Có vẻ vì quá lúng túng, hay phần lớn là vì ngượng ngùng, trong lúc sửa sang lại bộ váy hỗn loạn trên người, tay chân Lạc Khuynh Thành đều không ngừng run lên lẩy bẩy, hai gò má bạo hồng, hoàn toàn mất đi khống chế, mà sau khi nghe được âm thanh uyển chuyển có phần mỉa mai truyền đến từ phía cửa, cô lập tức dừng mọi động tác... trái tim, đồng thời, chùng xuống.
Âm thanh này rất quen thuộc, hình như cô đã từng nghe qua đâu đó rồi?
Vuốt phẳng tà áo, xác nhận bộ dạng mình tạm thời ổn thỏa, cô thu tay về, trong lòng dâng lên một thứ cảm giác tò mò khó kiềm chế được, cô lém lỉnh nhỏm đầu qua khỏi người German đang che chắn bảo vệ mình phía trước thử dò xét, mắt mở to nhìn thẳng về phía cửa...
Một vóc dáng cao gầy mỹ mều lập tức hiện ra dưới tầm mắt cô, thắc mắc lập tức được cởi bỏ!
Thì ra là cô ta...
Là người phụ nữ mà cô gặp mặt và tiếp tục duy nhất ở tại bữa tiệc được tổ chức tại biệt thự của Hobart!
Nếu cô không nhớ lầm thì tên người phụ nữ là Gina?
Khi cô khoác tay German tiến vào cổng không lâu thì có một đôi nam nữ tiến lên đón tiếp hàn huyên cùng German, lúc ấy cô cũng không mở miệng nói gì nhiều, chỉ im lặng đứng một bên chờ đợi, ngoan ngoãn sắm trọn vai diễn, sở dĩ Gina là người cô ấn tượng nhất trong đám người tiếp xúc với German là vì sự nhiệt tình và phóng khoáng không câu nệ tiểu tiết của cô, chỉ bằng hai ba câu chào hỏi ngắn gọn và một nụ cười yêu kiều nhợt nhạt, nghiễm nhiên có thể khiến đối phương lâm vào thế bị động, thậm chí, ngôn từ còn có phần ngả ngớn, câu dẫn trắng trợn đối với German...
Đương nhiên, thứ khiến cô ấn tượng sâu sắc nhất chính là hành động của German lúc đó, tựa như một người cha bảo vệ cho đứa con mình, không hề cho cô tiếp xúc hay nhìn mặt cô ta, đôi khi anh nghiêng đầu thấp giọng nói chuyện với mình, cô ta lập tức bắn ánh mắt đầy ghen ghét về phía cô!
Có lẽ là ganh tị...
Ở thời điểm đó, cô có thể nhìn ra được Gina rất ghen tị với mình, về phần nguyên nhân, có lẽ là vì cô đi bên cạnh German, được đứng cùng German nên cô ta mới so đo đi.
Ngoài lý do này ra, cô cũng không nghĩ ra lý do nào hợp lý hơn để giải thích sự ghen ghét từ ánh mắt của Gina, dù sao, cả hai cũng gặp nhau lần đầu tiên, ngoại trừ German, thì vốn dĩ không có gì đáng để đề cập...
Còn thêm một sự kiện, nếu như cô nhớ không lầm, ngay thời điểm German đưa cô đến bàn ăn, cặp đôi nam nữ đang làm tình ở một góc tối đó, nương theo tiếng dâm đãng phát ra, có phần giống âm thanh của Gina?
Về điểm này Lạc Khuynh Thành cũng không dám khẳng định, vốn cô chỉ nghe giọng nói của Gina có vài lần, hơn nữa, trong lúc làm tình, âm điệu của Gina có phần biến hóa, ngọt ngào và ảo diệu hơn, mà cô cũng rất chán ghét mấy loại chuyện dơ bẩn đó nên cuối cùng cũng không giải quyết được gì...
Chỉ là bây giờ nhìn thấy cô ta, nghe được âm thanh của cô ta, lập tức dòng hồi tưởng bắt đầu chắp vá, dường như cảm thấy phán đoán của mình có phần ăn khớp.
Hai tay khoanh lại trước ngực, dựa lên cạnh cửa, Gina híp mắt nhíu mày, không chút khách khí bắn ánh mắt tìm tòi về phía Lạc Khuynh Thành, cô bày ra bộ dáng khinh thường không chút cố kỵ gửi đến cho đối phương, liếc mắt đánh giá vài lần rồi sau đó mới chịu chuyển tầm mắt lên người German...
"Em nói chứ, Lôi thượng tướng, không phải anh luôn là người không gần gũi với nữ sắc sao, giờ đột nhiên mới sáng lại có ý đồ với người ta rồi?"
Mím môi, Gina mỉa mai một tràn, sau đó hào sảng cười to, nghe thì tràn ngập ý vị trêu chọc, nhưng cất giấu bên trong nó chính là ngọn lửa ghen tức, là ghen tị với Lạc Khuynh Thành, tâm trạng của cô bây giờ chính là nhạt nhẽo và phẫn nộ, giống như đang rất tức giận vì Lạc Khuynh Thành có thể thân thiết bên cạnh German.
Nhận ra được y phục trên người Lạc Khuynh Thành đã được sửa sang chỉnh tề, German chậm rãi đứng lên, cũng không nói lời nào, chỉ yên lặng nhìn thẳng về phía Gina, tầm mắt cực kỳ lạnh nhạt như có như không, phần nhiều là sắc lạnh hàn băng, hơn nữa còn có một tia chỉ trích, điều này khiến cho đối phương cảm thấy ủy khuất trong lòng...
Người đàn ông này, vĩnh viễn chỉ bằng một ánh mắt, đã có thể khóa chặt tay chân và trái tim cô, bức bách cô phải quỳ rạp xuống nghe theo mệnh lệnh của anh!
Nhưng đồng thời, cô lại yêu chết đi được loại lãnh khốc này của anh, mỗi lần nhìn thấy anh, cô đều hận không được lập tức bổ nhào vào người anh, chủ động mở rộng đùi nghênh đón anh!
Có điều, thời gian cô quen biết anh cũng không tính là ngắn, những năm năm, thế mà chưa một lần cô có cơ hội chân chính được chạm vào anh, thậm chí mấy hồi tìm mọi cách tiếp cận anh, gần gũi anh một chút thôi đều bị anh lãnh đạm khước từ không thương tiếc, hai người bọn họ, luôn giữ khoảng cách ít nhất là ba bước chân, nếu không phải vì dáng vẻ thèm khát của cô thì German cũng không đến mức đưa ra loại yêu cầu này ...
"Thoạt nhìn, nhan sắc cô gái phương Đông này không tệ a?"
Cố tình ném ánh mắt thưởng thức hững hờ nhìn về phía Lạc Khuynh Thành thêm lần nữa, một câu tưởng chừng dễ nghe nhưng ý tứ sâu xa trong đó thì chỉ chủ nhân của nó mới nắm rõ, nhằm muốn dời lực chú ý của German, nhưng cuối cùng cô vẫn phải nếm thêm mùi thất bại, anh là một người rất cứng rắn, đối với những sự thật hiển nhiên, anh không cần người khác phải khẳng định thêm lần hai ...
"Đừng có giỡn mặt với tôi."
Bước chân thong thả nhưng có phần nặng nề hướng thẳng về phía Gina, tầm mắt anh vô cùng âm u, sắc bén đến dọa người, im lặng một hồi rốt cuộc anh cũng mở miệng, lời nói ngập tràn mùi vị nguy hiểm của sự cảnh cáo, dọa Gina nhịn không được rụt cổ về, miệng không ngừng lẩm bẩm mắng thầm anh!
Cô thích sự lạnh lùng của anh, nhưng tuyệt đối không hề vui khi anh hung dữ với mình!
"Tôi nhớ đã cảnh cáo cô, đừng bao giờ tự tiện xông vào, vì sao lại không nghe?"
Danh Sách Chương: