• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hạ Như Ân lúc này đã cảm nhận được trái tim của anh, mắt cô đã rưng rưng những giọt lệ, cô không ôm lấy cổ anh nữa, mà nhìn trực tiếp vào mặt anh.

Hạ Như Ân đã trực tiếp hôn lên đôi môi của anh, cô không cần trả lời chỉ cần một hành động của cô anh đã hiểu.

Phong Thần Vũ không từ chối nụ hôn từ cô, anh đáo trả lại nó bằng một cách nhẹ nhàng không thô bạo, cả hai đắm chìm vào nụ hôn ngọt ngào.

"Em không muốn ở đây" Hạ Như Ân đẩy người anh ra mà bảo.

"Được, vậy chúng ta ra giường nhé" Hạ Như Ân gật đầu đồng ý, anh đã bế cô đứng thẳng dậy, đôi môi vẫn dán vào đôi môi cô không rời, anh dang tay lấy chiếc khăn tắm choàng lên người cô cho đỡ lạnh.

Anh đặt cô nằm xuống giường, cơ thể anh cũng trực tiếp đè lên người cô, vì trong phòng lúc này điều hoà đang bật cô khá lạnh nên khẽ run người ôm chằm lấy anh.

"Em lạnh.." Phong Thần Vũ đã thẳng tay tắt đi điều hoà, cả hai lại tiếp tục với nụ hôn lúc nảy, đôi bàn tay của anh đã rất lâu không chạm vào người cô.

Nó lại chở nên hư hỏng, bàn tay của anh tìm đến nơi đang nhấp nhô mà xoa nắn thành mọi hình dạng, chiếc lưỡi quấn quýt lấy chiếc lưỡi của cô.

Đôi môi của anh rời đi, từ từ rồi xuống chiếc cổ trắng nõn, rồi lại xuống đầu t.i màu hồng nhạt msf ra sức cắn mút.

"Ưm…a" Tiếng rên rỉ yêu kiều của cô vang lên trong căn phòng kín, anh lại càng thêm dục vọng, nhưng lại sợ cô đau nên vẫn làm bước dạo đầu.

Bàn tay còn lại của anh lại mò đến nơi tư mật của cô, mà xoa nắn hai cánh hoa màu hồng phấn, cả người cô run lên vì cơn khoái cảm, tay báu chặt lấy ga giường mà đưa hông lên cao.

"Ưm….Vũ em ngứa.." Hạ Như Ân chủ động đưa hông lên cao, Phong Thần Vũ lại cười.

"Bé ngứa ở đâu, để anh giúp nhé. Chỗ này hay chỗ này.." Phong Thần Vũ biết rõ là cô đang khó chịu nhưng lại chọc cô.

"Đừng mà, em muốn….ưm" Ngón tay của Phong Thần Vũ bất ngờ đâm vào hoa h.uyệt khiến cô cong cả người, tuy đã từng sinh em bé nhưng nơi đó của cô vẫn rất khít.

Cảm giác này đã quá lâu cả hai chưa từng có.

"Ưm….aa….chậm một chút" Hạ Như Ân rên rỉ nỉ non xin anh, Phong Thần Vũ lại gia tăng tốc độ, ra vào ngón tay, 1 ngón rồi lại 2 ngón.

Đến lúc cô đang cao trào, Phong Thần Vũ lại rút ngón tay ra.

"Sao anh lại rút ra." Hạ Như Ân thản nhiên ôm lấy cổ anh hỏi.

"Bé hư hơn rồi đó.." Nói xong Phong Thần Vũ lấy một chiếc gối kê sau lưng cô, cô dang rộng hai chân, anh có thể dễ dàng nhìn thấy nơi tư mật.

"Anh đừng nhìn nữa" Hạ Như Ân mặt đỏ quay sang chỗ khác, anh cũng tiếp tục trêu đùa cô, anh đưa cự v.ật đến lỗ *** ***** nhưng lại không đâm vào, anh lại cọ cọ vài cái.

Một dòng nước trong suốt từ lỗ hoa h.uyệt trào ra không kiểm soát.

Khi thấy đủ nước và một đích, anh đã trực tiếp đâm vào nhưng anh đi vào nhẹ nhàng, khi vào được một nửa. Hạ Như Ân ngửa cổ thở dốc.

"Ưm….đau quá, anh rút ra đi.." Phong Thần Vũ không bị ngu đến mức đã vào rồi mà lại rút ra, của cô rất khít vừa vào nó đã ngậm chặt lấy cự v.ật của anh như không muốn nhả ra.

"Sao của em khít vậy, em thả lỏng ra đi" Phong Thần Vũ lau đi những giọt nước mắt trên má cô. Hạ Như Ân ngoan ngoãn nghe lời anh thả lỏng ra, khi thấy cô thả lỏng, anh đã ra vào thuần thục, càng lúc càng nhanh.

"Ưm….a anh chậm lại." Hạ Như Ân hai chân quấn em quanh lấy eo anh, anh càng ea vào nhanh hơn, cả hai thở dốc, tiếng rên rỉ của cả hai hoà vào nhau, căn phòng lúc này chỉ thấy cảnh làm tình của cặp vợ chồng, bên ngoài thì lại mưa rơi tầm tã.

"Ưm….a…. Em ra." Hạ Như Ân bị anh đâm đến nhũn cả người, Phong Thần Vũ đâm hơn chục lần rồi, mới bắn hết toàn bộ tinh hoa vào sâu bên trong cô.

———

Sáng hôm sau!

Cả người cô đau nhức, không cử động được, Xoay qua thấy anh vẫn còn ngủ say môi cô lại mỉm cười hôn vào đôi môi anh một cái

Những khuất mắt của cả hai có thể vẫn chưa được nói ra hết, nhưng cô đã đồng ý tha lỗi và không nhắc đến nữa, quá khứ vẫn là quá khứ nên chôn cất nó đi, không nên khơi lại.

Đêm hôm qua, anh và cô động thủ không biết bao nhiêu tư thế, đã nói là sẽ tha cho cô nhưng anh ẩm cô vào nhà vệ sinh lại tiếp tục hành cô thêm một trận mới kết thúc, đến trời muốn gần sáng Phong Thần Vũ mới buông tha cho cô vợ nhỏ này.

Người cô bây giờ chỉ cần nhúc nhích nhẹ thôi xương cốt đã kêu(cạch cạch).

"Đau quá" Hạ Như Ân nói rất nhỏ tiếng không muốn anh thức, nhưng anh khá nhạy cảm khi vừa nghe tiếng cô kêu đau đã mở đôi mắt nặng trĩu ra, ngồi dậy nhìn cô.

"Vợ sao vậy, em dậy sớm thế" Phong Thần Vũ vẻ mặt lúc này của anh rất dễ thương, đôi tay dụi dụi mắt nhìn cô.

"Anh ngủ tiếp đi, em đau lưng nhức cả người luôn này, tại anh cả đó" Hạ Như Ân giọng nói nũng nịu mắng anh.

Phong Thần Vũ mỉm cười, ôm cô vào lòng vui vẻ nói.

"Anh xin lỗi, còn sớm em ngủ thêm một tí đi.

"Công việc hôm qua em và anh chưa làm xong mà, chút nữa chả phải còn cuộc họp cổ đông sao." Hạ Như Ân quay đầu lại nhìn.

"Chúng ta đã bàn công việc xong rồi chả phải sao.

"Bàn lúc nào.

"Bàn công việc trên giường đó, cuộc họp anh sẽ dề lại chiều, em nghĩ ngơi đi.

"Tên biến thái.." Hạ Như Ân chùm mền lại ngủ tiếp, Phong Thần Vũ cũng ôm cô vào lòng.

———

Đêm hôm qua, Phong Thiên Di và Hạ Tử Sâm cũng ngọt ngào bên nhau cả buổi tối, cả hai ngủ chung với nhau, Hạ Tử Sâm nằm cạnh cô vẫn xoa xoa lấy chiếc bụng đang nhô lên theo từng ngày.

Không phải mình Hạ Như Ân và Phong Thần Vũ hạnh phúc, em trai và em gái anh cũng hạnh phúc bên nhau.

Ý! Còn thiếu một cặp nữa, Dương Kỳ và Nhật Hạ cũng rất hạnh phúc đêm hôm đó, cả hai ôm chặt lấy nhau mà hạnh phúc ngủ, Andre cũng phải bị ba Kỳ cho ra rìa mà sang phòng khác ngủ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK