Hạ Như Ân ngồi kế bên anh kéo tay áo anh nói nhỏ.." Anh đừng làm mọi người sợ mà, nhẹ nhàng thôi" Phong Thần Vũ nhẹ nhàng xoa đầu cô, khẽ gật đầu
Hoạ Y bị anh dọa sợ, cô ta từ từ ngẩng mặt lên, mặt cô ta lúc đó hai má đã sưng phù lên như hai chiếc bánh bao, nói chuyện cũng khó khăn vì khi mở miệng ra nói chuyện, nó sẽ rất đau
Phong Thần Vũ nhìn thấy mặt cô ta liền bất ngờ, anh hướng ánh mắt bất ngờ về nhìn cô, cô chỉ cười một cách nhẹ nhàng nhìn anh
Anh khôi phục lại gương mặt ác má nhìn Hoạ Y.
"Từ khi nào mà cô lại dám ăn nói chuyện với Phu Nhân của tôi như vậy, hình như là cô vẫn còn nghĩ vì cô giúp tôi một lần nên tôi sẽ không làm gì cô.
Hạ Như Ân nghe đến bốn từ (Phu Nhân Của Tôi) cô l ngồi kế bên ngắt tay anh một cái..
"Dạ dạ, em không dám, Lão Đại tha cho em lần này, em sẽ không có lần sau
"Cô còn dám có lần sau
"Dạ không ạ
"Cô còn dám có lần sau, thì tôi sẽ cắt lưỡi cô.." Anh vẻ mặt cực kì cực kì tức giận mà nhìn thành cô ta mà nói, cô ta sợ hãi mà ngất đi.
"Được rồi, quay về vị trí làm việc, đưa cô ta vào phòng đi, đừng để tôi nhìn thấy cô ta" Phòng Thần Vũ lớn tiếng nói, mọi người liền về vị trí làm việc
Hạ Như Ân thấy anh tức giận, liền đứng dậy muốn chuồn đi, Phong Thần Vũ nhanh chóng kéo tay cô lại, cô ngồi thẳng lên đùi anh..
"Giải quyết cho em xong rồi, em lại định phủi đít chạy à..
Hạ Như Ân nhìn anh cười lại né tránh ánh mắt của anh
"Có đâu, tôi muốn lên phòng nghĩ ngơi thôi, tôi hơi buồn ngủ..
"Được tôi đưa em lên phòng, hai chúng ta cùng ngủ" câu nói của anh đầu tình ý, cô vẫn chưa kịp load câu nói của anh, anh đã nhấc bổng cô lên đi lên phòng
Phong Thần Vũ đặt cô nằm xuống giường, anh từ từ cởi bỏ những chiếc cúc áo, cô liền lùi lùi lại phía sau, anh nhanh tay tóm lấy chân cô, anh kéo cô về phía anh..
"Anh định làm gì vậy, thả tôi ra.." Hạ Như Ân có chút sợ hãi liền nói
"Tôi giúp em chừng trị cô ta rồi, có nên trả công cho tôi không
"Giúp giúp gì chứ, anh có làm gì cô ta đâu..
"Anh định sẽ cho người đánh cô ta nhốt cô ta lại bỏ đói 3 ngày, mà vừa nhìn thấy mặt cô ta sưng phù hai cái má lên như một chiếc bánh bao rồi..
"Tôi tôi hong cố ý đánh cô ta như vậy đâu, tại tôi tức chứ bộ, tôi và anh rõ ràng là có hợp đồng mà, mà cô ta bảo anh bốc bánh trả tiền tôi không cho phép người khác sĩ nhục tôi " Cô ngồi thẳng lưng khoanh tay lại hùng hồn nói lý lẽ cho anh hiểu
Phong Thần Vũ thấy vẻ mặt giận dỗi đáng yêu của cô mà lại xiêu lòng.
Phong Thần Vũ tay đỡ lát sau gáy của cô, một tay để lên má, anh đặt lên môi cô một nụ hôn nồng cháy, anh lấy thân mình đè lên cô nằm xuống giường.
Chiếc lưỡi của anh liền làm càn trong khoang miệng của cô, chiếc lưỡi e thẹn của cô thụt lùi vào trong, anh quét sạch sẽ mật ngọt trong miệng cô
Tiếng chuông điện thoại của cô rreng lên, cô đẩy anh ra nhưng không thể, cô đánh vào lòng ngực của anh, anh mới luyến tiếc buông đôi môi cô ra.
"Tên nào gọi vậy..
"Tôi không biết.
Phong Thần Vũ đưa tay tới chiếc tủ đầu giường đưa điện thoại cho Hạ Như Ân, anh nhìn tên trên điện thoại
"Lại là cái tên Chu An Tường này, hắn chán sống rồi à..
"Anh im lặng để tôi nghe điện thoại.." Anh liền bĩu môi ngồi nhìn cô..
"Alo, em nghe..
"Bữa nay anh và em không có lịch quay, anh hẹn em tối đi xem phim được không.." Phòng Thần Vũ không nghe lời liền làm càn, anh nhấc bổng cô lên ngồi vào trong lòng anh.
"Bữa nay á, tối em bận rồi, xin lỗi anh nha, hẹn anh dịp khác..
Phong Thần Vũ mút lấy chiếc cỗ trắng nõn của cô, cô nhịn đau để không phát ra âm thanh ái muội, cô lấy tay đẩy đầu anh ra, anh vẫn không nghe lời vẫn mút lấy cổ cô
"Tiếc thế, thế hẹn em lần sau, nhất định phải đi cùng anh đấy..
"Vâng.." cô vội tắt điện thoại đi, quay sang nhìn anh..
"Em đừng nhìn tôi như vậy..
"Anh làm càn à, tôi đang nghe điện thoại đấy..
"Thì tôi cũng có lên tiếng đâu..
Hạ Như Ân bất lực muốn đi xuống khỏi người anh, anh ôm lấy eo cô, không cho cô rời khỏi người anh.
"Này, buông tôi ra..
"Không buông, em phải trả công cho tôi..
"Công gì mà trả..
"Tôi không biết, em phải trả công cho tôi, hong thì tôi ngồi ôm em tới sáng mai luôn đó..
"Hừ vậy anh ngồi ôm đi, bữa nay tôi cũng rảnh mà, xem tôi với anh ai mới là người chịu thua..
"Được, đây là em nói đó.
"Ờ
Phong Thần Vũ nhất quyết ngồi ôm lấy cô mãi không buông, ôm được một lúc đầu anh lại tựa vào vai cô, anh nhìn xuống khe hở trước hai bờ ngực đẩy đà trắng nõn của cô..
Hạ Như Ân mặc kệ anh ôm, cô ngồi lướt điện thoại, tay anh lại không yên phận mà mò mẫm vào trong của cô..
"Này, đừng sờ mó lung tung.." Phong Thần Vũ mặc kệ lời cô nói, anh đưa tay đến bộ ngực đẩy đà mà ra sức xoa bóp nó..
"Ưm……a, đauuu " Hạ Như Ân bỏ điện thoại xuống.