Edit: Diệp.May mắn em tỉnh, may mắn.Thời điểm nói câu này, âm thanh của German giống như là bị suối nước nóng thấm qua, dòng nước ấm hoà hợp nhàn nhạt, chậm rãi chảy vào đáy lòng Lạc Khuynh Thành, phất qua trái tim đã thủng trăm ngàn lỗ kia của cô, khiến cho đau đớn trên miệng vết thương, giảm xuống......Cô nghe được, thật sự là anh đang may mắn, cũng thật sự là vui vẻ phát ra từ đáy lòng, nhưng cô lại sắp tức chết!Ngụ ý câu nói này của anh, rõ ràng chính là đang nói, Lạc Khuynh Thành tôi dùng mạng của tôi cược tình yêu của em, may mắn, tôi thắng, cho nên, dù cho giờ phút này ở sâu trong nội tâm của em hận tôi hận muốn chết, nhưng em vẫn yêu tôi như cũ…...Lạc Khuynh Thành đoán chừng, hiện tại trong lòng German chỉ sợ rất đắc ý, chỉ kém chưa nhếch cái đuôi lên, càn rỡ cười to đắc chí một câu —— Em yêu tôi mà, không phải sao?! Nghĩ muốn chết gì chứ.Phải, cô yêu anh! Yêu đến tình trạng căn bản không có biện pháp khống chế!Điểm này, Lạc Khuynh Thành biết, tuy là cô giảo biện đủ kiểu cũng không có cách nào phủ nhận !Là cô không không chịu thua kém, dễ dàng liền nói trước mặt anh như thế, ngoại trừ mình, không trách bất kỳ kẻ nào được…Thế nhưng là cô không cam tâm, cô thật sự hận a! Người đàn ông này quả thật quá đáng quá mức! Nhưng phàm là người có thiện tâm một chút, cho dù không yêu anh, khẳng định cũng không thể trơ mắt nhìn anh chết ở trong tay của mình a! Tại sao anh có thể, tại sao có thể dùng loại phương thức này uy hiếp cô?!"Đây chẳng qua chỉ là anh may mắn mà thôi!"Khuôn mặt nhỏ nhắn tái nhợt mấy ngày, đột nhiên hiện ra mây đỏ nhàn nhạt, Lạc Khuynh Thành không cam lòng gầm nhẹ, thật ra, hoàn toàn đều chỉ là đang giảo biện mà thôi, cô không muốn hoàn toàn mất đi quyền khống chế ở trước mặt anh, cô không muốn cứ ngu ngốc mặc anh bắt nạt dày xéo...Đầu lông mày nhẹ nhíu lại yên lặng nới lỏng, tiếng lòng gắt gao kéo căng ba ngày, rốt cục cũng hoàn toàn thư giãn, đáy mắt xẹt qua một tia ý cười, German cũng không có vạch trần Lạc Khuynh Thành, chỉ tiếp tục nồng tình thắm thiết chăm chú nhìn cô.Thật tốt, cho tới bây giờ anh cũng không biết, có một người con gái la hét ầm ĩ trước mặt mình là chuyện hạnh phúc như thế, nhìn vẻ mặt đầy sức sống của cô, trái tim anh, trong nháy mắt được lấp đầy, có chút ngọt, nhàn nhạt đang quanh quẩn...."Bất kể thế nào, chỉ cần em tỉnh là được."Thấp môi, dán lên môi Lạc Khuynh Thành, quyến luyến không thôi mổ mổ, âm thanh của German trầm thấp, thô dát, còn có lực...Thế nhưng là nghe vào trong tai Lạc Khuynh Thành, lại đổi thành một mùi vị khác.Nghe đi, khẩu khí tùy ý như thế, giống như mặc kệ cô, thật ra là đang qua loa, tựa như là cô đang cố tình gây sự, mà anh thì rất độ lượng dung túng cô, tuỳ cô náo thế nào cũng được.Phấn môi nửa cắn, giận anh cũng không được, tha thứ thì khẳng định càng không có khả năng, trong lòng Lạc Khuynh Thành, thật sự tức sắp chết, trong lúc nhất thời, ngoại trừ gắt gao trừng mắt nhìn German, cô lại không tìm thấy biện pháp khác…."Đừng trừng, là em ép anh mà."Nhìn Lạc Khuynh Thành thật sâu một cái, khóe miệng giật giật, German lại còn có tâm tư giải thích với cô, nhìn bộ dạng đường đường chính chính kia của anh, thì cô càng tức! Anh như vậy, quả nhiên là đang thay đổi biện pháp chế giễu cô!Tình yêu, giống như là một trận chiến, ở trước mặt anh, mỗi một trận cô đều thất bại liên tiếp, cho đến bây giờ, giao nộp trái tim, bồi thường mạng đứa bé, ngay cả chính mạng của cô, đều sắp góp vào, nghiễm nhiên thất bại thảm hại, hết lần này đến lần khác nhược điểm của cô còn bị anh gắt gao nắm chặt, hoàn toàn tùy ý để anh hoành hành ngang ngược ở trong thế giới của cô, kiêu ngạo làm bậy, cô lại không thể làm gì…….Mặc dù cho tới bây giờ cô cũng chưa từng coi tình yêu là chiến tranh, nhưng quả thật cô thua, thua đến tình trạng không còn gì cả, không phải sao?"Buông tôi ra, tôi mệt mỏi."Thu hồi ánh mắt dính ở trên mặt German, ở sâu trong nội tâm xuất ra một tiếng thở dài, Lạc Khuynh Thành lạnh lùng nói một câu, sắc mặt của cô rất tái nhợt, căn bản không cần giả bộ cũng khiến cho người ta kinh hãi…..."Mệt mỏi thì dựa vào anh này."Thịt trên đầu quả tim lại có chút nắm chặt lần nữa, giống như muốn truyền sức lực của mình lại cho Lạc Khuynh Thành, German không buông ngược lại nhanh chóng ôm lấy cô..."Tóm lại, không cho phép ngủ nữa!"Lời nói xoay chuyển, giọng điệu của German mang theo mấy phần cường ngạnh, so với ngày thường còn muốn bá đạo hơn, thế nhưng là chỉ có chính anh rõ ràng, thứ ẩn nấp ở phía sau nó, hoàn toàn đều là lo lắng và hoảng sợ...Là cô ngủ quá lâu, dọa đến anh.Anh thật sự sợ cô sẽ tiếp tục ngủ nữa, nhỡ đâu lại là một ngủ không tỉnh, kêu anh làm sao bây giờ?Lại để cho anh và nó dày vò lần nữa, còn không bằng hiện tại liền dứt khoát trực tiếp một súng chấm dứt anh đi! Bởi vì, loại tra tấn và đau đớn này, không chỉ anh, bất luận kẻ nào trên thế giới, khẳng định cũng không có cách nào tiếp nhận một lần nữa!Thấy hai mắt của cô lại linh động lóng lánh ở trước mặt anh lần nữa, trong đầu ấm áp một mảnh, cho tới bây giờ German cũng không biết, thì ra, vẻn vẹn chỉ là nhìn thấy đôi mắt của người con gái mình âu yếm, thì lại có thể khiến anh hạnh phúc đến mức có một loại cảm giác muốn rơi lệ...Môi giật giật, cũng không tiếp lời, trong lòng Lạc Khuynh Thành, hơi dấy lên một chút gợn sóng, mặc dù anh không nói, nhưng dường như cô hiểu được chút, anh là đang lo lắng cô lại một ngủ không tỉnh lần nữa. Bên trong ánh mắt của anh lộ ra, quả nhiên là lo lắng, dường như còn có chút ít sợ hãi? Cái này thoáng xoa nhẹ đau xót của cô, nhưng đây là không đủ, còn thiếu rất nhiều!Hàm răng nhẹ nhàng giữ cánh môi lại, đôi mắt cụp xuống, không tiếp tục nhìn về phía German nữa, Lạc Khuynh Thành cũng không tính toán sẽ phản ứng German, cô không muốn nhìn thấy khuôn mặt đắc ý của anh, càng không muốn lại bị anh nắm mũi dẫn đi lần nữa...Một trái tim, nếu như bị thương, lại muốn chữa trị đến khép lại, nói nghe thì dễ? Đau đớn của cô, sao có thể đơn giản đến mức chỉ bằng một ánh mắt của anh liền có thể hoàn toàn xoá đi?!Cô đã từng như là thiêu thân lao đầu vào lửa một lần, tình yêu ở trong lòng đối với German, hừng hực như hỏa diễm không để ý bất kỳ một đau xót nào xông vào, nhưng đến cuối cùng, ngay cả linh hồn của cô cũng như sắp bị thiêu hủy, muốn làm cho cô dũng cảm đứng lên lần nữa, tâm không khúc mắc gì để yêu, thật ra, không đơn giản như vậy…Sinh tồn ở đời, chúng ta đều đang trưởng thành, mỗi người đều phải trải qua, từ đơn thuần đến không đơn thuần, không thành thục đến thành thục, hình dáng đó thay đổi, thật ra chưa chắc là không tốt, chỉ là, nhiều hay ít cũng cần một quá trình. Ở trong quá trình này, chúng ta hoặc nhiều hoặc ít, đều sẽ phải nhận một chút tổn thương, có người, lại bởi vì một phần tổn thương này chạm đến chỗ trước kia mình không biết, tựa như German; mà có những người, thì lại bởi vậy mà phong bế chính mình, thành như, Lạc Khuynh Thành.◆Nắm cằm Lạc Khuynh Thành, nâng lên, ở trong ánh mắt của cô nhìn thấy rõ cái bóng của mình, tiến tới, German theo thói quen ra lệnh nói: "Nói chuyện."Anh hận nhất, chính là đối xử lạnh lùng của cô, loại cảm giác hoàn toàn không được cô nhìn kia, quả thực so với dao khoét tim còn đau hơn!!Nhưng hiện tại cô chính là không nghĩ để ý đến anh! Trong lòng của cô có một nút thắt, trừ phi chính tay anh cởi bỏ, bằng không giữa anh và cô, vĩnh viễn cũng sẽ chỉ dừng lại ở loại trạng thái khó chịu này, mà nút thắt này, tất nhiên là Lucy...Chỉ là, nếu anh không nói, cô cũng sẽ không hỏi.Anh là một người nói một không nói, đã nói hiện tại sẽ không động đến Lucy, khẳng định sẽ không sửa đổi, vậy cần gì cô phải lại tự đi tìm đau xót chứ?Mặc dù cô yêu anh tha thiết, nhưng cũng còn chưa đến mức hèn hạ như vậy!"Em...""Ba ba" tiếng gõ cửa hai lần, đánh gãy lời German nói, trong lòng nổi lên không vui, đầu anh cũng không quay lại tức giận gầm nhẹ nói: "Cút!""Reggie Nord, anh làm gì em gái tôi rồi?"Cách cánh cửa, Lạc Ngâm Tích lo lắng lên tiếng, mới vừa nghe thấy bên trong truyền đến tiếng súng và tiếng thét chói tai, cô liền bị dọa đến hồn cũng sắp không còn, tưởng rằng Reggie Nord rốt cục không nhịn được xuống tay với Khuynh Thành, anh ta giết em ấy!Lúc ấy, cô liền vội vã muốn xông lên, lại bị Gavin ngăn cản, hắn kêu cô chờ một chút nữa, nhìn tình huống xem, thế nhưng là chuyện liên quan đến mạng em gái cô, kêu cô còn chờ tiếp thế nào được?!Có thể cũng là bởi vì thật sự lo lắng cho German, cũng không có dây dưa nhiều lắm, cuối cùng Gavin vẫn thỏa hiệp...Nord ở trước mặt Dora tiểu thư, giống hệt ác ma cuồng loạn, quả thật chuyện gì cũng làm ra được, nói thật, trong lòng hắn cũng không chắc, không biết một tiếng súng vang kia đến cùng là loại tình huống nào? Cùng với suy nghĩ lung tung ở đây, còn không bằng để cho Shirley tiểu thư ném đá dò đường, dù sao cho dù Nord tức giận, người nhận cũng không phải hắn, cớ sao mà không làm chứ?"Reggie Nord anh mở cửa, để cho tôi nhìn xem gái tôi, nếu như anh tổn thương em ấy nữa, tôi liều mạng với anh!"Ngâm Tích? Trong hôn mê nghe thấy tiếng khóc của chị ấy, còn tưởng rằng là ảo giác, không nghĩ tới, chị ấy thật sự ở đây?Nâng mắt, nhìn về phía cửa, môi mềm hé mở, khuôn mặt trong trẻo nhưng lạnh lùng của Lạc Khuynh Thành, có một chút động dung, thấy bộ dạng này của cô, mị mắt có chút híp híp, trên cổ tay dùng lực rất nhỏ một cái, lại xoay mặt cô về phía mình lần nữa, German tà tà cong môi một cái..."Nghe này, không cho phép giả chết đi uy hiếp tôi nữa, nếu không, tôi lập tức liền bắt Lạc Ngâm Tích vào đây, chỉnh chết cô ta ở ngay trước mặt em!""Anh!"Nghe lời nói nồng đậm cảnh cáo của người đàn ông, giống như là bị hắt cho một gáo nước con ngươi hơi rụt lại, trong nháy mắt sắc mặt của Lạc Khuynh Thành liền càng khó coi hơn, cô không thể ngờ rằng, cũng đến loại thời điểm này, anh lại còn uy hiếp cô?Lạc Khuynh Thành biết, German nói được thì làm được, vừa rồi còn hôn mê cô còn có thể làm bộ không quan tâm, nhưng hiện tại Ngâm Tích và cô chỉ cách có một cánh cửa, bất cứ lúc nào cũng sẽ gặp nguy hiểm, cô có tàn nhẫn đi nữa cũng không có khả năng thật sự vứt bỏ chị ấy không để ý đến...Đôi mắt sắc bén nhìn chằm chằm German, trong lòng Lạc Khuynh Thành càng cảm thấy tức, nhưng cô lại không biết, nếu không phải thật sự không có cách khác, há anh lại sẽ như vậy? Quả thật cô bướng bỉnh đến tình trạng tuyệt tình, vừa rồi còn không để ý tới anh hết lần này đến lần khác, nếu anh không đạt được một câu cam đoan, mới sẽ không an tâm!Từ trong mắt Lạc Khuynh Thành thấy được ấm ức, thầm than một hơi, buông cằm của cô ra, cúi xuống tới gần, có chút đau lòng hôn lên mắt cô, thái độ của German thoáng hạ thấp chút: "Chỉ cần em đồng ý với tôi, sẽ sống thật tốt, thì tôi sẽ không bao giờ tổn thương cô ta nữa.""Nghe lời, nhé?""Là chính anh nói, không bao giờ tổn thương chị ấy nữa, cũng không thể lấy chị ấy uy hiếp tôi nữa.""Ừm."Gật đầu, đồng ý."Chỉ cần em tiếp tục sống cho tốt."Lông mi run rẩy, nhẹ nhàng gật đầu một cái, trong đầu Lạc Khuynh Thành thật sự không nói lên là cái tư vị gì, tất cả những thứ này đều tới quá nhanh, căn bản cô cũng không có thời gian nghĩ tới kế tiếp rốt cuộc mình nên làm cái gì bây giờ, nhưng anh lại bá đạo giúp cô đưa ra lựa chọn như vậy, cuối cùng, vẫn trốn không thoát khỏi anh sao?Có được cam đoan, rốt cục an tâm chút, khóe môi hài lòng cong một cái, hôn Lạc Khuynh Thành một chút, dìu cô nằm xong, German xoay người đi mở cửa, thả đảm người Lạc Ngâm Tích vào."Cô ấy tỉnh, mấy người đi vào kiểm tra...""Thượng tướng, Lucy tiểu thư đến đây."=====Ngày edit full: 08/12/2020.Chương sau set pass.Chương sau: Bẻ cánh bướm bay 060. Anh bất đắc dĩ, tổn thương của cô.
Danh Sách Chương: