Nhưng chính lúc này, trong một nơi mà không ai biết, lại có một ánh sáng màu bạc lóe lên.
Máy ảnh liên tục phát ra tiếng “tách tách”, rất nhanh, đã có người gọi điện thoại đi.
“Đã chụp được rồi, bây giờ tôi gửi cho cô, nhớ lời hứa của cô.”
….
Bởi vì ngày mai còn phải quay phim nên bữa tiệc không tổ chức quá khuya.
Chưa đến 9h đã kết thúc.
Sau khi bữa tiệc kết thúc, mọi người ai về phòng người nấy nghỉ ngơi.
Không ngờ, Cảnh Ngọc Ninh vừa về đến phòng đã nhận được điện thoại của Tiểu Thanh.
Gần đây cô không có ở công ty, nên mọi chuyện của Tinh Huy đều giao cho Tiểu Thanh xử lý.
Mặc dù bây giờ Tinh Huy không có nhiều nghệ sĩ, đương nhiên nếu như Khang Lạc Dao có chuyện gì sẽ gọi điện thoại cho cô, còn về những người khác đều đang ở giai đoạn đầu, Tiểu Thanh ở bên cạnh cô nhiều năm như vậy, cũng đã đủ kinh nghiệm để ứng phó.
Cảnh Ngọc Ninh nhận điện thoại, vẫn vô cùng bất ngờ, cứ tưởng công ty xảy ra chuyện gì, không ngờ điện thoại vừa được kết nối, đã nghe thấy giọng nói đầy lo lắng, gấp gáp của Tiểu Thanh.
“Chị Ngọc Ninh, chị mau lên facebook đi, chị lên hotsearch rồi.”
Cảnh Ngọc Ninh sững sờ.
“Xảy ra chuyện gì?”
“Em cũng không biết rõ, em cũng vừa mới nhìn thấy, là chuyện xảy ra ở trường quay, chị xem trước đi.”
Cảnh Ngọc Ninh mở facebook ra xem.
Chỉ thấy trên hotsearch bất ngờ xuất hiện một tiêu đề #Cảnh Diệp Nhã, Cảnh Ngọc Ninh hòa giải#
Cô ấn vào xem, chỉ thấy có một đoạn video.
Chính là video lúc làm nghi thức khai máy, Cảnh Diệp Nhã tiếp nhận phỏng vấn của báo chí.
Mà lúc đó, cô đang đứng bên cạnh, nhưng không nói gì, cộng thêm hai người đều đang đứng trước bức tường ký tên màu đỏ, nhìn từ góc quay của video thì vị trí đứng của hai người rất gần nhau.
Nếu như không tự mình đến hiện trường, nhìn video này, quả thật rất dễ hiểu nhầm mối quan hệ của hai người đã được phá băng, thậm chí là hòa giải.
Cảnh Ngọc Ninh lạnh lùng nhếch miệng.
Cảnh Diệp Nhã, hóa ra cô có chủ ý này sao?
Lợi dụng cô để tẩy trắng cho mình?
Tiểu Thanh nửa ngày không nghe thấy giọng nói của cô, không biết cô đã nhìn thấy chưa.
Trong điện thoại lo lắng nói: “Chị Ngọc Ninh, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Trước khi chị vào tổ phim đã dặn dò em, nói nếu như có bất kỳ tin tức gì của Cảnh Diệp Nhã đều phải báo với chị trước tiên, nhưng bây giờ tin tức đầu tiên liên quan đến cả hai người, cái này….hai người thực sự hòa giải rồi?”
Cảnh Ngọc Ninh lạnh lùng nói: “Không.”
“Vậy cái video kia….”
“Chỉ là một chiêu trò cô ta tự biên tự diễn trước mặt phòng viên mà thôi.”
Cảnh Ngọc Ninh vừa nói vừa rời khỏi facebook, sau đó cởi áo khoác ngoài ra.
“Cứ để cái hotsearch này ở đó, không cần để ý.”
“Á?” Tiểu Thanh có chút ngạc nhiên: “Nhưng cô ta làm như thế này rõ ràng là lợi dụng chị, muốn giẫm lên chị để tẩy trắng cho danh tiếng thối nát của mình, cái này….lẽ nào để cô ta giẫm sao?”
“Đương nhiên là không rồi.”
Cảnh Ngọc Ninh cười: “Chị sẽ tự mình đáp trả, bây giờ cô ta tẩy sạch đến đâu, sau này lúc hắt lại sẽ càng kịch liệt, yên tâm đi! Chuyện này em không cần phải quan tâm.”
Tiểu Thanh nghe thấy cô nói như vậy, lúc này mới có chút yên tâm.
“Vậy được rồi, thời gian không còn sớm nữa, chị nghỉ ngơi sớm đi.”
“Ừ.”
Cúp điện thoại, Cảnh Ngọc Ninh gọi điện thoại cho Lục Trình Niên một lúc sau đó mới đi nghỉ ngơi.
Mà ở phía bên kia, Cảnh Diệp Nhã nhìn hotsearch trên weibo, tâm trạng vô cùng tốt.
Cô ta nói với Đồng Thanh Thư ngồi trên sofa bên cạnh: “Em đã nói rồi, con tiện nhân Cảnh Ngọc Ninh này không phải là đối thủ của em, anh nhìn đi, không phải vẫn ngoan ngoãn bị em lợi dụng sao.”
Đồng Thanh Thư đương nhiên nhìn thấy cái hotsearch kia, vội vàng gật đầu.
“Ừ, nước đi này của em rất tốt, bây giờ bộ phim mới vừa mới bắt đầu quay, cái hotsearch này vừa được đẩy lên, mọi người đều nghĩ hai người đã hòa thuận như trước. Mà Cảnh Ngọc Ninh phải nể mặt của Lâm Thư Phàm, và sự hòa hợp với tổ kịch bản, đương nhiên không thể công khai giải thích, vì vậy, cho dù trong lòng cô ta tức giận, cũng chỉ có thể cắn răng chịu đựng.”
Cảnh Diệp Nhã cười lạnh một tiếng: “Đây chỉ là bước đầu tiên thôi! Chị…, chị cứ xem đi, có một ngày em sẽ để cô ta biết được ai mới người bị chính mình đánh bại thực sự.”
Đổng Thanh Thư tiếp lời, ánh mắt sáng lên, vội vàng hỏi: “Đúng rồi sao dạo này không thấy cậu Mộ đến tìm em? Giữa hai người xảy ra chuyện gì sao?”
Vừa nhắc đến chuyện này, vẻ mặt của Cảnh Diệp Nhã đột nhiên thay đổi.
Cô ta hung hăng đập tay xuống bàn: “Đừng nhắc đến nữa, gần đây không biết anh ấy xảy ra chuyện gì, mê mẩn kiếm thuật, mỗi ngày ngoài công việc chính là chạy đến phòng đấu kiếm, ngay cả gặp mặt cũng chả gặp được mấy lần, chứ đừng nhắc đến việc đến tìm em.”
Đồng Thanh Thư nghe thấy vậy lập tức cau mày.
“Sao lại như vậy? Không phải trước đây cậu ấy không có hứng thú với mấy thứ này sao?”
Cảnh Diệp Nhã trợn mắt.
“Ai mà biết được?’
Đồng Thanh Thư trầm mặc một lúc, có chút do dự nói: “Không phải ở bên ngoài cậu ấy đã có…”
Cảnh Diệp Nhã nhìn ánh mắt của cô ta, lập tức hiểu ra cô ta có ý gì.
Sắc mặt cô ta hơi thay đổi, sau đó lắc đầu.
“Chắc không phải đâu, mặc dù em không ở bên cạnh anh ấy, nhưng ở bên đó có người của em, không nghe nói tiếp xúc với ai, hơn nữa mặc dù gần đây bọn em không còn thân mật như trước, nhưng em vẫn rất chắc chắn về tình cảm của anh ấy dành cho em.”
Nghe thấy cô ta nói một cách chắc chắn như vậy, lúc này Đồng Thanh Thư mới yên tâm, thở phào nhẹ nhõm.
“Vậy thì tốt, đây là điều rất quan trọng, mối quan hệ của hai người tuyệt đối không được xảy ra vấn đề, nếu không tứ bề khốn đốn, chỉ cần em vẫn là mợ chủ tương lai của nhà họ Mộ, bất luận tình hình bên đó như thế nào, cuối cùng cũng xem như là có một hậu thuẫn.”
Cảnh Diệp Nhã gật đầu, sau đó đôi mắt đảo qua đảo lại, lạnh lùng cười một tiếng.
“Hậu thuẫn cái gì? Có lẽ….rất nhanh sẽ không còn Mộ thị nữa.”
Đồng Thanh Thư sững sờ, không hiểu ý của cô ta.
Nhưng rõ ràng Cảnh Diệp Nhã cũng không muốn giải thích với cô ta, thấy thời gian không còn sớm liền bắt đầu đuổi người.
“Được rồi, cũng muộn rồi, em muốn nghỉ ngơi, chị cũng đi về nghỉ ngơi đi.”
Đồng Thanh Thư cũng không nói gì nữa, lập tức rời đi.
Ngày hôm sau, chính thức bắt đầu làm việc.
Bởi vì buổi sáng là cảnh quay của Cảnh Ngọc Ninh và Lê Tuấn Anh, vì vậy Cảnh Ngọc Ninh đến trường quay rất sớm.
Trang điểm, làm tóc, thay trang phục, phải hơn hai tiếng mới xong.
9h30 chính thức khai máy.
Mặc dù Cảnh Ngọc Ninh là lần đầu tiên tự mình ra trận, nhưng may là đã dẫn dắt nghệ sĩ mấy năm nay, đã đến trường qua vô số lần, chưa từng ăn thịt heo cũng đã thấy heo chạy.
Vì vậy cô cũng không quá căng thẳng, ngược lại là Lê Tuấn Anh, bởi vì là lần đầu tiên đóng phim cổ trang, ở giữa NG mấy lần.
Tính khí của Lâm Thư Phàm không được tốt, sau mấy lần NG, đã không nhịn được mà mắng chửi.
Lê Tuấn Anh bị mắng đến mức khuôn mặt trở nên tái nhợt, Cảnh Ngọc Ninh cười, nhỏ giọng cổ vũ anh ta: “Cố lên! Đọc thầm trong đầu một lần trước, nếu thấy được rồi chúng ta bắt đầu.”
Lê Tuấn Anh đầy cảm kích nhìn cô, sau đó lại quay thêm mấy cảnh, rõ ràng tốt hơn rất nhiều.
Lúc Cảnh Diệp Nhã đến trường quay, đúng lúc nhìn thấy hai người đang quay với nhau, đó là lúc nam nữ chính gặp nhau không lâu, một đôi yêu hận, Cảnh Ngọc Ninh tát Lê Tuấn Anh một cái, sau đó Lê Tuấn Anh nắm lấy tay cô, cả hai người đều lăn ra trên đất.