôi trời ơi, tên nhóc ranh khốn khiếp kia
Cả hai đều nội tâm cấu xé, nhưng bên ngoài vẫn cố hoàn hảo giữ nụ cười
Nhất định phải thân thiện
Ánh mắt Tú Yên và Tính Phong giao nhau
Có nên kéo hắn vào chỗ vắng rồi diệt khẩu không?
Giết đi!! Tú Yên làm động tác cắt cổ
" Hồi cung "
" Vâng " Tú Yên đưa mắt với Tính Phong: Ngươi tranh thủ giết đi
" Đừng gây chuyện, ổn định chút đi " Giọng Tần Uyển Tĩnh đè ép xuống, hai người ấy mới chịu từ bỏ ý định
Nàng đưa tay chắp trán
Bản công chúa gây nghiệt gì mà gặp hai người vậy?
Tề Dự nhìn bóng lưng của nàng khuất xa, đưa bàn tay lên nhìn, hôn nhẹ lên rồi mỉm cười
____________________________________________
Muốn vào hoàng cung, giờ chỉ có thể tiếp tục trèo tường
Oan nghiệt làm sao lại nhảy trúng người
Cắt! Bản công chúa muốn diễn lại
" Tình Nhi " Nam nhân kinh ngạc kêu lên, hắn cảm nhận có gì rơi xuống, lúc đầu muốn né tránh nhưng tay lại rất thuần thục bắt lấy
" Tề Thương ca ca " Tần Uyển Tình vùi đầu vào hõm cổ của Tề Thương, lãng tránh vấn đề
Tề Thương là con trai trưởng của Tề đại tướng quân, cũng là biểu ca của nàng, nhưng từ nhỏ nguyên chủ đã gọi quen là ca ca rồi
Hắn rất đẹp, đôi mắt sắc bén, làn da rám nắng đầy sức hút, lại nghiêm túc chính trực, tinh thông võ nghệ nên mới được coi là con cưng của Tề gia, năm nay đã 19 tuổi, trong kinh thành vô cùng nổi tiếng, là đối tượng của vô vàng nữ nhân
Tú Yên cũng vừa lúc nhảy qua, nhìn thấy đại nhân vật kia, lông tơ của nàng thật muốn dựng lên hết
" Tú Yên, ngươi nhớ trước khi đi, ta dặn ngươi thế nào không? " Tề Thương lạnh nhạt nói, cái vẻ ấm áp kia hoàn toàn biến mất
" Nô tì biết sai "Tú Yên quỳ xuống, cắn răng, làm sao đây? Vị công tử này rất đáng sợ, hu hu, thất công chúa mau cứu nô tì với
" Thương ca, sắp tới giờ rồi, mau đến đại sảnh kẻo mọi người đợi " Tần Uyển Tình kéo kéo tay áo của hắn, nàng thừa biết hắn là người tàn nhẫn tới mức nào
" Coi như muội hiểu chuyện, ta sẽ xử lí việc Tú Yên sau " Tề Thương vừa nói vừa sửa lại tóc cho nàng, chỉnh cho y phục ngay thẳng lại rồi dắt tay nàng đi
" Tạ ơn công tử " Tú Yên được đặc xá, nhưng chân thì mềm nhũn cả ra, hận không thể trốn đi
___________________________________________________________
Cho ý kiến nhé! Mong mọi người đừng xem chùa, tội Ngư lắm:<