Lúc này Đồng Thanh Thư vừa nói chuyện với Lục Diễn Chi xong, cô ta vừa cúp máy không bao lâu, Cảnh Diệp Nhã gọi tới.
Cô ta đang do dự nói tin tức này với cô ta thế nào! Lúc này nghe cô ta hỏi thì không khỏi thở dài.
“Đã chọn được nữ chính của “Pháo Hôi Công Lược”, không phải là cô.”
“Cái gì?”
Cảnh Diệp Nhã kinh ngạc.
Không trách được cô ta kinh ngạc, dù sao cô ta cũng có danh tiếng, mặc dù có tiếng xấu, nhưng số lượng fan như thế thì lượng người xem đã không tệ rồi.
Hiện tại cô ta hạ mình như vậy, ngay cả web drama cũng diễn, nếu nói đối phương muốn giả vờ, muốn nhân cơ hội này giảm tiền thù lao của cô ta thì cũng không sao.
Nhưng đối phương thật sự không dùng cô ta nữa?
Rốt cuộc là ai? Dám cướp nhân vật cô ta nhìn trúng?
Cảnh Diệp Nhã tức giận không nhịn được, Đồng Thanh Thư tiếp tục nói: “Thật ra cũng không sao, chỉ là một bộ web drama mà thôi, không lấy được thì thôi, chúng ta còn có thể chọn kịch bản khác.”
“Nói thật là dễ!” Cảnh Diệp Nhã tức giận sôi máu: “Hiện tại chị cũng không phải không biết tình hình thế nào! Những đoàn phim có tên tuổi một chút sẽ không chọn tôi, mà những đoàn phim không nổi tiếng thì không phải cuộc chiến mẹ chồng nàng dâu cũng là chuyện tình tay ba nhàm chán, chẳng lẽ chị muốn tôi diễn mấy bộ phim đó sao? Sau này làm sao tôi có chỗ đứng được chứ?”
Trước kia Cảnh Diệp Nhã luôn đi theo hình tượng nữ thần trong sáng thanh cao, diễn phim nào cũng đều là nữ chính chất lượng cao.
Nếu thật sự hạ thấp giá trị mình xuống để diễn kịch bản tình tay ba hay là mẹ chồng nàng dâu, có thể thấy được sau này muốn diễn nữ chính sẽ khó thế nào!
Đồng Thanh Thư cũng biết cô ta nói có lý, nếu không phải không còn cách nào, ai cũng không muốn bỏ lỡ kịch bản tốt như thế.
“Vậy cô nói hiện tại nên làm gì bây giờ?”
Cảnh Diệp Nhã hít sâu một hơi, một lát sau trầm giọng nói: “Nữ chính là ai?”
“Tôi không biết, Lục Diễn Chi không chịu nói, hình như Lâm Thư Phàm tự chọn người đó.”
“Cho dù là ai cũng phải điều tra rõ cho tôi, tôi phải biết rốt cuộc ai dám giành nhân vật này với mình.”
Đồng Thanh Thư im lặng một lát.
Cuối cùng cô ta cũng đồng ý: “Được, tôi điều tra xong sẽ nói cho cô biết.”
Cảnh Diệp Nhã cúp máy, sau đó tức giận ném tất cả đồ đạc trong phòng.
Đáng chết!
Đúng là khinh thường người khác!
Ai cũng chống lại cô ta!
Sau khi cô ta ném mọi thứ thì cảm thấy sự tức giận trong lòng cũng giảm đi một chút.
Mà bên kia, Đồng Thanh Thư nhanh chóng hỏi thăm nữ chính mới của Lâm Thư Phàm, khi cô ta nghe kết quả thì cả người không khỏi khiếp sợ, chỉ cảm thấy khó tin.
Cảnh Ngọc Ninh?
Sao lại là cô?
Không phải cô đang làm trong bộ phận quan hệ xã hội sao? Tự nhiên chạy đi diễn xuất làm gì?
Đồng Thanh Thư biết được đáp án, tuy rằng trước đó mất đi nhân vật này, cô ta vẫn còn bình tĩnh nhưng hiện tại không thể bình tĩnh được nữa.
Cô ta lập tức gọi cho Cảnh Diệp Nhã.
Cảnh Diệp Nhã biết được người cướp nhân vật này là Cảnh Ngọc Ninh thì cũng không thể tin được.
Cô vốn không phải là diễn viên, chạy tới xem náo nhiệt gì chứ?
Chẳng lẽ Lâm Thư Phàm mù mắt sao?
Ông ta bằng lòng dùng một người mới chưa từng diễn xuất, cũng không muốn dùng cô ta sao?
Sự tức giận và cảm giác thất bại làm cho Cảnh Diệp Nhã sắp nổi điên.
Cô ta lại ném đồ đạc trong nhà đi, đến khi Dư Thanh Liên nghe thấy tiếng động đi vào, cô ta mới dừng lại.
“Diệp Nhã, con làm gì vậy? Sao tự nhiên lại ném đồ đạc đi?”
Cảnh Diệp Nhã tức giận nói: “Con khốn Cảnh Ngọc Ninh kia! Cô ta nhiều lần ngáng chân con thì thôi đi, “Truy Phong” lúc trước, con có thể không so đo với cô ta, nhưng hiện tại cô ta lại cướp nhân vật của con? Mẹ biết không? Con vừa nhìn trúng một kịch bản mới, đã chuẩn bị lâu như vậy, đạo diễn kia lại chọn cô ta mà không chọn con? Mẹ nói xem có buồn cười hay không!”
Dư Thanh Liên nhíu mày: “Tại sao lại như vậy? Không phải lúc trước Đồng Thanh Thư nói nắm chắc bộ phim này sao?”
“Nắm chắc con khỉ! Hiện tại nhân vật đó thuộc về người khác, cô ta mới chạy tới nói không được! Con thấy Đồng Thanh Thư cũng chỉ là đồ vô dụng, lúc quan trọng lại không có tác dụng gì.”
“Diệp Nhã, con đừng nói như vậy.” Dư Thanh Liên cố gắng khuyên bảo: “Từ trước đến nay con nhóc Cảnh Ngọc Ninh kia chưa từng diễn xuất, có thể có bản lĩnh gì chứ? Sở dĩ cô ta lấy được nhân vật này chắc chắn đã dùng thủ đoạn khác!
À! Cô ta muốn cướp chén cơm của con cũng không nhìn xem mình có năng lực đó hay không, cho dù hiện tại cô ta cướp nhân vật này nhưng đến lúc đó diễn không tốt, còn không phải bị người ta mắng hay sao? Khi đó cô ta sẽ trở thành mục tiêu bị mọi người chỉ trích!”
Dư Thanh Liên nói như vậy, Cảnh Diệp Nhã mới lấy lại tinh thần.
Hình như cũng đúng.
Theo lý thuyết, không có ai ngốc như vậy, bỏ qua một diễn viên từng lấy giải ảnh hậu, mà còn có lượng fan lớn như thế, mà lại đi dùng một người mới.
Chắc chắn Cảnh Ngọc Ninh đã dùng thủ đoạn!
Đúng, chính là như vậy!
Cảnh Diệp Nhã nghĩ đến đây thì trong ánh mắt lóe lên tia độc ác.
Ồ! Cảnh Ngọc Ninh, cô muốn nổi tiếng đúng không?
Được thôi, tôi sẽ làm cho cô nhận đủ!
Cô ta đang suy nghĩ, Dư Thanh Liên bỗng nhiên nói: “Đúng rồi, không phải bộ phim này có nữ hai sao? Lúc trước mẹ nhìn kịch bản, nhân vật kia cũng không tệ, nếu không diễn nữ chính, vậy thì lấy nữ hai cũng được!”
Cảnh Diệp Nhã nghe vậy thì lập tức không vui.
“Mẹ điên rồi! Mẹ nói con làm nền cho Cảnh Ngọc Ninh, cô ta cũng xứng sao?”
Dư Thanh Liên lắc đầu: “Con không thể nghĩ như vậy, con suy nghĩ đi! Bởi vì chuyện lúc trước nên mọi người cho rằng con là người ích kỷ, ác độc, vì đạt được mục đích mà không tiếc hãm hại chị mình.
Nhưng nếu con diễn nữ hai, mà Cảnh Ngọc Ninh lại là nữ chính, đến lúc đó có thể nói với bên ngoài chuyện Cảnh Ngọc Ninh muốn vào giới giải trí, mà em gái là con muốn giúp chị gái, bất chấp hạ thấp giá trị bản thân làm nền cho cô ta.
Khi đó mọi người chỉ cảm thấy con trọng tình trọng nghĩ, biết sai nên sửa lại, hơn nữa diễn xuất của con nhất định tốt hơn Cảnh Ngọc Ninh, đến lúc đó hai người cùng diễn thì sẽ thấy rõ con diễn tốt hơn lại chỉ có thể diễn nữ hai, mà cô ta diễn dở tệ nhưng cầm vai nữ chính, con đoán những người đó sẽ nói thế nào?”
Hai mắt Cảnh Diệp Nhã sáng lên.
“Bọn họ nhất định sẽ cảm thấy Cảnh Ngọc Ninh dùng thủ đoạn lấy được nhân vật này!”
“Đúng, chính là như vậy, đến lúc đó chúng ta lại đổ dầu vào lửa! Cô ta chờ nhận tiếng xấu muôn đời đi!”
Cảnh Diệp Nhã nghe xong Dư Thanh Liên nói, cả người tức khắc kích động lên.
Cô ta có thể thấy được cảnh Cảnh Ngọc Ninh giống như chuột chạy qua đường, mọi người đòi đánh.
“Mẹ, vẫn là mẹ thông minh, có thể nghĩ ra cách này! Hiện tại con sẽ nói Đồng Thanh Thư gọi cho Lục Diễn Chi lấy nhân vật nữ hai nhé?”
“Ừ, con yên tâm, mẹ đã xem kỹ, mặc dù là nữ hai, nhưng phần diễn không kém nữ chính bao nhiêu, con cứ coi là có hai nữ chính là được.”
“Ừm, con hiểu rồi.”
Sau khi Cảnh Diệp Nhã quyết định xong thì lập tức gọi cho Đồng Thanh Thư.
Đồng Thanh Thư biết cô ta muốn lấy nhân vật nữ hai thì vô cùng bất ngờ.
Dù sao cô ta biết rõ tính cách của Cảnh Diệp Nhã, thật sự không giống như một người sẵn lòng chịu khổ để tái xuất.
Huống chi còn làm nền cho Cảnh Ngọc Ninh?