Đột nhiên trong lúc đó, tiếng cười của người đàn ông vang lên, thấm đầy ở trong không khí, mặc dù trầm thấp, lại khiến cả tòa không gian đều nhiễm sáng lên, vẻ lo lắng nhiều ngày trong phòng, cũng bị quét sạch sành sanh..
Giống như có rất lâu, anh đều chưa từng cười như vậy, không, thật ra cơ hồ cho tới bây giờ anh cũng không cười, thế nhưng là từ khi gặp cô, bên trong sinh mệnh của anh liền bắt đầu có mỉm cười tồn tại, chỉ là những ngày này, trong lòng anh một mực bị đau khổ trùng trùng điệp điệp đè ép, hơn nữa quan tâm thân thể cô, cho nên trên mặt của anh, ngoại trừ vẻ lo lắng, vẫn là lo lắng.
Thế nhưng là hiện giờ, nhìn đóa hồng vân trên gương mặt mềm mại tuyệt đẹp này của cô, trong hai mắt có ánh sáng nở rộ không gì sánh kịp, giống như là tiểu tinh linh rơi vào trần thế, thanh linh xinh đẹp, phần cảm giác này quá tốt đẹp, cơ hồ rung động lòng anh..
Cho nên, trong lúc này tâm tình của anh bỗng nhiên tốt lên, u ám dâng lên rồi tản đi, cơ mà, anh vui vẻ, Lạc Khuynh Thành lại càng thêm u ám.
"Anh cười cái gì?"
Chế giễu cô à?
Cô thật là buồn cười, vừa mới quyết tuyệt xua đuổi anh, trong nháy mắt đã mềm lòng với anh, nếu đổi lại là ai khác, cũng không nhịn được chế giễu cô đi?
Phí sức thở hổn hển, mười ngón co ro siết chặt áo trong của German, Lạc Khuynh Thành giống như là một đứa bé, yếu ớt vô hại nằm ở trong ngực anh, không có năng lực chống cự gì, thậm chí bởi vì cảm xúc của cô có chút quá khích, không nhịn được ho khan..
Cô rất hận thân thể hiện tại của mình, mong manh yếu ớt, tựa như một trận gió cũng có thể thổi cô đi!
Nắm cằm Lạc Khuynh Thành, cảm nhận được sự thon gầy yếu đuối của cô, thịt trên đầu quả tim cũng bị nắm chặt, yêu thương ở giữa đuôi lông mày của German, nồng đến không tan ra được, giống như bóng đêm ngoài phòng, lộ ra hơi thở ma mị..
"Đừng nóng vội."
Tiếng cười ngừng lại, một tay ở lưng của cô khi thì khẽ vuốt khi thì vỗ nhẹ, một cánh tay khác gắt gao vòng ở sau thắt lưng thon gầy của cô, đợi cho cô hòa hoãn lại không sai biệt lắm, thì hơi dùng lực nhấc thân thể cô lên một chút, làm cho cô mặt đối mặt với mình..
"Chỉ là anh vui vẻ, thấy được sức sống ở trong mắt của em, em cũng không biết, những ngày này nhìn em như là một vũng nước đọng, chọc như thế nào cũng không có phản ứng, trong lòng anh có bao nhiêu sốt ruột."
Vào lúc bốn mắt nhìn nhau, cọ cọ chóp mũi khéo léo của Lạc Khuynh Thành, trong khi giơ tay nhấc chân đều lộ ra một cỗ cưng chiều, lời German nói khàn khàn giống như lẩm bẩm, âm thanh, dường như trong lúc đó chợt biến thành vô cùng dịu dàng, bao bọc nồng đậm thương tiếc, tiến vào trong lòng cô, chạm đến một góc mềm mại nhất..
Chóp mũi, có chút chua xót bốc lên, lông mi nhẹ nhàng run lên, kinh ngạc nhìn gương mặt góc cạnh rõ ràng của German, hốc mắt Lạc Khuynh Thành, có chút phiếm hồng, như ruột mềm trăm mối (*) vậy, quấy đáy lòng cô đều đang phát run.
(*) 柔肠百结 - một thành ngữ tiếng Trung, bính âm là róu cháng bǎi jié, có nghĩa là trái tim mềm yếu được thắt chặt bởi vô số nút thắt; nó diễn tả rất nhiều nỗi buồn trong lòng.
Anh, thật dịu dàng.
Rất muốn cứ như vậy chết chìm xuống dưới, thế nhưng là..
"Đừng trốn, hay nghe anh nói hết."
Thừa dịp trước một giây Lạc Khuynh Thành quay đầu qua chỗ khác, nâng cằm cô lên, German cúi xuống một chút, ở trên môi của cô tỉ mỉ mút lấy..
Hành động lần này của người đàn ông, thật ra là đang mượn danh nghĩa từ hôn, chuyển khí cho người con gái, thân thể cô rất yếu ớt, nụ hôn mãnh liệt vừa rồi quả thật đã rút khô dưỡng khí của cô, khiến cho cô đến bây giờ cũng còn đang dồn dập thở dốc, quả thực đau lòng.
"Anh chưa từng chạm vào Lucy, một sợi tóc cũng chưa từng chạm vào."
Trong khi cánh môi kề nhau, lời German nói trầm thấp kéo tới, đúng là lần đầu tiên đang giải thích..
Anh vô pháp vô thiên đã quen, cho tới bây giờ cũng chán ghét giải thích, dường như trước đây cũng chưa từng giải thích với bất kỳ ai, thế nhưng là hiện giờ, Lucy đang là chướng ngại kéo dài miên man giữa anh và cô, không giải thích nữa, sẽ chỉ khiến khoảng cách giữa hai bên càng kéo càng lớn.
Thử hỏi, ai con mẹ nó sẽ muốn ở chung giống như người xa lạ với người con gái mà mình yêu?
Dù sao anh thật sự không chịu được, hơn nữa anh dám đánh cược, nếu như cô lại dùng ánh mắt lạnh lẽo như băng nhìn anh nữa, anh tuyệt đối sẽ phát cuồng!
Thân thể đang có chút run rẩy đột ngột cứng đờ, Lạc Khuynh Thành không lên tiếng, chỉ mềm mềm nằm sấp, tùy ý nghe German giải thích..
Cô không muốn già mồm nói cô không cần nghe anh giải thích, bởi vì, rõ ràng cô vẫn muốn nghe, rõ ràng cô để ý muốn chết!
"Ngày đó, cảnh tượng em nhìn thấy, không phải tôi chủ động, đương nhiên, không phải cô ta chủ động thì tôi liền tiếp nhận, chỉ là tôi muốn để em biết, đó cũng không phải mong muốn của tôi, hơn nữa, tôi không đụng vào cô ta."
"Thế nhưng là, anh cũng không có từ chối."
Đầu vừa chuyển, vùi mặt vào chỗ cổ German, trầm mặc trong giây lát, giọng nói khàn khàn Lạc Khuynh Thành mở miệng, âm thanh mềm nhẹ trước sau như một, giờ phút này nghe có vẻ.. Rầu rĩ, giống với tâm tình vào giờ phút này của cô.
Ngày đó cô không có nói sai, cô không hề chỉ vì loại cảnh tượng không chịu nổi kia liền hoài nghi anh và Lucy, thế nhưng là cô hiểu rõ anh, biết tính khí của anh, nếu như anh không muốn, chỉ sợ ngay cả cơ hội cởi quần áo trước mặt anh Lucy cũng không có, càng miễn bàn nhào qua câu dẫn anh!
Huống chi, anh và Lucy cũng không phải chỉ có một cơ hội kia, thời gian khác thì sao? Anh trọng dục như vậy, lại đẹp như vậy, trời mới biết anh có ở lúc không có người khác mà làm loạn với Lucy hay không!
"German, tôi biết, nếu anh không muốn, căn bản ngay cả cơ hội tới gần anh Lucy cũng không có, thế nhưng là anh không chỉ tuỳ ý để cô ta tới gần, thậm chí còn tùy ý để cô ta cởi sạch quần áo rúc ở trong ngực anh, tạo thành loại tình trạng mặc dù không phải anh chủ động, nhưng cũng là anh cho phép kia. Loại tình huống này thật ra càng hỏng bét hơn, cũng càng khiến tôi đau lòng hơn. Dù sao, hôm nay anh có thể cho phép cô ta tới gần trong ngực anh, có lẽ ở một ngày nào đó, anh sẽ bởi vì mục đích nào đó, dung túng cô ta nằm ở trên giường của anh, cùng anh.. Làm tình."
"Tôi không.."
Nâng cánh tay lên, ngón tay ngọc mềm nhẹ để ở trên bờ môi mỏng của German, nhanh chóng ngăn anh đang có ý muốn vặn lại, Lạc Khuynh Thành cố sức chống thân thể lên một chút, mắt nhìn về phía anh, ánh mắt cô trong suốt, ngôn từ vô cùng rõ ràng: "Anh đừng vội tranh cãi, trước hết nghe tôi nói xong đã."
"Tôi biết người phương Tây ở phương diện tình dục đều cực kỳ cởi mở, nhất là người Đức các anh, cho dù chỉ là hai người xa lạ, trò chuyện ăn ý có lẽ sẽ đến đoạn tình một đêm, nhưng tôi không thể, tôi là người Trung Quốc, hàm súc nội liễm, ở phương diện này hết sức bảo thủ. Tôi vẫn luôn cho rằng, cái từ tình dục này tồn tại là có ý nghĩa của nó, có yêu, mới có thể có tình dục. Cho nên, tôi quyết không phát sinh quan hệ với đàn ông bên ngoài, càng không tiếp thu được người đàn ông của mình làm tình với người phụ nữ khác, vậy sẽ chỉ khiến cho tôi cảm thấy bẩn, rất bẩn, hơn nữa, sẽ hoàn toàn tuyệt vọng! German, tạm thời chúng ta bỏ qua lý do vì sao anh tới gần Lucy trước, thế nhưng là bất kể như thế nào, tôi cũng không thể tiếp nhận anh và cô ta phát sinh quan hệ, ngay cả hôn cũng không tiếp thu được!"
Lạc Khuynh Thành căn bản ngay cả nghĩ cũng không dám nghĩ, nếu có một ngày, German cũng sẽ hôn Lucy giống như hôn cô, cô sẽ sụp đổ đến loại tình trạng nào..
Ngay cả hôn cô cũng không có cách nào thừa nhận, huống chi là làm tình?
Hô hấp hơi gấp, từng câu từng chữ đều phát ra từ tận đáy lòng, khi nói chuyện, trong mắt Lạc Khuynh Thành lộ ra kiên định dị thường, cho đến giờ phút này, cô mới biết được, thì ra, thờ ơ như cô, lại cũng sẽ có lòng ham chiếm hữu cường đại như thế; thì ra, không thích tranh đoạt với người khác như cô, cũng sẽ có thời điểm kiên quyết không quan tâm gì hết; cũng thì ra, cô thật sự, yêu anh thảm rồi, yêu đến mức, chỉ hận không thể chiếm lấy toàn bộ của anh!
"Cho nên, German, nếu anh còn muốn tiếp tục mập mờ ái muội với Lucy nữa, nếu anh không thể cam đoan duy trì sạch sẽ tuyệt đối với cô ta, như vậy, thì thả tôi, nếu không anh đạt được, cũng sẽ chỉ là một bộ thể xác, một thân thể mà tâm như tro tàn.."
"Anh rất vui vẻ vì em xem anh là người đàn ông của em, em có lòng ham chiếm hữu cường đại với anh như vậy anh cũng rất vui vẻ, thế nhưng là nếu như em thật sự không để cho anh khiến em ngừng suy nghĩ lung tung lại, anh không đảm bảo anh sẽ không dưới cơn tức giận trực tiếp tiền dâm hậu sát (*) em! Lạc Khuynh Thành, rốt cuộc em cho rằng anh là người nào? Em cứ không thể tin tưởng vào anh nhiều một chút sao? Hay là em cho rằng, anh sẽ vô năng đến mức cần nhờ việc phát sinh quan hệ với phụ nữ để đạt được mục đích?"
(*) Tiền dâm hậu sát: Hiếp trước giết sau =))
Cầm tay Lạc Khuynh Thành ở trong lòng bàn tay của mình, nâng đến bên miệng, dường như trút căm phẫn anh cắn thật mạnh một cái, trầm giọng hừ một tiếng, đặt ngang cô xuống, German cũng không biết rốt cuộc mình nên cao hứng hay là nên tức giận.
Thời điểm câu làm "Người đàn ông của tôi" xuất ra từ bờ môi của cô, bên trong lồng ngực của anh trướng đầy cuồng hỉ; cô nói có yêu mới có tình dục, đây càng triệt để xoa nhẹ đau xót của anh, khiến khủng hoảng trong lồng ngực anh tan đi, làm cho anh không còn sợ hãi, bởi vì anh biết, cô vẫn yêu anh; anh càng là lần đầu tiên sâu sắc cảm nhận được, lòng ham chiếm hữu của cô đối với anh.
Nói thật, loại cảm giác được cô coi trọng, giấu ở trong lòng này thật sự tốt đẹp đến cực điểm, thậm chí cũng khiến cho anh có chút lâng lâng, giống như giẫm ở trên mây..
Thế nhưng là, cô vậy mà lo lắng anh sẽ lên giường với Lucy, tựa hồ thậm chí cô còn hoài nghi anh và Lucy đã làm? Cái này kêu anh tiếp thu như thế nào được? Coi anh là bán mình sao?
Anh là một người đàn ông thành thục ổn trọng, tâm tư kín đáo, làm chuyện gì, đều có đạo lý của anh, cũng tự có chừng mực, tuyệt đối cũng sẽ không làm loạn, làm sao lại vì đạt được mục đích liền làm ra loại chuyện huỷ hoại tôn nghiêm đàn ông của mình được?
Huống chi, loại hàng giơ bẩn giống như Lucy kia, anh tình nguyện chặt tiểu kê kê của anh đi, cũng sẽ không đụng vào cô ta!
Mấu chốt nhất chính là..
"Điểm ấy thật ra em hoàn toàn không cần phải lo lắng, đừng nói căn bản anh cũng không muốn, cho dù anh muốn, người anh em của anh cũng sẽ không đồng ý."
"Anh em của anh?"
Bỗng nhiên giật mình, lúng ta lúng túng hỏi, trong lúc nhất thời đại não Lạc Khuynh Thành có chút quá tải..
Anh em nào? Theo anh lâu như vậy, nào có từng gặp anh em của anh?
Kéo tay Lạc Khuynh Thành hướng xuống dưới, eo hổ cường tráng đồng thời đỉnh đỉnh về phía trước, đưa tiểu German đến trong lòng bàn tay cô, để tự tay cô cảm nhận, German nhếch mi, tà tà nói một câu: "Chính là nó."
"Nó không không chịu thua kém, chỉ nhận một người chủ nhân là em, ngoại trừ em căn bản không cứng nổi với người phụ nữ nào khác, lần đó Lucy cởi hết dán vào anh, nó cũng không có động tĩnh."
Nhấn chặt tay của Lạc Khuynh Thành xuống một chút, hơi hơi nghiêng đầu, môi tiến đến bên tai cô, German thổi một hơi nóng vào, nói: "Có lúc anh thật sự hoài nghi, có phải em hạ thuốc mê gì đó cho nó không, khiến nó chỉ nhận một mình em. Em xem hiện tại, em chỉ sờ sờ nó thôi, nó đã đứng lên, hưng phấn nhảy về phía lòng bàn tay em."
"Oanh" một tiếng, trong nháy mắt hai gò má ngọc nhuận bạo hồng, Lạc Khuynh Thành hoàn toàn không đoán trước được, German lại sẽ nói ngay thẳng như vậy, quả thực thẹn đến ngay cả mạch máu cũng muốn nổ tung..